Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47

Một thiếu niên bật thốt lên: "A, chẳng lẽ cũng như lúc ở Nghĩa thành, trong cơ thể tẩu thi có thứ gì đó như bột thi độc?! A Cha, trong lúc các ngài giết hung thi, trong cơ thể chúng nó có phun ra bột nào đó có màu kỳ kỳ không?"

Phụ thân cậu ta nói: "Không có bột, không có!"

Thiếu niên này chưa từ bỏ ý định: "Vậy... Vậy chất lỏng thì sao?"

Giang Trừng lạnh lùng nói: "Được rồi. Nếu sau khi giết tẩu thi mà có bột hay chất lỏng lạ phun ra, bọn ta vẫn chưa đến nỗi không nhận ra chỗ khác thường đâu."

Thiếu niên tưởng rằng mình nắm được huyền cơ đỏ mặt, bắt đầu vò đầu bứt tai, phụ thân cậu ta vội kéo con trai vừa kích động quá mức ngồi xuống. Ngụy Vô Tiện nói: "Đúng là có liên quan tới giết tẩu thi. Chỉ có điều vấn đề không nằm trên người tẩu thi, mà là trên thân người giết tẩu thi."

Hắn quay sang phía Lam Khải Nhân: "Lam lão tiền bối, ta muốn hỏi ngài một câu."

Lam Khải Nhân hờ hững nói: "Có vấn đề gì, sao ngươi không hỏi y mà lại đi hỏi ta?"

Mặc dù Lam Khải Nhân cổ hủ, nhưng cũng chẳng phải phường thô lỗ, nên mới kiên nhẫn lắng nghe lâu như vậy. Thế nhưng sắc mặt vẫn rất khó coi, cơ mà Ngụy Vô Tiện đã bị ông ngó lơ từ hồi bé rồi, sau lại bị vô số người ngó lơ nữa, nên không còn để bụng từ lâu, ngẫm lại đây là thúc phụ và cũng là tiên sinh đã một tay nuôi lớn Lam Vong Cơ, hắn càng cảm thấy không có gì để mà tức giận, liền sờ cằm rồi cười nói: "Này chẳng phải là ta sợ hỏi y quá nhiều chuyện ngay trước mặt ngài, ngài sẽ giận hay sao? Cơ mà nếu ngài cũng bảo ta đi hỏi y, vậy ta sẽ hỏi há. Lam Trạm à."

Lam Vong Cơ đáp: "... Ừ."

Ngụy Vô Tiện nói: "Mạt Lăng Tô thị là một gia tộc tách ra từ Cô Tô Lam thị, đúng không."

Lam Vong Cơ đáp: "Ừ."

Ngụy Vô Tiện nói: "Mặc dù đã tách ra, nhưng tuyệt kỹ của Mạt Lăng Tô thị vẫn "tham khảo" từ Cô Tô Lam thị mà ra, đúng không"

Lam Vong Cơ đáp: "Đúng."

Ngụy Vô Tiện nói: "Bí kỹ Phá Chướng âm của Cô Tô Lam thị có hiệu quả trừ tà lui ma, trong đó Thất Huyền Cổ Cầm thâm ảo cao siêu nhất, người tu đàn cũng nhiều nhất. Mạt Lăng Tô thị học theo, nhà bọn họ cũng tu cầm nhiều nhất, đúng không?"

Lam Vong Cơ đáp: "Không sai."

Ngụy Vô Tiện nói: "Mặc dù gia chủ Mạt Lăng Tô thị mang theo kỹ năng rời khỏi Cô Tô Lam thị, tự lập môn hộ, nhưng kỹ thuật đàn của chính gã cũng không đến mức đạt tới đỉnh cao, môn sinh dạy ra cũng thường đầy rẫy sai sót, có đúng không?"

Lam Vong Cơ thản nhiên đáp: "Đúng."

Vốn mọi người nghe tưởng ra đâm chọc nhưng lúc sau cũng nghe ra vấn đề ngày càng nghiêm túc.

Kế tiếp, Ngụy Vô Tiện chậm rãi nói: "... Nói cách khác, dù lúc giết tẩu thi trên Loạn Táng Cương, trong chiến khúc Mạt Lăng Tô thị đàn tấu, có một đoạn nhịp bất thường, Cô Tô Lam thị cũng biết nhưng không lấy làm lạ, chỉ cảm thấy kỹ năng của bọn họ sơ sài phạm sai, nhớ nhầm khúc phổ, nhưng cũng không để ý rốt cuộc là lỡ tay đàn sai, hay là cố ý đàn sai, là thế này phải không?"

Nghe thấy câu hỏi cuối cùng, con ngươi Tô Thiệp co lại, tay đè trên chuôi kiếm chợt nổi gân xanh, lưỡi kiếm lặng lẽ rời khỏi vỏ nửa tấc.

Lam Vong Cơ bình tĩnh giương mắt lên, đều cùng trông thấy sáng tỏ mơ hồ trong mắt nhau.

Y nói: "Đúng là như thế."

Tô Thiệp giương kiếm, đâm không được mà rút cũng không xong. Nghiến răng một cái phun ra một ngụm máu, cuối cùng ráng sức phá bỏ cấm ngôn thuật, nhưng mở miệng giọng khàn thành như người già bốn chục tuổi: "Các ngươi nhắm vào ta hết lần này đến lần khác, rốt cuộc là ném đá giấu tay mà!"

Ngụy Vô Tinh im lặng tiếp tục xem diễn không có ý tứ chen vào nữa

Ngụy Vô Tiện nói: "Ta đây mà ném đá giấu tay hả? Ta đây lại nói rõ hơn nhé. Các ngươi mất đi linh lực nhất định là vì đều làm cùng một việc. Việc gì? Giết tẩu thi. Lúc giết tẩu thi, vị Mạt Lăng Tô thị Tô tông chủ này một đường đi cùng các ngươi đến. Hắn giả vờ gảy đàn đánh ma, thật ra đã thần không biết quỷ không hay bóp méo một đoạn chiến khúc thành một đoạn giai điệu hại người khác. Các ngươi hăng hái chiến trong bể máu, mà hắn ngoài mặt chiến đấu cùng các ngươi, ngấm ngầm lại xuống tay nham hiểm..."

Tô Thiệp nói: "Ngậm máu phun người!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Ở đây không ít người luyện đàn từ Lam Thị đi? Vừa nãy lúc các ngươi lên núi, chiến khúc Mạt Lăng Tô thị gảy có phải bị sai không?"

Mấy người Lam thị dùng đàn đang ngồi nghiêm chỉnh trong điện nghĩ ngợi hồi lâu, một người nói: "Lúc đó tình hình chiến trận quyết liệt... Bọn ta bấy giờ không có tinh lực mà đi chú ý người ngoài đàn có chuẩn xác hay không."

Nghe vậy sắc mặt Tô Thiệp hơi nguôi. Lam Khải Nhân chợt nói: "Quả thật có mấy chỗ sai."

Nhà khác có người ngờ vực nói: "Trên đời có thật có từ khúc tà môn như vậy hay không, nghe phải là có thể khiến người ta mất linh lực?!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro