Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12. Những tiết học đầu tiên (1)

Khoảng năm phút sau học sinh năm nhất nhà rắn mới có mặt đông đủ. Năm nay phù sinh mới của Slytherin ít thảm thương, cũng phải thôi, không phải là thuần chủng thì ít nhất con lai cũng phải mang dòng máu cao quý. Đám rắn con đang chờ thông tin xác thực từ cha mẹ chúng về họ của con nhỏ khiến nón phân loại mất tới gần năm phút kia. Nhìn con nhỏ đó đi, ngoại trừ mỗi cái mặt ưa nhìn một chút thì cũng có gì đâu, nếu mà đem ra so sánh thì chắc chắn không bao giờ bằng được Daphne Greengrass chứ chưa cần nói tới Pansy Parkinson, đấy là còn chưa kể đến cô bé Anna Timperkin và Astoria Greengrass của bọn họ. Xét về gia thế, con bé Cosntant kia không bằng Greengrass nhỏ; xét nhan sắc nó không dễ thương thuần khiết như Timperkin; xét về độ quý tộc, nhìn xem, cô gái tóc đen kia làm gì có chỗ nào bằng với Astoria Greengrass và Anna Timperkin đâu chứ. Không hiểu nổi, một con mọt sách làm sao lại vô được Slytherin trong khi đáng lí ra nó phải vô Ravenclaw mới đúng. Theo như Draco Malfoy nói, hắn ta đã gửi thư cú đi cho cha hắn - ngài Lucius Malfoy để nhờ điều tra về con bé này. Sớm thôi đám rắn con sẽ biết được rằng chúng nên cư sử sao cho hợp với địa vị của con bé họ Constant kia.

...

Tuỳ ý chọn một chỗ ở cuối dãy nhà Slytherin, Julia lấy miếng bánh mì bơ tỏi, một trứng ốp la, hai miếng thịt xông khói và một ly nước cam. Giải quyết xong bữa sáng thấy vẫn còn thời gian, Julia lại mang sách bùa chú cơ bản ra để đọc. Và cũng chính điều này khiến đám rắn con càng thêm khẳng định rằng cái nón rách kia chắc chắn đã phải lú lẫn lắm mới phân con mọt ấy vô nhà Slytherin.

Trong lúc này, cửa sổ đại sảnh bật mở, hàng trăm con cú ùa bay vô rần rần trên đầu bọn trẻ. Lũ cú lượn vòng vòng khắp sảnh đường, thả thư từ và bưu kiện xuống đám trẻ đang huyên thuyên đấu láo. Bất ngờ, có một con trông hơi tã, bay sà vô bàn ăn nhà Gryffindor. Con cú đó cắm đầu vô bát sữa của một cô gái tóc nâu xoăn xù, tạm ngất đi, trên mỏ nó ngậm một cái phong bao thư màu đỏ chói. Julia có nghe qua lúc đám rắn năm nhất nói chuyện, nhà Gryffindor có một bộ ba gọi là tam giác vàng gồm có Harry Potter đứa trẻ sống sót, Hermione Granger tóc nâu xoăn xù cô gái biết tuốt và đầu tóc đỏ Ronald Weasley ờm hơi ngốc một chút; có lẽ là ba người kia đi. Bỗng nhiên, Weasley thì thào yếu ớt:

- Má... má gửi mình một bức thư Sấm.

Neville Longbottom cũng thì thầm sợ hãi:

- Thôi, mở nó ra vậy, Ron à. Nếu không mở thì còn tệ hơn nữa. Có lần bà mình một cái, mình kệ xác nó và... thật là khủng khiếp!

Hary Potter hết nhìn vẻ mặt sững sờ của Weasley và Longbottom rồi nhìn đến cái phong bì đỏ. Anh ta lên tiếng hỏi:

- Thư Sấm là cái gì?

Nhưng tâm trí của đầu tóc đỏ đã đặt hết vô lá thư, và ở một góc cái phong bì ấy đã bắt đầu xì khói. Longbottom khẩn khoản:

- Mở ra đi. Vài phút thôi... rồi sẽ qua thôi...

Weasley thò bàn tay run rẩy, gỡ lá thư trong mỏ của Erol (tên con cú), mở thư ra. Longbottom đút liền ngón tay vô lỗ tai mình. Một tích tắc sau là Potter biết ngay lý do. Thoạt đầu có vẻ Potter nghĩ là cái thư nổ nhưng rồi bất chợt, một chuỗi âm thanh ầm ầm vang khắp sảnh đường, làm rúng động cái trần nhà, bụi bay lả tả:

- RONALD WEASLEY! TẠI SAO CON DÁM LÀM THẾ HẢ? LẤY CẮP XE, NẾU CON CÓ BỊ ĐUỔI CỔ KHỎI TRƯỜNG THÌ MÁ CŨNG KHÔNG NGẠC NHIÊN, CON CỨ CHỜ ĐẾN KHI VỀ ĐÂY... CHẮC LÚC ĐÓ CON ĐÂU CÓ THÈM CHẦN CHỪ MỘT CHÚT NÀO ĐỂ NGHĨ XEM BA MÁ TRẢI QUA NÔNG NỖI THẾ NÀO KHI THẤY CÁI XE BIẾN MẤT HẢ?

Giọng gào của bà Weasley, lớn hơn bình thường hàng trăm lần, khiến cho dĩa muỗng trên bàn khua rổn rảng theo, và được những bức tường đá dội lại nghe điếc cả tai. Mọi người trong phòng đều xoay quanh để tìm xem ai là kẻ nhận được thư Sấm. Đầu tóc đỏ thu người lún thật thấp trong cái ghế đến nỗi chỉ còn thấy mỗi cái trán đỏ như mồng gà của nó nhô lên.

- ... LÁ THƯ CỦA CỤ DUMBLEDORE TỐI HÔM QUA, MÁ THẤY BA CON CHẾT ĐI ĐƯỢC VÌ XẤU HỔ, BA MÁ ĐÂU CÓ DẠY CON CƯ XỬ NHƯ VẬY CHỚ, CẢ CON VÀ HARRY CÓ THỂ BỊ TAI NẠN CHẾT RỒI...

Potter đang hoang mang thì nghe cái tên của mình vang lên. Có vẻ anh ta đang cố gắng một cách hết sức vất vả để làm ra vẻ như không nghe thấy cái âm thanh đang làm lỗ tai nó lùng bùng.

- ... GIẬN HẾT SỨC NÓI... BA CỦA CON ĐANG BỊ CHẤT VẤN Ở SỞ LÀM, ĐÓ LÀ HOÀN TOÀN LÀ LỖI CỦA RON VÀ NẾU CON MÀ CÒN THÒ MỘT NGÓN CHÂN QUA KHỎI GIỚI HẠN THÌ MÁ SẼ LẬP TỨC NẮM ĐẦU CON LÔI VỀ NHÀ.

Một sự im lặng tuyệt đối. Cái phong bì đỏ đã rơi khỏi tay Weasley, tự bùng cháy lên rồi cong quéo lại thành một mẩu tro tàn. Potter và Weasley ngồi đực mặt ra, như thể vừa bị một cuộn sóng trào quét qua tụi nó. Vài người phá ra cười, rồi từ từ, mấy chuyện bép xép tào lao lại rộ lên như thường lệ trong sảnh đường. Granger xếp cuốn Hành trình với Ma cà rồng lại, ngó xuống đỉnh đầu của Ron Weasley.

- Thiệt tình, tôi không biết bạn muốn cái gì, nhưng mà bạn...

- Đáng đời chứ gì? Khỏi cần nói.

Đầu tóc đỏ bỗng nổi quạu. Potter đẩy dĩa cháo của anh ta ra. Bụng dạ có lẽ đang cồn cào đầy mặc cảm tội lỗi. Ông Weasley đang bị chất vấn ở sở làm. Đó là cách anh ta đền đáp ông bà Weasley về tất cả những gì họ đã làm cho anh ta trong mùa hè vừa qua ư? Nhưng anh ta cũng chẳng có thì giờ để dằn vặt lâu; giáo sư McGonagall đang đi học dãy bàn nhà Gryffindor để phát thời khóa biểu niên học mới; Potter nhận thời khóa biểu của anh ta.

...

Bữa sáng kết thúc cũng là lúc các phù thuỷ sinh lại chuyên tâm học tập. Vài ngày đầu mỗi năm học, đám phù sinh đều sẽ được thả lỏng đôi chút. Hôm nay năm nhất nhà Slytherin có bốn môn học kéo dài cũng gần cả ngày. Đầu tiên, từ chín giờ tới mười một giờ chúng sẽ có hai tiết Bùa chú cơ bản và tiết Độc dược học chung với nhà Gryffindor; đến buổi chiều, từ hai giờ đến ba giờ là tiết Biến hình học chung với Hufflepuff; cuối cùng từ bốn giờ đến năm giờ chúng sẽ học tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám với Ravenclaw.

Không biết là do vô tình hay cố ý, mà số tiết học của nhà rắn và nhà sư tử lại chung nhiều tới vậy.

Hogwart, một toà lâu đài cổ kính rộng lớn và tráng lệ, ở đây gồm có hết thảy bảy tầng lầu với nhiều cái tháp khác nhau. Tháp thiên văn, tháp Gryffindor, tháp Ravenclaw và tháp kí túc của các giáo sư. Có những chiếc cầu thang tự do di chuyển, nhiều học sinh đã từng suýt lạc vì chúng. Có những căn phòng chẳng bao giờ có người.

Đến với tiết đầu tiên của năm nhất nhà Slytherin chính là môn bùa chú. Thầy giáo dạy môn này, giáo sư Flitwick, là một phù thủy nhỏ xíu, phải đứng trên một chồng sách cao mới nhìn qua được mặt bàn giáo viên. Vào buổi học đầu tiên của môn này, giáo sư bắt đầu bằng cách điểm danh. Trở lại với những kiến thức, lý thuyết cơ bản như lịch sử phát triển của bùa chú và luyện tập bùa chú cơ bản. Julia và đám năm nhất đang tập bùa Wingardium Leviosa (Bùa Lơ Lửng) với đám lông vũ, phòng học chỉ có hai người có thể khiến cho nó bay được, đó là Julia Constant và Ginny Weasley. Tiết thứ hai là học về bùa Feather-Light Spells (Bùa nhẹ bẫng), lần này có vẻ lớp đã khá hơn, ngoài hai đứa trẻ bên trên, giờ có thêm và học sinh của cả hai nhà thành công sử dụng được bùa chú này.

...

Lớp độc dược được học ở một căn hầm dưới mặt đất lạnh buốt, lạnh hơn những phòng chính trên lâu đài nhiều, làm bọn học trò rởn cả tóc gáy. Nơi đây khiến bọn nhóc có cảm giác thật lạnh lẽo và ẩm ướt. Trên kệ có đủ loại chai lọ chứa đựng nhiều loại dược tề đủ màu sắc khác nhau, ngoài ra còn có kha khá những chiếc hộp thuỷ tinh lớn nhỏ đủ cả với đầy những loại côn trùng bay loăng quăng trong ống nghiệm và những loại thảo dược kì lạ đầy bốn bức tường. Ổn định với nhau xong, mỗi bàn trong phòng chỉ đủ chỗ cho hai người, ngoài ra vẫn còn một bàn nữa chỉ có một người ngồi,  ở gần với chiếc bàn lớn nhất trong hầm, hình như đó là bàn của giáo sư môn này - chủ nhiệm nhà Slytherin, Severus Snape; phải rồi, phù sinh năm nhất nhà Gryffindor là số chẵn trong khi đó thì nhà Slytherin lại là số lẻ. Vừa mới nhắc tới nó thì, nhìn kìa, đang đi từ phía sau vào không phải là ông ấy sao? Giáo sư Độc dược học của Hogwarts - Severus Snape, một người đàn ông cao gầy, với chiếc mũi khoằm và mái tóc đen bóng bết lại, ông ta mặc một chiếc áo trùm màu đen tuyền dài quết đất. Và ôi thì cái hầm đang đầy âm thanh bàn tán sôi nổi của đám sư tử con dần im bặt, bọn nhóc này là bị khí thế của Snape làm cho sau lưng có nổi chút gì đó ớn lạnh. Vị ấy từ từ đi lên cái bàn to kia rồi đột ngột lên tiếng phá tan sự im lặng bằng chất giọng mang âm sắc khá lạnh lẽo. Thầy Snape cũng giống thầy Flitwick, bắt đầu buổi học bằng cuộc điểm danh. Thầy Snape điểm danh xong thì ngước nhìn cả lớp. Mắt ông cũng đen như mắt lão Hagrid, nhưng chúng không hề ấm áp như mắt người giữ chìa khoá kia. Chúng lạnh lùng và trống rỗng, làm người ta liên tưởng đến những đường hầm tối om. Giáo sư Snape bắt đầu:

- Bọn bay đang bắt đầu được học 1 môn khoa học đầy tinh tế và tỉ mỉ. Độc dược có thể cứu người cũng có thể giết người, nắm giữ sự sống và cái chết trong tay. Với những cái đầu đầy cỏ lác này ta cũng chẳng mong lũ nhóc các ngươi sẽ nhồi nhét được ít tri thức tinh hoa này mà không làm nổ mấy cái vạc kia.

Giọng thầy không to, thật ra chỉ to hơn tiếng thì thầm một chút, nhưng bọn trẻ lắng nghe không sót một lời. Thầy Snape có biệt tài như giáo sư McGonagall là không cần phải mất công mà vẫn giữ được lớp học im lặng như tờ.

- Vì trong lĩnh vực này không cần phải vung vẩy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông đợi gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làn hương thoang thoảng; cũng chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy... Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết – nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy.

- Giờ thì Cosner! Nếu ta thêm rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây, thì ta sẽ được gì?

- Thưa giáo sư cái này em... không rõ ạ

- Trừ 10 điểm của Gryffindor. Một câu khác vậy, Cosner! Nếu ta bảo mi tìm cho ta một be – zoar thì mi sẽ tìm ở đâu?

- Thưa giáo sư, cái này....

- Cũng không biết? Thêm 10 điểm của nhà Gryffindor mất trong tay trò.

- Weasley, cây mũ thầy tu còn có thể gọi bằng cái tên nào khác?

- Em nghĩ là cây bả chó sói hoặc cây phụ tử thưa giáo sư

- Tốt, ít ra vẫn còn một đứa chú ý. Giờ, Constant, trả lời hai cái trước đó.

- Thưa giáo sư, lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dưới danh xưng: cơn đau của cái chết đang sống. Còn be–zoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử con dê, có thể giải hầu hết các chất độc.

- Cộng 30 điểm cho Slytherin. Chúng bây còn chờ gì mà không ghi vào.

Sau bài diễn văn nho nhỏ này, lớp học càng yên lặng hơn. Thầy Snape chia bọn trẻ thành từng đôi, giao cho chúng thực hành trộn một chất độc đơn giản để chữa mụn nhọt. Ông đi qua đi lại, áo trùm đen lại quét lết phết, coi bọn trẻ cân những cây tầm ma khô và nghiền nanh rắn, đứa nào ông cũng chê, ngoại trừ Julia Constant, đứa được ông đang dần có cảm tình. Ông đang bảo cả lớp hãy xem cái cách Constant hầm nhừ ốc sên có sừng mới tuyệt làm sao.

Còn tiếp...

_-_-_-_-_-_-_-_-_

01:24, 4.9.22
Ngày an. Đừng vội lướt qua mà chưa ⭐️ và cmt nha các độc giả thân yêu.
~Q~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro