26. Tomoe... ngươi thật thiếu đòn
- Chuyện kể về một cô bé đáng thương... đáng thương đến ngu ngốc, có lẽ chỉ vì khát vọng gia đình đơn thuần trong đầu của nó mà càng khiến nó trở nên đáng thương như vậy.
Một gia đình hạnh phúc mà ấm áp nó hàng mơ ước sao??
Thật nực cười!!
Bất quá mơ ước cũng chỉ là ước mơ... một ước mơ đầy sự ghê tởm!!!
..........
Nói xong, ta nhàn nhạt liếc nhìn hắn. Hắn cũng áy náy nhìn lại ta với cái đôi mắt hàm chứa rất nhiều cảm xúc.
Ửm????
Haha...
- Tomoe?! Cậu thương hại tôi sao???
Ta nhè nhẹ lên tiếng.
Ko để cho mỗ cáo kịp phản bác, ta đẩy hắn ra khỏi lòng, bình ổn lại cảm xúc.
Đứng thẳng người, ta tốt bụng quay lại nhắc nhở hắn.
- tomoe, cậu quá ngây thơ rồi. Tôi muốn khuyên tốt cậu một điều, trong cái xã hội này đừng bao giờ tin tưởng vào 1 ai cả. Kể cả tôi hay cả chính bản thân mình...
- NANAMI!!!!! Mỗ cáo cau mày nói.
.
.
.
.
...
...
Tên tomoe mất nết. Sao lại ngắt lời bà??
Mất cả hứng lên mặt dạy đời.
Nanami!! Nanami!!
Nanami cái P****ick!!!💢💢💢
tomoe... ta đây chưa có nói xong đâu!!!!!
Ta đành cố nuốt cục tức lại đầu, niệm phật.
Ta thề!!!! Ta đây muốn sát sinh!!
...
...
Không gian trong phòng một lần nữa lại rơi vào tĩnh lặng...
Vô cùng yên bình...
Ta cố gắng giữ bình tĩnh để liếc nhìn mỗ cáo.
Ủa?!
Nhưng ta đây bỗng cảm thấy điều gì sai sai, trái đạo lý, phi thực tế🤔🤔.
Bởi sao mỗ cáo tomoe lại đang nhìn ta đến rực lửa.
Đôi bàn tay xinh xắn trắng nõm trắng nà mà mấy bà già cao tuổi như ta thường ghen tị đến mù cả mắt bỗng tự nhiên nắm chặt lấy bàn tay hữu lực khỏe khoắn của ta.
( đừng có ai ngạc nhiên, phù thủy có tuổi thọ rất dài nên nữ9 bà bà hiện giờ vô cùng khó tính và lớn tuổi ha).
...
Chậm một chút!!
Tuy rằng ko hiểu rõ vấn đề nhưng ta vẫn cố gắng quan sát thao tác thuần thục của mỗ cáo.
Phải!! Chính xác là rất thuần thục, tựa như đã tập luyện đến cả hàng trăm lần, hàng nghìn lần. Điều này khơi dậy trí tò mò của ta. Phá tan sự bực mình nào đó.
...
Mỗ cáo lên tiếng
- nanami...
Ta hơi chột dạ trả lời
- sao??
-tuy rằng mỗi phút giây trôi qua vẫn ko ngừng có áp lực, tổn thương, đau khổ... nhưng cô hãy luôn nhớ ràng tôi vẫn luôn ở đây, ngay bên cạnh cô để cô có thể tâm sự, có thể tựa vào lúc nào.
Nói xong hắn liếc liếc, lén nhìn ta một cái.
........
😐😐😐😐😐😐😐😐😑😑😑😑😑😑😑😒😒😒😒😒😒😒😒🙁🙁🙁🙁🙁🙁🙁😮😮😮😮😮😮😮😮😮😮😓😓😓😓😓
( tâm trạng của kẻ lần đầu được thả thính )
........
Rành mạnh vồn...
Nhưng quá tồi tệ.
Vâng, mỗ nữ9 chính thức đen mặt, chê bai.
Có lẽ ta phải thích ứng dần dần với cái bệnh trạng nan y cấp tính 'đa nhân đa cách' của hắn mất... lật mặt còn nhanh hơn việc ta chớp mắt.
... 😂😂
nhưng theo như ta nhớ ko nhầm thì câu này vô cùng quen thuộc.
Ko được tự nhiên, ta ho nhẹ.
- tomoe
Thấy ta lên tiếng mỗ cáo sáng mắt vảnh tai hóng hớt.
Ta liếp lời
- lời này cậu học ở đâu
...
Ko có trả lời luôn hả?
- phim tình cảm Hàn Quốc???
...
- phim tình cảm lãng mạng Hàn Quốc 24h??
...
- hử?? Tomoe
-...
*gật gật*
-Coi như tôi nuông chiều cậu.
Ta bốc hỏa, hắn dám lôi ta ra làm trò đùa!!!
Ta tay niệm thủy phong. Nhìn mỗ cáo một cách trìu mếm.
- tomoe bảo bối!!!
- Cậu thật đáng đánh đòn!!!!.
.
.
BÙM!!!!!!!!!!
Các bạn độc giả thâm mến, chúng ta hãy dành 5 giây mặc niệm thương tiếc thay cho số phận thảm con mẹ thương của bé cáo tomoe nào..........
Tò.... toe....tí....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro