Chương 96
Liệt Trận Vương giả, là một bình cảnh rất khó đột phá, cô muốn rút ngắn thời gian tiến bước vào cảnh giới cao hơn, đương nhiên phải vận dụng phương thức đan dược của tổ truyền.
Thứ thiếu hụt hiện tại là các loại linh dược, cần phải đi thu thập.
"Hỏa quốc có sơn danh nào nổi danh?, ta muốn tự mình đi hái thuốc" Cô nhìn Hỏa Linh Nhi nói.
"Không cần phải đến sơn danh nổi tiếng nào để thu thập linh dược, chỉ cần mua giá cao là có thể a" Hỏa Linh Nhi nói, tinh thông luyện dược sư chính thức sẽ không tự mình đi hái thuốc, đều có chuyên gia vì bọn hắn chuẩn bị.
"Đi dược thành" Cửu Đầu Sư Tử nói, nó đối với mấy cái này tương đối hiểu biết.
Dược thành là một địa phương cực kỳ nổi tiếng, truyền thừa xa xưa từ Thượng Cổ nổi danh cho đến bây giờ, đây không phải là môn phái, nhưng có quy củ tương ứng, là một tòa thành cổ tọa lạc trong Hỏa quốc, tất cả dược sư đều ẩn hiện ở nơi đó, đương nhiên là sẽ có nhiều dược.
Truyền thuyết là nơi sinh ra dược thần.
Trước đó cô không biết những chuyện này nhưng bây giờ nghe bọn hắn kể cô lại cảm thấy hứng thú, cho nên quyết định đi đến nơi đó, đổi lấy một số linh dược để mình đột phá.
"Ta cũng đi" Đại Hồng Điểu nói, vốn dĩ nó đến là vì bái sư, bất quá cũng là tiện đường đi đến tổ địa Hỏa quốc.
Trên đường đi bọn cô không hề trì hoãn, ngồi trên thảm da thú của Hỏa Linh Nhi mang đến, xé rách hư không như tia chớp chui vào tốc độ đạt đến cực hạn.
Bằng không chỉ dựa vào bọn cô phi hành, chắc chắn sẽ mất một đến hai tháng, bởi vì nơi này quá lớn khắp nơi đều là đầm lầy hoang vu, vô biên.
Đi hơn trăm dặm bọn cô đã nhìn thấy được một thành cổ, chính là dược thành, bên ngoài thành trì có các loại dược điền, không chỉ ngập tràn hương thơm, còn có các loại linh khí vây quanh.
Bọn cô đến thành cổ, từng thành rất thấp thậm chí có nơi sụp đổ, bị tàn phá chịu không nổi, một cánh cổng sớm đã mất, nhưng bên trong thành rất náo nhiệt không hề hoang vu chút nào.
"Nơi này rất phồn hoa, có các loại bảo dược, còn có xuất hiện thần dược, chỉ là hiện tại không tồn tại nữa, nếu không sẽ là một phen thu thập phát tài a" Cửu Đầu Sư Tử nói.
Vừa vào thành mùi thuốc nồng nặc xông vào mũi, linh dược chi khí để bọn cô toàn thân thư thái.
"A, đây là một cây linh dược?" Hỏa Nha ngẩn người.
Bên cạnh đường chính trong thành cod một gốc cổ thụ, to đến mấy người ôm không hết, mang theo cổ ý tang thương, ngoài ra trên cây còn có mấy đóa hoa to, lưu động ánh sáng, phát ra hương khí.
"Bụi linh thảo này đã sống hơn trăm nghìn năm, cuối cùng cũng không biến thành thánh dược, ngược lại dần thông linh, trở thành gốc cây thuốc".
Lão dược có rất nhiều người tuế nguyệt rất lâu, có những cổ dược vạn năm, nhưng có thể trở thành cây là loại hiếm thấy.
Cô quan sát tỉ mỉ cây thuốc kia, cây này rất cỗ lão, hơi lốm đốm thân cây giống như gỗ mục, nhưng nhìn lại thì lại không giống.
"Không hổ là dược thành, dược thành có nội tình rất thâm hậu a" Cô tán thưởng, cây thuốc này đã có linh trí, sẽ không dễ dàng tấn công cô.
Bọn cô không dừng lại lâu tiếp tục đi về phía trước, chẳng mấy chốc bọn cô nhìn thấy một gốc dược đằng kỳ dị, nơi này có một khối dược điền nhỏ, rất nhiều ngườ xếp hàng chờ lấy luyện dược, quy quy củ củ, khiến người ta ngạc nhiên đó là người luyện dược là một gốc cây.
"Hả đây là chuyện gì..?" Bọn cô đều giật mình kinh ngạc.
Trên gốc cây này có một đóa hoa, giống như dược đỉnh lấp lóe màu vàng, xanh nhạt, có thể phát sáng toát ra hỏa diễm, người xếp hàng quăng dược thảo vào, thanh đồng đỉnh hoa liền bắt đầu luyện dược.
Một bà lão giải thích cho bọn cô: "Đây là gốc thần thánh dược đằng bên trong dược thành, bông hoa giống như đỉnh đồng, hơn nữa nó còn hấp thu một đoàn Thần Hỏa từ trên trời rơi xuống khiến nó biến thuế, sau cùng thông linh giúp người luyện dược".
"Còn có chuyện như thế?" Bọn cô rất sửng sốt.
"Các ngươi đến đây rất khéo, sau một đoạn thời gian nơi này có thể xuất hiện cổ dược thần thánh chí bảo, đại sự như rất đáng giá để xem".
Cô tiếp tục đi về phía trước, lúc này chợt cô nhìn thấy một đống xương cốt, cô mở ra Trùng Đồng, phát hiện ra bên trong có một khối xương đặc biệt.
Chủ quán cẩn thận kiểm tra đống khoáng thạch kia một lần, xem xét nhanh cuối cùng dùng bảo cụ Minh Văn cảnh đến đổi, sau một hồi tranh chấp cô đồng ý lấy đống đồ vật kia đi.
"Có đáng giá không?" Hỏa Linh Nhi hoài nghi.
"Rất đáng giá" Cô trả lời sau khi đi được một quãng ngắn.
"Bên trong có cái gì?" Hỏa Nha hỏi.
"Không biết cốt cầm đẳng cấp gì, bên ngoài đen nhánh nhưng bên trong ẩn chứa thần quang" Cô nói.
Ngay lúc này có một nam tử trung niên hung hãn khống chế bảo cụ bay tới, hô: "A Đức, đống đồ vật ta nhờ người đưa về đâu? Tuyệt đối không được bán".
"Có chuyện gì thế?" Chủ quán nghi hoặc.
"Có người trong sơn cốc tìm được mấy mảnh xương, rất có thể là Chân Hoàng cốt, bên trong có lẽ ẩn chưa nguyên thủy phù văn, cầm giữ sức mạnh bất hủ" Nam tử trung niên nói.
"A, ta vừa bán rồi" A Đức giật mình, sau đó quay nhìn bọn cô nói: "Bằng hữu, ta không bán nữa".
Cô cũng rất ngạc nhiên nếu thật là xương Hoàng, bên trong ẩn chứa sức mạnh bất hủ, mạnh hơn cả Bạch Quy có thể đi nấu luyện bảo dược có thể để cô đột phá.
"Bằng hữu, vật kia ta không bán" Nam tử trung niên mặt âm trầm đi đến, hắn đã giết đi hai đối thủ cạnh tranh đống đồ này, bây giờ hắn biết giá trị của chúng bất phàm cho nên hắn không thể bán.
"Thế nhưng ta đã mua rồi, là đồ vật của ta" Cô nói.
Cô không muốn gây rắc rối cho nên trả lại xong đó rời đi, lúc này bọn cô đang quan sát đám người nhìn thấy một gốc cây nhỏ nhưng nó không hề tầm thường khiến người người đều muốn có, xem như là Hoang Vực đệ nhất linh căn.
Cô bây giờ tinh thần không yên, bởi vì là ai khi biết được bí mật này đều sẽ không bình tĩnh, bọn cô sẽ không quay về dược thành, sự kiện này muốn bàn bạc kỹ càng.
"Dù nói như thế nào, cũng cần tranh thủ thời gian gia tăng thực lực lên, Hoang Vực sẽ loạn, sẽ xảy ra những chuyện rất tồi tệ".
Sau khi trở về, cô đi dạo trên đường bốn phía là đá nền xanh, ra vào các cửa hàng cũ để mua dược, cô rất háo hức hi vọng mình có thể cường đại hơn.
Muốn luyện chế tiểu Niết Bàn Đan, phải cần ít nhất mấy chục trên một trăm loại linh dược, một trong đó còn có kỳ dược hiếm thấy trên đời, nhiều năm khó thấy một gốc, tất cả đều sinh trưởng ở tuyệt địa.
Cô không khỏi thán, đây chỉ mới là công thức đan dược đầu tiên thôi, mà đằng sau những công thức đan dược này là linh vật hiếm thấy hơn.
Vô luận là ở nơi nào linh dược đều trân quý, có được vài cọng đã rất tốt, ai giống như cô cần mấy chục trên một trăm gốc một lúc, lại còn sợ ngưòi ta chú ý bộ dáng rất là điệu thấp khiêm tốn.
Cô nhờ Cửu Đầu Sư Tử bọn họ thay mình phân tán ra mua hộ, nhưng vẫn gây ra xôn xao dư luận, dù là ở dược thành trong một ngày quét sạch bốn mươi tám loại bảo dược cũng đủ người ta khiếp sợ.
Hai ngày sau, Hỏa Linh Nhi chọn cho cô một chỗ tốt, vị trí tương đối xa sôi, vắng vẻ, đình viện rất lớn, lò luyện đan là một cái vạc cũ.
"Cái đỉnh này có lịch sử lâu đời, được sử dụng hơn ngàn năm, bên trong có đủ loại sinh linh cường đại có thể tăng lên dược hiệu" Chủ nhân nơi đây giới thiệu.
Cô gật đầu, trong đỉnh có màu vàng óng, thường xuyên được lau dọn, khi đổ nước vào trong đỉnh liền lan tỏa ra một cỗ mùi thuốc, đã từng luyện đan qua vô số lần tích lũy tháng ngày, mới có thể hình thành dược tính như vậy.
Mọi người lui lại, cô bắt đầu tắm rửa ở trong viện, điều chỉnh toàn thân sạch sẽ không dính một hạt bụi, tâm vô tạp vô niệm mới có thể bước vào đỉnh.
Hỏa Linh Nhi và Vân Hi đồng thời né tránh dù biết đều là nữ tử với nhau nhưng vẫn là e ngại, đỏ mặt, tim đập nhanh, đặc biệt là Hỏa Linh Nhi cho dù cùng cô tiếp xúc thân mật da thịt lần đó những là vẫn khiến nàng rất thẹn thùng a, cô lúc này thật sự là đang khỏa thân tiến vào đỉnh, hiện trường chỉ còn lại linh thân của cô vì hỏa diễm chăm sóc một chút.
Bây giờ không có ai trêu chọc, cô cần phải nghiêm túc nếu để một sai sót sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Cô ngồi khoanh chân ở bên trong đỉnh, nước dần dần sôi lên sương mù bao phủ cô.
"Khuyển Diệp Đằng" Cô chỉ điểm, trên mặt đất một đống linh dược tràn ngập mùi thơm mê người, cô chỉ có thể chỉ điểm linh thân bỏ dược vào đỉnh.
Một đoạn Linh Đằng, toàn thân nó đen nhánh, phiến lá kỳ quái, hình dáng là một con hung khuyết, vừa quăng vào trong đỉnh một cỗ hắc quang nỡ rộ khiến nước bên trong chuyển sang đen kịt.
"Tuyệt Ngọc Tham" Cô nói.
Một gốc lão tham trắng bạc, lưu chuyển ánh sáng, tràn ra từng sợi linh vụ màu trắng.
"Thiên Lôi Quả, Long Tiên Thảo, Thiên Dương Thảo, Từ Kim Hoa" Cô gật đầu, rồi cho toàn bộ dược ném vào.
Cô ngồi khoanh chân không ngừng nấu luyện tự thân, quá trình kéo dài suốt một canh giờ, cho đến khi cô cảm thấy hỏa diễm bên ngoài thân sắp tắt thì mới dừng lại, mà nước thuốc trong đỉnh hầu như không còn.
Cô mở mắt ra con ngươi trong vắt sáng rực, da thịt trắng noãn đến mức long lanh trong suốt, giống như ngọc thạch.
"Thật không dễ dàng, thể phách của ta rốt cục cường tráng lên một phần, so với trước mạnh hơn gấp ba lần" Cô rất vừa lòng.
Cô lại tiếp tục tu luyện, qua một lúc cô cuối cùng cũng đột phá Liệt Trận hậu kỳ cảnh giới khiến cô thật sự là thống khoái a, một bên khác Thạch Hạo cũng lựa chọn phương pháp giống cô mà tu luyện nhục thân.
Thế mà lại Thần Dược môn phái đến gây sự bất quá đều bị cô đánh đến tái xanh mặt, bọn hắn chạy về nhờ cứu trợ là một nữ tử y phục xám, dung nhan rất xinh đẹp đang ở trong giếng môn cổ.
"Ngươi đến đây" Nàng nói một câu rồi biến mất.
Cô nhìn nữ tử này có chút kinh ngạc: "Đó là... Trùng Đồng nữ?".
Cô không cự tuyệt vọt lên không trung, giẫm lên đại đạo kim quang nhanh chóng chạy đến trên ngọn núi thấp.
Hỏa Linh Nhi và những người khác nhìn thấy đều muốn đi theo, nhưng chưa lên được ngọn núi thấp đã bị ngăn cản ở ngoài rơi xuống chân núi.
"Thanh kiếm này đã được sửa đi sửa lại, sớm đã mất đi đạo vận, không biết một ngày nào đó nó có tỏa sáng trở lại hay không" Trùng Đồng nữ nhìn đoạn kiếm đen trong tay cô nói.
"Ta đã gặp qua chủ nhân đời trước của thanh kiếm này, ta sẽ thay hắn an nghỉ ta cũng sẽ không làm khó ngươi" Nàng nói tiếp.
Thanh âm của nàng rất dễ nghe, bất quá cô đang choáng váng bởi lai lịch kinh thiên của nàng a.
"Hoang Vực sẽ loạn, dược thành là chỗ chinh phạt, ngươi nên nhanh chóng rời đi" Nàng tiếp tục nói, đây là lời nhắc nhở ân cần.
"Ngươi rất tốt, khi nhìn thấy ngươi ta giống như nhìn thấy dấu chân trước kia của mình trên con đường cầu đạo, ta thật muốn nhìn xem con đường cầu đạo của ngươi sẽ nở rộ là lộng lẫy đến mức nào" Nàng nói trong mắt lộ ra nhu hòa.
Cô vẫn im lặng bởi vì cô biết phải nói cái gì cho phải, trong lòng cô như có sấm sét oanh minh, cô cảm thấy nữ tử này đến từ Thượng Cổ, là một đại năng khó có thể tưởng tượng.
"Hư Thần Giới một trận chiến, giữa Trùng Đồng và Chí Tôn còn chưa xác định được ai mạnh ai yếu, bởi vì áo nghĩa tối cao của Trùng Đồng chưa hề nỡ rộ, chưa thể hiện ra, đó chỉ là trận chiến hời hợt"
"Có điều, nếu đánh với ngươi một trận, Thạch Nghị sẽ chỉ có thua" nàng lại tiếp tục nói.
Khi nàng nói những lời này, đồng tử thâm thúy của nàng phát sáng, tựa như nàng đã tìm lại được vũ trụ Hồng Hoang, luyện nữa thiên địa Huyền Hoàng.
Cô chấn kinh, khó nói nên lời cô phát hiện ra đồng tử nữ tử này đang biến hóa, trở thành Trùng Đồng, khí thế thật đáng sợ.
Trong lòng cô nổi sóng chập trùng, cô há miệng nhưng không nói được câu nào.
Trùng Đồng giả ở thời kỳ Thượng Cổ, vô địch thiên địa chưa từng bại trận, truyền thuyết này quá xa xưa, nhưng nhân thế chưa từng quên.
Hôm nay, cô đã gặp một người như vậy.
"Ngươi là ai?" Cô hỏi, đối với người chưa từng gặp mặt tràn đầy kính sợ, bởi vì trong mắt của nàng ẩn chứa một lực lượng kỳ dị như muốn hút người ta rơi vào đó.
"Ta không thuộc về Hoang Vực, ta đến từ mấy đại lục cổ lão" Nàng trả lời, rồi lắc đầu nói: "Ngươi tốt nhất là nên rời đi, đừng ở lại nơi đây, dược thành sẽ loạn".
"Dược thành?" Cô nhíu mày.
"Rất nhanh, dược thành sẽ gặp đại kiếp" Nàng nói, ánh mắt nhìn chân trời, Trùng Đồng trong mắt đã biến mất, khí tức cũng thu liễm, khiến nơi đây yên tĩnh.
Cô nhíu mi quả nhiên là đôi đồng tử đó ảnh hưởng đến cảm xúc của cô, đúng là đáng sợ.
Nàng nói xong liền để bọn cô xuống núi, đi đến chân núi tình cờ gặp lại Thần Dược trưởng lão Lâm Côn, hắn như nhìn thấy ma bởi vì cô vẫn còn nguyên vẹn mà không có bị giết.
Cô nhíu mày thi triển Côn Bằng pháp tấn công hắn, nếu như không có ấn ký 'ngự' trên thân hắn do Trùng Đồng nữ để lại chắc chắn hắn đã chết rồi.
"Thiếu niên thỉnh bớt giận" Lâm Côn run rẩy, hắn vốn là ở chỗ này chờ muốn nhìn xem cô chết, nhưng không ngờ là cô lại thong thả xuống núi.
Cô trả lời hắn bằng một quyền Toan Nghê, hắn lập tức sợ đến mất mật.
"Dừng tay, lão hủ ta biết sai rồi, nguyện ý trả giá đắt" Hắn đầu hàng lập tức chịu thua nói.
Cô dừng lại, nói: "Nói đi, ngươi sẽ trả giá như thế nào?".
Cô không có đem Lâm Côn vào trong mắt, cũng không xem hắn là một mối uy hiếp, mà chỉ là tức giận vì cô tha cho hắn đi vậy mà còn đi thỉnh Trùng Đồng Nữ trả thù.
"Lão hủ có vài cọng linh dược để đền bù..." Lâm Côn đang nói thì bị cắt ngang.
"Ta mua một lần hết bốn mươi tám linh dược, ta sẽ thiếu mấy cọng linh dược từ ngươi sao" Cô trợn mắt, hùng hồn nói như vậy, bất quá trên thực tế cô vốn rất cần linh dược, cho dù là một cọng cô cũng không thể bỏ sót.
"Lão hủ có vài cọng linh dược không tầm thường, rất hiếm thấy trên thị trường, miễn cưỡng xem như kỳ dược" Lâm Côn nói, trong lòng hắn đang rỉ máu.
"Kỳ dược hiếm thấy cỡ nào, nói ra cho ta nghe xem" Cô mặt không đổi sắc nói.
Phía sau Đại Hồng Điểu cười hắc hắc không ngừng, Cửu Đầu Sư Tử thì không nói nên lời, Hỏa Linh Nhi và Vân Hi đều bĩu môi, biết cái người này bên ngoài không thèm để ý chứ trong lòng đã vui đến nở hoa.
"Có một gốc Hoàng Kim Thảo" Lâm Côn cắn răng nói, đây không phải là linh vật bình thường, đi khắp sơn danh nổi tiếng cũng chưa chắc tìm được một gốc.
"Ò thật là một gốc bảo dược, đáng tiếc ta đã ăn no rồi" Cô sờ bụng, mặt không đỏ tim không đập loạn nói.
Giằng co một hồi, hắn đưa bọn cô đến một mảnh dược điền nhỏ do một trận pháp thủ hộ, giải trừ trận pháp bước vào trong, ánh mắt bọn cô đều mở to.
Trong đây có rất nhiều linh dược, bên cạnh có một gốc cây toàn thân trắng như tuyết, bông hoa như nguyệt bàn, tỏa ra quang huy, phát ra mùi thơm ngào ngạt.
"Thật là kỳ dược Lạc Nguyệt Hoa a" Cô cười tủm tỉm, cô và Đại Hồng Điểu đều có ý nghĩa như nhau, đó là hận không thể ngay bây giờ nuốt chửng đóa hoa này.
"A, đây là Tử Tinh Lan" Vân Hi kinh ngạc, ngay cả ở trong dược điền Thiên Thần Sơn của nàng cũng không có được vài cọng, thứ này mười phần hiếm thấy.
Sau cùng dưới sự 'ép buộc' của bọn cô thì Lâm Côn đã dẫn bọn cô đi vào Thần Cốc.
"Ngoại trừ thủ hộ trận pháp, còn có tụ linh trận pháp, tất cả đều tập trung cuồn cuộn ở trong Thần cốc này" Vân Hi nói.
"Mấy chục vạn dặm tinh khí cùng địa hạ linh mạch xung quanh đều không phải là dùng để tẩm bổ gốc cây thiên địa linh căn ở trung tâm đi" Hỏa Linh Nhi lộ ra sắc mặt khác thường.
Đến cô cũng chấn động trong lòng, cái sơn cốc này chắc chắn là do một đại nhân vật dựng lên, thậm chí có thể do một người không thuộc về thế giới này dựng nên.
Dưới sự chỉ dẫn của Lâm Côn đi vào bên trong trận pháp đệ nhị, quả nhiên cương việc vô biên.
"Nếu tiếp tục đi sẽ gặp nguy hiểm, chi tử dược thần đã chết trong trận pháp đệ tam, hắn chỉ mới phá hết một phần cấm chế".
"Đi thôi" Cô muốn nhìn xem chút, cô đương nhiên là sẽ không mạo hiểm.
Tiến vào trận pháp đệ tam có rất nhiều nhiều người ở khu vực rìa tìm kiếm mong là thu hoặc được cái gì đó.
Cô cũng dùng Trùng Đồng quan sát quả nhiên là có phát hiện, nhưng nơi này nguy hiểm cô không thể mạo hiểm xông vào, lúc cô muốn bỏ cuộc thì lơ đãng nhìn thấy một cỗ khí thế khó hiểu, giống với khối thành đồng trong ngực của cô.
Cô quan sát tỉ mỉ, nhất thời đại hỉ khi phát hiện ra đó là một nửa khác của thanh đồng, cô vui mừng khôn xiết đang suy nghĩ biện pháp làm sao để lấy khối thành đồng kia ra, nhưng không ai dám vọng động.
"Khoảng cách không xa lắm, có lẽ chúng ta có thể dùng bảo thuật di chuyển ra" Ngũ Sắc Loan Điểu nói, nóng lòng muốn thử.
"Cẩn thận chút, chúng ta sẽ hộ pháp cho ngươi" Đại Hồng Điểu ánh mắt lấp lóe.
"Nhìn xem" Ngũ Sắc Loan Điểu sau đi vào dược thành, bọn hắn đã biến thành hình người, sẽ không bị người nào phát hiện.
Hắn ngồi xếp bằng ở biên giới trận pháp, sau lưng là những chiếc lông vũ đẹp mắt, màu sắc khác nhau, sau đó xoát một tiếng năm đạo thần quang chui vào bên trong trận pháp.
'Oanh' giờ khắc này, trận pháp bạo động một cỗ khí tượng mảnh liệt, như sóng biển ngập trời, bao phủ tứ phương.
Chưa kể đến cấm chế chưa bị phá bỏ, đến ngay cả khu vực an toàn này cũng kịch liệt chấn động, tràn ngập một cỗ ba động bạo ngược, như muốn đem người ta đập nát.
___________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro