Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11. Làm lại

Con quỷ dữ ngày càng điên loạn, cô từ từ bay lên cao xung quanh là những cơn lóc đen cuốn hết vật thể gần ấy lên cao, đưa tay trái che đi khuôn mặt kia " Sam" cười thích thú muốn hủy diệt tất cả. Orochimaru và Kabuto đang có dấu hiệu nức toạt ra, tròng mắt trợi trắng...

" Rầm, xẹt, Rầm"...có thể những người ở đây được cứu, bao gồm cả những tên người đời gọi là ác nhân?
.
.
.
.
.
- Mau đưa người bị thương đến bệnh viện, ninja trị liệu đâu có người hấp hối....

Khung cảnh hổn độn rất lâu từ lúc cửu vĩ xuất hiện đến nay mới trải qua. Các ninja trị liệu tất bật với công việc, đâu đâu cũng là tiếng kêu khóc, gào thét đau đớn. Làng bị tàn phá không mấy nghiêm trọng nhưng đủ lưu lại một hồi ức không đẹp.
.
.
.

Từng cơn, từng cơn gió nhẹ thay nhau quét qua những gương mặt nhơ ngác xanh xao, quét qua một khoảng trầm lặng tang thương, quét qua bao cỏi lòng tan vỡ, quét qua bao người con, người cháu, học trò, người thân...đầy e ấp...

Linh cửu ngài đệ tam yên lặng hòa vào lòng đất mẹ ấm áp, trên môi người vẫn mãi một nụ cười không rõ đang cười cái gì nhưng ... ai ai cũng ngầm hiểu người cười vì hỏa trí mãi mãi được thắp lên, sáng bừng sức sống, mãi trường tồn...

Naruto thẫn thờ giữa dòng người...ông già rời xa cậu rồi...Giọt nước nhỏ trên má cậu trải dài, lại một giọt, một giọt nối tiếp một giọt...trời đang mưa...một cái vỗ nhẹ vai.

- Đang khóc à_Kakashi nhìn linh cửu nhẹ nhàng hỏi khẻ, đôi mài nhíu chặc bán đứng nội tâm anh cồn cào thế nào.

- Thầy mới là người khóc đấy!_Giọng Naruto khàn thấy rõ, đứa nhỏ này...

- Phải, thầy đang khóc!_Naruto mím môi nhìn Kakashi.

- Ngài ấy vẫn sống, đừng ủ rủ như vậy!_Kakashi chỉ vào lòng ngực gầy ôm của Naruto rồi xoa đầu cậu như một người anh đích thực.

Cả dòng người già trẻ, trai gái vẫn không rời đi, họ vẫn trụ lại nơi đó mắt hướng về một nơi- bia tưởng niệm các anh hùng mặc cho cơn mưa ngày một lớn, mặc cho cái lạnh bủa vay cắn xé da thịt trần tục của họ.

Như thể cảm thương cho vị anh hùng của mọi người, cảm thương cho những người ngã xuống ra đi mãi mãi thiên nhiên dần trở nên ảm đạm u ám, cơn mưa ngày một nặng hạt, gió bắt đầu mạnh hơn...
...
......
........   1 tuần sau ......

- Cậu ấy chưa tỉnh à? Lâu như vậy...Sasuke và mọi người cũng khôi phục rồi...!_ trề môi Naruto vào phòng chăm sóc đặc biệt xem cô lùn của cậu thế nào.

- Em ấy sẽ mau tỉnh thôi không lâu nữa đâu,...Naruto Sakura lại đây ngồi này!_Một cô gái có mái tóc xanh ngọc bích bí ẩn.

-Haiz...chị ơi, chán quá!_Sakura than thở.

-Hưm, chán thì các em nên đi quanh làng xem có ai cần giúp đỡ không...chị chắc chắn là có rất nhiều người cần giúp đấy!

- Dạ...em ở lại với Sam một chút nữa đã,...mau tỉnh đi ai ai cũng trông cậu kìa_Sakura thiu thỉu.

Căn phòng vốn dĩ chỉ có 5 người dần dần trở nên đông đúc hơn. Ngoài thành viên đội 7 còn có đội 8, đội 9, đội 10... mọi người quay quanh chiếc
giường trắng tinh đang e ấp một thân ảnh nhỏ bé.

Không rõ là ai bắt đầu, mọi người thay nhau kể chuyện trước kia mà tủm tỉm ngay ngốc cười.

Kỉ niệm ùa về, buồn vui lẫn lộn. Hóa ra từng người nơi đây đều có liên kết với nhau nhưng có nhận ra nhau hay không còn tùy vào hoàn cảnh.

Như chuyện lúc nhỏ tí tẹo của các tân binh, Naruto từng bảo rằng lúc bé Sam có cứu cậu nè, giúp cậu có niềm tin hơn.

-Cậu cũng được Sam cứu à!...cậu ta không những cứu mình mà còn theo dõi và bảo vệ mình trong một số nhiệm vụ...hihi nhớ lúc đó tớ cứ nhỡ cậu ấy là phản nhẫn được cử đi bắt cóc con nít chứ!_Hinata thuật lại, trong ánh mắt chứa chan hoài niệm vui.

- Ầy, cũng không trách được...ngoại hình khi đó cậu ta chẳng khác gì...! Haiz, hahaha_cả đám cười tươi.

- Tớ chưa kể hết mà...khi biết có người theo dõi mình nhưng không hề có ác ý mình rất tò mò và rồi ...hihi mình lén lúc vờ gặp nạn thì tóm đc cậu ta. Các cậu không biết đâu, lúc đấy cậu ta mắc cười lắm, cái kiểu lạnh lùng bất cần mà lại ngố tàu đáng yêu một cách kì lạ. Sao lần đó thì Sam không lén lúc nữa mà công khai đồng hành, giúp mình tập luyện với hoài bảo và khác khao...( liếc về Naruto),... có được một đồng đội như thế không biết mình tu mấy kiếp nữa._Hinata đầy hoài niệm.

- Đúng đó đúng đó, cái kiểu lầm lầm lì lì mà ngố ngố trong tức cười chết đi được...haha lúc mới lập đội thầy Kakashi có nhờ mình cùng Sam đi mua sắm, trời ơi các cậu ơi phải nói là cậu ta đơn giản đến tức cười kia kìa,... Hỏi cậu ta muốn trang phục thế nào? Cậu ấy đưa hai tai lên cao rồi "vầy đẹp nè"...haha chưa kể lúc thử vài trang phục khác cậu ta phối đồ tức cười chết đc, xường xám phối với quần bó và bao kunai thì buộc ngang bụng!_ Sakura cười đến không khép nổi miệng, mọi người cũng lắc lư náo nhiệt theo.

- Chưa hết nha, lúc trước luyện tập với lão tiên nhân háo sắc, các cậu biết gì không Sam phúc hắc cực kì, cậu ta giả vờ là đứa trẻ đáng thương mà đổ hết tội trạng cho lão tiên nhân háo sắc và thế là các chị các cô hùa nhau " truy sát" lão._Nghiên ngã, Naruto vạch trần những mặt khác của Sam.

- Cậu ta cũng thông minh, nói thật thì hiện giờ đối thủ duy nhất mà mình phải vắt óc ra chỉ có cậu ta chưa kể cậu ấy còn ẩn tàn bất lộ, thật không hiểu nổi!_Shikamaru vẫn cay chuyện ván cờ vay xém tí là thua.

- .....

-.....

- Còn chị thì sao? Theo em biết thì Sam đâu còn người thân nào bên cạnh cậu ấy ngoài thầy Kakashi?_Sasuke hỏi.

- Lúc trước không có thì bây giờ và sao này có?

- Ầy ầy, có mùi gian tình nha!_Ino hiếp mắt nguy hiểm.

- Nói cách khác...Sam chính là cuộc sống của chị là niềm tin của chị!

-Như vậy...chị không sợ mọi người dị nghị đàm tiếu à...cho dù chị chịu được nhưng liệu Sam có thể sao?_Shino sâu kín hỏi.

- Sẽ,...có những thứ không thể dùng lời nói hay hành động để biểu đạt mà là tâm hồn...là một tử quý chị và cả Sam đều gánh trên vai sứ mệnh...số phận của em ấy là bi kịch vậy thì chị sẽ cùng e ấy thay đổi, cùng e ấy tiến lên.

- Chị Nami...mong rằng những gì chị nói sẽ thành hiện thực, chúng em tôn trọng và tin tưởng chị!

-Thời thế bây giờ không thể nói trước được gì nhưng ... Hotoki Nami này đảm bảo sẽ cùng Sam vượt qua tất cả!

.......

............

...................

   -Đây là nơi nào?_ mờ mịch Sam thơ thẫn tự hỏi.

   Sam không biết mình đang ở đâu, gặp phải chuyện gì nhưng cô dám chắc một điều " cô đang nhìn thấy mọi thứ".

   Từng câu truyện truyền miệng, từng cảnh vật, từng hình ảnh,...cô nhận ra mình đang lơ lửng trôi dạt khắp nơi.

   Cứ mặt kệ tất cả, cô không quan tâm, ngực cô rất đau, não cô rất buốt, cổ họng cô cay đến không chịu được. Thế là cô cứ thơ thẫn trôi dạt khắp mọi nơi để lại những nổi lo lắng, chờ mong ở nơi nào đó.

   Sam không nhớ gì cả, cảm giác vô thần trống rõ thật sự đáng ghét.

-------------
               -------------‐---________________

   Trong một lần đụng độ với Akatsuki
-Sasuke và Kakashi trúng ảo thuật và bị thương nặng. Tình thế cấp bách các ninja bị thương, tình hình làng còn rối loạn, ngũ quốc ngắm nghía,... cần người điều tiết lại tất cả, không chậm trể Jiraiya cùng Naruto tức tốc lên đường tìm công chúa tsunade suiju kế vị hokage.

   Không lâu sau khi hai người rời đi, các gia tộc, quý tộc, thậm chí là các quan lại cấp cao của Hỏa quốc tìm đến bệnh viện nơi Sam đang say giấc không biết khi nào mới tỉnh dậy.

   Những lý do từng nhóm người đưa ra vô lý đến đáng khinh. Nào là "đây là cháu ruột thất lạc nhiều năm của gia tộc X, đây là hôn thê của quý tộc Y, đây là gia nô bỏ trốn của quan phủ Z,...". Tất cả những ai có mặt lúc đấy đều căm phẫn, họ ngang ngược khó hiểu. May mắn các anbu lúc trước ngài đệ tam có giao nhiệm vụ, bảo vệ Sam nên thông tin về Sam họ cơ bản nắm được, hiện giờ người duy nhất có quyền giám hộ và định đoạt chỉ có mình Kakashi đơn giản vì anh đã nhận nuôi cô từ lâu.

   Cứ thế ngày nào cũng có một hai thế lực đến hòng muốn đưa Sam đi.

   Vào một ngày không mấy sáng sủa, Sam đơn độc nằm trên giường bệnh thì....

   Tích tích.....kéo dài làm cho các ninja trị thương phải hoảng hốt. Họ đưa cô vào căn phòng khác để cứu chữa nhưng rồi...tim cô ngừng đậm, không còn bất kì một biểu hiện sự sống nào ở nơi cô cả.

  Sakura hay tin tức tốc chạy đến, kéo theo đó là những đồng đội có mặt ở làng Hinata, chân mày sâu róm,..

   Đến nơi họ chỉ thấy một thân ảnh trơ trội gầy guộc trên chiếc giường trắng xung quanh là những người cuối đầu bất lực cho một sinh mạng.

   Sakura ngã quỵ ,tay che miệng nước mắt trực trào, Hinata gắng dậy đỡ cho cô nàng tay xoa lưng an ủi dù cho đôi mắt đỏ hoe đã bán đứng cô, chân mày sâu róm thẫn thờ, tay bỏ nạng nhấc từng bước khập khiễn đến gần, có ngã cậu cũng gắng bò tới, dù quen biết không lâu nhưng cậu trân trọng vị đồng đội này.

   Tiếng giầy vang vọng báo hiệu cho điều gì đó bất ngờ. Nami xuất hiện như một cơn gió nhẹ, cô đến bên chiếc giường nơi Sam đã chiềm vào giấc ngủ ngàn thu.

   - Chị không cho phép e rời bỏ như vậy!

   - Không phải e nói sẽ bảo vệ mọi người sao? Giờ thì nằm đây chẳng khác nào kẻ dối trá.

   - Em nỡ bỏ Ryu lại một mình sao? E lại muốn yếu đuốu để tất cả sụp đỗ nữa sao?

   - Số mệnh...em bảo sẽ thay đổi mà.

   - Tỉnh lại...

   Nami như thể kiềm chế giộng rung rung, nói những câu có thể hiểu có thể không. Đưa tay chạm vào má cô, Nami nhìn đầy yêu thương, dời xuống nắm thất chặc tay cô áp vào má mình.

   -... Mọi người cần em...

   "Tích tích..." âm thanh làm các y nhẫn kinh ngạc mang lại vui mừng cho cả căn phòng lúc bấy giờ. Đôi mắt Sam chuyển động nhẹ rồi từ từ mở ra, em nhìn quanh căn phòng ngơ ngác.

   -Sam, cậu tỉnh rồi may quá!_Saku réo lên hạnh phúc.

   - Cậu làm bọn tớ lo quá, tỉnh lại thì tốt, thì tốt...
..
...
....

   Tin tức Sam tỉnh lại làm mọi người nhốn nhào. Quán ichiraku ramen trứ danh đông thực khách thù xảy ra một trận cãi vã giữa ông chủ và 1 nhóm khách, đây cũng là lần đầu tiên ông nổi giận với khách như vậy.

   -Xì, con nhỏ đó sao không chết quách cho rồi._1

   - Mày nói đúng đấy, khốn kiếp,...cản trở viết bao nhiêu việc của tao._2

   - Không ngờ mạng nó lớn như vậy, mày biết không mấy ngày trước gia chủ Sabashi nhờ tao bỏ độc cho nó chết, ai dè mạng nó lớn như vậy._1

   - Bây giờ nó có khác gì người chết, tỉnh lại thì sao, cũng như cái xác không hồn, ai bảo ngu không chịu phục tùng làm người bên ngài ấy._2

   - Haha, nói cũng phải, ha để tao coi, nó còn bình yên bao lâu, theo tao biết thì nó cản trở không ích lần với các tổ chức, lần này nó không chết thì người của mấy tổ chức đấy cũng tìm giết nó thôi, haha thằng cha đệ tam ngu ngốc chết rồi ai đâu mà bảo vệ nó nữ..._1

   "Rầm, xoang xoang ,chét...". Mặt chủ quán tối lại khi nghe hai tên đấy nói. Ông nổi đóa vào choảng hai tên kia, đến cả người xung quanh cũng không xem vào giúp mà còn tiếp tay cho chủ quán choảng 2 tên phế vật bẩn thiểu này.

   Sự tỉnh lại của Sam là điều mà có người muôn muốn, có người không, có người không quan tâm, có người hóng chuyện,...

   Từ xa xa nơi đang ẩu đã, có 4 người đi đến. Một người đàn ông tóc bạc dài có 2 đường màu đỏ chảy dài từ mắt đến hàm đến can ngăn, hai cô thiếu nữ một tóc vàng một tóc đen nhìn cái đầu vàng chóe chạy lại đấm tới tấp vào mặt một tên trong số chúng khi nghe được nguyên nhân.

   - Aizz, cái thằng này, bình tỉnh coi, ngươi mà cứ như vậy giải quyết được gì_ Jiraiya lên tiếng trấn an.

   Giải quyết mọi việc, nhóm 4 người tiếp tục đi đến bệnh viện.

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro