
Chương 10
[Người kế tiếp: Vodka]
Tiếng máy móc lạnh lẽo khiến cho Vodka thoáng giật mình, hắn ngẩng đầu, phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người mình.
Khác với cái loại cảm giác tìm tòi, căm ghét, sợ hãi của đám sợi bên kia mang đến thì mấy người "đồng nghiệp" lại có vẻ như hả hê, chê cười, chờ đợi hắn xấu mặt. Chianti thậm chí còn vắt chân, nghiêng người hướng về phía hắn nheo mắt, huýt sáo.
Vodka nhăn trán, trộm liếc nhìn tổ chức Topkiller, người đại ca "yêu dấu" của hắn. Và rồi hắn phát hiện, hắn bị ngó lơ, Gin thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái.
Vodka ủy khuất nhưng bởi vì kính râm che khuất, người ngoài chỉ nhìn ra hắn giống như đột nhiên trầm mặc, lạnh lẽo phảng phất như muốn nói người lạ chớ gần.
Sau lớp sương mù, Kurosawa Rika đột nhiên phì cười. Dưới cái nhìn hồ nghi của nhóm 5 người, cô xua tay tỏ ý không có chuyện gì. Cầm lấy ly rượu chặn lấy khóe miệng nổi lên ý cười, Kurosawa Rika thầm nghĩ.
Người khác có thể không rõ chứ cô tuyệt đối nhận ra, Vodka đây chắc chắn là cảm thấy bị Gin xa lánh, đại khái là thấy...ủy khuất đi? Mang danh là số một "tiểu mê đệ" của Gin, giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, Gin nói hắn đi về hướng Đông, hắn thậm chí còn không giám đi nhìn về hướng Tây.
Cái hình dung này, giống như gọi là...liếm cẩu...đi?
Kurosawa Rika thoáng chần chờ, trong đầu hiện lên khuôn mặt của Gin và Vodka.
Khụ... Không được.
Kurosawa Rika lắc lắc đầu, muốn để cho mấy cái suy nghĩ kỳ lạ biến mất. Nhưng mà, giống như càng cố tình thì mấy cái hình ảnh kỳ lạ càng hiện lên rõ ràng. Cô bụm mặt, cúi đầu, khóe miệng điên cuồng giơ lên.
Khụ... Xin lỗi ca ca nhưng mà ta không nhịn được.
Hai người các ngươi giống như tóc trắng băng lãnh mỹ nhân cùng với ngu ngốc liếm cẩu bảo tiêu vậy.
Cứu mạng... Cp này... hảo tà ác... Hahahaha...
Trong lòng Kurosawa Rika điên cuồng cười to, ngoài mặt lại nghẹn đến mức đỏ bừng, tay cầm ly rượu cũng run rẩy.
Nhóm năm người liếc nhìn Kurosawa Rika đầy khó hiểu. Hagiwara Kenji nhún vai tỏ ý hắn cũng không biết. Còn Furuya Rei liếc mắt một cái rồi nhanh chóng thu hồi.
Nữ nhân... Thật là khó hiểu!
Ở một bên khác...
Hắt xì!!!
Kurosawa Jin một bên cầm lấy máy trò chơi mới đòi được từ hệ thống, một bên xoa xoa mũi, trong lòng nghi ngờ. Cái này hẳn không phải là cảm lạnh đi, giống như... hắn nghĩ nghĩ...
...nói xấu...
Hai chữ này vừa lóe lên trong đầu, Kurosawa Jin lập tức nghiến răng, con ngươi trợn lên, một cái tên rít ra từ kẽ răng.
Kurosawa Rika...!!!
Quay trở lại với Vodka, lúc này đây hắn đang ngẩn người, nét mặt cứng đờ nhìn thẻ bài trên màn hình.
[Nhân vật: Amuro Tooru]
[Chất lượng thẻ: SSR]
[Thông tin cơ bản:
· Tuổi: 29
· Nghề nghiệp: Thám tử, nhân viên quán Poirot
· Đặc điểm: Vui vẻ, hòa đồng, hào phóng, kiên nhẫn, bình tĩnh
· Kỹ năng: Trinh thám, quan sát, điều tra, thu thập tình báo, bắn súng, đua xe, lái trực thăng, motor, gỡ bom, sửa chữa, nấu ăn, guitar, bass, ngoại ngữ (Anh, Nga, Đức, Pháp, Tây Ban Nha, Trung...), Boxing, Jujitsu, tennis...
· Trạng thái: Còn sống
· Thông tin ẩn...
Sử dụng điểm tích lũy để mở khóa thông tin ẩn]
Sát khí thoáng ẩn thoáng hiện khiến Vodka hơi rụt cổ lại. Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt như dao trích của Bourbon, sự ghét bỏ của đại ca cùng với cảm xúc khó tả của Vermouth...
Đáng ghét...
Bourbon...
Vodka nghiến răng. Tại sao lại rút trúng Bourbon chứ.
Cùng lúc đó, ở bên kia, Amuro Tooru đang bận rộn đối phó với những ánh nhìn đồng loạt đổ dồn về phía mình.
Dòng kỹ năng dài lê thê kéo xuống gần hết màn hình, khiến cả đội đỏ thoáng im bặt.
Takagi là người lên tiếng đầu tiên, giọng đầy ngạc nhiên: "Cái này... đúng là không thể gọi là 'đa năng' được nữa rồi..."
Sato hơi nhướn mày, nhìn lướt qua bảng thông tin rồi nhìn sang người đang lúng túng nở nụ cười bên kia, khóe môi hơi cong lên thành nửa nụ cười vừa trêu chọc vừa như đánh giá.
"Lái trực thăng, gỡ bom, boxing, guitar, ngoại ngữ... Amuro tiên sinh còn thiếu mỗi kiểu dùng sắc làm mồi là đủ tiêu chuẩn làm điệp viên tình báo luôn rồi đấy"
Câu nói khiến mấy người xung quanh cười khẽ. Amuro Tooru chỉ cười nhẹ, giơ tay gãi đầu, dáng vẻ như thể cũng chẳng biết phải phản ứng sao cho hợp tình hợp lý, nhưng nếu để ý kỹ, ánh mắt hắn khẽ lóe lên một tia khó đoán.
Conan ngồi một bên âm thầm lộ ra ánh mắt xem thường. Thực xin lỗi thiếu úy Sato nhưng Amuro tiên sinh, hắn thực sự là một điệp viên tình báo, hơn nữa về khoản Honey trap, hắn thực sự rất chuyên nghiệp.
Dường như nhận ra được ánh mắt cũng như suy nghĩ của Conan, Amuro Tooru quay đầu hướng Conan khẽ nháy mắt, tủm tỉm cười.
Conan giống như bị điện giật, nhanh chóng quay đầu sang bên khác, vành tai hơi nóng lên, trong lòng phun tào, Honey trap của Amuro tiên sinh quả nhiên rất đáng sợ.
Đối phó xong đám người bên này, Amuro Tooru tựa lưng vào ghế, ánh mắt hơi trầm tư. Không gian này quả thực có thể điều tra ra toàn bộ thông tin của bất kỳ ai. Giống như 'Amuro Tooru' cái thân phận này, toàn bộ thông tin thuộc về 'Amuro Tooru' đều được đưa ra.
Tuy nhiên những thông tin liên quan đến Bourbon hay Furuya Rei toàn bộ đều bị che dấu. Nó giống như cố tình phân tách ra vậy.
Không biết mục đích cuối cùng của nó là gì nhưng hắn có cảm giác là cái không gian này là nhằm vào hắn.
Chậc...Amuro Tooru cau mày. Chỉ hy vọng giống như quản lý giả vị kia đã nói, rời khỏi nơi này, ký ức toàn bộ sẽ bị phong ấn, bằng không tương lai sau này hắn cũng không dám suy đoán sẽ thành ra như thế nào.
Nhưng cũng không thể toàn bộ trông chờ vào cái nơi phản khoa học này, bởi trên đời không có cái gì là tuyệt đối cả. Thay vì mong đợi đối với một thứ hư vô mờ mịt như này còn không bằng dựa vào chính bản thân. Xem ra cần phải có thêm một vài kế hoạch dự phòng.
Trong đầu, suy nghĩ đang xoay chuyển không ngừng, Amuro Tooru đột nhiên cảm thấy một ánh mắt như muốn lột da dừng trên người mình. Không cần đoán, dùng đầu ngón chân hắn cũng có thể nhận ra ánh mắt này là của ai.
Gin...
Amuro Tooru thở dài. Không biết Gin lại lên cơn động kinh gì nữa.
Xoa huyệt thái dương, Amuro Tooru kín đáo xoay người, đối mặt với Gin đưa một cái ngọt nị như mật ong tươi cười rồi nhanh chóng chuyển thân ngồi nghiêm chỉnh, trên mặt vô biểu tình.
Ghê tởm chết hắn...
Gin bên kia cả người phát ra khí lạnh, biểu tình xú giống như nuốt phải một con ruồi. Chianti, Korn, Vodka đám người sợ đến mức rụt người lại, ngồi im không dám phát ra tiếng động, trong lòng rít gào.
Bourbon, ngươi muốn đi tìm chết thì tự ngươi đi, đừng liên lụy chúng ta.
Vermouth môi đỏ khẽ mở, hừ một tiếng cười nhẹ: "Thôi nào, Gin. Ngươi không thấy Honey trap của Bourbon rất tuyệt sao? Nhìn đám người bên kia kìa, bị khuôn mặt đáng yêu của hắn lừa tới lừa lui, bị đánh cắp tình báo lúc nào cũng không biết. Gin... ngươi phải công nhận rằng Bourbon, hắn trời sinh chính là chuyên gia tình báo."
Gin không nói gì, chỉ cười lạnh, nghiến răng, bàn tay trong túi áo hơi động đậy chạm vào một vật lạnh lẽo. Ánh mắt hằn lên tia máu giống như một con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày bỗng nhìn thấy con mồi.
Bourbon...
_____________________
Cảm giác nhân vật cứ bị OOC ấy... Hic... (T W T)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro