01
Vùng Texas của Mỹ, tại một ngôi nhà gỗ bị vùi lấp trong một cánh rừng, thiếu niên tóc đen ánh nâu tay phe phẩy ly cà phê bay lơ lửng trên đầu, trên người mặc một bộ đồ ngủ dài tay. Miệng ngáp ngắn ngáp dài, nom vẫn còn lưu luyến chiếc giường ấm áp.
Lipool Touliver, vừa tròn sinh nhật tuổi 1045 vào đêm qua. Men rượu mà đám bạn bè cũ từ trường Phù Thủy Power Poe đem đến để cùng Lipool Touliver nhậu nhẹt cùng nhau vẫn khiến Lipool Touliver đau đầu sau khi tỉnh dậy.
Sinh nhật của phù thủy tập sự cũng không nhộn nhịp gì, chủ yếu là cái đám ở trường Phù Thủy Power Poe muốn tham quan ngôi nhà gỗ nhỏ xinh mà Lipool Touliver khiêm tốn đã bảo rằng nhà mình nhỏ vl. Nhưng thật ra cả cánh rừng phía Tây đều là Lipool Touliver đứng tên.
Chẳng thể tưởng tượng được vẻ mặt bất mãn của bọn họ đâu. Lipool Touliver đã rất tốn hơi để an ủi tên Nogi Alex vì đã tin Lipool Touliver thật sự khó khăn và túi quà sinh nhật mang toàn nhu yếu phẩm của cậu ta.
" Xin lỗi màaaa "
" Touliver, cậu muốn tớ xử cậu như thế nào? "
---------
Hôm nay, Lipool Touliver đang vội vội vàng vàng chạy đến đình Opes, nơi mà người đứng đầu của Power Poe đang chờ một tên nhóc đã hơn 1000 tuổi đến.
[ Cộp... Cộp ]
Tiếng giày đế da vang lên dồn dập trên hành lang, Lipool Touliver đã rất vội đến mở ra cánh cửa vàng của phòng chờ. Nơi mà Otis Siyue đang ngồi, thưởng thức vị trà thượng hạng mà lão vừa mua được.
" Ồ, Lipool, nhóc dám trễ hẹn! " - Lão Otis Siyue nhìn tên nhóc đang từ từ tiến lại, lập tức lao đến nhéo má Lipool Touliver.
" Ư ư.. in.. ỗiiiiii " - Lipool Touliver bị nhéo má đến đâu, mặt vẫn giữ nét cười từ đầu đến cuối.
Chỉ có ở cạnh Lipool Touliver, lão Otis Siyue mới có khía cạnh này. Thử là người khác, đã bị chửi xối xả từ lâu.
Lipool Touliver sau khi gỡ được hai cánh tay của lão Otis Siyue, liền nhanh chóng ngồi đối diện lão, nét cười cười vô tội.
" Được rồi, cháu đang nghe đây, nói đi ạ "
Lão Otis Siyue không nói ngay, chậm chạp nâng ly trà uống một ngụm. Đặt ly trà xuống khay, Otis Siyue thở dài một hơi. Nhìn thẳng vào Lipool Touliver, thiếu niên cũng không khiêm nhường, trực tiếp nhìn vào con ngươi của Otis Siyue.
Lão Otis Siyue như bị đọc tâm, vẻ mặt có chút đượm buồn nhìn sang chỗ khác: " Lipool, Nhật Bản muốn nhóc đến đó.. " để trở thành con chó của chúng.
Đương nhiên, vế sau đã bị lão Otis Siyue nuốt vào bụng.
Lipool Touliver nâng cằm suy tư, đáy mắt dấy lên một chút hứng thú với lời mời đột ngột này.
" Ừm hửm, họ muốn cháu về đấy làm gì? Ông biết chứ? "
Lần này, lão Otis Siyue lắc đầu, miệng chẹp chẹp vài cái, rồi lại thở dài. Lipool Touliver cảm thấy thú vị, nghe danh Nhật Bản rất xinh đẹp với nhiều nét văn hóa khác nhau, mà tận 231 năm trước Lipool Touliver đã học ở trường Phù Thủy Power Poe.
Nhìn sang lão Otis Siyue đang ngồi trầm lặng ở phía đối diện, Lipool Touliver bật cười khanh khách trước vẻ trầm ngâm của lão Otis Siyue.
" Ông lo xa quá, cháu sẽ không sao đâuuu " - Lipool Touliver ngân dài âm tiết cuối cùng, vẻ mặt cười cười làm lão Otis Siyue vừa giận vừa thương. Hình như, lão thấy nụ cười ấy chưa bao giờ tắt nhẹm đi cả.
" Cháu đi nhéeee "
" Kh- " - Còn chưa kịp để lão Otis Siyue nói xong, Lipool Touliver liền triệu hồi cây chổi của mình bay đi. Otis Siyue cũng chịu thua tên nhóc này, Lipool Touliver là đứa nhóc không rõ cha mẹ, năng lực không xác định vì chưa bộc lộ ra, càng khó đoán với vẻ mặt lúc nào cũng cười cười.
Otis Siyue thở dài, đi ra khỏi phòng chờ, gặp được Ana Inara vừa lên. Cô nhìn thấy người đứng đầu mang vẻ đượm buồn, cô đã làm việc cho Otis Siyue nhiều năm, cô hiểu tâm tình của vị trước mặt.
" Chính phủ Nhật Bản muốn em ấy đến đấy sao? "
" .... Ừ, đám đấy đúng thật đáng ghét "
Chỉ mong Lipool Touliver có thể đối phó được với chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro