chap 2: đứa em kết nghĩa
Ngày ngày trôi qua, tháng này tháng nọ, năm này năm qua, bốn mùa nối tiếp nhau, thời gian cứ trôi như vậy. Kể từ khi xuyên đến thế giới này, cậu luôn phải học truyền thống của gia đình nhưng điều cậu vẫn thấy ghét là ở đây thật buồn chán mà lại chẳng có trà sữa, thú thật cậu mê trà sữa nhất nhưng ở đây chẳng có những loại cậu thích. Nhưng giờ mười tuổi rồi, đã có tự do, mua những thứ mình thích, được làm những việc mà mình yêu thích nhất nhưng càng lớn cậu càng vẫn chẳng cao chút nào. Đi học hay đi chơi ở ngoài đường , ai cũng nhìn cậu kể cả người già lẫn trẻ con?tại sao ư! Tất nhiên cậu là người đặc biệt, cậu yêu thích những bộ quần áo của xứ sở alice nên cậu ra ngoài chơi luôn mặc những bộ quần áo đó. Ai cũng nghĩ cậu là một đứa trẻ loli.Haizzzzz.
Vào một ngày đẹp trời, cậu đang mải ăn bánh kem dâu tây mà cậu thích, vừa ăn vừa ngắm hoa anh đào trong sân, thật yên bình thì
"shino-chan"
Một người phụ nữ mặc kimono màu đỏ được thêu có hình hoa hồng gọi cậu, là mẹ thân chủ-phu nhân mina, bà luôn gọi tên cậu mà thêm từ"chan" ở phía sau, dù phản đối bao nhiêu lần thì vẫn chẳng thay đổi. Shino quay đầu nhìn bà":vâng"
cậu đứng dậy, đi lại gần" có gì vậy, mẫu thân"
"ta đi thăm bên họ một chút, con có đi ko"
"bên họ"
"là chị em kết nghĩa của ta"
"hm, vâng mẫu thân chờ chút"
ÍT khi cậu ra ngoài nên hôm nay cậu rảnh rỗi nên quyết định đi để xem có gì thú vị.Mẫu thân dù nghiêm khắc nhưng là trong việc luyện tập, còn khi khác thì hiền hậu.Shino vào phòng cởi bỏ yukata, cậu mặc trong mình bộ váy của châu âu thời năm 1990 đừng ai hỏi tại sao cậu mặc bởi vì nó cũng có 9 phần giống bộ quần áo của xứ sở alice, cậu là người đặc biệt yêu thích những thứ đẹp như vậy
( hình chỉ mang tính chất minh họa)
Bước ra khỏi phòng, bà thấy con trai mình mặc xong thì chỉ lắc đầu. Khi đã an vị, chiếc xe khởi hành đến một ngôi nhà màu tím hai lầu. Hai mẹ con nhấn chuông, một lúc sau có một người phụ nữ mở cửa.Mina mỉm cười"lâu rồi ko gặp, sena-chan"
"woa, mina, lâu rồi ko gặp, đây là con trai cậu"người phụ nữ chuyển đổi đôi mắt xuống nhìn cậu
"cháu chào cô, cháu là shino shizumi, rất vui khi gặp cô"cậu nở nụ cười, nụ cười trẻ con khiến ai cũng muốn bắt cậu về nhà nuôi,ngay cả cô sena cũng không thoát"a cháu đáng yêu chết đi được"
"thôi nào, sena cậu không cho hai con mẹ mình vào nhà à"mina im lặng chút thì lên tiếng
"ẤY chết, hai người vào đi"
theo chân sena vào , cởi giày bước vào nhà, đi đến phòng khách.Shino ngồi trên sofa, sena thì vào phòng bếp, sau một lúc sena bước ra và điều ngạc nhiên là dưới chân cô có một thằng nhóc .sena và nhóc con đi vào ghế ngồi
"xin giới thiệu với hai người, đây là con trai tớ, atsushi con chào hai người họ đi"sena giới thiệu về đứa nhóc ngồi sau mình
"cháu chào hai người"
mina nhìn cậu, cậu hiểu ý và nhìn về hai người đối diện"xin chào, anh là shino shizumi, năm nay 10 tuổi"
"con trai sao..."cậu nhóc kinh ngạc
Miễn cưỡng, shino gật đầu
" xin chào, em là murasakibara atsushi, năm nay 9 tuổi"
nghe tên xong, cậu cứng đơ người, atsushi, thành viên của thế hệ kì tích sao, xui xẻo thế. Thấy cậu không trả lời , mura hỏi: sao vậy"
nghe mura nói, hồn cậu vẫn đang trên mây nay trả lại xác"a, ko sao, ko sao"
"atsushi, con dẫn anh shino lên phòng mình đi, tiện hai đứa làm quen để hiểu nhau"sena nhìn đứa con của mình
"vâng"mura cầm tay dẫn cậu lên phòng mình, cậu ngoan ngoãn đi theo. Bước vào phòng, cậu thấy một căn phòng đơn giản và còn chất chứa nhiều kẹo
"em thích ăn đồ ngọt đúng ko" cậu nhìn đứa nhóc kém mình một tuổi
"em thích luôn ạ, anh có thích ko"mura nhìn cậu
"anh rất thích mà bây giờ anh mới để ý, em thật cao nhỉ, cao hơn cả anh luôn"cậu quan sát nhìn cậu nhóc trước mặt
"vâng, tại chiều cao này nên em mới.."nói đến đây mura ngừng lại
"có phải em quá cao nên không có bạn chơi"cậu nhìn biểu tình trước mặt của mura cũng đoán được chút
"vâng" không chần chừ cậu trả lời thật lòng
"hầy, đừng buồn mà, có anh làm bạn này, em sẽ không cô đơn đâu" cậu an ủi mura
"thật ạ" nghe xong mura ngước nhìn cậu
"thật mà chiều cao có rất nhiều lợi ích,ví như có ai dám bắt nạt em, em chỉ cần đè nát họ là được"cậu nhìn mura, tay xoa đầu mura
"ukm, ai bắt nạt em, em sẽ đè nát họ" nghe xong mura rất vui vẻ vì đã có bạn
" mura em có muốn chơi bóng rổ ko"cậu đi vào phòng ngồi trên giường
"bóng rổ ạ" mura ngơ ngác nhìn"
"ukm, với chiều cao của em rất phù hợp với bóng rổ"cậu ngước nhìn cậu nhóc đang ngơ ngác kia
"thật ạ nhưng...em ko biết chơi" mura buồn bã
" ko sao, anh sẽ chơi với em, mà em là con một trong nhà đúng ko"cậu nằm phịch xuống giường
"vâng"
"anh có ý này, chúng ta làm anh kết nghĩa giống hệt mẹ chúng ta đi"
" thật ạ, em vui quá" mura nhảy cẫng vì vui
"anh có hai chiếc vòng, mỗi người chúng đeo để thể hiện tình anh em" cậu lấy ra trong túi hai chiếc vòng
"vâng" mura nhận lấy chiếc vòng, đeo lên cổ
" mỗi ngày, anh sẽ cùng em chơi bóng rổ"
"cảm ơn anh"mura trả lời
Và đúng như lời hứa, mỗi khi tan học, cậu thường hay ra tập bóng cùng mura.Cùng mura chia sẻ nỗi vui hay nỗi buồn. Chẳng chốc hai người họ như anh em ruột thịt. Cứ ngỡ sẽ chơi cùng nhau đến lớn...ai ngờ haizzzz
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro