Chương 7
Trời đang mưa tầm tã khi buổi tối đến, Enu mệt mỏi khi đối phó với mọi người và cố gắng nghỉ ngơi giữa cơn mưa như trút nước lớn. Cô ấy không có nơi nào để đi và ở lại chỗ mà cô ấy thường ngủ.
Enu nghe thấy tiếng bước chân ngày càng to hơn, Enu sủa bất kể đó là ai, hai cái bóng xuất hiện. Enu cắn tay anh chàng nhiều lần khiến nó chảy máu.
" đừng cắn nữa. " Một trong những cái bóng nói sau khi Enu buông ra, máu đang chảy xuống từ bàn tay anh ta đầy những vết thương sâu.
"Daniel! Tớ đã nói với cậu, nên cẩn thận khi ở bên cô ấy. Đưa tay cho tớ ngay bây giờ " EunSoo yêu cầu nhưng sự lo lắng thể hiện rõ trên khuôn mặt cậu ấy và thậm chí cả trong giọng nói, Daniel lúng túng cười khúc khích trước hành vi của cậu bé.
Cậu ấy nắm lấy tay anh chàng và kiểm tra những vết thương mà anh ấy đã kiếm được, Daniel đã rất kiên trì giúp đỡ Enu.
Anh ấy nhận thấy tâm trạng thay đổi đột ngột của cậu, khiến anh ấy im lặng trong giây lát và nhìn chằm chằm, nước mưa đang nhỏ giọt trên tóc EunSoo, đôi mắt của cậu bé đang thể hiện sự quan tâm. Anh ấy kiểm tra khuôn mặt của EunSoo và kết luận rằng bất kể ở đâu, bất kể khi nào, bất kể như thế nào và bất kể điều gì... bạn vẫn trông thật dễ thương trong mắt anh ấy?
Anh ấy mỉm cười nhẹ cảm thấy may mắn khi có thiếu niên ở bên cạnh anh ấy, mặc dù cậu bé trước mặt hơi hướng nội. Nhưng vẫn cố gắng dành thời gian đến thăm cậu bé Daniel trong cửa hàng tiện lợi. Cả hai đều ướt đẫm vì quên mang theo một chiếc ô và đây là kết quả của nó.
Khi Enu chuẩn bị tấn công lần nữa, EunSoo nhanh chóng đứng trước mặt Daniel. Cô ấy dừng lại chỉ bắt đầu gầm gừ với bạn, không có ý định tấn công cũng như sủa.
Cậu ấy và Daniel thở phào nhẹ nhõm và nghĩ đến việc làm một nơi trú ẩn cho cô ấy vì cô ấy trông giống như sắp sinh và cần một nơi khô ráo để sưởi ấm bản thân sau đêm lạnh giá này.
"Đây rồi, ngôi nhà tạm thời của bạn, một người mẹ sắp bị cảm lạnh. " Daniel nói sau đó nhớ rằng anh ta sẽ trả lại thứ gì đó mà anh ta đã lấy từ Enu, anh ta lục lọi từ phía sau anh ta và lấy một chiếc khăn quàng đỏ sạch sẽ.
Daniel quấn nó quanh Enu sau đó vỗ nhẹ vào đầu cô ấy trong quá trình này. "Bây giờ bạn sẽ không cảm thấy lạnh đâu. "
Trước khi Enu sinh con, Daniel đã kéo cậu bé ra khỏi con chó và thật kỳ diệu khi anh ta lấy ra một chiếc ô khiến EunSoo chớp mắt vài lần. " Chết tiệt! Cậu ấy có ô, Magic? " Thiếu niên nhìn lại chính mình, hơi run rẩy vì đã ướt đẫm và làn gió mát tiếp tục chơi xung quanh cơ thể.
Daniel đặt một món súp rong biển trước mặt Enu, anh ấy thậm chí còn nói với Enu điều gì khiến cậu bé cười trong nội tâm một lần nữa.
EunSoo đã ướt đẫm mặc dù Daniel có một chiếc ô ma thuật, cả hai đã có một khoảng thời gian vui vẻ trong mưa và cái lạnh không làm phiền cậu nhiều như trước đó.
"Vâng, Enu bạn phải ăn nhiều lên mới có sức " Daniel hét lên cổ vũ Enu, anh ấy thậm chí còn ném chiếc ô của mình trong hạnh phúc.
" Ôi cái ô Daniel " cậu ấy nói với Daniel. Enu gầm gừ và sủa vào cả hai khiến Daniel dừng lại và lùi ra xa.
"Chúng ta không nên ngắt lời một con chó khi nó đang ăn. " Thiếu niên vô tình buộc miệng với Daniel trong khi chạy trốn và anh ấy chỉ gật đầu với những gì vừa nghe, sau khi xa cách với con chó. Cả hai đều nhìn nhau trước khi bật cười khiến cả hai nhận ra rằng cậu bé nghe có vẻ ngu ngốc khi cổ vũ và nói chuyện với một con chó. Cả hai đã có một khoảng thời gian tuyệt vời trong mưa và chăm sóc Enu nhưng điều mà hai chàng trai không biết là có một thiếu nữ xinh đẹp đang mỉm cười với cả hai.
Daniel trông có vẻ bối rối trên ghế của anh ấy nên cậu bé quyết định hỏi anh ấy điều gì đang làm phiền anh ấy.
" Vậy những chú chó con thế nào rồi? " EunSoo hỏi.
"Tớ sắp hết tiền, không thể giữ năm con chó một lúc " anh ấy nói và nghĩ rằng anh ấy đã có hai cơ thể để chăm sóc ngay từ đầu.
EunSoo cũng không được nuôi chúng vì nhân viên xã hội sẽ không cho cậu bé làm điều đó, cậu bé còn chưa lo xong cho bản thân.
"Chỉ cần tìm người nhận nuôi chúng, chúng đã được ba tháng tuổi rồi. " Zack gợi ý khi anh ấy nhìn cả hai sau đó nhanh chóng nhìn sang phía bên kia.
"Nhưng sau đó tớ sẽ cảm thấy tiếc cho Enu." Daniel trả lời.
" Nhưng nó tốt hơn là làm cho chúng chết đói. " Zack nói mâu thuẫn với Daniel.
"Nếu ai đó nhận nuôi những chú chó con thì tớ không bao giờ có thể gặp lại chúng nữa. " EunSoo nói, cậu ấy thực sự thích những chú chó con đáng yêu đó nên cậu muốn ai đó quen biết nhận nuôi chúng. Tất cả cuộc nói chuyện đã được cậu bạn cùng bàn của cậu bé nghe hết.
"Tớ cần gửi chúng cho ai đó mà chúng ta có thể gặp thường xuyên. " Daniel nói thêm sau đó cả hai nhìn Zack và anh ấy cảm thấy cả hai đang nhìn chằm chằm vào anh ấy nên anh ấy ngồi xuống và nhìn lại hai bạn.
"Bạn đang nghĩ cái quái gì vậy!? " Zack hỏi vì anh ấy nghĩ rằng anh ấy biết suy nghĩ gì đang ở trong tâm trí của cả hai.
" Vì vậy, Zack... " cả hai đồng thanh nói, anh ta ngăn cản hai trước khi có thể hoàn thành những gì họ sắp nói với anh ta.
"Không!? Tôi không thể! " anh ấy nhanh chóng trả lời dập tắt hy vọng của hai chàng trai xuống.
Bốn chú chó con đang ngồi trên sàn nhà mặc quần áo dễ thương. Họ dễ thương, đáng yêu và cũng đói trong khi Jay mặt khác đang trốn sau một chiếc ghế không có kế hoạch đến gần những chú chó con dễ thương đang tìm kiếm thức ăn.
"Thiếu gia, tại sao cậu đột nhiên nhận nuôi bốn con chó? Cậu....sợ chó." Người quản gia của anh ấy hỏi và nhắc nhở anh ấy rằng anh ấy không phải là một người yêu chó. EunSoo mở cửa bước vào, Jay không mong đợi cậu bé đến thăm anh ấy không muốn cậu nhìn thấy anh ấy trong tình trạng như vậy. EunSoo nhìn anh ấy bối rối khi nhận thấy khoảng cách giữa anh ấy và những chú chó con.
" Jay? đừng nói với tớ rằng cậu sợ chó??" Cậu bé đã hỏi anh ấy trong khi suy nghĩ làm thế nào một anh chàng đẹp trai, cao lớn và mạnh mẽ lại có thể sợ chó con?? Anh chàng rời xa cậu bé và có vẻ như anh ta không muốn trả lời điều đó.
"Đúng vậy. Cậu Hwang, Anh ấy thực sự sợ chó." Người quản gia của anh ta đã trả lời cho anh ta vì anh ta nhận thấy rằng Jay cũng không có kế hoạch trả lời câu hỏi đơn giản đó, khiến anh chàng trừng mắt nhìn người quản gia của anh ta.
" Tại sao lại nhận nuôi những con chó nếu cậu sợ chúng ? " Cậu đi về phía anh ấy và đặt tay lên vai anh ấy và lắc anh ấy lên, buộc anh ấy phải trả lời. Sau đó cậu bé đã suy nghĩ gì đó, tiến tới ôm lên một con chó sau đó từ từ tiến về phía anh chàng đang sợ sệt. Jay sợ hãi lùi lại sau đó EunSoo tinh nghịch nở một nụ cười đuổi theo anh chàng, quản gia lắc đầu nhìn cảnh tượng cậu bé thấp hơn ôm chú chó con đuổi theo anh chàng lớn hơn chạy quanh nhà.
EunSoo đi bộ một mình về phía trường cậu ấy đeo tai nghe vào để phớt lờ thế giới và cố gắng hết sức để tận hưởng chuyến đi bộ buổi sáng mặc dù cô đơn, tự hỏi Daniel có thể ở đâu? anh ấy thường không như vậy.
Daniel đã không xuất hiện ở cửa trước của và chào cậu ấy một buổi sáng tốt lành, cậu ấy tự hỏi bản thân và suy nghĩ về những điều xảy ra.
"Có lẽ cậu ấy chỉ bận hoặc có thể ngủ quên. " Cậu bé ấy lầm bầm với chính mình.
Khi cậu ấy gần đến sân trường, suy nghĩ trong đầu vẫn là về Daniel, người đã không xuất hiện.
Cậu ấy quá tập trung vào suy nghĩ của chính mình đến nỗi không chú ý đến đằng trước, chỉ thoát khỏi suy nghĩ khi cậu ấy va vào một người có cùng chiều cao với Daniel, lúc đầu cậu ấy nghĩ đó có thể là Daniel nhưng khi người đó quay lại nhìn anh ta, đó chỉ là Eli Jang.
" Xin lỗi tôi đã không chú ý " EunSoo nói với người trước mặt.
"Không sao " anh ấy trả lời và đi cùng tốc độ với cậu. Trên đường đi, hai bạn làm quen với nhau và nói về một số điều. Cuối cùng khi cả hai bước vào khuôn viên trường, anh ấy đột nhiên bị quây quanh bởi rất nhiều fangirl nên cậu bé tránh sang một bên và xem anh ấy bị chạm vào bởi những cô gái liên tục khen ngợi anh ấy và lặp đi lặp lại cùng một từ.
Họ thậm chí còn hỏi số của anh ấy nhưng anh ấy luôn trả lời rằng anh ấy không có điện thoại, khi các cô gái vây quanh anh ấy, Eli bắt đầu trông khá bối rối và khó chịu nhưng anh ấy không thể hiện điều đó và cố gắng tử tế và mỉm cười với những cô gái đó. Anh ấy quá tốt bụng trông giống như một người không bao giờ có thể nói không với bất kỳ ai.
Anh ấy đã cố gắng trốn thoát khi thấy rằng cậu bé đang đứng đợi anh ấy nhưng với những cô gái bám víu xung quanh. Anh ấy không thể làm điều đó và cậu bé cũng không muốn bị chèn ép hoặc thậm chí bị đè bẹp. Vì vậy, vì vậy cậu bé chọn cách đứng yên đó. Bỏ đi bây giờ có quá bất lịch sự không vì chàng trai trước đó vừa nói chuyện với cậu.
"Này mày đang chặn đường, có muốn chết không?. " Vin Jin nói với anh ta với một cái nhìn khó chịu trên khuôn mặt.
Eli đã không gây nhiều tranh cãi chỉ đơn giản là xin lỗi và đi về phía cậu bé, Vin Jin đang mỉm cười tự hào với chính mình trong khi những cô gái khác đang khó chịu với anh ấy. Vào thời điểm đó, cả bạn và Eli chỉ biết ơn vì nó thực sự giúp anh ấy trốn thoát. Cậu bé và Eli tiếp tục đi bộ và thắp sáng một số chủ đề và cuộc trò chuyện ngẫu nhiên.
Vin Jin đang có một khoảng thời gian vui vẻ trước khi nghe thấy một cô gái phía sau hỏi số của ai đó, anh quay lại để xem đó là ai, nao núng khi thấy rằng đó là Daniel Park đang nhìn anh, Daniel đã đứng phía sau và Vin Jin nhận thấy mùi rượu từ quần áo của anh ta.
"Hả? Cái gì?" Daniel hỏi Vin jin bằng một giọng nghiêm túc rằng Vin Jin ngay lập tức ngậm miệng lại để tránh gặp rắc rối với anh chàng. Trong khi đang nhìn anh ấy, Vin bắt gặp Daniel đang nhìn chằm chằm vào EunSoo và Eli, người đang đi cùng nhau, đánh giá từ cách anh ấy nhìn anh ấy có vẻ khó chịu.
Một "tsk" ngắn trượt khỏi miệng anh ấy và tiếp tục đi bộ trong trường trong khi cả hai tay của anh ấy đang đút trong túi, nhiều cô gái ngưỡng mộ anh ấy vì anh ấy trông rất tệ vào ngày hôm đó và sức hấp dẫn của anh ấy tăng lên rất nhiều đối với mọi cô gái ngày hôm đó.
" Tạm biệt Eli. " Cậu chào tạm biệt anh chàng và anh ta chỉ mỉm cười và gật đầu trước khi rời đi. Trong khi bạn đang chào tạm biệt, bạn bước vào phòng mà không nhìn vào nơi bạn đang đi và một lần nữa va vào một người đang đứng cạnh lối vào.
Cậu nhìn lên và thấy Zack đang đứng đối mặt với một người cũng đang ở trước mặt anh ta. Cậu bé chưa nhìn thấy những gì anh ấy đang nhìn vì anh ấy đã chặn tầm nhìn.
Zack quay lại và nhìn vào tên ngốc đã va vào anh ta và thấy EunSoo trông bối rối vào lúc đó. Anh ấy hoảng sợ khi thấy cậu bé vừa đến nhưng có vẻ đã đến không đúng lúc. Anh ấy nhìn quanh phòng trong khi đặt tay lên vai thiếu niên nhỏ hơn, anh ấy nghĩ Jay có thể che giấu tốt.
"Hở? " EunSoo thắc mắc nhưng Zack nhanh chóng ngăn lại và đưa cậu đến chỗ ngồi hoặc hơn thế nữa, anh ấy đã nhấc cậu bé lên đi về phía chỗ ngồi của cậu.
"Yo~ cậu đang ở đây, buổi sáng tốt lành. " Daniel chào Zack nhưng anh ấy không nói nên lời ở trạng thái say xỉn của mình nhưng anh ấy vẫn trông hấp dẫn hơn đối với các cô gái. Zack đẩy EunSoo về phía Jay, người đang ngồi yên lặng và anh chàng kéo cậu bé lại gần anh ta, sau khi nhìn thấy Daniel kỳ lạ ngày hôm đó. Ngay khi Zack đến gần Daniel, anh ta nhanh chóng chú ý đến mùi kinh tởm của rượu.
Zack nhìn chằm chằm vào Daniel khó chịu là anh ấy còn đi học mặc dù say rượu, anh ấy chắc chắn sẽ gây ra rất nhiều rắc rối. Mọi cô gái trong phòng ngoại trừ Mira đều ngưỡng mộ vẻ ngoài xấu xa của Daniel trong khi EunSoo vẫn đang hoang mang với những gì xảy ra ngay bây giờ.
Trong khi Zack đang đối phó với Daniel, người đang nói rất nhiều điều vô nghĩa, đôi mắt của Daniel đổ dồn vào Crystal, người đang nghĩ rằng Daniel là chàng trai tồi tệ nhất mà cô từng gặp trong khi cô ấy bị lạc trong suy nghĩ của chính mình, cô ấy đã không để ý rằng anh chàng mà cô ấy đang nghĩ xấu về đã ở trước mặt.
Daniel đột nhiên đặt tay lên bàn của Crystal thu hút sự chú ý của cô, anh mỉm cười với cô. Những cô gái khác rất ghen tị và ngạc nhiên về lý do tại sao anh ấy lại chọn cô ấy trong số tất cả các cô gái trong phòng?
"Xin chào Crystal, bạn có ngủ ngon không? " anh ấy hỏi cô ấy bằng một giọng điệu nhẹ nhàng, anh ấy chắc chắn đang quan tâm đến cô ấy. Tất cả các cô gái khác ngoại trừ Mira trông khó chịu và ghen tị hơn với Crystal, điều đó sẽ không tốt cho Crystal trong vài ngày tới vì các cô gái thích Daniel sẽ không để cho cô ấy yên.
" Ôi trời." EunSoo vô tình nói ra suy nghĩ của mình, thu hút sự chú ý của Daniel, đôi mắt anh ấy lấp lánh và anh ấy nhanh chóng đi về phía cậu khiến EunSoo hơi lo lắng và lùi lại vài bước.
Cậu ấy cảm thấy bàn tay của anh ấy trên vai và nó khiến cậu bé lên cơn đau tim, EunSoo nhìn anh ấy chỉ để thấy nụ cười say xỉn đó.
'Tôi có một cảm giác tồi tệ về điều này.'
Thiếu niên nghĩ và trước sự ngạc nhiên anh ấy đã kéo EunSoo về phía anh ấy và quấn cậu ta trong vòng tay của anh ấy.
EunSoo khóc không ra nước mắt khi mùi rượu nồng đậm xộc vào mũi cậu bé. Crystal nhìn và cô ấy hơi lo lắng vì trông cậu bé giống như sẽ ngất đi bất cứ lúc nào.
" Cậu thật đáng yêu EunSoo, tớ thích cậu lắm " Anh ấy đột nhiên nói khiến cậu bé chớp mắt vài lần, EunSoo cảm giác tim cậu sắp nhảy từ ngực ra ngoài.
"Vậy giờ cậu là của tôi rồi phải không? " anh ta đột nhiên hỏi làm cho hai chàng trai nao núng và đứng dậy cùng một lúc. EunSoo bối rối cầu cứu xung quanh, Zack và Jay đã rất tức giận và hai anh chàng này muốn lấy một số ghế và đánh Daniel nhưng họ bình tĩnh lại một chút trước khi đối đầu với anh chàng.
"Daniel, bạn không thấy EunSoo không thoải mái sao? " Zack nói với anh chàng trong khi kéo cậu bé ra khỏi anh ta, Daniel nắm lấy tay Zack và siết chặt nó khiến Zack muốn bắt đầu một cuộc chiến với anh ta mặc dù say rượu.
"Không thoải mái? " Anh ấy hỏi và nhìn EunSoo người đã cố gắng thoát khỏi tầm tay của anh ấy từ trước đó. "Tôi không nghĩ vậy. " Anh ấy nói thêm vào và hôn lên má cậu bé khiến mọi người gục ngã trong khi linh hồn thoát ra khỏi miệng EunSoo. Zack đẩy Daniel và nhanh chóng đưa cậu bé tội nghiệp đang hóa đá ra và Jay đứng dậy để anh ấy có thể giữ Daniel tránh xa.
"Tại sao cậu phải làm điều đó? Cậu ghen tị, Zack? " Daniel cười khúc khích và đối mặt với Zack, người khá khó chịu với anh ta.
"Tớ yêu cậu, EunSoo " Daniel cười khúc khích và đi về phía cậu bé một lần nữa khiến EunSoo hoảng loạn trốn sau Jay.
Sau đó cậu bé phóng thẳng ra cửa và biến mất, EunSoo thở dốc dựa vào máy bán hàng tự động.
Daniel Park và Vasco đang một đối một!!!
Một bọc viên hét lên khiến cơ thể EunSoo co giật khi nghe tên quen thuộc đó. Khi cậu bé đến nơi để thấy rằng họ đang chiến đấu như hai con sư tử. Họ đánh nhau vì điều gì vậy?
Tất cả các sinh viên khác thở hổn hển ngạc nhiên khi thấy một đàn anh chen vào dừng cuộc chiến. Sau đó EunSoo bắt gặp ánh mắt của Daniel, cậu bé đổ mồ hôi.
" Ôi không đừng tới đây "
" Bạn không nghĩ rằng anh ấy ngầu sao? " Eli người đứng bên cạnh cậu bé nãy giờ nghe thấy hỏi trong sự tò mò cũng thu hút sự chú ý của cậu bé.
"Mọi người đều thích anh ấy, anh ấy đẹp trai và chiến đấu tốt." anh ấy nói thêm.
" Chỉ cần để tôi yên thôi, trai đẹp luôn thu hút sự chú ý và tôi không thích điều đó chút nào " cậu ấy trả lời thẳng thắn để lại Eli khá không lời, khi anh ấy chuẩn bị nói chuyện với cậu ấy, ai đó đã gọi tên cậu bé.
"EunSoo " một giọng nói quen thuộc gọi anh ta khiến cả hai quay đầu về phía chủ nhân của giọng nói.
" Cậu đây rồi " Daniel hỏi nhưng điều đó chỉ khiến EunSoo xanh mặt, cậu bé vội vàng chạy biến. Daniel chạy theo sau cậu bé,Eli chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào hai người và sau đó một vài cô gái nói chuyện và hỏi số của anh ta.
EunSoo cầu nguyện cho số phận của cậu bé khi Daniel ấn cậu bé vô tường. Cậu bé đã cố gắng đẩy anh ấy ra nhưng suy cho cùng thiếu niên cao lớn khỏe hơn cậu.
Daniel cười khúc khích " Tại sao cậu lại ... đẩy tớ ra xa? Không phải cậu nói cậu sẽ ở bên tớ sao? " Anh ấy nói khi cho cậu bé một nụ cười say xỉn tuyệt đẹp. EunSoo cầu nguyện rằng ai đó sẽ đến cứu và thiên đường đã lắng nghe lời cầu nguyện.
Eli Jang đến giúp với một cái nhìn khó chịu trên khuôn mặt của anh ấy. Anh ấy nắm lấy cánh tay của Daniel và kéo anh ta ra khỏi cậu bé.
"Cậu đang làm gì vậy? " anh ấy hỏi nhưng Daniel chỉ nhìn chằm chằm vào anh ấy không thực sự biết phải nói gì vì anh ấy không có năng lượng để nói cũng như không giữ mình lâu hơn nữa.
Daniel đã cố gắng thoát khỏi tay của Eli nhưng anh ấy không thể. Daniel từ từ nhắm mắt lại khi biết rằng bây giờ anh ấy đang ở giới hạn của mình. Hai người khá ngạc nhiên khi Daniel đột nhiên bất tỉnh trên mặt đất.
"Daniel?" Cậu đã kiểm tra xem anh ấy có còn thở không, nếu anh ấy không thở. Có vẻ như một thi thể sẽ bị chôn vùi hôm nay, đùa thôi. Hai bạn nhìn nhau trước khi đưa Daniel đến bệnh xá vì đây là nơi duy nhất tốt nhất để Daniel nghỉ ngơi và y tá trường học có thể biết chuyện gì sẽ xảy ra.
EunSoo yên tâm sau khi Daniel bé giải thích, cậu bé cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, ngày hôm nay thật đáng sợ. Nhưng chưa là gì so với sinh nhật của Vasco, EunSoo run cầm cập đứng bên sông Hàn nhìn Vasco đang ngụp lặn để kiếm món quà sinh nhật.
" Vasco!! ra khỏi đó! " cậu bé hét lên cố gắng thuyết phục anh chàng trước khi anh ta bị cảm lạnh.
" Tớ không thể, đó là món quà quý giá của Jace, tớ sẽ không lên bờ cho đến khi tìm thấy nó. " anh ấy đã trả lời và lặn trở lại trong dòng nước sông lạnh, hy vọng tìm thấy món quà quý giá.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Zack, người đã ngậm miệng lại sau khi kế hoạch của anh ta thất bại, Mira không biết phải nói gì với sự ngu ngốc của Zack.
" Ai đó làm ơn hay nói với Vasco sự thật " EunSoo nao núng chảy nước mũi nói.
"Từ từ, chúng ta hãy đợi cậu ấy lên đã " Zack nói với Jace.
"Cái gì? Bạn đang nói gì vậy?? " Jace hỏi trong bối rối và liếc nhìn Zack, người đã đổ mồ hôi rất nhiều mặc dù anh ấy đã run rẩy trong cái lạnh trước đó
" Anh ta sẽ vào phong cấp cứu nếu không lên bờ "
[ vài giờ sau....]
Một đội cứu hộ đã đến để đưa Vasco ra khỏi sông, tất cả các chỉ nhìn trong im lặng không thực sự mong đợi rằng vấn đề này sẽ được giải quyết.
"Làm ơn này.. Hãy suy nghĩ lại "
"Anh bạn trẻ cậu không thể từ bỏ cuộc sống này"
Hai đội cứu hộ đã nói với Vasco trong khi cố gắng nắm lấy tay và chân anh ta nhưng vì ý chí mạnh mẽ của Vasco trong việc tìm ra cái gọi là món quà quý giá đã chiến thắng. Không thể thuyết phục Vasco họ đành tham gia vào công cuộc tìm kiếm.
Một phóng viên đến sau một thời gian và tất cả các bạn đã thực sự im lặng nhìn chằm chằm vào anh chàng không cảm thấy mệt mỏi khi cố gắng ngụp lặn.
"Đây là địa điểm xảy ra vụ việc! Nơi một người được báo cáo là đã ném mình xuống sông Hàn "Người được báo cáo chỉ vào dòng sông và máy ảnh sau đó tập trung vào Vasco, người đang hét lên hai từ giống nhau khiến mọi người hiểu lầm nhiều hơn.
" Anh ấy đang lặp lại những từ "Quà tặng" và "quý giá". " báo cáo kết luận làm cho mọi thứ tồi tệ hơn sau đó máy ảnh sau đó tập trung vào tất cả các bạn, những người chỉ đang âm thầm xem cảnh đó, không thực sự biết phải làm gì bây giờ
"Có báo cáo là các sinh viên đã chứng kiến hiện trường, tôi sẽ cố gắng có một cuộc phỏng vấn " phóng viên đi về phía nhóm của họ và sau đó cắm mic trước mặt Zack khiến anh ta giật mình vì phóng viên đã nói anh ta với rất nhiều câu hỏi.
Anh ấy liếc nhìn tất cả các bạn nhưng sau đó Jace chỉ trừng mắt nhìn anh ấy và Mira không thể giúp anh ấy lần này, EunSoo đã không nhìn anh ấy, và những người khác chỉ nhìn chằm chằm vào anh ấy nói với anh ấy rằng "Anh ấy nên sửa chữa điều này"
Anh ta không trả lời phóng viên và thở dài một tiếng, nắm lấy nhân vật anh hùng gần đó và nhắm mắt lại trước khi lao mình xuống nước giữ nhân vật, mọi người thở hổn hển khi thấy rằng anh ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc hy sinh bản thân vì sự lộn xộn này
"Vasco!! Tôi đã tìm thấy nó! " anh ấy đang run rẩy khi cảm nhận nhiệt độ lạnh điên cuồng của nước, anh ấy nghĩ rằng Vasco thực sự điên rồ, anh ấy thậm chí đã vượt qua cái lạnh trong nhiều giờ.
Đến thời điểm này Zack đã cảm thấy như một xác chết, khuôn mặt của Vasco sáng lên và cảm ơn Zack vì sự giúp đỡ của anh ấy. Vasco cuối cùng đã ra khỏi nước cùng với Zack và mô hình anh hùng mà anh ta mong muốn tìm kiếm, Jace đã đi chăm sóc Vasco trong khi cậu bé nhịn cười vào sự ngu ngốc của Zack.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro