Chương Mở Đầu-Màn 2: Thành Mondstadt. Gặp Mặt Bé Thỏ
Sau một trận cười sảng khoái, họ lại tiếp tục lên đường tới thành Mondstadt, đột nhiên có một tiếng gần kì lạ trên trời, họ ngước lên thì thấy một con rồng xanh với 6 cánh vô cùng to lớn bay trên trời.
-Woah, nó là gì vậy? Có thứ gì đó cực lớn.......bay trên trời, nó bay về phía rừng rồi chúng ta đi cẩn thận về phía trước đi.- Paimon
-Con rồng đó.......Dvalin!- Kagerou nhìn con rồng đang đáp xuống phía rừng
Có một thứ gì đó thúc giục Kagerou đi theo, cậu liền chạy vào khu rừng, hai anh em nhìn nhau rồi chạy theo sau. Càng đi vào sâu khu rừng thì Kagerou cảm thấy sắp tới gần Dvalin hơn, khi dừng lại thì họ núp sau vách đá thì nhìn thấy một thiếu niên mặc bộ đồ màu xanh đang nói chuyện với nó. Không hiểu sao Kagerou lại có một cảm giác vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm.
-Dvalin... cậu đã tỉnh lại rồi sao?- Kagerou vô thức lên tiếng
Trong lúc Kagerou đang thất thần thì Aether kéo cậu trở về thực tại
-Này Kagerou, nãy cậu nói gì vậy?- Aether
-À, không không! Không có gì đâu!- Kagerou giật mình lên tiếng rồi nhìn về phía con rồng
"Rốt cuộc là tại sao? Mình mới chỉ chuyển sinh tới đây có vài phút thôi mà! Tại sao mình lại có kí ức về cả Venti lẫn Dvalin." - Kagerou thầm nghĩ
-Đừng sợ, yên tâm. Tôi quay lại rồi.- Venti trấn an
-Hắn đang nói chuyện với con rồng sao?- Paimon
Đột nhiên những viên ngọc trên trang phục cuả cả ba lóe sáng một cái thì con rồng gầm lên, nó quật một cái vào thiếu niên kia nhưng cậu ta né tránh được rồi nhìn về phía của cả nhóm nhà lữ hành
-Ai?!- Venti
Tiếng gầm của con rồng mạnh tới mức làm chao đảo cả khu rừng, thiếu niên kia liền dịch chuyển đi. Con rồng đập cánh bay lên nhìn vào ba người bọn họ. Không, nói chính xác hơn là nó đang nhìn trực tiếp vào Kagerou.
-Ngươi!!! LÀ DO NGƯƠI!-Dvalin gầm lên
"Cái quái, mình nghe có nhầm không, con rồng vừa nói sao. Và mình là mục tiêu của nó!?" - Kagerou thầm nhủ trong đầu
Rồi nó vỗ cánh bay xa, cơn cuồng phong lúc này cũng đã dần tan, để lại bốn người lúc này vô cùng bàng hoàng chuyện vừa xảy ra.
-Nguy hiểm quá,suýt nữa là bị thổi bay rồi. May mắn là nắm tóc của hai người, cảm ơn nhé.- Paimon cười nhìn Aether và Lumine
-May mà chưa rụng tóc đấy. Bộ tóc tôi nuôi gần năm trời!- Aether
-Cũng may là chưa bị con rồng đó nhìn thấy.- Lumine
-Không, nó đã nhìn thấy chúng ta nhưng chỉ có tôi mới là mục tiêu của nó.- Kagerou
-Cái gì, con rồng đó nhìn cậu sao?- Lumine
-Ừ, trông nó có vẻ rất giận giữ khi nhìn thấy tôi.- Kagerou
-Khoan, cậu hiểu tiếng của rồng sao? Điều đó thật kì lạ, vì chúng tớ chẳng nghe thấy cái gì cả.- Aether
-Ai mà biết. Chắc trước kia tôi hay làm món gỏi rồng?- Kagerou
-Có cái gì đang phát sáng màu đỏ kìa, chúng ta đến gần xem sao.- Paimon
Đi về hướng cục đá đang phát sáng màu đỏ, tôi cảm thấy một sức mạnh gì đó đang tỏa ra từ nó, một sức mạnh rất tệ và đáng sợ. Sức mạnh của tử thần và chết chóc.
-Chưa từng thấy cục đá nào như vậy........không biết nó là gì, chỉ biết là nó rất nguy hiểm. Cứ cất giữ lại đã.- Paimon
-Để tôi cất cho. Để chắc kèo không ai bán nó đi, chúng ta sẽ cần tới nó sau này.- Kagerou cầm lấy viên đá rồi cất vào
-Xong rồi, giờ ra khỏi đây thôi.- Paimon
Cả bốn người họ tiếp tục đường tới Mondstadt, nhớ lại lúc nãy Dvalin tỏ vẻ như biết bản thân Kagerou là ai nhưng điều này khá hoang đường vì đây là lần đầu tiên Kagerou gặp nó trực diện sau khi chuyển sinh vào thế giới này. Chắc có lẽ Kagerou hoang tưởng rồi.
Paimon sau khi ăn hết trái chuối mà Kagerou hái cho thì ném vỏ vô tội vạ. Đi qua khu rừng thì...
-Này....này, đợi một chút!- Một giọng nói vang lên
Đột nhiên có một thiếu nữ nhảy từ đâu ra, cô ấy có mái tóc màu nâu, mặc trang phục thám hiểm màu đỏ nâu. Nhìn sơ qua khiến Kagerou liên tưởng tới con thỏ, chắc chắn rồi, nhìn thế nào cũng là thỏ. Chắc chắn là thỏ.
"Amber?"- Kagerou suy nghĩ
-AHHHH!-
Amber dậm trúng ngay cái vỏ chuối mà Paimon vứt ra ban nãy rồi đột nhiên ngã và kéo Kagerou xuống cùng theo định luật vật lí. Và cái thứ đang áp lên ngực của Kagerou lúc này.....
-Ghê nha người anh em!-Aether giơ ngón cái lên và rồi cậu bị Lumine cốc đầu
Mùi thơm trên người con gái ấy thực sự dễ chịu, trong một phút đơ não thì Kagerou chỉ muốn kéo dài khoảnh khắc này thôi. Với khoảng cách trai dưới gái trên thế này, mọi biểu hiện của cô ấy bị chàng thiếu niên kia thu vào tầm mắt. Và Kagerou chắc chắn đã thấy mắt cô ấy có hình trái tim
-Tôi....tôi..xin lỗi....tôi cố... à không... tôi không...là tôi...-
Đôi gò má của cô nóng như lửa đốt, lời nói không mạch lạc, không ngừng hướng về Kagerou mà xin lỗi.
-À....không sao đâu.-
Nghe vậy, Amber bình tĩnh lại
-Mong Phong Thần bảo vệ các bạn, những người lạ mặt. Tôi là Kỵ Sĩ Trinh Thám Đội Kỵ Sĩ Tây Phong, Amber. Các bạn không phải là người dân Mondstadt đúng không? Vui lòng báo cáo thân phận của mình- Amber
-Bình tĩnh chút chúng tôi không phải người khả nghi.- Paimon
-Những người khả nghi đều nói như vậy.- Amber
-Xin chào tên tôi là Kagerou, đây là hai người đồng hành cùng tôi Aether và Lumine.- Kagerou lên tiếng giới thiệu
-Nghe không giống người ở đây......vậy còn vật may mắn, lại là thế nào?- Amber nhìn sang Paimon
-Là.....thực phẩm dự trữ- Cả ba đồng thanh
-Đừng có đùa thế chứ!!! Là bạn đồng hành tuy chỉ quen có hai tháng, còn bé Kage-chan thì mới quen. Nhưng đã là bạn đồng hành tốt rồi.- Paimon
"Bé Kage-chan!?!??! Ông sẽ biến mày thành 7 món!"- Kagerou thầm rủa
-Tóm lại, là các Nhà Lữ Hành đúng không? Gần đây có con rồng lớn xuất hiện xung quanh Mondstadt, tốt nhất chúng ta nên vào thành. Ở đây cách Mondstadt không xa, hãy để Kỵ Sĩ tôi hộ tống các bạn.- Amber
-Làm phiền quý cô Kỵ Sĩ rồi.- Kagerou cúi đầu lịch sự khiến cô ấy đỏ mặt
-Không có gì đâu, tôi cũng đâu có thể mặc kệ người khả nghi được.- Amber
"Hình như cô ấy vẫn không tin tưởng chúng ta cho lắm"- Kagerou nghĩ
Kagerou's POV
-Này những nhà lữ hành lai lịch bất minh, các bạn đến thành Mondstadt làm gì.- Amber
-Bọn tôi trên hành trình du ngoạn của mình bị tấn công bởi một vị thần lạ mặt nên bị kẹt ở đây và mất hết sức mạnh.- Lumine
-Còn tôi... tôi cũng không nhớ tại sao tôi lại xuất hiện ở đây nữa. Cho nên tôi đi cùng họ để kiếm lại kí ức.- Tôi
Nghe xong câu trả lời thì Amber trông có chút bất ngờ nhưng rồi cô thở dài để lấy lại bình tĩnh.
-Ồ, tìm lại kí ức à... Đúng rồi, chờ tôi giải quyết nhiệm vụ xong, có thể giúp các bạn...-
Vừa dứt lời thì tôi nghe thấy tiếng gió rít cùng với cả đống mũi tên lao về phía chúng tôi.
-Coi chừng!-
Tôi dùng 1 tay kéo Amber vào lòng mình, tay còn lại vung lên kèm thêm một ít nguyên tố phong tạo thành một lưỡi đao xé gió để phá hủy toàn bộ mũi tên. Còn Amber lúc này...
"Mùi thơm trên người cậu ấy... dễ chịu quá. Mình muốn tiếp tục như thế này." Trích suy nghĩ của Amber
-Phù, xong rồi. Mọi người có làm sao không vậy?-
-À, bọn mình không sao... Nhưng mà chiêu ban nãy đỉnh thật đấy!- Aether
-Tôi không biết nữa, tôi cứ vô thức sử dụng chiêu đó thôi.-
-À không không, tôi không sao đâu. "Phải chi được thêm một chút nữa thì tốt"- Amber cùng với suy nghĩ lúc này của cô nàng
Tôi để ý thấy hình như mắt của cậu ấy xuất hiện hình trái tim lần nữa. Và lúc này, trong vô thức, viên ngọc của cậu đã hình thành liên kết với cả Vision của Amber
-Paimon cũng không sao. Vừa rồi là... hilichurl?!- Paimon
-Đừng để nó chạy thoát!- Lumine
Chúng tôi đuổi theo con hilichurl đến một trại Hilichurl. Theo lời Amber thì lũ Hilichurl thường không dựng trại ở gần thành phố. Do sự xuất hiện của Phong Ma Long khiến chúng tới gần với thành phố hơn. Bây giờ vấn đề của chúng tôi là tìm cách giải quyết lũ này thật nhanh. Và chuyên mục bán hành cho bọn quái lại bắt đầu, tôi chạy tới chỗ bọn quái rồi khiêu khích chúng.
-Ngon thì nhào vô!-
Tôi vung tay phải tạo ra ba quả cầu Phong bắn thẳng vào bọn chúng. Sau khi chúng tiếp đất thì ba quả cầu ấy tạo thành ba mái vòm Phong. Một trong số chúng tương tác với thùng nổ nên phản ứng khuếch tán tạo nên ba mái vòm Hoả thiêu rụi bọn quái
-Ui giời ơi! Dễ vãi!-
-Cậu không sao chứ Kagerou?- Amber
-Không, không sao đâu, cảm ơn cậu - Tôi trả lời.
-Vừa hay nhiệm vụ của tôi cùng là tìm và tiêu diệt trại hilichurl này. Giờ tôi có thể dẫn các cậu trở về thành Monstadt được rồi, chỉ là khi đến nơi thì sẽ hơi muộn một chút thôi.- Amber
-Đã muộn đến vậy rồi sao?- Lumine
-Tôi nghĩ tôi có cách để đi nhanh hơn. Paimon cố gắng đuổi theo bọn tôi nha, không thì quay trở lại không gian nhỏ của cậu đi.- Tôi châm chọc
-Paimon hiểu rồi!-
-Cậu có cách gì v- Ahhhhh!!!-
Trong khi cô ấy còn đang thắc mắc thì tôi đã bế cô ấy lên theo kiểu công chúa, nén không khí ngày dưới chân mình để tạo thành bệ cho tôi bước lên nên nhìn tôi không khác gì đang chạy trên không trung.
-Phong Thuật: Đạp Gió! Làm như này sẽ nhanh hơn và chúng ta có thể tới nơi sớm hơn khá nhiều trước khi trời tối.- Tôi vừa nói vừa chạy. Tôi có thể thấy mặt cô ấy đỏ lên từng chút một.
-Tôi hiểu rồi.- Cô ấy nói trong khi tránh giao tiếp bằng mắt. Uhmm, điều này thật khó xử. Paimon còn không thèm ra ngoài lúc này.
3rd's POV
Kagerou đáp xuống trên cây cầu bắc vô thành Mondstadt. Cũng vừa đúng lúc thì cặp song sinh cũng đuổi kịp tới chỗ bọn họ
-Đến nơi rồi! - Kagerou nói trong khi đặt cô ấy xuống.
-Cảm ơn cậu nhiều!- Amber
-Này, ít nhất cậu có thể dạy cho tụi này chiêu đó được không?- Lumine
-Chạy... mệt... quá!- Aether
-Xin lỗi, chỉ là... lúc tôi nhận được Nguyên Tố Phong thì tôi liền nhớ lại chiêu thức này.- Kagerou
Kagerou có thể thấy khuôn mặt của cô ấy vẫn đang rất, rất đỏ.
-Cậu có sao không, trông mặt cậu đỏ lắm, cậu sốt hay gì à?- Kagerou
-KHÔNGGG, tôi không sao, chúng ta đi tiếp thôi!- Amber cố chối đi
Khi đi đến cổng thành, Amber đi đến chỗ của hai Kỵ Sĩ đang đứng gác nói chuyện gì đó mà cả nhóm Nhà Lữ Hành không nghe thấy được. Sau một lúc thì cô quay lại dẫn cả nhóm vào trong thành. Đúng là thành phố của gió mà, có 3 cối xay gió cao lớn, những căn nhà gỗ theo phong cách giống kiểu Đức thời xa xưa, còn có thể nhìn thấy cả một bức tượng đặt trước nhà thờ lớn nữa.
-Hãy để tôi chính thức giới thiệu, thành phố của bài ca du mục với gió và bồ công anh, thành phố tự do. Những người lữ khách được Đội Kỵ Sĩ Tây Phong bảo hộ, chào mừng tới thành phố Mondstadt- Amber
-Cuối cùng cũng không phải ngủ ngoài trời nữa rồi. Nhưng những người trong thành......tinh thần hầu như không tốt lắm nhỉ?- Paimon
Kagerou nhìn xung quanh đúng như lời Paimon nói, họ không vui vẻ trái lại tâm trạng có vẻ lo sợ có lẽ do Phong Ma Long nên mới như thế. Theo Kagerou nhớ là cậu sẽ giải thoát Dvalin khỏi Giáo Đoàn Vực Sâu. Nhưng nếu cả Aether và Lumine vẫn ở đây....vậy ai đang là thủ lĩnh của Giáo Đoàn Vực Sâu? Đó là câu hỏi mà Kagerou chắc chắn cần một câu trả lời thoả đáng.
-Nhưng chỉ cần có Jean, sẽ không có chuyện gì đâu.- Amber
-Jean?- Paimon
"Sắp gặp Jean rồi sao?"- Kagerou liền nghĩ ngay đến cảnh chuẩn bị nhận một đống hành
-Đội trưởng đại diện cho Đội Kỵ Sĩ Tây Phong - Jean. Người Thủ Hộ Mondstadt. Chúng tôi là những động đội của Jean, cho dù tai họa từ Phong Ma Long, cũng nhất định có thể chiến thắng.- Amber
"Xem ra là một nhân vật quan trọng"- Cả 4 người cùng chung suy nghĩ
-Phải rồi, trước khi tới tổng bộ Đội Kỵ Sĩ, tôi có món quà tặng cho ba người. Để trả công cho việc thanh lý doanh trại Hilichurl.- Amber
-Người, người thì nhìn có phần! Tại sao tôi không có quà?- Paimon
"Giờ còn nói tới việc nhận quà sao? Bộ là trẻ lên ba hả? Tao lạy mày!"- Kagerou bất lực bó tay
-Vì món đồ này bé Paimon không dùng được. Nhưng tôi sẽ mời bạn ăn đặc sản Thịt Nướng Mật Ong của Mondstadt.- Amber
-Thịt Nướng Mật Ong!- Paimon nhìn với vẻ mặt háu ăn
-Bây giờ hãy đi theo tôi, chúng ta cần tới nơi cao nhất thành phố.- Amber
Nơi cao nhất của thành phố chỉ có thể là..........chỗ bức tượng thần!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro