Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 67


..........

Đại hải trình, Đảo Trên Trời

Yoko cầm tờ báo nhìn vào những bức ảnh và dòng tiêu đề, nhất thời, toàn thân cô bối rối - có có nên ngay lập tức tiến vào Impel Down không? Hay Marineford? Cô có nên trở lại mặt đất? Hay nên ở lại hòn đảo trống để chuẩn bị?

Trong đầu cô hiện lên rất nhiều lựa chọn lộn xộn, nhưng điều khiến cô càng choáng ngợp hơn là hôm qua Law vừa đề cập với cô rằng anh ấy muốn cùng cô quay lại tàu cướp biển vào ngày mai, lúc đó cô đã đồng ý rồi.

Hiện tại e rằng điều đó không thể được, cô ấy phải hành động một mình trong một thời gian.

Nhưng làm sao Law có thể chấp nhận việc cô đột ngột vi phạm lời hứa như vậy được? Cô có chút bối rối nhìn tờ báo, gấp lại bỏ vào túi, do dự đi đi lại lại trên đảo trên trời , rồi cô nhìn thấy một cửa hàng mà cô... chưa từng bước vào.

Trong đầu cô nảy ra một ý, cô không chút do dự bước vào cửa hàng.

......

Yoko bước vào phòng khi Law đang kiểm tra cho những đứa trẻ cuối cùng, lúc đó vẻ anh ấy rất nghiêm túc, không đợi Law chuẩn bị sẵn sàng, cô đã kéo anh vào phòng nghiêm túc nói chuyện với anh.

"Ngày mai anh hãy một mình trở lại tàu hải tặc, tôi còn có việc phải xử lý."

"Hả?Yoko, hôm qua em rõ ràng đã đồng ý..."

"Đúng, tôi đã hứa với anh, nhưng hôm nay tôi phát hiện có gì đó đã thay đổi..." Yoko nhìn Law với ánh mắt hoảng sợ, giọng nói thậm chí còn run rẩy: "Tôi phải giải quyết nó, chỉ cần cho tôi thêm một chút thôi ,hãy cho tôi thời gian. Sau khi xử lý xong, tôi chắc chắn sẽ quay lại với anh."

Law nhướng mày khó hiểu, anh thực sự không thể chấp nhận Yoko phá vỡ giao kèo như vậy được, anh cần một lý do, và anh cũng sợ Yoko sẽ không quay lại tàu của họ: "Yoko, tôi đã thắng em tôi không cho phép em..."

Nhưng Law chưa kịp nói hết câu, Yoko đột nhiên lấy từ trong túi ra một tờ giấy trắng cỡ lòng bàn tay nhét vào lòng bàn tay Law.

"Đây là thẻ sinh mệnh của tôi, thứ mà nhiều năm trước tôi không thể đưa cho anh... Bây giờ tôi đưa nó cho anh." Ánh mắt Yoko chân thành, mảnh giấy đang chuyển động tự nhiên trong tay cô rơi vào lòng bàn tay Law, ở trên cùng còn có tên cô ấy được viết Yoko.

Law ánh mắt sửng sốt, hắn hiển nhiên biết rằng "nhiều năm trước" mà Yoko nhắc tới chính là lúc ở đảo Enshi. Khi đó, vì không tìm thấy Yoko nên anh đề nghị tao đổi thẻ sinh mạng với cô, nhưng cô ấy đã từ chối mà không giải thích lý do cho anh.

Sau này, anh dần dần hiểu ra, sở dĩ Yoko không muốn đưa cho anh phần lớn là vì cô sợ biết được mình không có "sinh mạng" để làm thẻ sinh mệnh.

Đó là lý do tại sao cô ấy tránh nói về chủ đề này...

Chỉ là anh không ngờ cô ấy lại nhớ đến sự việc đó cho đến tận bây giờ.

Nghĩ đến đây, Law đã chủ động nắm lấy lấy thẻ mệnh của Yoko.

Anh hiểu ý nghĩa của thẻ mệnh đối với Yoko, hơn nữa anh cũng nóng lòng muốn tìm được cô nên nhất định sẽ nhận tín hiệu của Yoko trước.

"...Đừng thất thường vậy. Bây giờ anh có thể tìm thấy tôi mà. Tôi sẽ không chạy trốn nữa."

Thấy Law đã nhận lấy, Yoko nhẹ giọng dỗ dành nói, Law có chút kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ nhắn trước mặt, thấy cô có vẻ sắp rời khỏi phòng sau khi nói xong, anh đột nhiên vươn tay nắm lấy cổ tay cô, sau đó kéo cô vào lòng.

Mà Yoko không chuẩn bị mà va vào ngực Law, ngửi thấy mùi thuốc thoang thoảng trong mũi cô và mùi quần áo quen thuộc của Law, trước khi cô kịp phản ứng, anh ấy đã nâng cằm cô lên.

Anh nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm mà bất lực, tay còn lại ấn vào eo cô, kéo eo cô lại gần mình, buộc cô áp sát vào anh.

"Hiện tại ai mới là người thất thường đây? Muốn dùng thẻ mệnh để đánh lừa tôi sao?"

Đôi môi xinh đẹp của anh thì thầm mở ra khép lại, giọng nói khàn khàn kèm theo hơi thở nóng bỏng nguy hiểm lướt qua má Yoko . Cô ngước nhìn anh và thấy đôi mắt sâu thẳm của anh đang nhìn mình, dường như nó chứa đựng quá nhiều cảm xúc mà cô có thể hiểu được.

"Tôi......"

Yoko cũng muốn giải thích cho những hành vi của mình, nhưng chưa kịp nói gì, cô đã cảm thấy người đàn ông trước mặt dần dần tiến, sau đó áp môi anh ta áp vào môi cô.

Trước khi để cô kịp phản ứng, anh ấy bắt đầu chà xát môi cô bằng những động tác nhẹ nhàng.

Đó là một loại cảm giác thần kỳ, đôi môi mềm mại ẩm ướt của đối phương thân mật liếm môi cô, mang đến cho cô những đợt sóng kích thích và đau nhói.

Sự đụng chạm thoải mái thân mật mang theo những làn sóng mềm mại như gây nghiện vào cơ thể cô, ham muốn hôn đầu tiên khiến đôi mắt của Yoko trở nên trống rỗng, cô lập tức nhắm mắt lại cảm nhận những chuyển động của chính mình. Tim đập mạnh, để một trong những bàn tay lớn của Law di chuyển từ lưng cô lên đầu cô luồn các đầu ngón tay anh vào tóc cô.

Khoảng cách quá gần khiến đầu óc Yoko trống rỗng, mất đi khả năng phản kháng.

Cô dường như không hề có ý định phản kháng, chỉ để chàng trai ấy ôm cô vào lòng.

Đúng vậy... tại sao mỗi lần Law ôm cô, cô đều không có ý định đẩy anh ấy ra?

Một câu hỏi phát ra từ trong đầu Yoko, nhanh chóng bị làn sóng tấn công của Law xóa đi, cô cảm thấy bàn tay to lớn bồn chồn của anh ấy buông cổ tay cô ra, sau đó dần dần vuốt ve nó dọc theo eo, rồi dừng lại ở phía dưới ngực cô.

Sau khi nụ hôn kết thúc, môi Law rời khỏi, nhưng mặt anh dừng lại rất gần lại nhìn chằm chằm vào cô.

Lần này Yoko vẫn có chút bấn loạn trước nụ hôn ngước nhìn Law với đôi mắt ngấn nước.

Một lúc lâu sau cô mới nghe thấy anh ấy hỏi.

"...Tại sao không từ chối?"

Law vòng tay ôm lấy cô để ngăn cô chạy trốn. Anh nhìn Yoko bằng ánh mắt nóng bỏng, cháy bỏng với đủ loại tình cảm dành cho cô, ngay cả bây giờ, cơ thể anh vẫn nóng như lò lửa, nhưng nếu không hiểu được suy nghĩ của Yoko dành cho mình, anh cố gắng ngăn mình lại.

"......ai biết."

Đứng dựa vào tay Law, hơi thở của Yoko tựa như phong lan, dưới mi mắt khép hờ có một đôi đồng tử ẩm ướt. Bởi vì không quen ôm hôn người khác nên cả khuôn mặt trắng trẻo của cô lúc này dường như đỏ bừng.

Về vấn đề của Law, cô thật sự không biết, nhưng trong lòng cô không hề ghét bỏ cách cư xử của anh ấy, thậm chí còn có chút thích... cô chỉ như vậy với anh thôi, dù sao thì cô vẫn luôn là kiểu người hành động theo trực giác của chính mình.

Law nhìn cô gái với giọng điệu bướng bỉnh này, khẽ cau mày, sau đó hỏi một câu hỏi khác đơn giản hơn: "...Vậy, đối với em, tôi là ai?"

Giọng nói từ tính của anh ấy trầm thấp, nói bằng giọng mà chỉ Yoko mới có thể nghe được.

Khi Yoko nghe câu hỏi của Law, trái tim cô đột nhiên thắt lại, cô im lặng.

Thực sự là một sự tra tấn tâm hồn, một câu hỏi mà cô chưa bao giờ có thể nghĩ ra được.

Bàn tay Yoko đặt trên ngực Law dần dần siết chặt, cô vô thức siết chặt áo trên ngực anh, sau đó cô hoảng sợ buông ra nhìn đi chỗ khác: "... T-Tôi không biết."

Law tử nhiên không chú ý tới động tác nhỏ vừa rồi của Yoko, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, suy nghĩ hồi lâu, có lẽ mình đã đẩy mạnh tên thiếu trí tuệ cảm xúc này quá nên mới cụp mắt nói: "Vậy thì em hãy dùng thời gian rời đi tôi, suy nghĩ cho thật kỹ..."

"Lần sau nhất định phải có câu trả lời."

Law buông cô ra, sau đó nhìn cô gái bị anh hôn đến mức khó có thể đứng thẳng, khập khiễng dựa lưng vào cửa, liếc nhìn Law, rồi nhanh chóng nhắm mắt lại để tự làm mình bối rối.... Mọi suy nghĩ đều bị đè nén.

Chẳng mấy chốc, hơi thở của cô đã điều chỉnh trở lại bình tĩnh như thường lệ.

Yoko nhanh chóng quay đi, chỉ để lại Law một mình trong phòng.

Về phần Law, người đã hôn Yoko thành công, nhìn vào bàn tay to lớn của mình và cảm thấy cái chạm nhẹ nhàng của Yoko vẫn còn đọng lại trên lòng bàn tay, khiến tim anh đập như sấm.

Xem ra không thể dễ dàng làm hại cô, năng lực tự kiềm chế bản thân của anh dường như càng ngày càng kém.

......

Sau khi để Yoko rời đi, Law, người chưa đọc tờ báo mới nhất, đã trở lại Blue sea với sự giúp đỡ của cư dân trên đảo bắt một chiếc thuyền nhỏ quay trở lại tàu ngầm của mình.

Về phần Yoko, cô ở lại đoat trên trời vì lý do nào đó mà không nói cho Law biết, Law cũng không ép cô, anh chỉ hôn lên má cô một lần nữa với ý đồ xấu trước khi rời đi.

Yoko lại đỏ mặt rồi, cô không biết phải làm thế nào để đối phó với bầu không khí mơ hồ này, đành phải tức giận quay về tòa nhà nơi cô sống cùng mấy đứa nhỏ.

...Ngay sau khi Law rời đi, Yoko bình tĩnh lại, bắt đầu tính toán hành động tiếp theo của mình.

Theo tờ báo, Ace bị băng hải tặc Râu Đen tặng cho Hải quân như một món quà từ tên Râu Đen, tuy nhiên do danh tính đằng sau Ace –cậu ta là con ruột của Vua Hải Tặc Roger nên Hải Quân nhanh chóng quyết định xử tử Ace trước công chúng ở Mariefoce để thể hiện với thế giới cướp biển vĩ đại.

Yoko đã đọc nội dung của tờ báo một cách cẩn thận, vốn dĩ Ace đáng lẽ phải bị giam ở ngục Impel Down, nhưng vì Đảo thiên đường nhận được báo muộn hơn bình thường một chút, nên bây giờ Ace có lẽ đã bị đưa đến Mariefoce.

Ban đầu, có lẽ không thể vào tầng thấp nhất của nhà tù ngay cả với khả năng của chính mình. Sự náo động quá lớn như vậy sẽ rất khó để đưa Ace đi.Cho nên, thời gian còn lại trong những ngày trước buổi hành quyết ở Mariefoce, đó dường như là cơ hội cuối cùng của cô.

Nhưng Mariefoce chắc chắn không phải là một lựa chọn dễ dàng mà nó lại là là một địa ngục khác.

Dù sao, theo sự sắp xếp thông thường của Hải quân, tại hiện trường buổi hành quyết công khai như vậy ở Mariefoce, cảnh tượng không thể không hoành tráng - phải có ít nhất ba vị đô đốc hải quân sẽ có mặt, và tiếp theo là Shichibukai chắc chắn cũng sẽ ra tay, cũng sẽ có rất nhiều chỉ huy hải quân có trình độ cao.

Nói về Akainu trong số ba vị đô đốc, ông ta chính là người đã tự tay giết chết Ace trong ký ức của cô. Mặc dù ngày hành quyết đã được ấn định từ lâu khác với ký ức của cô, nhưng đối với tính cách đáng ghét như Akainu, dù sao ông ta cũng là thứ đầu tiên cô cần đề phòng.

Nếu đã đi con đường này, Yoko thực sự cần có ý thức trở thành kẻ thù của tất cả hải quân

Nhưng cô không hề sợ hãi mà chỉ run rẩy phấn khích trước trận chiến với tư cách là một Night Rabit.

Nghĩ đến đây, Yoko nhìn về phía tay phải của mình, nắm chặt rồi thả lỏng nắm đấm, lúc này cô đã thu hồi lại trái tim mình, hiệu suất chiến đấu của cô tốt hơn trước rất nhiều, cô hài lòng với tình hình hiện tại

Câu hỏi đặt ra là làm thế nào cô ấy có thể lẻn vào nơi hành quyết.

Vào ngày định mệnh đó, ngoài ba vị đô đóc quân ra, Cũng có một số người trước đây từng phạm tội sẽ bước vào hiện trường... đầu tiên chính là Doflamingo, cô không thể để tên thiếu chủ cũ đó phát hiện ra sự tồn tại của mình, trong trường hợp này, cô phải cải trang.

Sau khi cất nhắc rất nhiều thứ mà cô phải chuẩn bị trước, việc duy nhất còn lại là phải lên đường ngay lập tức, Sky Island cách Mariefoce hơi xa nên mặc dù cô đã nhờ cư dân của Sky Island thuê một chiếc khinh khí cầu tốc hành, vẫn sẽ phải mất thêm một ngày để đến được bầu trời phía trên Mariefoce.

Mọi chuyện đã sẵn sàng, dù sao thì những chuyện cô không thể kiểm soát được cũng sẽ không thay đổi dù cô có lo lắng bao nhiêu đi chăng nữa.

Nghĩ đến đây, Yok ngay lập tức tham gia trận chiến khi bắt đầu trận chiến quyết định với Mariefoce, và khi khinh khí cầu của cô cưỡi lặng lẽ cập bến, không chút do dự, cô lao vào trận chiến——

Sau đó, tham gia vào một trận chiến quyết định có thể thay đổi vận mệnh của bạn mình và điều đó sắp sửa xảy ra.

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro