Chương 6
×××
......
Đảo Enshi , Citrus Village.
Trong vịnh nơi Law và Yoko đã chiến đấu với Hải Vương hai lần, đúng như lời hứa của Yoko với Law, hai người họ thực sự bắt đầu quá trình huấn luyện hàng ngày.
Lúc đầu, Yoko chỉ là đối thủ của Law trong luyện tập ,nhưng sau đó, Yoko dần dần bổ sung thêm khóa huấn luyện đặc biệt cho một số kỹ năng chiến đấu của Law, Đồng thời cậu ta cũng sẽ được huấn luyện về xúc giác và kỹ năng chiến đấu trong tự nhiên.
Law học được những điều này rất nhanh, và trong quá trình học hỏi, mối quan hệ giữa hai người tự nhiên trở nên tốt hơn trước rất nhiều , ít nhất, Law không còn có bất kỳ đề phòng và nghi ngờ ban đầu nào đối với Yoko.
Sau gần một tháng huấn luyện, Yoko cảm thấy thay vì nói rằng Law có kỹ năng hay tài năng tốt,thì tốt hơn là nói rằng cậu ta chắc chắn đã được đào tạo qua trước đó nên hầu như không ngần ngại mà xông tấn công.
Nhưng bây giờ cậu ta rõ ràng chỉ là một con báo nhỏ.
Cũng chính vì điều này mà cô mới sẵn lòng chỉ dạy cậu ta nhiều hơn.
Nhưng cho đến nay, Law chú báo non nớt cũng chưa từng thắng được con thỏ lần nào.
......
Buổi chiều.
Đầu tiên, cô dùng bắp chân lao lên và nhảy lên cao để tránh đòn tấn công bằng bom tự chế của Law, sau đó Yoko dùng chiếc dù của mình để phản công tất cả số bom của Law. Sau đó, Yoko đá chân ngay khi chạm đất. Sử dụng một cú đá bay về phía Law thân thể của hắn dễ dàng bị Yoko đẩy lùi hai mét.
Law lại cau mày , tặc lưỡi, trong lòng lại phàn nàn - chiếc dù nặng đến kinh người trong tay Yoko thực sự đã cản trở quá ! Rõ ràng là cậu ta chuyên chế tạo bom để chiến đấu, nhưng chiếc dù che nắng của cô lại chặn hết đạo cụ của cậu ta! Thực sự phiền toái, cậu ta nhất định phải nghĩ biện pháp để yoko tay không đánh cậu! Nếu không, hắn sẽ chỉ ở trong tình trạng bị Yoko thổi bay đi mất!
Nghĩ như vậy, Law sử dụng kiếm của mình để giúp cậu ta nhảy về phía Yoko , và cố gắng giật lấy chiếc ô từ tay cô bằng một tay trong tuyệt vọng.
Tất nhiên, Yoko hiểu ý của Law , cô nhướng mày, sau đó dùng ngón chân theo phản xạ đá lên một lớp cát, cát bay trong nháy mắt che khuất tầm nhìn của Law, thậm chí còn khiến anh ta nghẹt thở gần chết.
"Khụ...khụ!" Law đang muốn chộp lấy chiếc ô đã bị Yoko bất ngờ hất cát vào mặt cậu ta, một số còn bay vào miệng nữa, Law cảm thấy đau đớn và nhổ ra ngoài hết số cát đã ăn phẫn nộ trừng mắt nhìn Yoko : "Quá gian xảo!"
"Mặc dù chiêu này không tốt lắm. Nhưng tôi nghĩ nó cũng khá hay đấy !" Yoko đứng trên vịnh cát cầm ô, nhìn chằm chằm vào Law bằng đôi mắt xanh và bình tĩnh trả lời: "Không có sự xảo quyệt thì không phải chiến trường thực sự
"..." Law mím môi than thở trong lòng , mặc dù tính cách của cô ấy như cục đá, nhưng con thỏ này! Các giác quan của cô rất nhạy bén và kỹ năng chiến đấu tốt đến mức không thể đánh bại được cô ấy!
Chỉ là... Khóe miệng Law từ từ cong lên thành một vòng cung hung hãn.
Càng đối mặt với thử thách này, cậu càng muốn vượt qua ! Trước hết... cách cô cầm ô nhàn nhã khiến cậu rất tức giận... Chắc chắn rồi, tốt nhất nên khiến cô ấy bỏ chiếc dù đó ra trước đã!
Nhưng nó không dễ! Bây giờ cô ấy còn không có điểm yếu nào!
Nhưng không thành vấn đề - cậu ta chắc chắn sẽ tìm ra cách trong tuần này!
Báo săn Law tự đặt mục tiêu cho mình.
======================================================
Nửa tháng sau.
Luyện tập như mọi khi.
"Không phải cậu bảo cậu không giỏi sao?"
Cùng Yoko đánh nhau gần nửa ngày, Law dễ dàng bị nàng lừa gạt hất tro tàn trên mặt, nhướng mày oán trách: "Tôi thật sự cảm thấy mình đang bị lừa, Không phải một tháng trước cậu đã nói rằng mình không giỏi huấn luyện người khác sao?"
Rõ ràng, Yoko luôn có thể chỉ ra những khuyết điểm của cậu ta một cách dễ dàng - cô ấy thậm chí còn biết một vài cách rèn luyện năng lực của Trái ác quỷ nữa . Yoko tuy không tàn nhẫn như những người khác trong gia tộc Don Quixote nhưng rõ ràng cô ấy rất giỏi chiến đấu——
Đôi khi, Yoko dạy giỏi còn hơn bất kỳ ai trong gia tộc Don Quixote.
"Cậu hiểu lầm rồi." Yoko cầm chiếc ô, bóng của cô kéo dài trên vịnh, chiếc ô màu tím sẫm hơi che khuất khuôn mặt của cô, khiến Law không thể nhìn rõ biểu cảm của cô, chỉ có thể nghe thấy giọng nói bình tĩnh của cô. Giọng nói: " Ý tôi là, tôi không giỏi nương tay đâu."
"...Thật khiến người khác phát điên !" Law giật giật khóe miệng, nhìn cô gái cầm ô đứng trên bãi biển, suy nghĩ một chút rồi quyết định sử dụng "Nó".
Tuy rằng chỉ là phiên bản dùng thử nhưng nếu hôm nay không thử, hắn nhất định sẽ không thể làm cho con nhóc Yoko kia kinh ngạc! Nghĩ như vậy, Law lấy trong túi ra mấy vật tròn tròn.
Yoko nheo mắt , nhìn chằm chằm vào quả bóng tròn nhỏ, đoán được ý định của Law, cô bất lực nói: "Tôi đã nói rằng cậu nên từ bỏ việc sử dụng những quả bom mang tính sát thương thấp như vậy đi."
Mặc dù sức mạnh của loại bom mini đó rất tốt nhưng lại bất tiện khi sử dụng trong các cuộc chiến . Họ, những Night Rabit, không thường sử dụng những vũ khí giấu kín như vậy.
"Ai biết nó được mang lực sát thương lớn hay không chứ !" Law nhếch môi cười tà ác: "Tôi đặc biệt làm cái này cho cậu đó!"
"..."Yoko chẳng ừ hử gì cả, nhưng vẫn đang chờ đợi màn trình diễn của Law.
Người sau không hề do dự, thấy Yoko dường như đang có ý định tấn công như mọi khi, cậu ta không chút do dự chạy về phía cô, sau vài lần nhử, cậu mạnh mẽ ném thứ vũ khí ấy vào người Yoko rồi bỏ chạy .
Cơ thể của Yoko đang ở giữa không trung, không tiện né tránh nên cô đã dùng chiếc dù trong tay để che nó ,và Law, nhìn hành động dùng ô để che nó của cô, vẻ mặt vui mừng .
Quả nhiên, chỉ cần Yoko còn ở trên không , cô ấy có thói quen dùng dù ô để chống lại mọi công kích! Quan sát của cậu ta hoàn toàn chính xác, cậu ta đã sớm đoán được quỹ đạo đòn tấn công của cô!
Còn Yoko, người vừa hứng chịu một đợt bom, lại tỏ ra ngạc nhiên - tại sao "chất nổ" mà Law ném vào cô lần này lại không bị ô của cô đánh bay như thường lệ?
Cụp mắt xuống, phát hiện vật tròn đó không biết từ lúc nào đã nổ tung trên chiếc dù của cô, tạo thành một màng nhện nhỏ bám chặt vào chiếc ô của cô.
--Đây là gì? Tim Yoko đập thình thịch.
Ngay khi Yoko đang đầy mặt nghi ngờ, Law ở bên đó không cho cô bất kỳ cơ hội phản ứng nào, thay vào đó, cậu ta kéo mạnh sợi chỉ vô hình trên tay mình kéo chiếc ô qua - và sau đó chiếc dù của Yoko đã nằm trong tay cậu ta.
"!" Yoko đột nhiên nhận ra rằng đạo cụ đó là dùng để lấy đi vũ khí của cô! Tay Yoko trống không rồi cô thấy Law dễ dàng phân vũ khí của mình thành nhiều phần bằng Room ngay lập tức.
Có phải thằng nhóc đó đã nghĩ ra cách suốt thời gian qua không? Yoko hơi trợn mắt. Nhìn thấy Law ở đó, cậu ta vui vẻ hét lên: "Xong rồi! Yoko – cậu quá bất cẩn!" Nhìn thấy vũ khí của Yoko cuối cùng đã bị cậu ta phá hủy trong một lần, cậu ta đã dành nửa tháng. "Mục tiêu " đã được đạt được khiến cậu ta rất vui.
Yoko cau mày - cô thực sự không ngờ rằng cậu ta thực sự sẽ làm vậy ! Vốn dĩ chưa bao giờ nghĩ Law lại quan tâm đến vũ khí của mình đến vậy, thậm chí còn chế tạo ra vũ khí đặc biệt dành riêng cho vũ khí của mình như vậy , và cuối cùng , vì sự lơ là của cô mà hôm nay Law đã thành công!
Cô đoán chắc rằng cậu ta chắc chắn đã đoán ra được quỹ đạo tấn công tiếp theo của mình từ thói quen phòng thủ và những dữ liệu khác của cô!
"Không tệ... Ừm." Yoko mặc dù muốn khen cậu ta nhưng sau mở miệng, Cô trước tiên là vẫn cảm thấy thân thể khó chịu. Cổ họng khô khốc và khàn khàn, trong giây lát cánh tay giơ lên của cô cử động không tự nhiên.
Đôi mắt của Yoko mở to - làm sao có thể trở nên khó chịu với ánh nắng mặt trời nhanh như vậy? !
"Law, trả lại dù che cho tôi!" Cố nén sự khó chịu trên cơ thể và bất an ở trong lòng, Yoko đá hai chân sau và lao thẳng về phía Law với tốc độ nhanh nhất có thể.
"Cái gì?!" Law cau mày, đột nhiên sao vậy? Yoko đang cố dành lại vũ khí ?Nghĩ cũng đừng nghĩ ! Đây là kế hoạch tác chiến mà cậu ta hiếm khi nghĩ tới, dù khó khăn đến đâu, cậu cũng phải thừa dịp Yoko mất đi vũ khí, lộ ra khuyết điểm rồi đánh cô một đòn! Vì vậy, Law cũng thực hiện một động thái phòng thủ.
"...Law,huấn luyện kết thúc, trả lại ô cho tôi!" Yoko cau mày và lặp lại.
"Cậu... đừng nghĩ tới!" Đối mặt với yêu cầu của Yoko , Law, người không hiểu diễn biến của sự việc, mở Room ra và chuẩn bị di chuyển ba phần của chiếc ô đến những nơi khác nhau trên bãi biển--
Nhìn thấy hành động của Law, cô càng cau mày hơn - cô không có thời gian để giải thích nên tăng tốc, ngồi xổm xuống và đá Law đi không nói một lời, rồi lập tức đưa tay nhặt những mảnh ô nằm rải rác trên mặt đất ghép lại .
"...!"
Không thể ghép nó lại với nhau! Thằng nhó Law ! Cậu ta học được kỹ thuật mới để không thể ghép lại những đồ vật vừa tách ra từ khi nào vậy? Yoko cau mày , bắt đầu cảm nhận được những vết nứt trên da mình lần nữa lan ra...
Phải chăng đây là giới hạn của "thân thể này"?
Khả năng miễn dịch của cô ấy với ánh sáng mặt trời thậm chí đã yếu hơn rồi! Mặc dù trước đây Night Rabit không thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, nhưng trong vòng một phút cơ thể hẳn sẽ không xuất hiện phản ứng nghiêm trọng như vậy, ít nhất chỉ cần một khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn...
Yoko thở hổn hển, không quan tâm đến tình hình của Law bị cô đá ra xa, cô nhìn xung quanh và giấu bóng dáng của mình trong rừng mà không nói một lời.
Bước đi càng nặng nề, tay chân của Yoko bắt đầu chảy máu, cô cảm thấy làn da của mình mỏng manh đến mức có thể bị gió làm xước, ngay cả mũi cô cũng cảm thấy nóng và cô đang chóng mặt, càng không thể tập trung suy nghĩ .
Vì nên , phải tìm ra một nơi mà mặt trời không thể chiếu tới và ẩn náu——
Đúng vậy, Night Rabit là một sinh vật như vậy.
Không thể tiếp xúc trực tiếp với ánh mặt trời cũng như không thể thể tồn tại dưới ánh mặt trời.
Yoko bước đi, nhưng ngay trước khi cảm thấy mình sắp mất đi sức lực, cô đã quỳ xuống đất và thở hổn hển.Có vẻ nó sẽ phản ứng nghiêm trọng hơn bao giờ hết.Làm sao đây , Giải thích như thế nào với Law?Thật tốt nếu cậu ta không phát hiện ra "Nó" trong tình trạng này.
Yoko nheo mắt lại rồi nhắm mắt lại dựa vào thân cây.
<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Đêm nay thêm một chap nữa nhaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro