Chương 65
Conan rời khỏi phòng bệnh, với bao câu hỏi quay cuồng trong đầu.
Kaito Kid giả làm Ran, nhất định sẽ chạy trốn từ tầng cao nhất. Tại sao lại xảy ra đấu súng ở đó? Nếu bị tổ chức áo đen phục kích, tại sao Ran lại bình an vô sự? Điều quan trọng nhất là máu của ai.
Kaito Kid?
Vermouth nói cô không đến một mình, hẳn là ám chỉ nên đi tìm Kaito Kid.
Chẳng lẽ tổ chức áo đen muốn xuống tay với Kid? Điều này cũng không phù hợp với phong cách hành sự của họ.
Chỉ cần Vermouth xác nhận không phải Kudo Shinichi thật thì tổ chức áo đen sẽ không thực hiện bất kỳ động thái lớn nào để thu hút sự chú ý.
Bắn chết một tên trộm nổi tiếng thế giới rõ ràng không phải là một phương pháp nhẹ nhàng, huống chi nó không hề có lợi ích gì cả.
Kỳ thật chuyện này từ đầu đến cuối đều có chút kỳ quái. Bắt đầu từ Kanagawa, có rất nhiều chỗ nghĩ không ra.
Hắn đã từng có cảm giác này trước đây, trực giác nhắc nhở hắn đã bỏ qua một mắt xích quan trọng nào đó, khiến hắn đối với chiều hướng của tình hình hiện tại càng thêm bối rối.
Cuối cùng, cùng với Hattori hướng tới Sonoko, Ran và những người khác chiếu lệ giải thích máu của ai để họ đối với vấn đề này không thắc mắc tới cùng.
Nhưng hắn không cảm thấy thoải mái chút nào. Một mặt, hắn không thể tìm ra mảnh ghép còn thiếu cho dù có phân tích nó như thế nào. Mặt khác, những người từ tổ chức áo đen đang dần tập trung lại ở Nhật Bản.
Vốn hoàn cảnh nguy cơ tứ phía, hắn vẫn không thể nhận ra điều gì, nhiều lần tự đặt mình vào nguy hiểm. Cảm giác này thực sự rất khủng khiếp.
Conan ngẩng đầu nhìn lại, trong tòa nhà bệnh viện cao chót vót, khung cửa sổ nhỏ của Ran vẫn sáng mờ mờ. Cô sợ bóng tối nên luôn bật đèn ngủ.
"Chết tiệt!"
"Sao thế, như thế này đã khiến cậu chán nản cụp đuôi à?"
Haibara Ai khoanh tay dựa vào tấm đá ở lối vào bệnh viện. Cô đã đợi ở đây rất lâu. Không giống như những người khác, cô hiểu rõ chàng trai này và hắn chắc chắn sẽ hành động vào tối nay.
"Cô Judy từ FBI vừa gọi điện. Cô ấy nói tối nay nhìn thấy một chiếc Porsche 365A màu đen trên camera giám sát gần bệnh viện."
"Gin."
"Ừ, không sai, cho nên cậu có muốn đuổi theo hay không?"
Conan kinh ngạc nhìn lại. Haibara Ai lắc lắc cặp kính trên tay, sau đó hắn mới nhận ra sắc mặt cô thực tái nhợt khó coi.
"Đây là có chuyện gì?"
Haibara Ai không trả lời mà tiến lên hai bước, tháo cặp kính trên mặt hắn ra, thay vào cặp kính trên tay, ra hiệu cho hắn mở ra. Sau khi Conan nhấn công tắc, cậu nhìn thấy một điểm sáng đang di chuyển chậm rãi trong tầm nhìn của mình.
"Vừa rồi tôi đã nhờ Heiji Hattori lắp thiết bị theo dõi vào khung gầm của chiếc ô tô đó. Vermouth và Gin chắc chắn đang ở trong xe. Người của FBI đã đuổi kịp họ. Nhưng sau đó một chiếc Ferrari màu đỏ đã chặn đội theo dõi lại, có lẽ cũng là thành viên của tổ chức "
"Ferrari đỏ" Conan vẫn còn nhớ người phụ nữ tóc đỏ cực kỳ cảnh giác.
Trước mắt hắn có thể có rất nhiều khó khăn, nhưng chỉ cần có được nhiều thông tin hơn, hắn sẽ luôn tìm ra điểm yếu của tổ chức này.
Conan nở một nụ cười, bộ dáng luôn là tự tin, móc điện thoại thuần thục mà bấm một chuỗi số.
"Amuro tiên sinh..."
Haibara Ai nhìn chàng trai trẻ đã lấy lại được năng lượng, cũng lộ ra một nụ cười thoải mái.
Nghiên cứu của cô đang tiến triển thuận lợi. Mặc dù bác tiến sĩ cùng bọn họ không đồng ý với việc cô sử dụng cơ thể của chính mình để làm thí nghiệm, nhưng cô vẫn tìm ra cách để hoàn thành thí nghiệm thứ năm.
Cô không thể trở thành như người trong lòng của hắn, nhưng cô vẫn sẽ giúp hắn theo cách của mình. Rốt cuộc có một số việc, chỉ có cô mới có thể làm được.
———————————————
"Gin, anh bị thương?"
Vermouth nhận thấy có một chiếc khăn tay quấn quanh cánh tay của người đàn ông đang cầm vô lăng. Trước mắt khăn tay đã bị máu nhuộm đỏ thẫm, không nhìn ra được màu sắc ban đầu.
Gin quét mắt liếc cô một cái, trong đôi mắt lạnh lùng thấm điểm thêm hàn ý, đôi môi mỏng mím chặt không hề lộ ra chút cảm xúc nào.
Vermouth trong lòng biết người đàn ông này cực kỳ đề phòng, hiện tại bị thương, hắn giống như một con sói đơn độc nguy hiểm không tin tưởng bất cứ ai.
"Đừng đề phòng với tôi như vậy. Anh biết tối nay chúng ta cùng phe mà."
Gin hừ lạnh một tiếng không hề nhiều lời. Hắn đặt khẩu súng lục ở tay trái xuống vô lăng, lấy điện thoại di động ra bấm số của Vodka.
Vodka không phải là người tài năng nhưng là người duy nhất trong tổ chức này mà hắn có thể tin tưởng. Hai giây sau khi cuộc gọi được kết nối, một tín hiệu cực kỳ chói tai đột nhiên vang lên, đồng tử của Gin co lại, hắn nhanh chóng cắt đứt cuộc gọi.
"Có chuyện gì vậy Gin?"
"Tín hiệu điện thoại đã bị chặn, khả năng có tín hiệu ngược."
Sau khi nghe những gì Gin nói, khuôn mặt bình tĩnh, thong dong quyến rũ của Vermouthe cuối cùng cũng lộ ra vài phần khẩn trương, đôi mắt cô tối sầm lại ánh lên suy đoán, điều này làm trong lòng cô nổi lên một trận lạnh lẽo.
"Có lẽ nào?"
"Bourbon."
Đã sớm biết Bourbon có vấn đề từ lâu. Vốn tưởng rằng cái chết của Mizunashi một năm trước sẽ khiến hắn thu liễm lại, xem ra vẫn là đánh giá thấp hắn.
Người đàn ông này ẩn nhẫn ngủ đông, nói vậy tối nay rốt cuộc là cháy nhà ra mặt chuột, muốn nhân cơ hội giết chết hắn. Việc theo dõi điện thoại vừa rồi chắc chắn đang hướng tới vodka, đây là tính toán ngăn cản hắn, đường rút lui.
"Ồ, phiền phức đấy. Vừa rồi điện thoại của tôi bị hỏng rồi!"
Vermouth lắc lắc chiếc điện thoại bị hỏng trong tay, rất là tiếc nuối. Ngay cả khi Cynar muốn chi viện, cô ta cũng phải biết lộ trình của họ mới được.
Ban đầu chỉ định điều tra chuyện của Kudo Shinichi. Bọn họ căn bản không mang theo nhiều vũ khí. Bây giờ FBI đang theo sát, lại bị người cắt đứt liên lạc, thật đúng là bốn bề thụ địch.
Nghe Vermouth nói xong, Gin nhếch môi, lộ ra một nụ cười lạnh lùng đáng sợ, sau đó hắn lại bấm một dãy số.
Sau vài tín hiệu, điện thoại đã được kết nối.
Không đợi Gin mở miệng, thì những lời tựa trào phúng, tựa cảnh giác của Bourbon đã vang lên từ đầu bên kia điện thoại.
"Gin, ngươi thế nhưng sẽ gọi điện thoại cho ta? Ta tưởng ngươi lúc này hẳn là rất bận."
Nhưng mà, Gin vẫn chưa phẫn nộ như hắn suy nghĩ, ngược lại phát ra tiếng cười trầm thấp, thậm chí có thể nghe ra vài phần sung sướng.
"Là rất bận, bất quá ta nhớ tới một vị cố nhân- Renji Naiko, nghe tới quen tai sao?"
Mấy chữ này vừa nói ra khỏi miệng, Bourbon nghẹn ngào một lúc, sau đó là một khoảng im lặng kéo dài, Gin thích ý cười nhạo, trong giọng nói tràn đầy ác ý.
"Xem ra ngươi còn nhớ rõ, ngươi đã vất vả tìm kiếm đến như vậy, làm ta nhịn không được, không khỏi muốn giúp đỡ vài cái."
"Renji Naiko nằm trong tay ngươi?"
Tuy rằng là một câu hỏi, nhưng Bourbon dùng chính là ngữ khí khẳng định.
Trong giọng nói của hắn không còn nụ cười trào phúng nữa, một cái tên lập tức đảo ngược vị trí.
Gin đối với hiệu quả này, thập phần hài lòng, không quan tâm đến tâm trạng của người ở đầu bên kia điện thoại nữa, hắn cười nhạo một tiếng rồi cúp máy, đạp ga, tăng tốc ngay lập tức, né một góc cua tránh xa chiếc xe đang đuổi sát phía sau cầu.
"Renji Naiko là ai?"
Vermouth rất ngạc nhiên, cái tên không biết này lại có ảnh hưởng lớn như vậy đối với Bourbon.
Tuy cách xa điện thoại như vậy nhưng cô vẫn có thể nghe thấy giọng nói nhất thời thất thố của đối phương. Thế nhưng đem nhược điểm bại lộ trước mắt Gin, sợ rằng sự dàn xếp công phu này sẽ bị hủy hoại.
"Vị hôn thê của Scotland Whiskey năm đó, người phụ nữ đó hiện đang được Vodka chăm sóc chu đáo."
Kẻ phản bội đó, năm đó có quan hệ vô cùng chặt chẽ với Moroboshi Dai và Bourbon sao hắn có thể không cẩn thận đề phòng?
Sự thật đã chứng minh Bourbon cũng giống như Mizunashi Rena, dù có khôn ngoan xảo quyệt đến đâu thì cũng sẽ luôn rơi vào bẫy nhược điểm tình cảm, căn bản không đáng sợ.
Chỉ có người đàn ông đó, nhìn như đối với Miyano Akemi tình thâm nghĩa trọng, quay người rời đi lại không có một chút do dự. Loại người như vậy mới là kình địch, từ đầu đến cuối, là đối thủ duy nhất mà hắn tán thành.
Đem biểu tình hung ác của Gin thu hết vào mắt, Vermouth như cũ vì cái nam nhân lãnh khốc vô tình này vẫn không rét mà run, dù đã biết hắn ta nhiều năm như vậy nhưng cô vẫn rùng mình trước sự tàn nhẫn của hắn.
Scotland Whiskey đã chết đã lâu như vậy, nhưng Gin vẫn chưa buông tha vị hôn thê của hắn.
Người phụ nữ bình thường yếu đuối đó căn bản không hề biết gì về nghề nghiệp của người yêu mà giờ đây cô lại trở thành lưỡi dao sắc bén để uy hiếp Bourbon.
Cô không dám tưởng tượng, nếu hắn biết Kudo Shinichi không có chết, hơn nữa đối với tổ chức là mối đe dọa rất lớn, liệu có để hay không, vì nhất thời ôn nhu mà buông tha Mori Ran.
Trước đây cô đã đặt hy vọng, nhưng bây giờ cô lại bị lung lay. Bởi người đàn ông này trong ngoài đều là đen, tín nhiệm hắn bởi vì tình yêu mà lui bước, nguy hiểm thật sự quá lớn.
Nghĩ đến đây, cô từ bỏ ý định liên lạc với Cynar, lặng yên không một tiếng động thu hồi điện thoại dự phòng.
Có lẽ một người đàn ông như Gin thực sự có thể yêu một người phụ nữ thực làm người cảm động đi , nhưng vì sự an toàn của Angel, tốt hơn hết hắn vẫn nên tránh xa cô ấy.
"Cho dù Bourbon không còn can thiệp nữa, FBI vẫn sẽ không bỏ cuộc."
"Không thành vấn đề! Ta rất có hứng thú với canh bạc này."
Gin thu hồi ánh mắt nhìn vào gương chiếu hậu, không đi xem cử động cứng ngắc của Vermouth, trong mắt hiện lên một tia châm chọc, hắn giơ tay ném điện thoại ra ngoài cửa sổ xe không chút do dự.
Chiếc điện thoại tối đen vẽ thành một đường thẳng rơi xuống con kênh dưới cầu, không còn nhìn thấy bóng dáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro