Chương 15: Tiết thảo dược
Tại nhà kính. Nơi chứa những thực vật quý hiếm được chăm sóc kĩ lưỡng.
Bọn nhóc hào hứng xem các loài thực vật kỳ lạ xung quanh, thảo luận không ngừng. Draco cũng tò mò, hỏi Ciara liên tục. Cô kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của cậu. Cả bọn hăng say đến nỗi giáo sư đến vẫn không nhận ra.
"Chào tất cả các em!"
Có vẻ như là hơi nhỏ nên bọn nhóc không nghe thấy.
"Chào buổi sáng cô Sprout." Một giọng nói vang lên. Thanh lịch và quý tộc, nhẹ nhàng nhưng không quá nhỏ đủ để giáo sư nghe thấy.
Thấy Ciara chào lúc này bọn nó mới đồng thanh chào giáo sư. Giáo sư Sprout là một người phụ nữ mập mạp, da hơi nâu, tóc xoăn và bạc, mặc chiếc khăn choàng nâu hơi cũ. Giáo sư đang đứng đằng sau một cái bàn dài kê trên giá đỡ đặt ở giữa nhà kính. Trên bàn bày khoảng hai chục cặp mũ bịt tai. Giáo sư Sprout nói:
"Chào mừng các em năm hai đến nhà kính tất cả tập hợp lại đây.Hôm nay chúng ta sẽ thay chậu cho cây Nhân sâm độc. Ai có thể nói cho cô biết những thuộc tính của rễ Nhân sâm độc?"
Ciara dơ tay. Dù sao mình cũng phải cố gắng lấy điểm cho Draco vui chứ.
"Trò Hypatia."
"Thưa giáo sư Nhân sâm độc hay còn gọi là Mandragora. Là một loại thảo dược có tác dụng hồi sinh, hiệu lực mạnh. Thuốc này dùng để phục hồi những người bị biến hình hay bị mắc lời nguyền, giúp họ trở lại tình trạng ban đầu. Tuy nhiên nó cũng nguy hiểm vì tiếng kêu của Nhân sâm có thể giết chết những ai nghe phải."
"Xuất sắc. Năm điểm cho nhà Slytherin. Các loại Nhân sâm là một phần thiết yếu của hầu hết các thuốc giải độc. Xem này, những cái cây Nhân sâm chúng ta có ở đây vẫn còn nhỏ nên tiếng hét của chúng sẽ không giết chết các em nhưng vẫn có thể làm các em bất tỉnh nhiều giờ, cho nên cô đã chuẩn bị đồ bịt tai để bảo vệ thính giác."
Giáo sư chỉ vào một hàng chậu và mọi người dồn tới để nhìn cho rõ. Hàng trăm chùm cây con mọc trong dãy chậu, lá màu xanh hơi đỏ. Draco muốn sờ một chút thì bị cô giữ lại. Cậu phồng má nhìn sang Ciara, thấy cô nhìn mình cười cười thì xấu hổ không đụng nữa.
Giáo sư Sprout bảo:
"Mỗi người lấy một cái bịt tai. Khi nào cô bảo các con mang vào thì các con phải nút chặt tai mình lại. Khi nào cởi ra được thì cô sẽ giơ ngón tay cái ra hiệu. Chuẩn bị... Mang vào!"
Ciara đeo của mình xong rồi quay qua chỉnh cái của Draco. Giáo sư Sprout đeo một cái bịt tai màu hồng xù lông. Cô xắn tay áo lên, bàn tay nắm chặt lấy một bụi cây mà nhổ mạnh.
Thay vì rễ cây bị nhổ bật ra khỏi mặt đất, thì lại là một em bé sơ sinh nhỏ xíu, xấu xí cực kỳ, mình mẩy bám đầy đất. Lá cây mọc ngay trên đầu nó thay cho tóc. Nó có nước da xanh nhợt, lốm đốm, và rõ ràng cái buồng phổi căng phập phồng kia chứng tỏ nó đang ra sức khóc rống lên. Neville vì mang bịt tai lỏng nên không chịu nổi tiếng hét của nó, ngất xỉu. Giáo sư nhìn thấy, chán không thèm nói tiếp tục công ciệc của mình.
Giáo sư Sprout lấy từ dưới bàn ra một cái chậu to để nhét cây Nhân sâm vào, vùi cây trong lớp phân bón ẩm ướt tối om, cho đến khi chỉ còn thấy mấy cái lá của nó. Giáo sư phủi đất bụi bám trên tay, giơ ngón tay cái ra hiệu, rồi cởi bỏ bịt tai.
"Cô nhắc lại mấy cây Nhân sâm này chỉ là cây con, nên tiếng khóc của tụi nó chưa đủ để làm chết người. Nhưng chúng cũng dư sức làm cho các con bất tỉnh nhiều tiếng đồng hồ, trò Longbottom là một ví dụ. Và cô biết chắc là các con đều muốn sống sót trở về sau buổi học đầu tiên này, nên cô khuyên các con hãy mang bịt tai cho kỹ khi thực tập ở đây. Bây giờ mỗi nhóm thực tập với một khay. Ở đây có hàng đống chậu, phân bón thì trong mấy cái bao ở đằng kia. Nhớ coi chừng mấy cái xúc tu có nọc độc, chúng đang mọc răng đấy!"
Vừa nói, giáo sư vừa đột ngột tát một cái cây màu đỏ sậm, khiến nó co lại mấy cái xúc tu dài đã dám lén lút trườn lên vai cô.
Giáo sư Sprout làm thì có vẻ hết sức dễ dàng nhưng mà thực ra chẳng dễ dàng chút nào. Mấy củ Nhân sâm không chịu chui ra khỏi mặt đất đã đành, mà khi ra rồi lại không chịu trở vô. Chúng giãy giụa,chân đá tay đấm, lại còn la hét ầm ĩ.
Trong lúc bọn nhóc kia đang chật vật với cái đống Nhân sâm thì phía bên Ciara lại khác biệt. Cô nắm cái đống lá trên đầu nó nhẹ nhàng kéo lên, nhìn vậy thôi chứ bọn kia kéo muốn què cái tay vẫn không được, đủ biết cô mạnh như thế nào. Ciara quan sát cái củ cải này một tí, thấy nó lăn lộn vẫy đạp quá khiến cô bực tức. Tát nó một cái làm nó choáng váng, muốn rớt cái đầu khỏi 'tóc' của nó luôn.
"Mày mà không tự câm mồm lại thì tao sẽ giúp mày không thể la hét được nữa." Miệng cô dịu dàng nói ra những lời đe dọa, mắt nhìn nó như một thú săn đang nhìn con mồi chuẩn bị làm thịt vậy.
Như hiểu được, cây Nhân sâm run rẩy im lặng, không dám động đậy. Ciara ném nó vào một cái chậu cây khác rồi lấp đất vào. Draco bên cạnh nhìn hành vi bạo lực của cô không nói nên lời. Xong việc cô giúp Draco nhổ cây Nhân sâm ra ném vào chậu cây, còn cậu chỉ việc nhẹ nhàng lấp đất thôi.
Sau tiết học, không giống như những đứa khác mồ hôi đầm đìa, mình mẩy ê ẩm, khắp người dính đất. Cô và Draco vẫn sạch sẽ thơm tho và tươm tất.
------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro