Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 44

Ran tỉnh dậy đã đang nằm trong phòng ngủ của chính mình.

Ngay khi mới tỉnh lại, cô bị một cơn đau đầu dữ dội tấn công, ôm đầu chậm rì rì ngồi dậy, nhất thời không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Một lúc sau, cơn đau đầu dịu đi đôi chút, Ran chớp mắt, ký ức từ từ hiện về trong đầu cô.

Đêm qua cô có vẻ say khướt, mạnh mẽ như cô, đơn giản bị hai ly rưỡi rượu hạ gục.

Ký ức cuối cùng là cô cùng Julian rời đi quán bar, đến nỗi sau như thế nào trở về, cô đều không thể nhớ ra. Chỉ có khung cảnh mờ ảo của đèn đường và bóng tối vụt qua.

Ặc, chuyện này thật là quá xấu hổ.

Ran co rúm lại trên giường như một con ốc sên, cố gắng trốn tránh sự thật. Tuy nhiên, cơn đau đầu khiến cô không thể ngủ lại được, trằn trọc một hồi phải đứng dậy.

Cô nhận thấy mình vẫn còn mặc bộ quần áo của ngày hôm qua, Ran cúi xuống ngửi ngửi. May mắn là cô không ngửi thấy mùi rượu giống như mấy lần từ cơn say của Baba.

Ran đi phòng vệ sinh nhanh chóng tắm rửa, đem quần áo vừa thay chuổn bị đi giặt, đứng trước cửa ấp ủ một chút cảm xúc, căng da đầu rồi mới mở cửa nhìn xung quanh.

Julian không có ở nhà, cô thở dài nhẹ nhõm. Trên bàn cà phê trong phòng khách có một tờ giấy nhắn và một chiếc hộp nhỏ, Ran đặt giỏ đựng quần áo xuống rồi bước tới nhặt tờ giấy lên. Chữ viết của hắn mạnh mẽ sắc nét.

...Trong chiếc hộp nhỏ là loại thuốc mà Julian tiên sinh để lại cho cô để giảm bớt cơn say. Hắn chỉ đơn giản ghi lại liều lượng.

Có lẽ hắn phỏng đoán, Ran chưa đủ tuổi không giỏi đối phó với di chứng sau say rượu.

Kỳ thật nhờ có Mori Kogoro, Ran không chỉ xử lý tốt cơn say mà còn tự nấu món canh giải rượu.

Bất quá - không hiểu sao cô lại cảm thấy chột dạ, Julian là người tri kỉ ân cần như vậy, không những mua thuốc còn lưu lại tờ giấy, thật sự quá khác thường - hôm qua cô say đến mức nào, làm người ấn tượng khắc sâu?

Trẻ vị thành niên không được phép uống rượu. Pháp luật quy định như vậy quả nhiên là có đạo lý.

Lòng cô lại một lần nữa tràn ngập nước mắt, Ran không còn muốn tính toán xem mình còn có bao nhiêu phẩm giá trước mặt Julian.
  ------------------------------------
Khoảng thời gian bận rộn cũng trôi qua nhanh chóng.

Không lâu sau khi năm học bắt đầu ở Nhật Bản, kỳ nghỉ của Sonoko cũng sắp kết thúc.

Sonoko nhất quyết muốn tận mắt chứng kiến Claire bị đánh bại, lần đầu tiên sử dụng quyền lực gia đình để trục lợi cá nhân.

Lợi dụng ảnh hưởng của quỹ Tập Đoàn Tài Chính Suzuki, Đại học Ngoại ngữ Tokyo đã mua chương trình trao đổi kéo dài sáu tháng giữa Nhật Bản và Hoa Kỳ, vì vậy Đại học Tokyo đã cử một sinh viên Nhật Bản đi và đổi lấy một sinh viên Nhật Bản khác về.

Nghe nói trong trận thi đấu lần này của Ran thậm chí còn có một số bạn học cũ thời trung học.

Ran: ...

Cũng có một vấn đề nhỏ trong giai đoạn này là cô không bao giờ tìm được cơ hội thích hợp để tặng đôi nút tay áo.

Chưa kể kế hoạch vừa rồi đã bị hai ly rượu nhấn chìm hoàn toàn, ngay cả món trứng cá muối cô ăn cũng do Julian trả tiền.

Nợ càng ngày càng nhiều.

Tổng không thể trong lúc ăn cơm, móc ra một đôi nút tay áo - Anh đã no chưa? Tặng anh một món quà!

Cũng không thể ở lúc hai người vừa đánh lộn xong, mồ hôi đầm đìa – Anh có thích cuộc chiến không? Tặng anh một món quà!

Ngẫm lại đều cảm thấy xấu hổ, thế là từ những ngày thường Ran rối rắm  dần đến lúc bắt đầu thời gian khu vực thi đấu, đôi nút cổ tay áo vẫn như cũ ở trong ngăn kéo, tĩnh mịch tỏa sáng.

Đây là giải thi đấu quan trọng đầu tiên của Ran sau một thời gian dài, chưa kể là giải thi đấu thế giới, đối thủ vô cùng vững chắc.

Vì có nhiều người tham gia là người nước ngoài có tính chuyên nghiệp cao nên sự kiện này cũng thu hút nhiều sự chú ý của giới truyền thông.

Không chỉ khó khăn để có được một tấm vé tham dự trận của các cao thủ mà tất cả các trận mà Ran thi đấu đều cháy vé. Và so với giải cao thủ, nơi hầu hết khán giả là những người trong cuộc thi karate, thì các tuyển thủ của giải mà Ran thi đấu đều trẻ và đến từ khắp nơi trên thế giới, thu hút nhiều khán giả bình thường hơn.

Suzuki tập đoàn tài chính cũng là đơn vị hỗ trợ đắc lực. Chưa kể địa điểm tổ chức có chất lượng rất cao, mọi trận đấu đều được phát sóng trực tiếp và phát đồng thời trên màn hình lớn bên ngoài địa điểm. Ngoài ra còn có phần thưởng tích lũy khi chiến thắng mọi trận đấu trong cuộc thi. Khi bạn đạt chức vô địch, tiền thưởng cực kỳ phong phú.

Chính vì vậy trận thi đấu này đã trở thành một trong những chủ đề hot nhất hiện nay. Nhiều người đam mê karate ở trường đại học đã không đạt được thứ hạng dù không thể thi đấu nhưng sự nhiệt tình của họ không hề giảm sút và họ đã phân loại lý lịch của các thí sinh trong khu vực thi đấu. Nhiều người trong số họ là những thí sinh ngôi sao rất nổi tiếng trong giới đại học.

Ngoài những tuyển thủ được thăng hạng trực tiếp thông qua lời mời, còn có rất nhiều tuấn nam mỹ nữ, bước lên từ các hạng nhỏ, cũng vì trận thi đấu này tăng thêm hormone nhân tố. Trước khi trận đấu bắt đầu, một nhóm người hâm mộ đã được thành lập.

Với tư cách là thí sinh, Ran có thể giữ chỗ cho người thân, bạn bè trong mỗi cuộc thi. Khu vực của người thân và bạn bè của cô luôn chật kín, ba mẹ cô không cần phải nói, luôn đến dự mọi trận đấu, Sonoko bất chấp gánh nặng không chút bận tâm danh phận đại tiểu thư phất cờ hò reo, điều này khiến Kyogoku buồn tủi không thôi. Mỗi lúc thế này, Sonoko, Sakura, Ayumi ba người mê muội sùng bái là có thể khởi động toàn bộ đoàn sức chiến đấu.

Ran nhìn lên nhóm phân tổ của lịch trình thi đấu, cô đã thành công tránh mặt tất cả những người quen của mình cho đến vòng bán kết. Phỏng chừng vòng bán kết cô chắc chắn sẽ gặp một trong hai người Shumi tiền bối hoặc Hina ở vòng bán kết. Thực lực của họ rất mạnh và Ran tự tin có thể lọt vào bán kết.

Về phần Claire, tình cờ hai người lại thuộc hai nhóm AB, nói cách khác, chính là hai người nếu muốn một trận quyết đấu phân thắng bại -

" Cũng chỉ có thể ở trận chung kết tái kiến, Mori Ran!''

Ran quay đầu lại, quả nhiên là Claire. Đối phương như cũ trông kiêu ngạo, tư thái tự tin, cô lắc mái tóc nâu dày, đôi mắt sô cô la ngọt ngào đầy tinh thần chiến đấu.

"Makoto nói cô rất mạnh, ta hi vọng cô sẽ không làm ta thất vọng."

"Cũng thế."

"Nhưng, ta đã xem qua video thi đấu của cô. Năm đó là rất mạnh, nhưng bây giờ chưa chắc đi? Hơn nữa, ta đã yêu cầu Makoto, giúp ta tăng cường huấn luyện nhằm vào đặc điểm của cô, ta sẽ không thua. Chỉ có người phụ nữ mạnh mẽ nhất hiểu hắn, có thể sát cánh với hắn mới xứng đôi. Bạn của cô cái dạng này chỉ có thể ở một bên hô cố lên ..."

"Cô thắng được tôi trước rồi nói!"

Ran không muốn nghe cô ta tiếp tục nói về mối quan hệ của cô ta với Kyogoku chứ đừng nói đến cái gọi là "lý thuyết xứng đôi" dứt khoát trực tiếp ngắt lời, lễ phép gật đầu rồi quay người rời đi. Claire, người bị bỏ lại, không cảm thấy tức giận, thay vào đó cô vén mái tóc xoăn của mình mỉm cười càng cởi mở hơn.
------------------------------
Ở những ván thi đấu đầu tiên, trình độ của đối thủ không quá mạnh, Ran một đường thắng thực dễ dàng, Claire cũng toàn thắng. Cả hai nhanh chóng trở thành ngôi sao của khu vực thi đấu AB, thậm chí còn có được danh hiệu khá khó chịu.

Sonoko và Sakura hào hứng bừng bừng hỏi Ran đoán xem đó là gì.

"Chẳng lẽ là——AB song hùng ?"

Sonoko & Sakura: =_= Bạn có thể nghĩ ra điều gì khó chịu hơn không?

Kazuha đến từ Osaka: hơn nữa cả hai đều là nữ a...

Conan cũng giật giật khóe miệng, Ran cái gì cũng giỏi, nhưng sợi chỉ thì như sợi áo len, không thể kìm lại được . Rõ ràng có nhiều người có suy nghĩ giống hắn. Kurosawa nắm chặt tay nhìn đi chỗ khác, trong khi Tsuna và Hattori cố vỗ tay.

"...Cho nên rốt cuộc là cái gì a?"

"Công chúa và Nữ hoàng!"

Nghe có quen không? Eri Kisaki có chút xấu hổ ngượng ngùng khi nhớ lại những năm tháng xanh tươi, Mori Kogoro dường như cũng đã nghĩ đến một thời kỳ lịch sử nào đó, đỏ mặt giả vờ nhìn phong cảnh.

"Công chúa là ai?" Ran nghe đến đau răng nhức nhối, ôm má chưa từ bỏ ý định hỏi.

" Đương nhiên là Ran ôn nhu đơn thuần mới có thể được xưng là công chúa, cô ta như vậy kiêu ngạo bá đạo khẳng định là nữ vương!''

Trong đầu Sonoko hiển nhiên đã hình thành suy nghĩ quỷ dị nào đó để so sánh nữ hoàng và nữ vương. Mọi người thấy thái độ của Claire trong khoảng thời gian này, liên tục độc hại công kích, không thấy có gì không ổn tất cả đều gật đầu. Về vấn đề này, Ran cho rằng chúng ta có thể thiên vị nhưng không thể dạy hư những người bạn nhỏ những điều xấu.

"Nhưng nữ hoàng lớn hơn công chúa một cấp phải không?"

"Haha, ít nói nhảm, công chúa sớm muộn gì cũng sẽ lộng chết cô ta''

Sonoko, công chúa giết hại nữ vương là bị tước quyền thừa kế----- Hơn nữa, trong lĩnh vực karate, tớ không phải là một công chúa yếu đuối chờ đợi hiệp sĩ aa ~

Cuộc thi đang diễn ra sôi nổi, tinh thần của Ran ngày càng tốt hơn.

Thậm chí vào cuối tuần sau, cô còn nhiệt tình lên kế hoạch đưa Conan và những người khác đến một câu lạc bộ võ thuật gần Tokyo.

Lần trước nhận được sự hướng dẫn từ sư phụ của Kazuha, cô đã được lợi rất nhiều. Trở về và cân nhắc suy nghĩ rất lâu, dần dần tích hợp một số kỹ thuật Aikido vào phong cách của riêng mình.

So với phong cách sắt đá không bao giờ nói của Julian, những lời dạy sâu sắc của đại sư sẽ cải thiện tâm trạng của cô.

Ran hiện đang cố gắng học hỏi nhiều hơn, tận dụng cuộc thi để nhanh chóng rèn luyện, củng cố kỹ năng của mình ở thực tiễn.

Không thể không nói học bá học bắt đầu học đều là giống nhau kịch bản, chuẩn bị bài, học tập, ôn tập và thực tập. Trước mắt Julian gánh vác luyện tập cùng ôn tập, cô liền tính toán lợi dụng giải thi đấu để thực hành.

Ayumi và Mitsuhiko đương nhiên hai tay hai chân đồng ý, Genta cũng rất hưng phấn khi nghe tin mình có thể ăn đồ ăn vặt trên đường đi.

Conan không phản đối, nhưng cô bé Haibara Ai lại không có chút hứng thú nào với việc này. Khi Ran đến nhà bác tiến sĩ mời cô bé, cô bé đang gõ nhanh trên máy tính bằng cả hai tay.

Ran thấy cô bé thực sự không có hứng thú nên cũng không hề ép buộc mà chỉ hứa sẽ mang quà về cho cô. Khi Ran chuẩn bị rời đi, cô bé bất ngờ lấy một thứ gì đó trong túi ra đưa cho cô.

Ran cúi đầu xuống thì thấy đó là một tuýp thuốc mỡ, mùi thơm rất đặc biệt, nhìn qua bao bì có vẻ giống mùi làm thủ công hơn. "

''Cái này đã được bác tiến sĩ cải tiến, có thể nhanh chóng cầm máu. Hiện tại chị đang thi đấu, thứ này hiệu quả hơn thuốc mỡ thông thường."

"Cảm ơn Ai-chan."

Ran có chút thụ sủng nhược kinh, Haibara tuy rằng nhìn qua lãnh lãnh đạm đạm, quả nhiên trong lòng thực mềm mại. Bất quá...... Ran nhéo nhéo thuốc mỡ có chút kỳ lạ, tiến sĩ không phải làm phát minh khoa học kỹ thuật công nghệ sao? chuyển sang lĩnh vực y học từ khi nào? Ran rất ngạc nhiên, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần tâm ý của người khác, liền dùng.

Ran tựa như trong TV, tiểu cường vai chính giống nhau đánh mãi không chết, mỗi ngày tan học về đến nhà bị Julian đánh đánh quăng ngã, người này hiện tại vì để không rơi vào thế hạ phong, liền dụng cụ cắt gọt hoa quả, loại này nguy hiểm vật phẩm đều dùng tới. Nhưng so với luyện tập ở trường học với bạn học, Ran càng thích cùng hắn đối chiến, loại này hoàn toàn không cần cố kỵ thống khoái, cùng với trực diện nguy hiểm mới có thể bộc phát ra tiềm lực, đều làm tim cô đập không thôi.

Vừa đến cuối tuần, Ran nhanh chóng giơ lá cờ đầu hàng, tỏ vẻ chính mình muốn tới chỗ này một chút, hấp thu trí tuệ của trưởng giả, nhờ Julian suy nghĩ một chút về ma đao, thuận tiện nghĩ lại một chút chính mình đối tuổi thanh xuân nữ tử động đao động thương các loại tập kích hành vi.

Đối với điều này Julian tỏ vẻ: Nhàm chán!

Ran thiếu nữ sải bước, đeo lên ba lô, liền rời đi chung cư, lúc gần đi nói giỡn dặn dò Julian, một người cũng phải ăn cơm thật tốt, cô còn nhớ rõ lần trước vừa ra khỏi cửa, gia hỏa này liền dứt khoát không ăn.

Julian tự nhiên lại là nhàm chán hai chữ, bất quá tiếng cười thanh thúy của Ran truyền đến ngoài cửa, khiến trong lòng hắn mặc danh trì trệ.

Đi đến phòng ăn ngồi xuống, nơi nhìn đến, ban công vẫn như cũ chất đầy các loại cây cối, ghế nằm theo gió nhẹ nhàng đong đưa, phòng bếp chỉnh tề sáng ngời, bức màn cũng dùng dải lụa cột chắc.

Vẫn là phong cảnh này, hắn lại cảm thụ cái loại này quái dị cảm giác —— ngực hơi hơi đau đớn hỗn loạn cay chát, lại cũng rất vui mừng tư vị.

Chỉ cần là thứ hắn muốn chưa bao giờ thất thủ,  loại này cảm xúc vui mừng như này lại chưa từng có ở trong đó.

Tiền tài rượu ngon nữ nhân, hắn nhất quán không coi trọng dục vọng, không phải là trời sinh đạm bạc, mà là quá dễ dàng lấy được ngược lại khiến cảm xúc phai nhạt, như vậy giờ phút này ở ngực hắn kêu gào khát cầu lại là cái gì?

Mori Ran.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro