
Chương 11
Shimayama Kiri chỉ cảm thấy vẫn rất buồn ngủ, ý thức mơ mơ màng màng. Cô nghe thấy những tiếng rên rỉ khe khẽ, kìm nén bên tai, cảm nhận hơi ấm áp như của một con thú nhỏ phả vào má, một chiếc mũi ẩm ướt như chó, và bộ lông mềm mại, ấm áp...
...
Cái này tuyệt đối không nên là thứ xuất hiện trong nhà cô đi?!
Cô giật mình tỉnh giấc
Shimayama Kiri đột nhiên mở mắt ngồi dậy, mang theo một làn gió. Sinh vật đang rối rắm muốn đánh thức cô cũng nhanh nhẹn né tránh va chạm, một lần nữa đặt chân trước vốn đang đặt trên mu bàn tay cô xuống, ngoan ngoãn ngồi xổm ở mép giường.
Cô ma nữ tiểu thư dụi dụi mắt.
Sinh vật đang ngoan ngoãn nhìn cô tai dựng thẳng, hình thể cân đối, có một bộ lông đen trắng rậm rạp mềm mại lại xinh đẹp, đồng tử màu tím sáng lấp lánh ướt át như loài chó.
Là một con chó chăn cừu Border Collie vô cùng xinh đẹp lại đẹp trai!
Shimayama Kiri: ...
Shimayama Kiri: ............
"Hagiwara?"
Border Collie há miệng, trông có vẻ rất muốn uông một tiếng, nhưng lại lập tức nghẹn lại, chỉ gật đầu với cô.
"Vậy mà thật sự là anh sao." Cô ma nữ tiểu thư ai thán đỡ trán mình.
...
Hagiwara vốn đã kinh ngạc trước khi Shimayama Kiri tỉnh lại, bây giờ ngược lại có chút bình thản mặc kệ, nhìn cô ma nữ tiểu thư hoảng hốt vừa vuốt ve cái đầu xù xù của anh, vừa bưng chén trà nhỏ uống.
"Cho nên anh bây giờ có thể nghe hiểu tôi nói gì không?"
Border Collie gật đầu.
"À, cũng may, cho dù biến thành chó nhỏ cũng vẫn còn ý thức của mình..."
Động tác vuốt lông của cô dừng lại. "Lần này ký ức không có vấn đề gì chứ."
Border Collie lắc đầu.
"Vậy thì... điều mà tôi thực sự muốn biết là, anh hiện tại có đang thỏa thân không?"
Cô ma nữ tiểu thư và con chó Border Collie dường như bị vấn đề này làm cho trấn tĩnh đối diện hai giây, nhận được một câu trả lời phủ định.
"Cũng may, nếu không mặc quần áo lại đột nhiên biến trở lại thì sẽ rất phiền phức..."
Shimayama Kiri chăm chú nhìn đôi mắt tròn vô tội lại ướt át của chó nhỏ, xoa xoa cái đầu xù xù. Chú chó Hagiwara không tự nhiên muốn hất đầu, nhưng lại nhịn xuống. Thế là lỗ tai cũng bị cô ma nữ tiểu thư nhẹ nhàng nhéo nhéo.
"Nhưng rõ ràng nói như vậy thú hóa đáng lẽ chỉ nên mọc thêm tai và đuôi mới đúng."
"Có thể là do ma kháng của anh quá thấp?"
"Nhưng không chừng đến lượt tôi, cũng sẽ biến thành bộ dáng không tiện như vậy..."
"Hagiwara."
Shimayama Kiri cau mày nói nhỏ, vươn tay về phía Border Collie xinh đẹp.
Chó nhỏ nhanh chóng đặt cái đầu xù xù của mình lên. Bộ lông mềm mại và nhiệt độ cơ thể ấm áp thân mật cọ xát lòng bàn tay đang mở ra của cô, đôi tai mềm mại đầy đàn hồi nhẹ nhàng run rẩy.
Cô nhịn không được vuốt ve thêm hai cái. "... Bất quá rất đáng yêu."
Border Collie vui sướng mà uông một tiếng.
...
"... À, là tiếng chó sủa... Xem ra anh đã thích ứng rồi."
Hagiwara: ...
Cái phản ứng bản năng đáng chết này.
...
Trao đổi cơ thể, biến thành con gái, mất đi ký ức, ngắn ngủi biến thành trẻ con, những điều này Hagiwara Kenji đều có thể chấp nhận.
Chính là, tại sao hôm nay lại thái quá như vậy?
Anh thậm chí còn không phải là người nữa?
Hagiwara Kenji tỉnh lại trên giường, muốn nhẹ nhàng đi rửa mặt đánh răng để tránh đánh thức cô ma nữ tiểu thư, thì bị chính sự linh hoạt của tứ chi chạm đất, cùng với ngũ quan và tầm nhìn không bình thường làm cho kinh hãi.
...
Hôm nay là chú chó Hagiwara.
Bị khai trừ khỏi thân phận con người.
Chú chó Hagiwara vẫy đuôi một cách vô hồn và cam chịu, cảm nhận lòng bàn tay mềm mại, hơi mát lạnh của ma nữ tiểu thư đang nhẹ nhàng cọ xát vào bộ lông mềm mại trên lưng mình. Nhiệt độ cơ thể ấm áp của một chú chó và cái chạm mát lạnh của một cô gái tạo nên một cảm giác khác biệt nhưng vô cùng dễ chịu.
Nếu không phải còn nhớ rõ mình không phải là loài chó thật sự, trải nghiệm quá mức dễ chịu thoải mái này, thậm chí làm anh có một loại ý tưởng muốn thuận theo tập tính của loài chó, nhịn không được vẫy đuôi lấy lòng cô gái, hoặc là xoay người lộ ra bụng mềm mại, lại dùng đôi mắt ướt át nhìn cô, phát ra tiếng nức nở nhỏ nhẹ, để mong nhận được lời khen ngợi và an ủi.
Giống như vừa rồi vẫn là không nhịn được tiếng kêu "Gâu" kia.
Có chút xấu hổ.
Bất quá, thủ pháp vuốt lông của cô gái thật sự là quá mức làm người ta cảm thấy thoải mái. Hagiwara Kenji ngáp một cái.
Xung quanh là mùi trầm nhàn nhạt cùng mùi hoa nở ra của cây xanh nhỏ. Tay Shimayama Kiri chậm rãi mềm nhẹ từ phần đầu xù xù của anh vuốt xuống lưng, từng chút từng chút một. TV đang mở, tiếng báo tin rõ ràng cũng vì anh có chút buồn ngủ mà nghe được mơ hồ không rõ.
Chó Border Collie có chút trầm mê trong bầu không khí yên tĩnh và ấm áp này, lười biếng bò xuống, chân trước gác vào nhau, úp cái đầu xù xù vào lòng cô gái...
...
Hagiwara Kenji!
Mày mau tỉnh táo lại một chút!
Đây là việc chỉ có chó mới làm thôi!
...
Hagiwara Kenji dần dần nhắm lại đôi mắt đột nhiên trừng lớn, treo một khuôn mặt chó hoảng sợ, nhảy lên từ lòng ôm thơm tho của cô ma nữ tiểu thư, tứ chi cùng dùng mà nhảy ra xa một chút.
Bản thân mình là một cảnh sát đang tại chức.
Cư nhiên làm ra chuyện lợi dụng vẻ ngoài vô hại của chó nhỏ mà nhân cơ hội được cô gái đáng yêu sờ sờ ôm một cái.
Quá... Không đúng, quá là đê tiện rồi đi!
"Hagiwara?"
Shimayama Kiri đang một tay nhắn tin trên điện thoại, lại cảm nhận được bộ lông xù xù ấm áp dưới tay kia đột nhiên chạy trốn, lộ ra vẻ mặt có chút chần chờ lại mờ mịt đối với Border Collie trông như đang tự kiểm điểm ở góc tường.
"Làm sao vậy?"
"Gâu —"
Hagiwara Kenji đang muốn làm ra vẻ không có chuyện gì biểu đạt mình không sao cả, lại vì quên mình hiện tại không thể nói chuyện, mở miệng chính là tiếng sủa gâu gâu gâu.
...
Cho nên, anh lại một lần gâu lên tiếng.
Khác với bộ dáng khi là thanh niên có thể cười làm bộ không có chuyện gì xảy ra lừa gạt qua, tai chó nhỏ dựng thẳng rủ xuống, đuôi cũng rũ xuống, chú chó Hagiwara có thể thấy bằng mắt thường trở nên có chút uể oải.
"... Làm sao vậy?"
Cô gái đặt tay lên đỉnh đầu anh nhẹ nhàng xoa xoa, mang theo ý vị trấn an.
Tai Hagiwara lại lần nữa dựng lên.
"Vì là cơ thể chó nhỏ nên cảm thấy không vui sao?"
Cô ngồi xổm xuống, dùng cánh tay khoanh lấy con chó lớn xù xù, ôm cơ thể ấm áp của chú chó Hagiwara, vùi mặt vào bộ lông mềm mại rậm rạp ở cổ anh cọ cọ.
Chú chó Hagiwara khó nhịn động đậy móng vuốt.
"Đừng lo lắng, tôi đã hỏi một người bạn nhỏ khác rất giỏi chế tạo ma dược, lát nữa chúng ta đi ra ngoài mua vài thứ, về sẽ làm ma dược cho anh, ít nhất cũng có thể khôi phục đến trạng thái chỉ còn tai và đuôi."
Cô ma nữ tiểu thư nhẹ nhàng vỗ vỗ anh.
Hagiwara Kenji cọ cọ về phía mặt bên cô gái, cọ đến vành tai nhỏ nhắn mềm mại của đối phương, lại vô tội gâu một tiếng khi Shimayama Kiri bị cù lét bật cười, đuôi cũng có chút vui sướng vẫy lên.
...
Một số nguyên liệu tiêu hao tương đối nhiều đã mua xong, sau khi về nhà lại tìm một chút đồ còn sót lại trong kho hàng, dựa theo công thức và tỉ lệ Akako đưa mà chế tạo ra một phần ma dược có thể giảm bớt là được.
Còn hiện tại, mặc dù sống một mình, nhưng Shimayama Kiri không hề biết nấu ăn, đang có chút rối rắm đứng trước kệ hàng, làm ra lựa chọn khó khăn giữa hai ly mì ăn liền có khẩu vị khác nhau.
Con chó Border Collie xinh đẹp lại đẹp trai theo sát bên cạnh cô gái.
"Cho nên quả nhiên vẫn là vị xương heo tương đối tốt..." Shimayama Kiri giãn lông mày nhăn lại, nhìn về phía ly mì ăn liền vị xương heo trên kệ.
"Bốp."
Một bàn chân chó xù xù đã đặt lên ly mì ăn liền trên kệ hàng trước khi cô vươn tay.
Shimayama Kiri: "..."
Shimayama Kiri: "... Hagiwara, mau buông ra."
Border Collie gâu một tiếng, bàn chân chó kiên định dùng sức đè lại ly mì ăn liền cô vừa ý.
Shimayama Kiri hiếm khi nhìn ra vẻ mặt không tán đồng trên khuôn mặt của con chó Border Collie kia.
"Tôi cũng không phải lần nào cũng ăn mì ly, mua một cái cũng không được sao..."
Cô lẩm bẩm, nhỏ giọng phản bác vài câu, nhưng vẫn là mỗi lần vươn tay về phía ly mì, đều sẽ bị một bàn chân giành trước một bước đè lại.
Shimayama Kiri: "............"
Một người một chó cũng không giằng co quá lâu.
Cô ma nữ tiểu thư trong ánh mắt vô tội của con chó Border Collie, có chút bất đắc dĩ thu tay lại, oán giận lại gọi tên anh.
"Hagiwara."
"Gâu —" Border Collie vòng quanh cô gái một vòng, dùng cơ thể mềm mại ấm áp nhẹ nhàng cọ cô.
Cho nên không ai có thể từ chối sự tấn công bằng ánh mắt của chó nhỏ đáng yêu lại xù xù đâu. Khi đôi mắt tròn màu tím đen sáng lấp lánh kia nhìn lại đây, Shimayama Kiri căn bản không thể nói ra ý kiến phản đối trong ánh mắt như vậy a.
Hơn nữa...
Cô thậm chí còn tính toán mua một cái đồ chơi cho chó nhỏ.
Shimayama Kiri không phải đột nhiên có ý tưởng này.
Chỉ là... Vừa rồi khi có người dắt một con Corgi đi ngang qua họ, con Border Collie bên cạnh cô liền nhìn chằm chằm vào quả bóng đồ chơi mà chó nhỏ kia đang cắn, rõ ràng lộ ra ánh mắt hâm mộ khao khát lại rục rịch.
Cô ma nữ tiểu thư có chút hoảng hốt cúi đầu nhìn về phía quả bóng đàn hồi trong tay, lại nhìn về phía Hagiwara đã chấp nhận hiện thực hòa thuận từ nội tâm, đang thực sự hứng thú nhìn về phía quả bóng đàn hồi.
"... Cho nên anh quả nhiên vẫn là rất muốn chơi a."
"Gâu!" Border Collie nghiêng nghiêng đầu, phát ra sự tấn công bằng ánh mắt đáng yêu với cô.
"... Được rồi." Shimayama Kiri cầm quả bóng trong tay, nhẹ nhàng tung lên tung xuống. "Mua cho anh."
...
Hagiwara... Hagiwara cũng không ngờ lực hấp dẫn của một quả bóng đồ chơi cho chó nhỏ lại lớn đến vậy a!
Đáng ghét! Cảm giác bản tính loài chó càng ngày càng khó kiểm soát.
Nhưng mà nhìn qua hình như rất vui.
Làm sao có thể để cô gái mình thích trả tiền mua quả bóng đồ chơi cho chó nhỏ khi mình biến thành chó Border Collie!
Nhưng mà nhìn qua thật sự rất vui.
Đây đâu phải là Border Collie đâu Hagiwara Kenji! Đây là bại khuyển a! Bại khuyển! Cho dù có đẹp trai đến mấy, cũng sẽ không có cô gái nào thích một anh chàng đẹp trai thích chơi đồ chơi của chó?!
Nhưng mà trông nó...
Chú chó Hagiwara giãy giụa trong lòng.
...
Thôi, mình bây giờ chỉ là một con chó nhỏ vô tội mà thôi. Hơn nữa quả bóng đàn hồi hình như là thật sự rất vui.
Chú chó Hagiwara nhìn cô gái bỏ quả bóng đồ chơi vào xe mua sắm, lắc lắc đuôi.
...
Đây là hẹn hò sao?
Khác phái có hảo cảm với nhau đơn độc ra ngoài, vốn dĩ có thể định nghĩa như vậy.
Nhưng nếu thêm cả viễ mua đồ chơi cho chó thì có vẻ như bạn chỉ có thể nghĩ đó là sự tương tác ấm áp và hòa hợp giữa người và thú cưng...
Mình đúng là đồ thất bại
Hagiwara Kenji tỉnh táo lại ngây người nghĩ, quả bóng đàn hồi trong miệng còn phát ra tiếng "cạch" vì anh dùng sức ép.
"Cho nên anh thật sự rất thích quả bóng đồ chơi này sao, Hagiwara."
Kiri đang dùng ánh mắt "Tôi hiểu mà", "Sẽ không cười nhạo anh", "Hóa ra thích chơi cái này" nhìn anh.
Ngữ khí bình tĩnh, ánh mắt chính trực, tràn đầy bao dung và lý giải.
"Gâu —"
Anh không có!
Anh không phải thật sự thích!
Là tập tính loài chó kỳ quái a!
Chú chó Hagiwara khắc chế bản thân, nhả quả bóng ra.
Anh nhìn quả bóng đàn hồi lộc cộc lộc cộc lăn đến chân Shimayama Kiri, bị cô gái nhặt lên, dùng ánh mắt có chút nghi hoặc mờ mịt nhìn anh.
Bây giờ đã hiểu rồi sao? Kiri, vừa rồi là một sự cố ngoài ý muốn, anh mới sẽ không thích đồ chơi chó nhỏ...
Shimayama Kiri suy tư vài giây, lộ ra vẻ mặt chợt tỉnh ngộ.
"Là muốn tôi chơi cùng anh sao."
"Xin lỗi, vì chưa từng nuôi thú cưng, tôi suýt nữa quên chó nhỏ tương đối thích được người bầu bạn cùng chơi."
Chú chó Hagiwara: ... Khoan đã, cái gì mà chơi cùng nhau? Kiri cô đang nói gì...!
Cô gái dùng sức ném quả bóng trong tay ra ngoài.
"Gâu —!"
"Hagiwara! Nhặt về đây!"
"Gâu gâu gâu —!"
Border Collie vui sướng vẫy đuôi phi nhanh về phía quả bóng đồ chơi.
"Hình như rất vui... Cho nên Hagiwara hắn quả nhiên là có ý muốn chơi cùng sao."
Cô ma nữ tiểu thư nhìn bóng dáng mơ hồ của chó nhỏ, nghiêng nghiêng đầu.
...
Mình là đồ thất bại.
Hagiwara Kenji.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro