Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22:

" Xin-xin chào! "

Luffy cứng ngắc một hồi liền vui vẻ cười lên chào.

Ami ánh mắt nhìn cậu sáng long lanh. Đôi tai mèo vì sự vui vẻ của cậu mà vểnh lên cụp xuống mấy lần, cái đuôi mèo đằng sau cũng vì cảm xúc của cậu mà đưa qua đưa lại.

" Dễ thương quá đi! "

Ami buột miệng thốt lên sau đó trợn mắt bịt miệng.

" Xin... xin lỗi cậu! "

Luffy cười đến lộ ra cả hàm răng trắng sáng đều tăm tắp của mình dưới ánh nắng.

" Không sao đâu, cơ mà tôi đẹp trai không phải dễ thương đâu nha! "

Ami gật gật đầu, cô nhìn vào đôi tai mèo và cái đuôi mèo đang ngoe nguẩy của cậu mà cười khổ. Cô đã nghe chuyện của cậu từ miệng Akira và ông Hiro rồi.

Chuyện này thực quá đau đầu đi, cô nhìn một cái liền biết cậu là một phần tử ngây thơ đến đáng kinh ngạc. Nhìn cậu cười tươi thế kia cô cũng hiểu được rằng, hình như là cậu còn chưa biết tại sao mình lại có cái tai mèo này.

" Luffy, có phải... cậu có tâm sự không? "

Ami khẽ hỏi, lúc nãy cô thấy cậu khá rầu rĩ, linh tính mách bảo với cô chuyện này có liên quan mật thiết đến thứ quả tên là Kizu kia.

Ami đặt tay lên bụng, nơi này vẫn im lìm nhưng bên trong chứa một tinh linh nhỏ của thế giới.

Luffy cũng để ý thấy cô đặt tay lên bụng với ánh mắt ấu yếm nhìn xuống, cậu ồ lên một tiếng sau đó hỏi:" Cô đang có em bé hả Ami? "

" Ừm, mới có được mấy ngày thôi, còn chưa có cảm giác lắm. "

Luffy trầm trồ nhìn vào vùng bụng phẳng lặng của cô sau đó cười thật tươi.

" Chúc cô thuận lợi sinh em bé nha!~ "

Ami gật đầu, sau đó cô chợt nhận ra mình phải quay về chủ đề ban đầu kia.

" Luffy, cậu có tâm sự mà phải không? Nói cho tôi biết đi, biết đâu... tôi lại có thể giúp được cậu một chút. Dù sao, cũng là cậu cứu anh Akira. "

Luffy nghe thế thì khuôn mặt vui vẻ biến mất tăm, thay vào đó là vẻ mặt rầu rĩ như ban đầu. Cậu ngồi thụp xuống dùng tay vẽ vẽ lên nền đất, trạng thái ủ dột của Luffy luôn là như vậy đó.

Ami thấy cậu như vậy thì hoi cúi người xuống nở nụ cười.

" Akira đi mua đồ rồi, nhà tôi và anh ấy cũng ở gần đây thôi, cậu vào trong ngồi chút nhé? "

Luffy ngẩng đầu, cậu muốn từ chối cơ mà nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp cùng nụ cười của Ami khiến cậu không hiểu sao bản thân chẳng thể từ chối nổi.

".. Được. "

Luffy cùng Ami ngồi đối diện nhau trên bàn, lúc này cô tiếp tục lặp lại câu hỏi kia.

" Luffy, cậu có tâm sự phải không? "

Nhận ra bản thân mình không thể thoát được cậu mới uể oải gật đầu sau đó nằm bò ra bàn.

" Vậy... có thể nói cho tôi biết đó là gì không? "

Cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt của Ami thì cũng chầm chậm nói ra.

" Thật ra... có một người nói thích tôi. "

Ánh mắt Ami sáng rực lên.

" Cậu đẹp như vậy người khác sao có thể không thích cậu được chứ!? "

Luffy ngẩn người hồi lâu sau đó trông nét mặt lại càng ủ dột hơn.

" Người nói thích tôi cũng từng nói với tôi như vậy... "

Ami vẻ mặt ngạc nhiên sau đó nói.

" Như vậy có nghĩa là người đó đã thích cậu từ lúc người đó nói ra câu giống tôi rồi, cũng có thể là trước đó đã rất thích cậu rồi. "

Luffy lại lần nữa ngây ngẩn đáp.

" Vậy... sao? "

Ami ra sức gật đầu sau đó cô như nhớ ra gì đó rụt rè hỏi.

" Tôi có thể biết... người nói thích cậu tên là gì không? "

Luffy do dự một lát sau đó đáp.

" Law, Trafalga Law. "

Lần này đến lượt Ami ngẩn người, cô nhớ lại lúc nói chuyện với Akira.

" Người đã khiến cho Luffy biến thành dáng vẻ mèo con như hiện tại tên là Law, anh chỉ nghe được như vậy từ chỗ của ba thôi. Mà Luffy toàn gọi người đó là Anh Hổ, nghe dễ thương khác hẳn với khuôn mặt lạnh lùng của anh ta đó. Một người đàn ông có thể tác dụng quả Kizu lên người đàn ông khác, chuyện này rất khó tin đấy. Tình yêu phải lớn cỡ nào chứ."

Từ lúc ấy Ami đã ghi nhớ chữ ' Law ' này. Đúng như Akira nói, phải có tình cảm sâu đậm lắm thì quả Kizu này mới có thể có tác dụng lên cả nam nhân như Luffy như vậy.

" Law.... là Law... "

Ami lẩm bẩm tự nói một mình.

" Ami biết Law hả? Hai người là người quen à? "

Luffy tò mò hỏi.

" Không, tôi không quen biết người nào tên Law cả. "

Ami đáp sau đó đột nhiên cô trở nên rất hưng phấn chạy sang ngồi ngay bên cạnh cậu. Cô phải có trách nhiệm gắn kết hai người này lại mới được!

" Luffy, vậy cậu có thích người tên Law không? "

Luffy không biết phải đáp làm sao, nếu lúc trước với tình bạn của cậu với hắn cậu sẽ sẵn sàng nói thích rất dễ dàng. Nhưng hiện tại... cái thích Law nói với cậu không phải tình bạn.

Mà là... tình yêu.

" Tôi... "

Ami thấy cậu không nói được, trong mắt đầy cảm xúc phức tạp thì cũng rất thông cảm. Người đầu óc đơn giản thì chuyện tình cảm nó cứ như một phương trình giải mãi không thấy đáp án ấy. Không biết được nó có nghiệm hay là vô nghiệm.

" Cậu không hiểu thích của Law là gì phải không? "

Luffy như nhìn thấy vị cứu tinh lập tức gật đầu.

Ami thấy thế thì tiếp tục suy nghĩ một lát sau đó mới nói.

" Đó không gọi là thích nữa, mà gọi là yêu. 

Vậy tôi có cách này nhé, cậu là thuyền trưởng băng hải tặc Mũ Rơm đúng không? "

Luffy gật gật đầu, đáy mắt đầy ánh sáng lấp lánh.

Ami hỏi cậu:" Law từng ôm cậu chưa? "

Luffy gật đầu, còn thành thật đáp:" Rồi, rất nhiều. "

Ami khẽ cười, vậy là được rồi, cô lại hỏi.

" Law có quan trọng với cậu không? "

Luffy không ngần ngại hay do dự một giây mà đáp.

" Anh Hổ rất quan trọng nha! "

Ami càng cười hài lòng, có hy vọng rồi đấy.

" Khi cậu về thuyền của mình, cậu hãy ôm mỗi thành viên một cái thật chặt nhé, để cậu tự mình cảm nhận xem cái ôm của họ với cái ôm của Law với cậu khác nhau ở đâu. Cậu cũng nghĩ thật kĩ nhé, nghĩ thử xem sự quan trọng của Law đối với cậu có giống như sự quan trọng của đồng đội của cậu đối với cậu không nhé!? "

Luffy nghe không hiểu lắm bèn mơ hồ hỏi.

" Ôm mỗi người một cái? Nghĩ xem Anh Hổ... quan trọng thế nào với tôi? "

Ami gật đầu thật mạnh.

" Ừm, yêu thật ra không quá phức tạp đâu. Nó chính là cảm giác cậu cảm thấy bản thân mình được yêu thương chiều chuộng nhất khi bên cạnh người đó. Cũng có thể chính là cảm giác cậu hoặc người đó cáu giận khi một trong hai người bị thương. Yêu chính là cậu cảm thấy người đó đối với cậu là không thể thay thế. "

Ami cười lên xinh đẹp.

" Tôi nghe Akira nói cậu liều lĩnh lắm, mỗi lần như vậy đều bị người tên Law ấy nổi điên lên mắng mỏ đúng không nào?

Là do anh ấy quá yêu cậu thôi, không ai muốn người mình yêu bị thương cả. "

Lúc Luffy trở lại tàu Sunny trời đã sập tối, hương thức ăn thơm nồng tỏa ra khắp bốn phía.

" Nè Luffy! Mau về đây ăn cơm thôi! "

Nami thấy cậu trở lại thì vẫy tay.

" Nhanh lên Luffy! Không nhanh là hết thức ăn đấy. "

Luffy nhìn mọi người đang gọi cậu, cậu ngẩn ngơ mất một hồi sau đó lại nhìn thành viên của băng Heart cũng đang gọi cậu.

Luffy nhận ra, Law không xuất hiện ở đây.

Cậu đột nhiên có chút căng thẳng chạy nhanh lên thuyền sốt sắng hỏi.

" Anh Hổ đâu rồi? "

__________________

Tác giả có lời muốn nói:

* Mai không có chương đâu nhé, chúc cả nhà mùng 2 tết vui vẻ ấm cúng nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro