[Chương 3]Giấc Ngủ Chung Và Sự Thay Đổi
Một buổi sáng mùa thu, Siren tỉnh dậy trong trạng thái mệt mỏi, thân thể đau nhức vì một đêm không ngủ yên. Cậu kéo chăn ra khỏi người và nhận ra chiếc giường của mình không còn nguyên vẹn như trước. Mấy thanh gỗ trên giường bị gãy, tạo ra một khoảng trống lớn ở giữa khiến nó không thể sử dụng được nữa.
“Ôi không...” Siren thì thầm, mắt nhìn chiếc giường hỏng mà chẳng hiểu phải làm gì.
Levi, khi nghe tiếng động, bước vào phòng. Đôi mắt hắn nhanh chóng nhận thấy vấn đề.
“Cái giường của cậu sao rồi?” Levi hỏi, không có chút biểu cảm nào, nhưng giọng nói trầm trầm như thể đang điều tra.
“Chắc giường bị hư…” Siren nhìn lại Levi, vẻ mặt buồn bã. Cậu không biết phải giải thích thế nào về việc này, chỉ biết nó khiến cậu cảm thấy rất khó chịu.
Levi lặng lẽ quan sát cậu, rồi một lúc sau, hắn bước ra ngoài.
“Đợi một chút.”
Ngày trôi qua, và Siren vẫn không có chỗ ngủ. Cậu đi qua đi lại trong phòng, không biết phải làm gì với chiếc giường hỏng. Lúc này, Levi bước vào với một chiếc chăn lớn trong tay.
“Ngủ chung với tôi đi,” Levi nói một cách lạnh lùng, nhưng ánh mắt của hắn không hề lạnh.
Siren nhìn hắn một lúc, ngẩn ngơ. Cậu chưa bao giờ ngủ với ai ngoài chiếc giường riêng của mình. Nhưng cảm giác kỳ lạ trong lòng bảo cậu làm theo.
Levi quăng chăn xuống giường của mình rồi quay lại, không chờ đợi sự phản đối nào. Hắn đưa tay ra, kéo Siren vào trong vòng tay mình.
Siren cảm thấy cơ thể mình được ôm chặt, ấm áp và an toàn hơn bao giờ hết. Cậu không nói gì, chỉ im lặng, nhưng trái tim cậu đập mạnh mẽ hơn. Cảm giác này không giống những lần ôm ấp của Isabel hay Farlan. Đây là một sự ấm áp hoàn toàn khác, đầy sự che chở.
“Chúc ngủ ngon, nhóc con,” Levi thì thầm.
Từ đêm đó, Siren không còn ngủ một mình nữa. Mỗi tối, cậu đều nằm gọn trong vòng tay của Levi, đôi khi cảm thấy hơi ngột ngạt nhưng lại không muốn rời xa. Và từ đó, Levi cũng không thể ngủ yên nếu thiếu sự hiện diện của Siren bên cạnh.
Mỗi khi Siren di chuyển trong giấc ngủ, Levi cảm nhận được sự chuyển động đó và không thể ngủ được nếu không biết cậu ở đâu. Dần dần, hắn trở nên phụ thuộc vào sự gần gũi này.
Có những đêm, khi Siren trở mình hoặc có một tiếng động nhỏ, Levi lại mở mắt, nhìn sang bên cạnh. Dù chưa bao giờ thừa nhận, nhưng trái tim hắn bắt đầu cảm thấy một sự trống vắng khi không có Siren gần mình.
“Không được đi đâu, nhóc con,” Levi thì thầm vào tai cậu mỗi khi cậu bắt đầu dịch chuyển trong giấc ngủ.
Siren không hiểu hết những lời nói đó, nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự an toàn khi ở gần Levi. Cậu chỉ mỉm cười rồi nhắm mắt lại, chìm sâu vào giấc ngủ.
Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Siren có những thay đổi rõ rệt. Cậu trở nên thân thiết hơn với Levi, và dường như mỗi lần có chuyện, Siren đều tìm đến Levi để được vỗ về. Cậu không còn cảm giác sợ hãi hay lạ lẫm mỗi khi ở gần hắn. Thay vào đó, cậu cảm nhận được sự bảo vệ, sự chở che từ một người mà cậu dần coi như gia đình.
Levi, trong khi đó, cũng nhận ra rằng Siren không chỉ là một đứa trẻ mà hắn cần phải bảo vệ, mà cậu còn là một phần quan trọng trong cuộc sống của hắn. Mỗi lần thấy cậu cười, thấy cậu nũng nịu hay hỏi về thức ăn, một cảm giác lạ lẫm, dịu dàng trỗi dậy trong lòng Levi.
“Cậu… Cậu không thể ngủ mà không có tôi sao?” Levi hỏi một ngày khi thấy Siren cố tình quấn quýt bên cạnh hắn.
Siren chỉ gật đầu, đôi mắt ngây thơ nhìn hắn. “Không… Cậu muốn ngủ với anh.”
Levi im lặng, nhưng trong ánh mắt của hắn, một chút mềm mỏng không thể che giấu.
Cuộc sống ở dưới lòng đất trôi qua với những buổi huấn luyện và những trận chiến ngắn. Siren ngày càng quen thuộc hơn với mọi người trong nhóm của Levi. Isabel luôn là người tươi vui, còn Farlan luôn làm tất cả mọi thứ một cách cẩn thận. Nhưng Siren vẫn cảm thấy mình thuộc về một nơi duy nhất — bên cạnh Levi.
Chưa bao giờ cậu cảm thấy như vậy. Trong quá khứ, cậu chỉ được dạy cách trở thành một cỗ máy chiến đấu. Nhưng ở đây, với Levi, Isabel, và Farlan, cậu dần dần cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm thật sự.
Cảm giác khi được ôm vào lòng, được chăm sóc, những hành động tưởng chừng đơn giản như việc chia sẻ một bữa ăn, bỗng trở nên vô cùng quý giá đối với Siren.
Những ngày qua, cậu đã không còn là một đứa trẻ lạc lõng, không biết gì về thế giới này. Cậu đã có một nơi để trở về, một gia đình để yêu thương và được yêu thương.
Và trong lòng cậu, cảm giác đó không chỉ gói gọn trong sự bảo vệ của Levi. Nó dần trở thành tình cảm sâu sắc hơn, một tình cảm mà cậu không thể lý giải, nhưng cũng không muốn từ bỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro