Chương 58
...............
Đại Hải Trình
Sau khi tìm đủ số thảo dược ở Thorson, Yoko và Law về cơ bản đã hoàn thành nhiệm vụ ở Thorson, vẫn còn vài ngày nữa nên họ chỉ đi loanh quanh và hỗ trợ các thuyền viên khác mua vật tư. Sau khi mua một số vật dụng hữu ích để sống trên tàu băng hải tặc Heart cho mình và hai đứa trẻ sẽ, mọi người lại tiếp tục ra khơi.
"Tôi đã nhờ người tạo ra hai bản sao la bàn vĩnh cửu để đảm bảo rằng chúng ta có thể đến được hòn đảo viện nghiên cứu , sên truyền tin mới cũng đã mua cho em."
Law đưa cho Yoko thứ mà cô yêu cầu, nhìn con sên truyền tin mới thuộc về mình, nhớ lại con mà cô đã thả trên đảo cho Doflamingo, con sên đã ở bên cô vài năm, lắc đầu thở dài.
Thì ra đã trôi qua hơn một tháng, kể từ khi cô thoát khỏi Doflamingo, giờ đây cô giống như gia nhập băng hải tặc Heart, cùng Law hành động mỗi ngày.
Yoko nhún vai, từ ngày đó trở đi, gia tộc Don Quixote không liên quan gì đến cô, với cô mà nói, bây giờ vẫn còn rất nhiều việc cần phải làm, cô không được phép nghĩ đến chuyện của những kẻ tầm thường.
Nghĩ vậy, Yoko quay trở lại căn phòng độc lập của mình với la bàn vĩnh cửu, bắt đầu chuẩn bị thông tin và lộ trình cần thiết để cập bến, lục lại vị trí của viện trong trí nhớ và hỏi Youmu mà nó có thể điều khiển cố gắng tìm ra được các thông tin từ gió.
Ngay khi thuốc thử nghiệm do Law tạo ra bắt đầu xuất hiện một số tính năng và kết quả mới, Yoko cũng nhận được lời khuyên từ những đứa trẻ trong viện ở thế giới tâm linh, một tháng nữa đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, họ cũng đổ bộ lên các hòn đảo lớn nhỏ khác nhau, theo Bepo xuống tàu Yoko mua một số loại dược liệu mới mà Law cần, nhìn Law bận rộn suốt buổi chiều, đến tối thì thuốc đã được chế tạo thành công.
"Nếu là loại thuốc này, nhất định có thể loại bỏ hoàn toàn loại độc tố kia tồn dư trong cơ thể mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào... đơn thuốc trước đó mà em đưa cho tôi , tôi bỏ nó rồi."
Ngồi trước bàn làm việc, Law đưa tay đẩy gọng kính lên, một đôi mắt đen láy lộ ra sự tự tin về y thuật và sự kiên trì chế tạo thuốc của mình, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, anh ấy đặt một ống nghiệm chứa đầy chất lỏng thuốc trong suốt trước mặt Yoko vẫy nó để hiển thị kết quả của mình.
"Anh đúng là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo."
Yoko có chút thở dài đi đến bên cạnh , một tháng trước, Law đóng cửa phòng làm việc, nhốt mình chế tạo mấy loại dược trước khi thử nghiệm, hiển nhiên là anh thành công sau lần thứ hai, nhưng vẫn không hài lòng với công thức của viện nghiên cứu. Nhiều tác dụng phụ của thuốc được tiến hành nghiên cứu...
Phải đến hôm nay anh mới nghĩ ra được một tác phẩm ưng ý.
Yoko nhìn những ống nghiệm được sắp xếp gọn gàng và tờ giấy trắng đầy ghi chú trước mặt, trong mắt cô tràn đầy cảm kích.
"Là một bác sĩ, tôi không chấp nhận việc sử dụng thuốc kém chất lượng để chữa trị cho bệnh nhân".
Khóe miệng Law cong lên, quai hàm góc cạnh hơi nhếch , sau khi truyền đạt tin tức thành công của lọ thuốc cho Yoko, Law tùy tiện đặt ống nghiệm xuống.
Sau đó lại đưa tay ôm lấy Yoko, trong mắt mang theo một tia chơi xấu: "Yoko này, tôi đã chế ra loại thuốc đó cho em rồi,không phai em nên thưởng gì đó cho tôi à?"
Anh ghé môi sát vào tai Yoko, giọng nói quyến rũ vang lên xung quanh cô.
Giống như ác quỷ, anh ám chỉ rằng Yoko nên tặng anh ấy một thứ gì đó làm quà.
Yoko không quen tiếp xúc với đàn ông ở khoảng cách gần như vậy, khí tức hung hãn trên người Law khiến tinh thần cô tỉnh táo - nhưng không hiểu sao cô không thể từ chối sự tiếp cận của Law như lúc đẩy Doflamingo ra. Hơi nóng truyền ra từ cơ thể Law, cô chỉ có thể đỏ mặt lúng túng nói: "Anh... muốn phần thưởng gì?"
Cô đặt tay lên ngực Law, khoảng cách hai người lại đột nhiên trở nên mơ hồ.
"...Để xem........tôi sẽ quyết định sau."
Giọng điệu của Law chậm rãi, giọng nói khàn khàn trầm thấp chuyển động như một nhạc cụ.
Yoko giữ khoảng cách cơ thể của Law ,đôi mắt cụp xuống nhìn vào mắt Law một cách thích thú, đang định tiếp tục cuộc trò chuyện này với anh, nhưng đột nhiên cảm thấy ngọn đèn trắng sáng trong phòng làm việc của Law trước mặt khiến cô có chút chói mắt.
Một cảm giác khó chịu choáng váng ập đến khiến cô nheo mắt khó chịu... ngay khi Yoko cho rằng mình có thể dần dần thích nghi với ánh sáng, Một cảm giác lạnh lẽo dần dần truyền đến từ sâu bên trong cơ thể , làm chân tay cô lạnh cóng.
"Yoko?" Vốn vẫn đang đùa giỡn với cô, đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt Yoko tái xanh, bối rối gọi cô.
Nhưng Yoko không đáp lại - chính xác hơn, cô vốn định mở miệng gọi tên Law, nhưng ngay khi não của cô đang cố gắng kiểm soát lời nói của mình, lại cảm thấy ý thức của mình rơi vào trạng thái lạnh lẽo và tê liệt. Như một hầm băng, cảm giác hỗn loạn , lộn xộn tràn ngập trong đầu , khiến cô mất kiểm soát cơ thể.
"Tôi..." Cô mơ hồ cầu cứu, nhưng không tiết ra âm tiết nhiều hơn thế.
Trước khi để Yoko có thể kịp tiêu hóa chuyện gì đang xảy ra với cơ thể mình, cô đột nhiên quỳ xuống ngã lăn ra đất trước mặt Law .
Cô nhắm mắt lại, hơi thở trở nên yếu ớt cảm giác như mình sắp chết trong giây lát.
Law nhìn sự thay đổi quá đỗi đột ngột của cô, anh sợ đến mức đồng tử co lại, vội vàng quỳ xuống bế Yoko lên và kiểm tra hơi thở của cô, cố gắng kiểm tra nhịp tim cho cô...
Nhưng sau đó mới nhớ ra, Yoko là một người có trái tim chết, vốn dĩ cô đã không có nhịp tim, nếu lúc này... Law không dám nghĩ tới , trán đầy mồ hôi , anh vội ôm eo bế cô vào phòng mổ.
......
Tàu hải tặc Heart, phòng phẫu thuật dành riêng cho thuyền trưởng.
Law bình tĩnh đưa Yoko trở lại phòng mổ để kiểm tra và không để bất kỳ thành viên phi hành đoàn hay bác sĩ nào đến gần, Suy cho cùng, anh là người duy nhất biết Yoko không có nhịp tim và tim cô ấy đang gặp trục trặc, đó là điều mà cả anh và Yoko đều không thể hiểu và cũng không thể làm gì được. Để những bác sĩ bình thường thiếu hiểu biết chắc chắn sẽ chỉ làm vấn đề tăng thêm sự phức tạp .
Bác sĩ của tàu lúc đầu ở gần phòng mổ chứng kiến Law bế Yoko bất tỉnh vào phòng, muốn giúp nhưng lại bị hét lớn và chặn lại ở ngoài cửa.
"Thuyền trưởng..."
"Mọi người tản ra đi, chỉ có mình tôi ở trong đó là đủ rồi!"
"Ít nhất hãy để chúng tôi vào làm trợ lý cho anh, Thuyền trưởng!"
"Không cần, đừng làm phiền tôi!"
Đáp lại giọng nói ngoài cửa, Law đầy mồ hôi đeo vào đôi găng tay mới, sau đó phát huy khả năng của Room, cơ thể của Yoko được kết nối với nhiều dụng cụ khác nhau để kích thích chức năng của các cơ quan nội tạng.
Lúc này, chỉ số cơ thể Yoko khá bất thường, đó không phải là thứ mà một người sống sẽ có, kể từ khi Law và Yoko đoàn tụ, anh thường xuyên sử dụng dụng cụ để đo cơ thể của cô ấy, nhưng lần này, nó là con số phóng đại nhất mà anh từng đo được.
Những chỉ số trước đó hoàn toàn không phải là chỉ số mà một người sống sẽ sở hữu, thì những con số trước mặt Law bây giờ có thể nói là "không có khả năng".
Nhưng dù vậy, hơi thở của Yoko vẫn còn đó, tồn tại một cách yếu ớt.
Mọi thứ đang tác động đến nhận thức chung của Law và thách thức giới hạn của anh.
, nhưng dù cho Yoko có gặp phải tình huống kỳ lạ đến đâu, anh cũng sẽ nhất định không bỏ cuộc.
Ánh mắt Law rơi trên khuôn mặt tái nhợt không có chút máu của cô gái, trong mắt ẩn chứa những cảm xúc không rõ.
Anh vẫn nhớ rất rõ cuộc trò chuyện với nhóm thuyền viên hồi tháng trước - lúc Yoko mới trở về với anh, vì muốn giúp cô cứu những đứa trẻ trong viện, Law đã cùng Yoko hành động một mình trên một số hòn đảo nơi hai người họ đặt chân đến , anh khá khoan dung và chiều theo thói quen của Yoko.
Cũng có thể nói anh coi trọng Yoko hơn tất cả nhứng thứ khác, đây có lẽ là lần đầu các thuyền viên thấy anh, người luôn lúc nào lạnh lùng và u ám, lại có thể đối tốt với một người như vậy, vì vậy điều này cũng làm dấy lên nghi ngờ từ một số thành viên trong băng gia sau đó... thậm chí còn có chút phàn nàn.
Họ hỏi anh tại sao lại tốt với Yoko như vậy và tại sao luôn lo lắng cho cô như vậy?
Anh nhớ rằng đây là những gì ở thời điểm đó anh đã trả lời:
"...Tôi sẽ không để bất cứ điều gì làm phiền đến em và tôi cũng sẽ giải quyết mọi vấn đề cho em."
Law đặt tay lên bàn mổ, nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Yoko, ánh mắt cố chấp cùng giọng điệu khàn khàn nói.
"Tôi nhất định sẽ để cho em được sống."
Law cau mày, tiếp tục tìm lượng lớn túi máu cùng nhóm máu với Yoko mà anh đã chuẩn bị trước đó, , truyền máu tươi vào người cô, thấy các chỉ số khác nhau trong cơ thể cô dần dần trở lại bình thường, anh đổ mồ hôi một chút, thở phào nhẹ nhõm.
Đúng vậy, đối mặt với trường hợp của Yoko, thành thật mà nói, anh chẳng thể làm được gì- đã có nhiều lần anh thử phẫu thuật đổi tim cho Yoko, nhưng những thứ đó đối với cô ấy đều không có tác dụng.
Cách anh nhìn cô lúc này vẫn bướng bỉnh như ngày nào.
Anh sẽ không từ bỏ cô, dù cho hoàn cảnh nào anh cũng sẽ cố gắng vì cô ấy, bất cứ hoàn cảnh nào anh cũng sẽ chuẩn bị trước cho cô, anh sẽ bảo vệ cô sống sót để cô luôn có thể ở bên cạnh anh .
......
Sau đó, Yoko nhanh chóng tỉnh dậy.
Tình trạng giống như có chút thiếu máu, sau khi tỉnh lại, cô ăn uống nhiều hơn và đi lại bình thường, Tuy nhiên, tình huống đó không phải là duy nhất... Kể từ lần đầu tiên ngất đi, cô thường xuyên ngất xỉu hoặc ngủ quên ở những nơi xa lạ.
Mà thời gian cô ngủ càng ngày càng dài, thỉnh thoảng mới tỉnh dậy, thậm chí không nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra trước khi ngủ, Law chuẩn bị thêm túi máu cho cô để hỗ trợ cơ thể cho cô, nhưng vẫn không có tác dụng gì nhiều.
Nó khiến anh nhớ đến "sáu năm" mà Lian đã nói.
Cơ thể của Yoko thực sự đã sắp đến giới hạn rồi, nhưng Law thực sự không thể sử dụng các phương pháp khác nào ngoài trao đổi máu để giữ cho Yoko sống sót, việc tráo đổi trái tim mà anh giỏi cũng không giúp ích được gì. Mấu chốt là, có lúc anh có cảm giác như cơ thể của Yoko đã bị đình chỉ rồi.
Điều này khiến Law không chắc chắn, anh thực sự không biết tại sao Yoko lại khẳng định rằng cơ thể giống như xác chết của cô ấy có thể đến hòn đảo của viện nghiên cứu mà còn có thể sống được sao?
Vì vậy, anh đã thẳng thắn hỏi cô.
"Yoko, tuy trước đó tôi chừng từng hỏi em bất cứ một vấn đề gì vê thân thể em, nhưng bây giời tôi rất muốn biết thân thể em đang gặp phải tình huống gì... Vì sao phải đi đến hòn đảo kia, sao em lại có lòng tin khi đến đó cơ thể em sẽ phục hồi? Thân thể của em là như thế nào? Từ khi nào nó lại trở nên như thế này?"
Đối mặt với câu hỏi của Law, Yoko im lặng.
Cô không biết phải bắt đầu kể với Law từ đâu, vì cô biết Law đã luôn cho rằng cô đã sống ở viện từ khi còn nhỏ, vấn đề về tim của cô chỉ là do viện nghiên cứu điều trị đặc biệt và cô chỉ đến đảo Enshi khi mới mười ba tuổi.
Điều này cũng phù hợp hơn với trình tự logic mà người bình thường sẽ nghĩ tới.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu cô nói với anh ấy rằng cô đến đảo Yoko không phải theo "thứ tự" đó, mà sự xuất hiện của cô trên đảo Enshi chỉ là "đảo nghịch thời gian"?
Yoko không biết phải giải quyết thế nào, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cô rốt cuộc nói ra dưới đôi mắt rực lửa của Law.
"Tôi có một số giả thuyết về điều này, nhưng trước tiên, Law... anh có tin việc 'du hành quá khứ' không?"
Lời này vừa nói ra, Law trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro