Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30: Phiên ngoại 2 ( ngũ)

2. Xuyên về quá khứ nguyên tác.

Trên tay Lam Vô Ân xuất hiện một cây cầm.

Đây chính là cầm của nàng tên là Nguyệt ngữ.

Đúng vậy tên hai pháp khí này của nàng đều thấy tên của nàng đặc vào.

Lam Vô Ân nói: "Ta sẽ vấn linh"

Diêu tông chủ vốn bị Lam Vô Ân chặn họng mình sinh ra tức giận nghe nàng nói như vậy đã không nhịn được nói: "Vấn linh thì có liên quan gì đến thiên bách khổng chú? Thật không ngờ Lam gia lại chấp nhận nuôi con của tà ma ngoại đạo"

Kim Lăng nghe vậy nói: "Ngươi nói cái gì? Ngươi nói ai tà ma ngoại đạo?"

Diêu tông chủ: "Vị công tử này sao ngươi lại có quyền lên tiếng ở đây? Gia giáo ngươi để đâu?"

Kim Lăng khinh miệt: "Mắt ông có bị mù không? Không nhìn thấy ta mặc một thân áo bào tông chủ sao?"

Kim Lăng lên làm tông chủ được hai năm cũng có khí thế của tông chủ, khí thế vừa tung ra làm cho Diêu tông chủ không nhịn được lui về phía sau.

Kim Tử Hiên nhìn về thanh kiếm mà Kim Lăng nhìn trên tay không xác định gọi: "Kim Lăng?!"

Kim Lăng nhìn lại Kim Tử Hiên, cậu đã từng thấy bức họ cha mình tự nhiên cũng biết người gọi mình là ai. Bỗng nhiên có bao nhiêu ủy khuất che dấu trong lòng nhiều năm thế nhưng không nhịn được trào ra nước mắt gọi: "Cha"

Giang Yếm Ly nhìn Kim Lăng ôm lấy Kim Tử Hiên cũng không nhịn được rơi nước mắt.

Thấy con mình như vậy trưởng thành có khí thế của tông chủ thì có người mẹ nào mà không cảm động cơ chứ.

Bên đây đoàn tụ nhưng mà bên Lam Vô Ân không như vậy.

Lam Vô Ân nói: "Ta chưa nói đến thiên bách khổng chú"

"Vậy ngươi nói đến cái gì?" Một tu sĩ lớn tiếng nói.

Lam Vô Ân: "Ta nói là quỷ tướng quân Ôn Ninh"

Ôn Ninh bỗng nhiên bị điểm tên ngơ ngác ngốc đầu lên, lúc nảy mất khống chế nên bây giờ hắn chính là im lặng cuối đầu đứng bên cạnh Ngụy Vô Tiện chỉ còn kém có đám mây đen bao phủ lên đầu hắn nữa thôi.

Lam Vô Ân ngồi trên bàn nói: "Phiền Ôn tiền bối"

Lam Hi Thần thấy vậy cũng biết nàng đang là làm gì, hắn nói: "Người chết thông qua cầm ngữ không thể nói dối cho nên Vô Ân ngươi đang định vấn linh Ôn công tử"

Lam Vô Ân gật đầu.

Kỳ thật nàng cũng không chắc có thể vấn linh được hay không dù gì Ôn thúc thúc được cha nàng làm cho biến thành hung thi nên linh hồn còn giữ trong cơ thể cho nên chỉ sợ là vấn linh không được.

Nhưng nàng cũng muốn thử một lần.

Lam Tư Truy thấy nàng như vậy nói với Lam Hi Thần: "Mong Trạch Vu Quân giải cầm ngữ để mọi người cùng hiểu"

Cậu không tự mình đứng ra giải cầm ngữ mà để Lam Hi Thần kỳ thật là một quyết định rất hay.

Nếu cậu đứng ra giải thì mọi người đã tin nhưng Lam Hi Thần có tiếng tốt bởi vậy tự nhiên mọi người sẽ tin.

Lam Vô Ân hít một hơi thật sâu nhìn Ôn Ninh: "Ôn tiền bối mời"

Ôn Ninh đi đến đứng trước mặt Lam Vô Ân.

Lam Vô Ân bắt đầu từ những điều cơ bản nhất.

"Hồn đến là ai?"

Trên Nguyệt ngữ vẫn chưa có hồi đáp, Lam Tư Truy thấy vậy nói: "Ôn th... tiền bối người cứ như trả lời câu hỏi bình thường là được"

Trên Nguyệt ngữ vang lên hai tiếng.

Lam Hi Thần: "Ôn Ninh tự Quỳnh Lâm"

"Vì sao chết"

"Bị hành hạ, đánh đập đến chết"

Lời này vừa ra đám tu sĩ há hốc mồm không tin được.

Lam Vô Ân tiếp tục.

"Ai làm?"

"Kim Tử Huân"

"Ôn thị nghiệt dư gồm những người như thế nào?"

"Năm mươi người già và trẻ em"

"Tộc của các ngươi đã từng giết ai chưa?"

"Chưa từng"

Lam Vô Ân thu hồi Nguyệt ngữ không có ý định hỏi thêm.

Nhưng những thông tin như vậy cũng đủ cho bọn họ hiểu.

Thứ nhất Kim Tử Huân là ngược đãi năm mươi người già và trẻ em, Di Lăng lão tổ thấy vậy cứu người!

Thứ hai tộc nhân của Ôn Tình chưa từng giết người!

Lam Vô Ân: "Đa tạ Ôn tiền bối"

Kim Tử Huân rõ ràng giận đến đỏ mặt nói: "Vậy thì sao? Ngụy Vô Tiện đối với ta hạ thiên bách khổng chú vẫn không thay đổi được"

Kim Lăng nghe vậy chạy đến lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai vạch vạt áo trước ngực Ngụy Vô Tiện ra.

Rõ ràng trước ngực Ngụy Vô Tiện hoàn toàn không có gì.

Ngụy Vô Tiện làm động tác của cô nương khi bị đùa lưu manh che trước ngực mình lại: "Giữa thanh thiên bạch nhật ngươi tại sao lại làm ra chuyện như thế?"

"......"

Không khí vốn căn thẳng ảm đạm lại không ít.

Giang Trừng hận không thể rút Tử Điện ra đánh gãy chân Ngụy mỗ nào đó, hắn nói: "Ngươi nếu không làm vậy thì làm sao chứng minh ngươi không phải là người hạ chú?"

Ngụy Vô Tiện chính là biết nhưng mà dù gì ở đây cũng không có ít nữ tu sĩ làm như vậy cũng không cảnh báo các nàng một chút sao được. Hơn nữa hắn cũng đâu nghĩ đến người khác suy nghĩ gì hắn chỉ cần biết hắn không làm chính là không làm. Với lại bọn họ chưa chắc gì đã tin.

Đúng như suy nghĩ của Ngụy Vô Tiện đám tu sĩ này đúng thật không tin còn nói Di Lăng lão tổ giỏi về quỷ đạo như thế chắc hẳn đã tìm được cách xóa bỏ vết phản vệ.

Còn tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro