Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Hoàng Nam đang trên đường về nhà.

Ngoài trời hiện đang xuất hiện vài hạt mưa nhỏ rơi xuống áo cậu.

Từ những hạt mưa bé dần dần mưa to hơn khiến cả cơ thể cậu ướt sũng.

Nước vào mắt cậu khiến cậu không thể nhìn rõ được xung quanh.

Bỗng một chiếc xe lao tới...

- Cuối cùng cậu chủ cũng tỉnh lại. Thật là may quá đi!

Một giọng nói thốt lên

Cậu từ từ mở mắt.

Ánh sáng của mặt trời khiến cậu nhíu mày lại.

Cậu từ từ mở mắt, thấy đồ vật xung quanh cậu vô cùng lạ và nhìn qua cũng có thể đoán giá tiền của nó đắt đến chừng nào.

Cậu bỗng nói:

- Các cô là ai? Sao tôi lại ở đây?

Một cô gái liền nói:

- Cậu chủ trên đường đi tới trường thì bị một đám côn đồ bao vây rồi còn đánh và cướp hết đồ đạc của cậu nữa. Sau hôm ấy, cậu chủ được đưa vào bệnh viện.

Cậu trả lời:

- Ra là vậy.

Các cô hầu gái liền ra khỏi phòng của Minh.

Cậu liền cảm thấy khó hiểu tại sao cậu lại ở đây.

Không phải cậu đã chết rồi sao.

Cậu lại nhớ đến cuối tiểu thuyết mình đang đọc dở.

Không lẽ...cậu đã xuyên không.

Một lúc sau cậu xuống phòng ăn thấy ba của nguyên thân đang ăn vô cùng thân mật với một người phụ nữ.

Cậu chợt nhớ ra đó là mẹ kế của nguyên thân – Vũ Linh.

Chưa kể bà ta còn có một đứa con riêng kém hơn cậu 4 tuổi tên Hoàng Lân.

Ba nguyên thân thấy cậu xuống ông cũng chỉ liếc một cái rồi thôi.

Nhiêu đó cũng đủ cho thấy ông ta khinh thường nguyên thân cơ nào, nguyên nhân cũng dễ hiểu thôi, ông ta kết hôn với mẹ của nguyên thân vì liên hôn kinh tế chứ không có tình cảm, chính vì thế mà sau khi mẹ nguyên thân mất chưa được bao lâu ông ta đã đem tình nhân về làm vợ, lại còn có thêm đứa con trai kém nguyên thân mấy tháng tuổi, hơn nữa đứa con riêng này lại vô cùng thông minh tài giỏi chứ không giống nguyên thân học hành dốt nát lúc nào cũng ru rú trong phòng.

Vũ Linh của ông ta thấy Nam xuống thì bắt đầu cười nói dịu dàng nhưng thật ra chỉ là giả tạo, bà ta luôn lo lắng nguyên thân sẽ cướp tài sản với con trai bà ta.

Bữa tối hôm ấy, cứ ngỡ sẽ diễn ra bình thường, Nam còn nghĩ sau bữa ăn này cậu sẽ tích góp một ít tiền trốn đi nhưng bỗng dưng người ba không thường không mấy quan tâm cậu lại nói với câu:

- Mày chuẩn bị đi 5 ngày nữa sẽ kết hôn với con trai của nhà họ Phạm.

Nam đang thoải mái ăn cơm bỗng dưng đứng hình.

Không xui xẻo vậy chứ, rõ ràng cậu có kế hoạch rõ ràngrồi mà

Con không đồng ý!

Nam vội nói.

Trình Tranh sa sầm mặt mày, nói:

- Mày không đồng ý cũng phải đồng ý!

Nói xong ông ta đứng dậy không cho Nam cơ hội nói tiếp. Cậu bực mình đi lên phòng.

Nằm trên giường than thở nghĩ mãi không ra cách từ chối thì điện thoại bên cạnh reo lên, Nam vừa bắt máy thì nghe thấy một âm thanh rít gào:

Nam ơi! Mày sắp kết hôn rồi hả?

Nhìn vào tên trên điện thoại, hóa ra là bạn thân của nguyên chủ, tên Minh.

Nam nói ừ rồi hỏi tại sao cậu ta biết.Minh nói:

Thiệp mời tới dự hôn lễ ba mày gửi cho nhà tao này.

Trên thiệp mời ghi mày kết hôn với Phạm Nhật Thành.

Cậu thầm hận ba mình đã nhanh tay gửi thiệp mời, vậy mà mình lại là người biết cuối cùng, nói:

Tao cũng không muốn kết hôn đâu nhưng ba tao ép phải cưới.

Nam chửi thề một câu rồi nói:

Tao nghe nói tên này là một tên kì quái lắm, lúc nào cũng trưng ra cái mặt lạnh lùng thâm trầm, tên này nhiều thủ đoạn tàn nhẫn lắm, nghe người ta nói tên này cùng bi3n thái nữa.

Mày nên cầu phúc đi là vừa

Nói rồi cậu tắt máy rồi chui vào chăn thầm cầu phúc cho mình.

Những ngày sau đó cậu vừa phải nghĩ cách cứu bản thân vừa phải ứng phó với việc tổ chức hôn lễ.

Sáng buổi hôn lễ hai nhà đã hẹn để 2 chú rể đến cơ quan để đăng kí kết hôn trước sau đó đến nhà thờ hoàn thành hôn lễ.

Nam ngồi trên hàng ghế chờ mà lòng như tro tàn, nam chính sao đến trễ vậy chứ, rõ hẹn 8 giờ mà bây giờ 8:30 rồi vẫn chưa đến.

Thầm phê phán tác phong làm việc của nam chính thì Hiên thấy một người đàn ông đi về phía mình.

Cậu ngẩng mặt lên thì thấy nam chính đang đứng trước mặt cậu.

Cậu âm thầm đánh giá người trước mặt, đôi mắt sâu đen nháy không nhìn rõ cảm xúc, đôi môi hơi mím thẳng, sống mĩu cao cao nhưng tổng thể khuôn mặt khiến người ta không thể nói gì ngoài chữ đẹp.

Mặc dù Hoàng Nam cũng đẹp nhưng nét đẹp của cậu theo kiểu hơi ngây ngô ngoan ngoãn, còn người trước mặt lại mang đến cho người ta sự xa cách lạnh nhạt.

Đăng kí kết hôn xong cũng đến 9:30, cả hai nhanh chóng đến địa điểm tổ chức hôn lễ.

Đến đây rồi Nam mới cảm thấy cái gì mới là chân chính của sự giàu có.

Nơi tổ chức hôn lễ là một nhà thờ cổ kính, trên lối đi vào nhà thờ được đặt những chậu hoa nhỏ dọc theo lối đi.

Đến trước một cánh cửa lớn bằng gỗ Nam căng thẳng đẩy cửa, ngay lúc đó tất cả mọi người trong nhà thờ đều quay lại nhìn cậu.Tất cả mọi người già có trẻ có đều ăn mặc sang trọng, nam mặc tay trang nữ mặc váy dạ hội, tất cả đều lung linh rạng rỡ.

Nam đi đến nơi thực hiện nghi lễ rồi đứng sánh ngang vơi Phạm Nhật Thành.

Mục sư đi đến và bắt đầu nghi lễ.

Từ lời tuyên thề rồi nghi lễ, chiêu đãi khách mời đến tận chiều tối hai người mới được nghỉ.

Thành gọi trợ lí đến đón rồi cả hai đến nhà của anh.

Căn biệt thự 3 tầng sang trọng nhưng Nam làm gì có sức mà ngắm nhà, cậu quay sang hỏi người bên cạnh:

- Phòng tôi ở đâu vậy?

Phạm Nhật Thành nhìn Nam, dường như anh ta khá hài lòng với biểu hiện của cậu.

Trên lầu 3 cạnh phòng ngủ của tôi

Thành nói

Nhà này trừ thư phòng và phòng tôi thì cậu cứ thoải mái.

Nói xong anh ta đi thẳng lên lầu.

Nam chẳng biết nói gì nữa, đành phải đi theo lên lầu 3, trên lầu này trừ phòng ngủ của cậu ra thì chỉ còn phòng ngủ chính của Phạm Nhật Thành.

Căn phòng của cậu khá rộng được thiết kế theo phong cách đơn giản, cửa sổ nhìn thẳng ra con sông ngay sau khu biệt thự.

Nam không nghĩ nhiều liền cởi trang phục trên người cậu rồi ngâm mình trong bồn tắm.

Phải nói kiếp trước Nam không có gia đình cũng không có tiền tài, căn phòng cậu thuê trọ cũng chỉ là một căn chưng cư nhỏ thôi, thật không ngờ mình lại có cơ hội sống lại, lại được gả vào gia đình quyền quý Nam không biết đây nên nói là may mắn hay xui xẻo nữa.

Tắm xong Nam trèo lên giường rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Một đêm không mộng mị...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro