Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48

..........

Tàu hải tặc Heart

Vì Law nói muốn ăn cá nướng nên sau khi Law nghỉ ngơi và tàu ngầm dần quay trở lại trên biển, cô thực sự vào bếp chuẩn bị cá nướng. Bepo và Penguin sẽ bắt chúng, trong khi Yoko sẽ chuẩn bị nước sốt. Nghe có vẻ huyền diệu nhưng trong nhà bếp của băng hải tặc Heart, ngoài dụng cụ nhà bếp ra, còn có nhiều loại nước sốt đến từ đảo Enshi...

Có thể nói, mọi thứ Yoko cần đều có thể tìm thấy.

Cô khá dễ dàng trộn một lọ nước sốt theo trí nhớ của mình, lấy một xô cá do Bepo và những người khác chuẩn bị ,bắt đầu chế biến bằng cách loại bỏ nội tạng.

Nhắc mới nhớ, nếu không phải Law yêu cầu, Yoko đã lâu không nấu nướng như vậy... Tàu ngầm cá nhân của cô là loại nhỏ, thậm chí còn không có bếp như vậy, bình thường cô ,Sailor và Youmu nếu muốn ăn, họ luôn ăn đồ ăn sẵn hoặc đồ ăn đơn giản.

Nói về Sailor, khi Yoko nhờ Law đưa cô lên tàu cướp biển của anh ấy, cô đã liên lạc với Sailor sống trong tàu ngầm của cô, biết rằng Doflamingo chắc chắn sẽ bắn tỉa việc lặn của tàu, chỉ cần để Sailor lái tàu ngầm đến một nơi một nơi ngẫu nhiên, sau đó cô sẽ quay lại tìm khi tình hình ổn định.

Là chủ nhân của Sailor, Yoko biết rằng Sailor có nhiều cách để đuổi kịp cô trên biển.

Nhưng điều này cũng phản ánh một vấn đề khác - tức là con tàu mini mà Yoko sử dụng hiện không ở bên cô và cô sẽ phải ở lại với Law một thời gian.

.

...Như vậy, việc cắt đứt Doflamingo thực sự đã mang đến rất nhiều rắc rối không ngờ đến cho hành động của mình.

Diễn biến hiện tại cũng buộc Yoko phải suy nghĩ về rất nhiều vấn đề mà đáng ra cô không cần phải giải quyết ở giai đoạn này.

Ví dụ như mối quan hệ với Law, cô nên hòa hợp với anh ấy như thế nào, cô nên có thái độ như thế nào trên con tàu này, v.v., tất cả đều là những điều mà Yoko vẫn chưa quyết định.

Tình hình hiện tại, mặc dù cô cũng đang sống nhờ trên tàu của người khác, nhưng khác với lúc ở trên tàu của Ace, bởi vì mối quan hệ giữa Yoko và Ace không thân thiết đến thế. Mặc dù kiếp trước cô đã có giao tiếp qua với Ace , nhưng cô luôn ở trong trạng thái theo đuổi. Cô và Ace không gặp nhau thường xuyên. Nên mối quan hệ của họ có chút xa cách. Vì vậy, ngay cả khi Yoko ở lại thuyền của Ace trong một tuần, khoảng cách có được thu hẹp lại nhưng nó sẽ không mang lại bất kỳ cảm giác vi phạm nào cho Yoko. Mọi thứ đều tự nhiên như bắt đầu lại từ đầu.

Mà tình thế hiện tại, mặc dù cũng cần phải làm quen với những người khác, nhưng so với việc ở trong băng hải tặc Doflamingo còn khó khăn hơn nhiều. Bởi vì mối quan hệ giữa Doflamingo và Yoko là hoàn toàn mới, các thành viên trong gia đình hắn và Doflamingo đều biết Yoko ngay từ đầu, nên cho dù kết quả cuối cùng của mối quan hệ này là gì, bất kể Diamante hay Gladius ghét , Yoko cũng sẽ không gặp rắc rối. Cô có thể giải quyết từng vấn đề một, nếu không giải quyết được thì cùng lắm cô sẽ gây chiến với họ. Chuyện này không khác gì khi Yoko hoàn thành nhiệm vụ làm lính đánh thuê của mình.

...Chỉ là Law thực sự rất khác biệt.

Yojo cùng Law sống với nhau quá lâu, chính cô là người đã đưa anh ấy về, và cô từng là người đứng đầu mối quan hệ này, hai người trong quá khứ đã trải qua quá nhiều, khi Yoko tái sinh trong cơ thể này , Law đã trải qua nhiều sự kiện cùng cô. Cô cùng chàng trai đội mũ đốm có những cảm xúc tương đối sâu sắc và phức tạp.

Chưa kể đến việc Yoko đã rời xa anh, khi cô chia tay anh, cô tưởng rằng cô và anh sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa... Nhưng bây giờ tình huống đó xảy ra, cô đã mất cảnh giác và đành phải làm việc với anh một lần nữa. Trong cuộc sống, cô dường như phải đối mặt với những hậu quả xấu xa mà cô đã gieo ra trong quá khứ, cô phải đối mặt với anh ấy, người đã trở nên xa lạ và thờ ơ, thậm chí còn bộc lộ sự tức giận và căm ghét không thể buông bỏ trong từng lời nói của mình.

Yoko hiểu anh ấy đã bị tổn thương như thế nào vì những gì cô đã làm với anh. Quả thực có rất nhiều chuyện giữa cô và Law cần phải giải quyết, nhưng giờ họ không sống trong căn nhà gỗ trên đảo Enshi nữa mà trên thuyền của Law. Toàn bộ câu chuyện là lại khác nữa.

Cô và Law không còn đơn độc nữa, có rất nhiều thuyền viên của Law mà Yoko không biết, và than phận của Law không chỉ còn là gia đình hay đồ đệ của cô nữa, mà còn là thuyền trưởng của người khác. Cô tốt nhất là một vị khách. Điều này thực sự làm tăng thêm sự phức tạp của mọi thứ.

Yoko cụp mắt, cho cả một dãy cá nướng vào lò rồi thở dài. Điều phải tiếc là trước đây là cô đã xử lý mọi thứ quá thô bạo, dẫn đến tình trạng bối rối lúc này.

Nhưng nếu thực sự muốn nói thì Yoko vẫn quan tâm đến Law như trước, bởi vì cô không hề ghét anh mà chỉ cảm thấy có lỗi với anh, nên cô biết rằng mối quan hệ của cô với Law lúc này đều phụ thuộc vào thái độ của anh ấy.

Khi họ gặp lại nhau trên quần đảo, cô thực sự lo lắng rằng sự thù hận của Law sẽ ngăn cản cô đưa anh ấy rời khỏi quần đảo, và sau đó sẽ biến thành tình huống Doflamingo và anh ấy đánh nhau, đó sẽ là một vấn đề lớn.

Nhưng may mắn , xét theo tình hình hiện tại, Law vẫn rất hợp tác. Trong phòng làm việc vừa rồi, anh ấy thậm chí còn cố gắng hết sức để kìm nén lại cơn nóng giận, thay vào đó lại chọn ở một mình, cuối cùng anh chủ động để cô làm cá nướng, Anh ấy vẫn cư xử gần như như trước đây, chắc chắn để lại một bước lùi cho cô .

Sau khi phân loại xong, thần kinh căng thẳng của Yoko dần dần thả lỏng, cô nghĩ, có lẽ chỉ cần cô hợp tác hết mức, Law và cô có thể dần dần tìm được một hình thức phù hợp cho quan hệ này ,phải không?

Yoko nhắm mắt lại và suy nghĩ, rồi vô thức đưa tay nắm lấy mặt dây chuyền giữa xương đòn của cô.

...Đúng, cô hy vọng sẽ tìm ra cách tốt hơn để hòa hợp với Law. Suy cho cùng, nếu cô và Law sống với nhau theo thái độ thù địch, cô sẽ cảm thấy rất tổn thương.

Là lỗi của cô vì đã lừa dối và che giấu vào thời điểm đó, nếu đã như vậy thì cô cũng nên gạt bỏ sự hoảng sợ và chủ động hơn cho mối quan hệ trong lần gặp gỡ hiếm hoi này.

Suy nghĩ xong, Yoko ánh mắt dần dần khôi phục bình tĩnh như thường.

Đó là lỗi của cô, nhưng cô sẽ đối mặt với nó một cách tốt đẹp.

......

Bữa tối.

Sau khi tàu ngầm quay trở lại mặt biển, Yoko cũng mang ra một đĩa cá nướng với sự giúp đỡ của Bepo, Law, người đã ngủ ngon trong phòng làm việc, bước ra và sờ gáy thấy đĩa cá nướng đầy ắp với mùi thơm quen thuộc, ngồi vào bàn bắt đầu ăn mà không nói một lời.

Khi thuyền viên nhìn thấy thuyền trưởng động đũa, tất nhiên họ vội vàng bắt đầu bữa tối thịnh soạn của mình.

Đột nhiên, con tàu trở nên rất sống động.

Anh liếc nhìn Yoko, người đang lặng lẽ chuẩn bị quay trở lại nhà bếp, búng ngón tay ,trao đổi Yoko và Penguin đang ngồi bên cạnh, Yoko đứng bên cạnh Law trong sự bàng hoàng, cảm thấy cổ tay bị siết chặt Law lại kéo cô ngồi cạnh mình.

"Em không đói sao? Ăn nhanh đi." Law thô bạo nhét một miếng cá nướng vào đĩa của Yoko, Cô sửng sốt nhìn Law và chậm rãi giải thích: "Trong bếp còn có Salad khoai tây, tôi sẽ đi lấy nó..."

"Vậy cứ để Penguin đi lấy đi." Law không thương tiếc nói, Bepo và Shachi lập tức cười như lợn sau khi nghe thấy điều này. Nhìn vẻ mặt đau khổ của Penguin, Shachi bắt đầu tự tìm chết: " Penguin, chắc là thuyền trưởng vẫn còn tức giận vì tuần trước cậu vô tình để lộ quần lót của anh ấy trên biển..."

Law vành tai đỏ bừng, nghĩ đến Yoko còn ở bên cạnh, cũng không cam lòng xấu hổ, duỗi tay phải ra, dự định thi triển dị năng lần thứ hai, Bepo đã nhét con cá nướng vào miệng Shachi, buộc Shachi phải xin lỗi: "Thuyền trưởng, tôi sẽ để Shachi chuyên tâm ăn uống!"

Còn Law trừng mắt nhìn Shachi một cách hung dữ, sau đó nghiêm túc ăn cá nướng. Má anh ta nhét đầy cá.

"Thuyền trưởng... Hôm nay thật sự rất ngon." Bepo nhìn núi xương cá chất đống không lâu sau, lại khóc thở dài: "Rõ ràng anh không ăn nhiều vậy khi tôi làm cho anh !!! Tại saoooooo!!"

Law cầm một miếng cá nướng, nhìn Bepo với ánh mắt khinh thường như 'Cậu thực sự muốn hỏi ?'

"... Ô ô ô, anh tốt nhất đừng nói!" Bepo khóc lóc cúi đầu, cậu ta chỉ có thể dùng đồ ăn an ủi tâm hồn, chẳng lẽ cậu làm nó không ngon bằng chị Yoko sao? Đội trưởng sao có thể nhìn như thế !' Làm sao có thể mong đợi gì từ món cá nướng do một gấu làm sẽ ngon chứ? ' Woohoo Đội trưởng thật tệ!

"Hahahahaha Bepo, những chuyện như thế này đừng hỏi nhiều nữa!"

"Không sao, chúng tôi vẫn có thể ăn đồ ăn do cậu làm nếu muốn!"

"Nhưng xem ra, thuyền trưởng rất thích món cá nướng do tiểu thư làm. Hahaha... Nói mới nhớ, món cá nướng mà tiểu thư ăn cũng gần giống bằng của thuyền trưởng kìa?!"

"Sức ăn thật lớn! Thật tuyệt vời!"

Yoko không nói chuyện, mấy ngày nay cô ăn không ngon, bây giờ có thể ăn ngon, những chuyện khác cô cũng không quan tâm lắm, chỉ nhắm mắt quyết định ăn cá một cách trọn vẹn.

Law ngồi bên cạnh Yoko nhìn Yoko im lặng ăn uống, như thể xung quanh không có ai, trong lòng cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ, không biết đã bao lâu rồi anh mới ăn như thế này ... với cô ấy....

Nghĩ đến đây, Law đột nhiên có chút ý đồ xấu, anh vươn tay giật lấy con cá lớn mà Yoko định gắp, sau đó cắn mạnh đoạt đi con cá của cô ấy.

Yoko mở to mắt kinh ngạc, sau đó không nói một lời, cô đấm vào mặt Law, tuy nhiên, đây là phản ứng tự nhiên của Yoko , bao gồm cả Law, nên anh không hề tỏ ra hoảng sợ mà chỉ cười tà sử dụng sức mạnh dành riêng cho cô không nhẹ cũng không nặng bắt lấy nắm đấm của cô.

Nắm đấm đột nhiên rơi vào lòng bàn tay nóng hổi của Law, Yoko giật mình, trước mặt cô là nụ cười đắc thắng của Law. Cứ như thể phản ứng muốn đánh ai đó của cô đều được dự đoán trước và nó không có tác dụng gì.

Tuy nhiên, dù sự phản kháng của cô đã bị chặn lại nhưng Yoko cũng không có ý định truy đuổi anh ấy. Mặt khác, khoảnh khắc cô nhìn thấy ánh mắt của Law, cô thực sự nhớ lại quá khứ đã xảy ra rất nhiều năm trước.

Trong căn nhà gỗ không có ai khác, bếp lò kêu lách tách, ngọn lửa vàng ấm áp tràn ngập căn nhà gỗ nhỏ. Cô từ trong bếp bưng ra một đĩa lớn cá nướng đảo Enshi thơm ngon, vừa đặt lên bàn, anh ấy liền không biết xấu hổ liền chộp lấy con cá lớn trông đặc biệt ngon miệng mà nhai.

Khi đó, cô luôn dạy cho anh ấy một bài học bằng nắm đấm mà không nói một lời.

Sau đó, cô sẽ trừng mắt nhìn anh một cách dữ dội rồi mắng anh——

"...Đồ vô sỉ,không biết ai là người đã nấu chúng à."

Câu nói vẫn hệt như trước, nhưng giọng điệu thì khác.

Lúc này, trong mắt cô không hề có sự tức giận đơn giản khi bị cướp đồ ăn, ngược lại, khi nói ra lời này, lời nói của cô bộc lộ sự hoài niệm và dịu dàng đối với quá khứ cũng như sự bao dung và khiêm tốn đối với hành vi của Law.

Law nghe được lời này, tự nhiên biết Yoko đã nhớ ra, liền ngầm hiểu thu hồi tay lại, không trả lại con cá lớn cho nàng, ngược lại trong lòng hưng phấn mà ngứa ngáy, Vẻ mặt của anh ấy giống như một đứa trẻ được kẹo vậy.

"Làm sao để tôi có thể lịch sự khi ăn cùng em?"

"Anh im đi."

Các thuyền viên khác không biết còn bối rối, thuyền trưởng của họ từ khi nào lại trở nên lưu manh và nghịch ngợm như vậy? Không đi ăn đồ trong bát, lại chạy đi giật đồ của người khác còn cười ngả ngớn. Không sao đâu Yoko đánh chết anh ta.

Nhưng hắn không hề biết rằng vào lúc này, dưới đôi lông mày cụp xuống của Yoko, còn có một nụ cười không thể che giấu.

.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro