văn án.
Tôi là ai?
Tại sao tôi ở đây?
Tại sao... Không ai thấy tôi vậy?
Cô gái nhỏ thờ hững nhưng con mắt lại có chút tò mò nhìn những con người khác nhau bận rộn chạy đua với thời gian làm việc của mình, ngạc nhiên nhìn họ đi xuyên qua cô. Nhưng... Cô không để ý lắm...
Bằng chứng là cô đã lơ lửng trên không bay đi khắp nơi, cho đến khi...
.....
" Lạ thật? Ngươi thật sự không nhớ gì sao?"
Một người con trai (?).
Nó lười nhìn người lắm nên bỏ qua đi. Hắn liên tục dò đi theo nó khi thấy nó tung tăng trong trường.
Nó nhíu mày khó chịu nhìn con người liền lấy balo có màu xanh lá trên lưng xuống, lấy tai nghe 🎧 gắn lên bật nhạc mà thỏa mãn cuối cùng cũng yên tĩnh.
Nhưng hắn không từ bỏ hắn nhẹ kéo tai nghe nó lên và hỏi.
" Mà nè ngươi tên gì vậy?"
Lúc này mắt nó mở to ra trong khá sốc trả lời cậu là sự im lặng và...
Sự rối loạn của nó.
Nó là ai?
.
.
.
.
.
Lúc đầu nó có chút khó chịu không nhớ ra tên của mình, nhưng rồi cũng bỏ qua tự tặng cho mình một biệt danh.
.
.
Từ đó trong ngôi trường xuất hiện một bí ẩn về một linh hồn lang thang mỗi đêm trong trường cùng với...
Nhưng bản hòa ca của những tiếng hét tuyệt vọng vang lên đâu đó của những kẻ xấu số...
Và bí ẩn đó có tên là...
『 No name 』một linh hồn vô danh lang thang trong trường.
Nó rất ' vô hại ' miễn bạn đừng động chạm đến, nếu không... Nó sẽ tặng cho bạn một lời nguyền chết chóc đau đớn nhất.
.
.
.
.
.
" KYAAAAA!!"
.
Và tối hôm đó trong trường lại xuất hiện tiếng hét tuyệt vọng...
" ĐỪNG CÓ XUẤT HIỆN BẤT NGỜ VẬY!! CẬU TÍNH HÙ CHẾT NGƯỜI À!!"
Hoặc không...
Linh hồn nào đó đang nằm im trên giường bệnh mắt cá chết lười biếng ngáp nói.
" Ồn quá..."
.
.
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro