
Chương 11 - Hơi Khói và Bản Lĩnh
Mùi bạc hà khô, rễ bìm bìm và tro xương rắn thoang thoảng khắp căn hầm.
Selena Greystone đặt túi xuống bàn, khẽ tháo AirPods ra, nhét vào túi áo choàng trước khi bắt đầu quan sát xung quanh.
Căn phòng Độc dược nằm sâu dưới tầng hầm của Hogwarts, ánh sáng xanh lờ mờ hắt lên những chiếc lọ thủy tinh xếp dọc tường, trông như hàng ngàn con mắt đang dõi theo.
Bên cạnh cô, học sinh Ravenclaw và Gryffindor ngồi lộn xộn theo cặp.
"Hôm nay, ta sẽ pha chế Thuốc Ngủ Sâu," giọng Snape vang lên, chậm rãi và sắc như dao. "Ai làm sai liều lượng, thì cứ việc tự đi ngủ đến hết buổi."
Một vài tiếng cười khúc khích vang lên — và Snape liếc qua, khiến đám học sinh im bặt.
Selena chống cằm, ánh mắt hờ hững nhưng chú tâm.
Trước mặt cô, các nguyên liệu được xếp ngay hàng thẳng lối — gọn gàng, sạch sẽ đến mức Snape thoáng khựng khi đi ngang qua bàn.
"Cô Greystone."
Selena ngẩng lên.
"Vâng, thưa giáo sư?"
"Ta nghe nói cô nhập học muộn hai năm. Xem ra Ravenclaw phải tin tưởng cô lắm mới cho nhảy lớp."
Selena mỉm cười nhẹ, không hề sợ hãi trước ánh nhìn lạnh băng của Snape.
"Chắc vậy ạ. Nhưng nếu hôm nay con làm cháy nồi, thầy cứ trừ điểm."
Một số học sinh Gryffindor cố nín cười. Snape khẽ nhướn mày — một Ravenclaw dám nói chuyện kiểu đó?
"Tốt," ông nói lạnh nhạt. "Ta sẽ nhớ lời cô."
Marty ngồi cạnh, thì thầm:
"Selena, thuốc này hơi khó đấy."
"Yên tâm," Selena nói, buộc tóc gọn lại, giọng đầy tự tin. "Tớ chỉ cần đọc công thức đúng một lần."
Cô khẽ lật sách Advanced Potion-Making, đọc lướt vài dòng, rồi bắt đầu.
Chuyển động của cô nhanh, dứt khoát — như thể mọi bước đều đã được ghi sẵn trong đầu.
Cô đong rễ cây chính xác đến từng gram, hơ nguyên liệu trên lửa vừa đủ, rồi khuấy theo hướng ngược kim đồng hồ sáu lần.
Hơi nước bốc lên, ánh xanh dịu chuyển dần sang tím đậm — một màu hoàn hảo.
Trong khi đó, cách vài bàn, Ron và Harry đang vật lộn với nồi của mình.
Khói bốc lên nghi ngút, và tiếng "xèo xèo" đầy nguy hiểm vang ra.
"Hermione, tớ nghĩ tớ bỏ nhầm muối biển rồi," Ron hoảng hốt.
"Đó là tro rắn, Ron! Không phải muối!" Hermione kêu lên.
Selena ngẩng đầu nhìn, nửa muốn cười, nửa thương hại.
Cô búng nhẹ đũa, điều chỉnh nhiệt độ lò của mình xuống.
"Nếu cậu khuấy thêm một lần nữa, nồi của cậu sẽ nổ đấy," cô nói vọng qua.
Ron quay lại, ngớ người:
"Ơ... cậu nói tớ hả?"
"Không, nói với người đang đứng kế bên cậu mà vẫn để cậu khuấy thêm lần nữa kìa." Selena cười, liếc sang Hermione.
Hermione thoáng sững lại.
Một Ravenclaw, vừa sửa lỗi công thức, vừa trêu người khác tự nhiên đến thế — cô bắt đầu thấy thích cô gái này.
Snape quay lại, dừng trước bàn Selena.
Ông nhìn vào dung dịch trong nồi, im lặng vài giây.
Chất lỏng tím đậm dần chuyển sang màu ngọc lam trong suốt, bốc khói mờ mờ — đúng chuẩn hoàn hảo trong sách hướng dẫn.
"Ai chỉ cô cách làm vậy?"
"Không ai cả, thưa giáo sư. Con chỉ đọc thấy trong phần chú thích ở cuối trang."
"Phần đó học sinh thường bỏ qua."
"Con không phải học sinh thường."
Câu nói nhẹ như gió, nhưng Snape thoáng nhướng mày — hiếm khi ai dám nói với ông kiểu đó mà vẫn khiến ông thấy... hợp lý.
"Năm điểm cộng cho Ravenclaw," Snape nói, giọng vẫn lạnh. "Và cô Potter —"
"Là Granger, thưa giáo sư," Hermione vội đáp.
"Cô Granger, lần sau hãy để ý hướng khuấy, trừ năm điểm Gryffindor."
Ron rên lên, còn Hermione thở dài, quay lại liếc Selena:
"Cậu thông minh thật đấy."
Selena cười khẽ:
"Cậu cũng vậy, chỉ là hơi vội. Độc dược không thích người vội đâu."
Khi tiết học kết thúc, Snape ra hiệu thu dọn.
Selena lấy máy ảnh nhỏ, chụp lại nồi thuốc mình vừa hoàn thành — dung dịch vẫn còn óng ánh dưới ánh đèn lờ mờ.
Hermione ngạc nhiên:
"Cậu còn chụp lại à?"
"Ừ. Ở nhà tớ, người ta bảo 'ai làm được thì phải khoe đúng cách'."
Hermione bật cười, lần đầu tiên thấy một Ravenclaw vừa học giỏi vừa có cá tính đến vậy.
"Tớ là Hermione."
"Selena Greystone."
"Chắc từ giờ tớ phải hỏi cậu vài bài quá."
"Tùy, miễn là cậu không định khuấy sai hướng lần nữa."
Hai cô gái nhìn nhau, rồi cùng cười.
Không ai nhận ra Snape ở phía xa đang quan sát, đôi mắt đen sâu thẳm khẽ ánh lên tia khó hiểu — có lẽ là hiếm hoi ông thấy một học sinh khiến Hermione Granger... phải phục thật sự.
Khi bước ra khỏi lớp, Selena lại đeo cả hai tai nghe, nhai kẹo cao su, thong thả bước giữa hành lang đầy gió.
Liora từ xa bay đến, đậu lên vai cô, khẽ rúc một tiếng.
"Hôm nay cũng tạm vui," Selena nói, khẽ nở nụ cười tinh nghịch.
"Ngày mai," cô nghĩ thầm, "xem thử lớp nào thú vị hơn."
Và Hogwarts, từ giây phút đó, bắt đầu xôn xao về cô nàng Ravenclaw xinh đẹp, lanh miệng, học bá, vừa khiến giáo sư Snape phải cộng điểm, vừa khiến Hermione Granger tự nguyện làm bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro