Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chuyện ăn kem trước cổng.

Bố mẹ Hiyori vẫn còn do dự, Iwaizumi nói phải đợi thêm mấy năm nữa, Oikawa vẫn chưa thành công.

Nhưng lúc này Hiyori đột nhiên phải nhập viện.

"Mệt mỏi quá độ thôi, mọi người đừng lo lắng."

Ông bà Iwaizumi chưa kịp thở phào thì bác sĩ đã nói tiếp "Các thai phụ đầu thai kì thường xuyên bị như vậy nên không sao đâu."

Ông Iwaizumi lắp bắp hỏi lại "B-Bác sĩ vừa nói gì cơ?"

"Tôi chưa thông báo sao? Con gái anh chị mang thai được 3 tháng rồi."

Trong phòng bệnh lặng ngắt, dường như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

"Vãi cả..."

Iwaizumi là người đầu tiên phản ứng, anh mở miệng định chửi bậy, sau đó đến bố mẹ hai anh em cũng chưa hết sốc.

Người cuối cùng là Oikawa bị anh cả nhà Iwaizumi lôi ra ngoài trị tội.

"Cậu mau nói đi, sao cậu có thể làm vậy với em gái tôi?!"

"Tớ quên đeo bao."

Oikawa mỉm cười thân thiện, anh không thể nói là anh cố tình vì muốn đi cửa sau được.

"Â-Ấy, bình tĩnh!"

Iwaizumi định cho anh một đấm nhưng Oikawa đã kịp cản lại. Anh thận trọng mà nói.

"Iwa-chan, cậu xem, mọi chuyện cũng đến nước này rồi, đứa trẻ sinh ra không thể không có cha. Chúng ta sớm cử hành hôn lễ được không?"

Iwaizumi suýt nữa đã đấm cho Oikawa một trận nữa vì cái tội dám ăn cơm trước kẻng nhưng anh vẫn phải nhịn lại, nếu lỡ tay đánh chết bố của cháu mình thì cũng không hay.

Sau cùng, hai bên gia đình vẫn phải nhanh chóng tổ chức đám cưới.

Nửa năm sau Hiyori được đẩy vào phòng sinh, con trai đầu lòng của hai người chào đời. Oikawa nhìn nó một cái rồi bĩu môi.

"Con trai sao..."

"Cái mặt như thế là sao?"

Hiyori nhìn chồng mình mà thở dài, anh ấy trẻ trâu quá thể.

"Nó sẽ tranh em với anh mất!"

"Sao anh lại nghĩ vậy?!"

"Vì nó là con trai anh, nó sẽ giống anh!"

"Tên ngốc này!"

Iwaizumi đánh thẳng vào đầu thằng em rể của mình, đánh không oan đâu.

Sau đó nữa, con của vợ chồng Ushijima cũng ra đời, Yuuhi cứ trêu cô mãi.

"Hai đứa cưới sau mà con đã chào đời luôn rồi."

Những lúc này Hiyori chỉ có thể cười trừ. Oikawa thật sự chính là một tên tâm cơ xảo quyệt.

Không thể chấp nhận nổi.

Ở bên ngoài Ushijima và Oikawa đang nói chuyện với nhau, tuy rằng Oikawa rất ghét người này nhưng ít ra là không còn gay gắt như hồi niên thiếu.

Yên tâm là không chỉ mình anh ghét đâu, người bạn thân và giờ là anh vợ của anh cũng ghét mà.

Đôi bạn cùng tiến cùng ghét Ushijima.

"Nghe nói Kageyama sang Italy rồi."

"Sang theo đuổi tình yêu của nó hả?"

"Tôi nghĩ là vậy..."

Ushijima xoa xoa cằm.

"Rõ ràng quá còn gì, tôi nghĩ là mình biết từ cái hồi Giải mùa xuân rồi."

"Thằng này non vãi, mãi bây giờ mới chạy theo tình yêu."

"Con bé kia sao không đi theo thằng khác cho nó hối hận đi nhỉ?"

Ushijima lại nghiêm túc suy nghĩ một lát.

"Này, đừng có nghiêm túc như vậy chứ!"

Oikawa nhìn anh rồi hất cằm. Anh bây giờ đã 25 tuổi, trải qua bao nhiêu năm như vậy, Oikawa vui vẻ vì bản thân mình đã có một gia đình nhỏ.

Cảm ơn vì khi còn trẻ anh đã quay đầu kịp thời nếu không thì sẽ thật sự bỏ lỡ nhau.

Không nói ra nhưng trong lòng Oikawa cũng thầm chúc mừng cho đàn em của mình, ít ra nó đã biết thế nào là tình yêu.

"Haizz..."

"Sao vậy?"

"Tôi đang nghĩ đến chuyện sinh thêm một cô con gái nữa."

"Chẳng phải người ta hay nói con gái là áo bông nhỏ của bố sao?"

"Tôi cũng muốn có!"

Đúng lúc này hai người Yuuhi và Hiyori đang đứng ngay sau lưng bọn họ.

"Hai người đang nói cái gì vậy?"

"Chút chuyện thôi, em đừng quan tâm."

Ushijima cẩn thận khoác thêm áo vào cho vợ. Oikawa chủ động bế con, dù rằng anh không muốn lắm nhưng không thể để nó bám mẹ mãi được, hừ!

"Ba mẹ gọi chúng ta về ăn cơm."

"Mẹ nói mẹ nhớ cháu rồi."

Hiyori nói với chồng, ngữ khí nhẹ nhàng, hai vợ chồng xin phép về trước.

Cơm nước xong xuôi Iwaizumi lại gọi Oikawa đi uống rượu.

"Đoán chừng là bị chị dâu dỗi rồi, anh đi với anh ấy đi."

Hiyori đẩy đẩy Oikawa đi trước.

"Đi đâu thì đi, biết đường mà về sớm, đừng để vợ con chờ biết chưa?"

Mẹ Oikawa thấy vậy liền nói.

"Con biết rồi mà."

Takeru ở bên cạnh không quên đế thêm vài câu "Nếu chú ấy dám về muộn thì cô cứ đá chú ấy ra khỏi nhà đi."

"Nếu cần trợ giúp thì cứ nói cháu."

Takeru lớn lên cũng rất điển trai, trở thành chủ lực của Aoba Jousai, hôm nay lại còn tự tin tuyên bố sẽ đưa đội đến vòng toàn quốc nữa.

Quyến luyến mãi thì Oikawa mới chịu đi.

Khi trở về đã là 10 giờ tối, trên người anh nồng nặc mùi rượu, Hiyori cố lắm mới vác được anh lên giường.

"Hai người làm gì mà uống say thế không biết." Cô vừa lẩm bẩm vừa cởi cả giầy lẫn tất của Oikawa.

"Ưm..."

Oikawa lúc này mới mơ màng tỉnh giấc.

"Anh tỉnh rồi hả?"

"Vợ ơi~"

Oikawa nắm lấy tay cô đè xuống giường.

"Con ngủ rồi."

"Thì sao?"

"Chúng ta, làm chuyện vợ chồng thường làm với nhau đi..."

Oikawa không để Hiyori trả lời đã cúi xuống hôn cô, mùi rượu xộc thẳng vào mũi cô.

Cũng may khi nãy Takeru đã bế Tora đi, nếu không thì thằng bé đã khóc toáng lên rồi.

"Oikawa Tora cũng được nửa năm rồi, em nghĩ sao nếu cho thằng bé một đứa em?"

Mặt mũi Hiyori đỏ lựng lên, cô im lặng không nói gì, điều này chẳng khác gì đang cổ vũ cho Oikawa.

Bàn tay nóng hổi của anh gấp gáp cho vào trong áo cô xoa nắn ngực sữa, đang cho con bú nên cơ thể cô có mùi sữa mẹ đặc trưng, Oikawa tham lam hít lấy hít để.

"Không công bằng tí nào, chỗ này giờ không phải của mình anh nữa rồi."

Oikawa vừa lột áo cô lên đã vội vùi mặt vào nó.

"Thích thì bây giờ cả hai bên đều là của anh."

(Đoạn này không định viết đâu nhưng khuyến mãi cho các cô đấy.)

"Của anh!" Oikawa cúi xuống hôn lên bầu vú sữa.

Bàn tay xoa xoa lên vùng bụng rồi mân mê sờ xuống dưới cởi quần của cô. Oikawa tiếp tục dịch xuống dưới, ngón tay chèn ép hai vách thịt, tách sang hai bên lộ ra hạt trân trâu nhỏ và dưới là lỗ hồng còn thổn thức. Bên trên hơi thở của Hiyori đã gấp gáp, khuôn mặt lại ửng hồng, hai bên má trắng vân vân lên những gạch máu.

Ngón tay anh chà vào hạt chân châu, vê tròn rồi ấn thụt vào khiến cô không chịu nổi, cổ ưỡn cao, hai bầu ngực căng tròn đang đưa sát vào mặt người đàn ông.

Oikawa nhân cơ hội ngậm một bên ngực, dùng lực cắn lấy núm hồng trong miệng, tay còn lại bóp dưới chân ngực.

Chỉ sau một lúc đỉnh tuyết sơn đã chảy ra chất lỏng ngọt ngào, ngay lập tức bị anh mút chùn chụt. Ngón tay vê van hạt trân trâu đưa lên bóp nốt bên ngực còn lại. Đây là lúc Hiyori đang tiết ra sữa, phải nhân cơ hội mút sạch.

Phụ nữ sau sinh bắt đầu có sữa, ngực Hiyori thường xuyên bị trướng, hôm nay Oikawa lại dùng nhiều lực như vậy, sữa cứ liên tục chảy ra mà dâm dịch phía dưới cũng vậy.

"Hiyori...xem này, vú em chảy ra sữa..." Oikawa vừa thở dốc vừa thì thầm vào tai cô.

Giọng nói âm mưu mê hoặc tâm trí Hiyori.

"Im miệng, không thích thì biến đi..." Hiyori khó nhọc mà lên tiếng.

"Không có, anh rất thích." Oikawa nhìn cô tinh quái, rồi cúi xuống hôn lên đầu vú, day nhẹ rồi lại mút.

Răng anh cạ cạ vào đầu núm khiến cô giật nảy lên, điểm kịch thích ngay trên đầu ti, mỗi lần anh trêu đùa vậy là Hiyori lại xoắn người như tôm con, cả cơ thể đỏ ửng như bị hấp chín.

Hai núm hồng bị anh chơi đùa đến đỏ lên, phía dưới Oikawa không ngừng moi móc hoa huyệt, nước dâm tiết ra ướt hết cả mảnh ga giường.

"To-tooru..."

Hiyori rên rỉ gọi tên anh, lực tay Oikawa mỗi lúc một nhanh đem đến cho cô khoái cảm khó mà diễn tả thành lời.

"Anh vào đây!" Oikawa vội vã cởi quần mình ra, thắt lưng va chạm với nền đất gây ra tiếng động chói tai.

Gậy thịt vừa tiến vào hoa huyệt cả hai đã thở ra một hơi thỏa mãn, Oikawa xốc cả người cô dậy, bàn tay to lớn vuốt ve dọc sống lưng đến eo cô, may mắn sau khi sinh xong Hiyori hồi dáng rất nhanh không bị phát tướng, bàn tay đưa xuống mông cô mà trêu đùa.

Hiyori ôm lấy cổ anh, hai bầu vú ép chặt vào ngực Oikawa làm cô tức không chịu được.

Mông thịt bị Oikawa vỗ cho mấy phát đã đỏ ửng lên, anh ấy giao bóng mạnh như vậy, lực vỗ mông cô cũng không nhẹ, khi nãy bóp ngực cũng để lại 5 dấu tay.

Oikawa cúi xuống cắn vào cổ cô rồi lại quay lên hôn cô, nam căn phía dưới liên tục đưa đẩy, mỗi phát đều là nhắm đến điểm sâu nhất bên trong cô.

Hiyori chỉ có thể rên rỉ gọi tên anh, lỗ nhỏ bị anh dập cho đỏ ửng lên, hạt châu bị anh chốc chốc lại gẩy gẩy rồi ngắt nhéo.

Chơi với mông chán chê thì Oikawa lại đè cô xuống bàn tay mạnh mẽ nắm lấy hai bầu vú, bắt trước động tác vắt sữa.

Sữa thật sự chảy ra Oikawa lại cúi xuống bú mút, liếm láp hết cả hai bên ngực, đầu vú oai phong dựng thẳng đỏ ửng lên, đoán chừng ngày mai chỉ có thể mặc bra loại mỏng, lại còn phải dùng thêm một miếng bông để sữa không bị chảy ra.

Nói anh trên giường bại hoại không bao giờ sai, mặt người dạ thú, đáng chết!

"C-chậm lại..."

Oikawa uống say thì như dã thú chơi đùa với cơ thể cô không thương tiếc Hiyori cảm thấy bản thân sắp bị nhấn chìm bởi dục vọng.

"Em không chịu nổi nữa rồi...ông xã thương em đi..." Hiyori chủ động hôn môi với Oikawa tích cực làm nũng.

Mùi sữa mẹ ngai ngái trong miệng, môi lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt của hai người chảy dọc xuống hai bên.

Oikawa như bị kích thích tốc độ bên dưới lại càng nhanh hơn, khoái cảm tình dục như thủy triều đánh thẳng vào chút lí trí còn xót lại của Hiyori.

Ngón chân co quắp lại, bên trong hoa huyệt cũng mạnh mẽ co rút, Hiyori run rẩy đạt cao trào, Oikawa bị siết gầm gừ mấy tiếng rồi tích cực ra vào cuối cùng bắn hết vào trong cô.

-Hết chương 24-

Vote cho tuiiii đi các bácccc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro