Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30

Đối với Conan bọn họ phiền não, Ran hoàn toàn không biết gì cả.

Cô đang ngồi trong quán cà phê đối diện với đôi mắt màu xanh.

Ran cùng Kazuha hai người liếc nhìn nhau, đối diện là cô bé đang ôm nỗi buồn trước mặt không nói nên lời.

Chuyện là hai người đang chọn phụ kiện tóc và giày dép thì bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Ayumi, nói rằng có chuyện gì đó rất rất quan trọng.

"Chị Ran, Conan chắc chắn đang bí mật hẹn hò với Ai-chan."

Ayumi cúi đầu dùng nĩa chọc vào chiếc bánh, trong mắt tràn đầy thất vọng.

"Ừm, cùng nhau mua kimono...... Không thể nào, Conan nói là tiến sĩ dẫn bọn hắn đi mua a."

"Không, em đã đến nhà bác tiến sĩ tìm, bác tiến sĩ nói hai người tự đi đến đó. "

Ran không biết làm sao để an ủi cô bé trước mặt, Conan và Ai-chan có vẻ giống nhau hơn, nhưng Ayumi cũng rất dễ thương, thật đau lòng khi bây giờ cô bé rất chán nản và buồn bã.

"Cùng nhau mua quần áo, kỳ thật cũng không tính cái gì a, bởi vì bọn họ hai cái đều không có cha mẹ bên người."

"Đúng vậy, tên nhóc Conan đó lúc nào cũng có vẻ trưởng thành. Chị nghĩ nó nhất định thích tình yêu tỷ đệ!"

Ran run rẩy khóe miệng, Kazuha gia hỏa này nói chuyện thật là mạc danh cắm đao. Cô vẫn nhớ rằng Ayumi từng nói rằng Conan thích cô. Quả nhiên, Ayumi ngẩng đầu nhìn Ran, khuôn mặt nhỏ nhắn như sắp khóc.

"Đừng, đừng nghe Kazuha nói bậy, khẳng định không phải sự thật!"

"Thật ra không phải chỉ là mua kimono thôi!" Nước mắt trào ra trong mắt cô bé, Ayumi đã dùng sức chịu đựng, nghẹn đến mức vành mắt đỏ bừng. "

Lần trước ở Kanagawa, em cùng Ai-chan cùng nhau bị người xấu truy đuổi, Conan cùng Okiya tiên sinh chỉ lo Ai-chan!"

Thốt ra lời này, Ran ngồi thẳng thân mình, trên mặt biểu tình cũng nghiêm túc rất nhiều.

"Ayumi, đây là có chuyện gì?"

Cô bé lắc đầu, cúi đầu che lại mặt, nước mắt rốt cuộc vẫn là theo khe hở ngón tay nhỏ giọt ở trên váy.

"Em không muốn nói điều này. So sánh để ý như vậy thật là xấu xí, nhưng ngày hôm đó, Okiya tiên sinh và Conan trong mắt chỉ có Ai-chan, em bị rễ cây vướng ngã, mọi người đều chạy xa."

"Conan-kun sẽ không làm như vậy."

Ran không khỏi giải thích thay Conan, trong lòng cô cảm thấy Conan sẽ không bỏ qua sự an toàn của Ayumi. Kazuha cũng gật đầu. Cô đã cùng Conan Hattori phiêu lưu vài lần và trong lòng cô vẫn tin tưởng vào cậu bé.

"Em biết, em cũng tin Conan-kun. Nhưng ngày đó người đó xuất hiện với một khẩu súng lục, hắn liền nói một câu. Okiya tiên sinh và Conan đều chắn ở trước người bảo vệ Ai-chan..."

Ayumi-chan trên mặt tràn đầy tự trách cùng bi thương, khóc đến có chút thở hổn hển. Rõ ràng là cô bé đang đau khổ khi nói về người mà mình luôn thích.

Kazuha vội vàng ngồi tới ôm cô bé vào lòng, nhẹ nhàng an ủi cô bé ở độ tuổi này rất dễ để lại bóng tối tâm lý.

Ran cầm chiếc cốc nhưng trong lòng có một cảm giác kỳ lạ khiến cô run rẩy vô cớ.

"Ayumi, người đàn ông đó, hắn ta nói gì vậy?"

Trong mắt Ayumi đầy vẻ khó hiểu, cô bé có chút bối rối không biết tại sao Ran lại hỏi điều này, nhưng vẫn thành thật trả lời cảnh tượng đó là như thế khủng bố đến mức cô nhớ rõ từng chi tiết. Bao gồm khuôn mặt tái nhợt của Ai-chan và đôi mắt khiếp sợ của Conan.

"Hắn nói, Miyano Shiho ở nơi nào."

Miyano Shiho không phải là lần đầu tiên Ran nghe thấy cái tên này.

Buổi hoàng hôn đẫm máu đó, người phụ nữ xa lạ, rượu gin và rượu sherry.

Người cuối cùng xuất viện là Haibara Ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro