/6/
Chương 6: Những Mối Quan Hệ Đan Xen
Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Hogwarts dường như trở nên yên tĩnh lạ thường. Tuyết đã rơi dày đặc, phủ trắng những con đường trong khuôn viên trường, tạo nên một khung cảnh thần tiên. Thế nhưng, trong lòng Theodore, không có vẻ gì là bình yên. Mỗi lần anh nhìn thấy Seraphina, dù chỉ là từ xa, trái tim anh lại đập nhanh, lòng ngập tràn cảm giác lo lắng và khao khát.
Mối quan hệ giữa anh và cô vẫn cứ như thế, dường như đang ở trong một vòng luẩn quẩn, không tiến lên cũng không lùi lại. Seraphina đã nhiều lần giúp anh học bài, chia sẻ kiến thức, nhưng cô chưa bao giờ để lộ bất kỳ cảm xúc gì khác ngoài sự lạnh lùng mà anh đã quen thuộc. Theodore không thể biết được liệu cô có cảm nhận được những sự quan tâm mà anh đã cố gắng giấu kín trong suốt thời gian qua hay không.
Ngày hôm nay, lớp học Độc dược vừa kết thúc, và Theodore đang rảo bước một mình qua hành lang, ánh mắt dừng lại ở một góc quen thuộc. Anh biết rằng Seraphina sẽ đi qua đó trong vài phút nữa, như thường lệ. Mặc dù rất muốn tiếp cận cô, nhưng anh không thể khiến bản thân bước tới, sợ rằng điều đó sẽ làm cô cảm thấy không thoải mái.
"Thật lạ... mỗi lần nhìn thấy bạn đều khiến tôi cảm thấy như mình là một đứa trẻ," Theodore tự nhủ thầm, cảm giác như một sức hút vô hình giữa anh và Seraphina luôn làm cho anh cảm thấy bối rối.
Vừa nghĩ đến đó, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau, khiến anh giật mình.
"Không phải chỉ có bạn cảm thấy thế đâu, Nott."
Theodore quay lại, không khỏi ngạc nhiên khi thấy Seraphina đứng đó, ánh mắt cô nhìn anh đầy sự tò mò. Cô không đến gần, chỉ đứng ở một khoảng cách vừa đủ để anh cảm nhận được sự hiện diện của mình.
"Seraphina..." Anh ngập ngừng. "Tôi chỉ... tôi chỉ đang nghĩ về vài thứ."
Cô mỉm cười nhẹ, bước tới gần hơn. "Có vẻ như bạn đang lo lắng về điều gì đó."
Theodore không thể giấu giếm cảm xúc trong lòng. "Vâng, tôi... chỉ là không biết làm sao để có thể nói chuyện với bạn như những người bạn thực sự," anh thở dài. "Tôi không muốn khiến bạn cảm thấy khó chịu hay làm phiền bạn."
Seraphina ngừng lại một lúc, rồi ánh mắt cô trở nên sâu lắng. "Thật ra, tôi không khó chịu với bạn đâu, Nott. Chỉ là tôi không giỏi khi mở lòng với người khác. Bạn biết mà, tôi không phải là kiểu người dễ dàng chia sẻ mọi thứ."
Cảm giác nhẹ nhõm dâng lên trong lòng Theodore, nhưng cũng có một phần nào đó hụt hẫng. Anh biết rằng điều này không có nghĩa là cô sẽ thay đổi thái độ với anh. Nhưng ít nhất, cô đã thừa nhận rằng họ có thể trò chuyện như những người bạn thực sự.
"Vậy thì... chúng ta có thể thử bắt đầu từ đâu đó, đúng không?" Theodore nhẹ nhàng đề nghị, trong lòng hy vọng rằng sẽ có thêm những cơ hội để hiểu cô hơn.
Seraphina nhìn anh một lúc, như đang cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng, cô gật đầu. "Tốt thôi, nhưng tôi không hứa sẽ trở thành người bạn dễ chịu đâu, Nott."
Câu nói của cô, mặc dù có phần đùa cợt, nhưng lại làm trái tim Theodore đập mạnh. Anh cảm thấy một sự thay đổi nhỏ nhưng quan trọng trong mối quan hệ giữa họ. Có thể, chỉ cần một chút nỗ lực và thời gian, anh sẽ có cơ hội gần gũi cô hơn.
Ngày hôm sau, trong tiết học Thảo Dược, Theodore lại ngồi cùng Seraphina. Họ trao đổi về các loại cây ma thuật, về những bí mật của những loài thảo mộc chưa được khám phá hết. Không khí giữa họ dường như đã trở nên thoải mái hơn, không còn gượng gạo như trước. Dù không nói quá nhiều, nhưng đôi khi chỉ cần sự hiện diện của nhau là đủ để cảm thấy như mọi thứ đều ổn.
Khi lớp học kết thúc, Seraphina đứng dậy, nhưng trước khi rời đi, cô quay lại nhìn Theodore, như thể có điều gì đó chưa nói ra.
"Nott," cô nói, giọng nghiêm túc. "Tôi sẽ không hứa rằng mọi chuyện sẽ dễ dàng. Nhưng nếu bạn thật sự muốn làm bạn với tôi, bạn phải hiểu rằng tôi không thể thay đổi bản thân quá nhanh. Điều đó sẽ cần thời gian."
Theodore gật đầu, trong lòng cảm thấy một sự yên tâm kỳ lạ. "Tôi hiểu. Và tôi sẽ chờ đợi."
Seraphina mỉm cười, ánh mắt cô nhìn anh đầy vẻ thấu hiểu. "Vậy thì, chúng ta sẽ xem chuyện gì sẽ xảy ra. Hẹn gặp lại, Nott."
Khi cô rời đi, Theodore đứng lại một lúc, cảm giác như có một thứ gì đó đã thay đổi. Dù biết rằng mối quan hệ giữa anh và Seraphina vẫn còn xa vời, nhưng ít nhất, hôm nay, họ đã có một bước tiến nhỏ. Một bước tiến mà có thể sẽ dẫn tới điều gì đó sâu sắc hơn, dù cho tương lai vẫn còn rất mơ hồ.
Mùi lavender vẫn vương vấn trong không khí, nhẹ nhàng và tinh tế, như một lời hứa về những cơ hội mới, những cảm xúc chưa được khám phá, và những mối quan hệ vẫn đang chờ đợi để được xây dựng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro