Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6


Hai ngày qua, các chàng trai đã nói về cách Namsoo bị đánh đập vì anh ta bị lừa. EunSoo đang ngồi lặng lẽ trên bàn của mình như những gì Jay đang làm ngay bây giờ và lắng nghe cuộc trò chuyện của họ muốn biết chuyện gì đang xảy ra với họ, Zack dường như đã nổ lực và sẵn sàng ra chiến trường.

Khi Zack đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình, ba người theo dõi anh ấy cũng làm như vậy, thật là một nhóm. Zack trông giống như một con vịt mẹ theo sau là ba đứa con của anh ấy mà cậu đã nghĩ trong đầu.

"Đi thôi " Zack ra lệnh và ba người đi theo anh ta nhưng họ dừng lại một lúc. Một trong những anh chàng đã nói chuyện với Daniel, gây ngạc nhiên cho anh chàng về hành vi của họ đối với anh ta, họ thân thiện hơn với Daniel không giống như Ngày đầu tiên. Ở khóe mắt cậu nhận thấy rằng Daniel cũng đứng dậy khỏi chiếc ghế yêu quý của anh ấy và anh ấy cũng sẽ tham gia trận chiến và điều đó khiến cậu tò mò.

"Đừng lo lắng về tôi, tôi có thể đi một mình " Zack trả lời vui vẻ vì một số lý do.

Yui vòng tay quanh vai Jiho khiến anh chàng tội nghiệp nao núng trước hành động của cô ấy

"Này, chỉ cho tôi nơi nào, chúng ta sẽ theo họ " Yui nói với anh chàng nhưng Jiho phàn nàn và không đồng ý với ý tưởng của cô ấy. Yui đã nghĩ về Zack trong quá trình này nên cô ấy không quan tâm nếu Jiho không đồng ý nhưng cô ấy sẽ bắt anh ấy làm những gì cô ấy nói, Mira nao núng khi nghe ý định của Yui là gì và nghĩ về điều gì đó

"Ôi thật là một kẻ hèn nhát, làm sao một anh chàng như bạn lại có thể là một kẻ hèn nhát? " Yui chế nhạo làm Jiho hoặc cố gắng làm cho Jiho đồng ý với kế hoạch của cô ấy

"Đợi đã. Tôi cũng sẽ đi, phải mua thứ gì đó ở văn phòng phẩm trong khu vực." Mira nói. Tất cả đều đứng dậy nối đuôi theo đoàn người của Zack, cậu bé đành thở dài cầm lấy cặp trong khi Jay bên cạnh cũng đứng dậy.

" Cậu cũng theo họ đúng chứ? " EunSoo nói khi bỏ sách vở trên mặt bàn vào trong cặp, Jay liền gật đầu.
" Vậy hay đảm bảo an toàn " Jay mỉm cười xoa đầu cậu bé sau đó vẫy tay chào cậu bé đi về phía cửa, còn EunSoo thì trên đường về nhà.

Học tập. Hầu như tất cả các sinh viên dường như ghét từ này. Cậu bé ngồi bên cạnh Jay và đã không rời khỏi chỗ ngồi kể từ trước đó, anh chàng đã giúp cậu bé học và cậu bé cũng đang giúp anh ta. Mặc dù mất trí nhớ và có một khoảng thời gian trong nhà tù vị thành niên nhưng không hiểu sao kiến thức về học tập vẫn còn đó. Cậu bé đã học cấp 3 trước khi bị tống vào nhà giam đúng không? Và giờ EunSoo phải học lại, điều đó cũng chứng minh cậu bé rõ ràng lớn tuổi hơn hầu hết những học sinh ở đây.

"Ồ vậy đó là cách cậu làm điều đó. " cậu lầm bầm khi cố gắng tự mình giải một bài toán khác bằng phương pháp mà Jay đã chỉ cho bạn. Mọi người đều ghen tị và ngưỡng mộ tình bạn của cậu ấy vì nó khá lý tưởng.

Những người bạn giúp đỡ lẫn nhau và cùng nhau vươn lên. Mọi người đều ước rằng tình bạn của họ giống như của cậu bé vì bạn bè của họ đang kéo họ xuống địa ngục cùng với họ.

Vì cả EunSoo và Jay đều có một khoảng thời gian vui vẻ khi chết, ý là đang học. Daniel đi về phía cả hai và đang lúng túng gãi sau gáy anh ấy. Cậu và Jay nhìn nhau và tự hỏi liệu anh ấy có cần thứ gì không?

Nhóm học tập từ hai biến thành ba người, mọi người lại càng ghen tị hơn khi nhìn vào tổ hợp của họ.

"Đặt mắt trên tờ giấy của bạn. Nếu đã hoàn thành, hãy xem lại bài làm của bạn, không ngủ!" giáo viên nói hướng những lời cuối cùng của anh ấy đến Zack nhưng tất cả chúng ta không hiểu tại sao không được phép ngủ trong kỳ thi. Các bài kiểm tra đã được đưa ra, ngay sau khi EunSoo nhận được bài kiểm tra của mình, cậu bé sẽ xem qua các câu hỏi. EunSoo đã rất ngạc nhiên về việc mọi thứ dễ dàng như thế nào và cậu bé chắc chắn không cần phải suy nghĩ sâu xa để hoàn thành bài kiểm tra.

" Được rồi, ngồi xuống và trật tự. Tôi sắp công bố những học sinh đứng đầu trong kỳ thi giữa kỳ... ". Giáo viên sau đó mở mảnh giấy mà anh ấy đang cầm và nhìn mọi người.

"Hwang EunSoo và Daniel Park"

Mắt EunSoo mở to khi nghe tên mình và nghe tên của Daniel. Cậu liếc nhìn anh ấy người cũng đang liếc nhìn cậu bé và mỉm cười. EunSoo cảm thấy má mình nóng lên, cậu trai tóc vàng bên cạnh cũng vỗ nhẹ tay chúc mừng cậu.

" Ôi hai học sinh mới đứng đầu "

" Daniel thật thông minh "

EunSoo đứng đầu khiến cậu bé không thể tin nổi, cậu bé sẽ khoe điều này với nhân viên xã hội của cậu. Liệu ông ấy có chúc mừng cậu ấy không?

Khi cậu bé đang đi bộ về nhà cùng Daniel, anh ấy nhớ ra nên gọi cho mẹ anh ấy nên cả hai đều ngừng đi bộ một lúc. Khi anh ấy đang nói tin vui với mẹ anh ấy, cậu bé không thể không bối rối tại sao khuôn mặt của Daniel lại có vẻ như vậy ... Thất vọng? Cậu bé có thể nghe thấy giọng nói vui vẻ của mẹ anh ấy trên điện thoại, nhưng khuôn mặt của anh ấy vẫn trông giống như anh ấy đã làm sai điều gì đó.

Cậu nghĩ có lẽ anh ấy đã quên làm điều gì đó hoặc mất điều gì đó quan trọng với anh ấy. Sau cuộc gọi, EunSoo không dám hỏi anh ấy nữa vì điều đó có vẻ khiến anh ấy căng thẳng hơn. Trên đường đi cậu bé rút từ trong túi ra một cây kẹo mút.

"Đây." EunSoo đưa cho Daniel khiến anh ấy nhìn cậu bé một cách bối rối.

"Đây là cái gì vậy? " Anh ấy hỏi muốn từ chối nó nhưng thiếu niên thấp hơn đặt nó vào tay anh chàng cao lớn.

"Điều này sẽ làm cho sự căng thẳng của cậu biến mất. " Cậu ấy mỉm cười với anh ấy nhưng anh ấy chỉ không nói nên lời với những gì cậu nói.

"Daniel là một trong những người bạn tốt của tớ. " Cậu bé bóc ra một cây kẹo khác. " Tớ không biết làm thế nào để có thể giúp cậu. Đây là cách duy nhất tớ có " cậu đã nói thêm và nhét kẹo vào miệng anh ấy.

"Hương vị tuyệt vời, phải không? " cậu bé cười toe toét và anh ấy chỉ gật đầu trả lời. Cậu bé bỗng nhiên lặng người, hình như cũng đã có người làm đều tương tự với cậu. Deja Vu?

"Vậy nó giống như một loại kẹo đặc biệt nào đó? " Anh ấy hỏi và cậu bé giơ ngón tay cái lên cho anh ấy.

Daniel rất vui khi biết rằng cậu bé quan tâm đến anh ấy và bằng cách nào đó, điều đó đã nâng cao tâm trạng của anh ấy chỉ bằng cách ở bên EunSoo vào thời điểm như thế này. Mặc dù vậy, anh ấy vẫn không thể nói cho cậu sự thật vì nó khó hiểu hơn nhiều.

" Tớ đã gian lận, tớ ngủ gật và sử dụng cơ thể khác của mình để lừa dối. " chỉ bằng cách nghĩ đến việc nói những điều điên rồ như thế khiến anh ấy muốn im lặng. EunSoo chắc chắn sẽ nghĩ rằng anh ấy đang phát điên. Cả hai đều đi bộ về nhà và nói về những điều ngẫu nhiên trên đường đi như mọi khi.

" À đúng rồi mai là hoạt động ngoại khoá " Daniel đột nhiên nói khi cả hai đang tìm chìa khoá để vào nhà. EunSoo ngạc nhiên rồi suy nghĩ, cậu bé sẽ không tới những hoạt động như vậy. Thiếu niên buồn bã, cậu không muốn những người bạn cùng phòng của mình tỉnh giấc giữa đêm vì EunSoo rơi vào cơn ác mộng giày vò cậu bé gần như mỗi đêm.

" Chúc cậu ngủ ngon " EunSoo nói trước khi đóng cánh cửa lại sau lưng.

Daniel dậy từ sáng sớm đứng trước cửa nhà nhìn EunSoo đầu tóc rối bù với khuôn mặt ngái ngủ ôm cái gối đứng đối diện. Cậu bé trông thật dễ thương?

" Vậy là cậu sẽ không đi sao? Tiếc thật " Daniel nói, cậu bé trước mặt vẫn còn đang ngáp ngắn ngáp dài. EunSoo hướng đôi mắt nhắm mở về phía anh chàng trước mặt gật đầu. Đêm qua cậu bé lại gặp ác mộng mãi đến gần sáng mới có một giấc ngủ trọn vẹn.

" Các cậu đi chơi vui vẻ " EunSoo vẫy tay với Daniel
sau đó ôm gối quay với chiếc giường thân thương.

" Cậu không đi với lớp vậy lí do là gì? " Daniel bé hỏi EunSoo đang dựa ở quầy, cậu bé im lặng suy nghĩ.

" Tớ, mỗi khi ngủ đều gặp ác mộng, tớ sợ sẽ la hét tỉnh dậy giữa đêm làm ảnh hưởng đến mọi người " EunSoo gãi đầu nói.

Chủ cửa hàng sau đó đã dán một tấm truy nã lên cửa kính của cửa hàng. Daniel bé sau khi nhìn một lượt liền hốt hoảng, anh chàng liền nhờ EunSoo trông cửa hàng trong khi chạy đi thật nhanh. Daniel bé nhỏ đã gọi đến số điện thoại của Zoe khiến cô gái hạnh phúc và cũng bối rối khi thực tế là chàng trai biết số của cô ấy. Anh chàng sau đó nhờ Zoe đánh thức Daniel dậy vì anh ta phát hiện ra rằng Zeus là một trong những tên tội phạm mà cảnh sát đang tìm kiếm.

Zoe đã làm những gì Daniel bé yêu cầu cô ấy làm mà không do dự và ngay khi Daniel thức dậy, anh ấy đã gọi cảnh sát để báo cáo Zeus. Sau khi thực hiện cuộc gọi với cảnh sát, anh ấy nghe thấy một cái gì đó rơi xuống mặt đất gần nơi anh đang đứng, anh ấy nhìn thấy Zack với một cái nhìn khủng khiếp trên khuôn mặt của anh ta.

Daniel và Vasco bắt đầu tập thể dục cùng nhau vì bản thân Daniel muốn thay đổi để tốt hơn. EunSoo cũng tiếp tục tập thể dục trở lại vì nhân viên xã hội yêu cầu cậu phải làm vậy. Thế là ngoài việc đến phòng tập cậu bé sẽ tập luyện với Daniel nhỏ và Vasco người ngày đầu tiên làm cho cậu bé sợ hãi.

Chà, trở lại với Daniel, người đang chạy bộ với Vasco vào sáng sớm...

"30 giây nữa!! " Vasco hét lên với Daniel, người đang thở hổn hển như điên, EunSoo cũng đang điên cuồng chạy bên cạnh.

"Bạn có thể làm điều đó!! " Vasco khuyến khích anh ấy trong khi chạy bộ và Daniel mặt khác không muốn bỏ cuộc, nhưng anh ấy đã nghĩ rằng anh ấy muốn chết vì nó khó khăn như thế nào. Vài phút sau họ chạy bộ xong, Daniel thở hổn hển và anh ấy muốn bỏ cuộc nhưng anh ấy không thể làm như vậy.

"Làm tốt lắm " Vasco khen ngợi Daniel, người đang quỳ gối.

"Nhưng Vasco, sẽ chỉ chạy như thế này thôi sao? có thể làm một số võ thuật hoặc một cái gì đó." Daniel hỏi anh ta, Vasco im lặng một lúc rồi nhìn Daniel.

"Không có lối tắt, nỗ lực sẽ không phản bội bạn. Nếu bạn cống hiến hết mình, cơ thể bạn sẽ không phản bội nỗ lực của bạn." anh ấy kêu lên Daniel được truyền cảm hứng từ lời nói của anh ấy nhưng sau đó...

"Không có nỗ lực, cậu không thể thay đổi cơ thể của mình trong một ngày. " Vasco nghiêm khắc thêm vào khiến Daniel đổ mồ hôi một chút, nhớ rằng một ngày anh ấy thức dậy trong một cơ thể hoàn hảo.

"Vậy Vasco, bạn có tập thể dục hàng ngày không? " anh ấy hỏi anh ta hơi tò mò làm thế nào anh ta trở nên mạnh mẽ hơn.

" Thực hiện 100 lần chống đẩy, 100 lần squat, và chạy 10 km." Vasco trả lời và hàm của Daniel gục trong xuống trông khi EunSoo choáng váng khi nghe những gì Vasco nói. anh ấy cái gì!? Anh chàng này thật điên rồ, cậu bé thậm chí không thể tưởng tượng bản thân mình làm điều đó mỗi ngày. Cậu nghĩ thà chết còn hơn tiếp tục làm điều đó.

"Vasco " Cả ba đều quay lại để xem giọng nói quen thuộc là ai và không thấy ai khác ngoài Jace, người có vẻ khá tràn đầy năng lượng vào sáng hôm đó.

" Ho ho Jace, cậu có sử dụng thần giao cách cảm để tìm tớ không? " cậu bé nao núng khi nghe những gì Vasco nói.

"Hả? vâng chắc chắn chứ? Tôi chỉ đoán bạn sẽ ở đây." Jace trả lời sau đó ánh mắt của đổ vào đứa trẻ mũm mĩm, và cậu bé ngồi cạnh. EunSoo đứng dậy tạm biệt bọn họ và tiếp tục cuộc hàng trình của cậu ấy, chạy cho tới khi mặt trời lặn.

"Vì hôm nay là ngày 20, số 20 sẽ trả lời câu này,
Ai là 20?" Giáo viên quay lại đối mặt với học sinh. Mọi người sau đó nhìn vào Zack, người đang giơ tay hai cánh tay bó bột của anh ta lên.

"Thưa thầy, như thấy có thể thấy tay của tôi... " Zack nói một cách tự tin trong khi mỉm cười rất rộng rãi.

"Vậy tại sao bạn lại đến trường?" giáo viên hỏi anh ta.

"Tôi cần điểm chuyên cần, thầy biết đấy " Zack trả lời.

Cậu bé vừa đi ngang qua khi thấy Mira đang xúc cho Zack ăn. Cậu ấy nhìn chằm chằm vào họ trong một phút rồi đi về phía Jay. Gật đầu với Daniel và Zoe trên đường đi, khi cậu ấy đến nơi Jay đang ngồi, EunSoo nhìn chằm chằm vào chiếc thìa rồi nhìn vào thức ăn.

Jay chỉ cho thiếu niên trước mặt một cái nhìn bối rối và không hiểu những gì cậu đang làm. Daniel quyết định tham gia cùng với họ trong khi Zoe đi theo anh ấy.

"Này EunSoo. " anh ấy chào rồi ngồi bên cạnh cậu ấy. Zoe cũng làm như vậy và EunSoo một lần nữa nhìn vào thức ăn sau đó nhìn vào cái thìa. Bây giờ cả Jay và Daniel đều bối rối trong khi Zoe tinh nghịch hỏi.

"Ồ có phiền không nếu tớ đút cho cậu ăn~" cô ấy vui vẻ nói, đôi mắt của cậu mở to và mặt cậu bé đỏ bừng khi cô nàng hỏi.

" K..không cần đâu..cảm ơn " EunSoo nói và bắt đầu xúc một thìa cơm bỏ vào miệng nhai.

"Ohmai~ EunSoo thật dễ thương. " Zoe nói véo má bạn sau khi cậu bé ăn xong.

" Dễ thương như một chú thỏ. " cô ấy nói thêm và Daniel thở dài thất bại quyết định bắt đầu ăn trong khi Jay cũng làm như vậy. Trước khi Daniel có thể ăn, ai đó đã đặt một thức uống sữa choco vào bàn của anh ấy và cũng đưa cho EunSoo một hộp, khiến cậu bé ngạc nhiên nhìn về phía người đã đặt nó. Daniel nhìn lên để xem đó là ai và thấy Vasco.

"Uống đi, tôi tìm thấy nó trên đường " Anh ấy nói đặt đồ uống xuống, anh ấy lại tìm thấy nó trên đường phố? Daniel nghĩ vì Vasco cũng nói điều tương tự với cơ thể khác của anh ấy khi họ đang tập thể dục và cho anh ấy uống cùng một thứ.

"Ồ cảm ơn " cậu bé nói và cầm lấy hộp sữa.

"Cảm ơn Vasco, bạn đã tìm thấy những thứ này ở đâu? " Daniel hỏi khiến cậu bé cũng tự hỏi một chút, mặt khác Jay đã nghe những gì EunSoo nói trước đó và có vẻ như anh ấy đang nghĩ về điều gì đó...

Lớp học có thêm học sinh mới, tên cô ấy là Crystal Choi. Mọi người trong lớp không thích cô nàng lắm nhất là mấy học sinh nữ, vì Daniel đã nhiệt tình chào hỏi người mới. EunSoo cũng chỉ ngồi yên một chỗ cuối lớp không muốn dính quá nhiều vào bất cứ vấn đề gì.

Lớp học đã kết thúc, EunSoo tiến thẳng về nhà, chỉ là một tiếng sủa lớn đã thu hút sự chú ý của cậu bé. EunSoo thấy một đám người phía xa, sau đó là Daniel và Crystal.

" Chà, mày cũng bị bỏ rơi nhỉ? " Cậu bé tiến tới chỗ một con chó màu vàng gầy đét. EunSoo móc trong túi ra một gói bánh bóc vỏ và đặt gần chỗ con chó.

" Chắc sẽ có người quan tâm đến mày sớm thôi. Dù sao mày cũng không có tội gì " Cậu bé nói và bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro