Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

📖 Chương 39 : Sáng sớm - Huấn luyện trường (24)

Giọng nói vừa dứt, thân thể của thực đường đại thúc dần nhạt đi, hóa thành vô số ánh sao lấp lánh tan vào không trung.

Hòa Ngọc quay đầu nhìn sang bên cạnh. Quả nhiên, những người làm vệ sinh cũng lần lượt hóa thành tinh quang, theo gió mà bay đi.

Một trận gió lướt qua, toàn bộ tinh quang rời đi. Toàn bộ NPC trong trường học đều biến mất trong khoảnh khắc ấy. Chỉ còn lại bốn người bọn họ, cùng bốn món trang bị rơi lại tại chỗ sau khi thực đường đại thúc tan biến.

Eugene đã tỉnh táo trở lại. Hắn vừa bước lên, vừa định mở miệng—

【Tích! Chúc mừng Lam Tinh 2333 Hòa Ngọc, Truyền Thừa Tinh 151 Trấn Tinh, Máy Móc Tinh 26 Eugene, Chiến Đấu Tinh 1 Vạn Nhân Trảm — thành công hoàn thành phó bản 《Sáng sớm huấn luyện trường》, chính thức thăng cấp mười vạn cường!】

【Chúc mừng bốn tuyển thủ cởi bỏ chân lý phó bản: "Tìm được chân chính hung thủ lớp trưởng, giết chết hung thủ thực đường đại thúc". Phần thưởng đặc biệt: Bốn món trang bị cao cấp.】

【Chúc mừng bốn tuyển thủ trở thành nhóm đầu tiên vượt phó bản 《Sáng sớm huấn luyện trường》, nhận thưởng: Bốn thẻ tổ đội.】

【Kể từ khi phó bản này kết thúc cho đến trước khi vòng sau bắt đầu, tuyển thủ không thể giết hại lẫn nhau.】

Âm thanh hệ thống vang lên, cả bốn người đều ngẩn ra.

Tính cả vật rơi từ hung thủ, tổng cộng tám món trang bị cùng bốn thẻ tổ đội, trong đó bốn món là cấp cao — phần thưởng cực kỳ phong phú.

Eugene cùng mọi người liếc nhau, ánh mắt phức tạp. Nếu không có Hòa Ngọc, e rằng bọn họ đã bị hạ gục ngay khi gặp thực đường đại thúc, hoặc mất mười vạn phiếu mà chẳng được gì.

Ngay cả khi may mắn sống sót, họ cũng chẳng thể hoàn thành nhiệm vụ "Tìm được chân chính hung thủ lớp trưởng."

Ai cũng từng nghĩ lớp trưởng là người tốt, ngay cả Anna bị hắn lừa cũng chẳng mảy may nghi ngờ. Hắn diễn vai quá hoàn hảo. Chính vì tin tưởng hắn mà cô gái mới đi ra ngoài — và gặp họa.

Tất cả manh mối đều khớp lại.

Không có Hòa Ngọc, phó bản này không thể nào qua nổi.

Làn đạn:

"Phó bản này thật sự quá đỉnh! Hòa Ngọc đúng là trâu bò!"

"Chỉ số IQ của hắn đáng sợ thật, hồi hải tuyển tôi còn xem thường, ai ngờ giờ lại thành kỳ tích."

"Trước đây ai nói nếu Hòa Ngọc qua được vòng đầu sẽ dốc hết phiếu cho cậu ta đâu? Ra mặt đi nào!"

"Nói thật, nếu hắn không là huấn luyện lão sư bất tử, chỉ dựa vào sức chiến đấu kia thì vào phó bản cũng chết sớm thôi."

"Đúng, có phần may mắn, nhưng trí tuệ thì phải công nhận. Cậu ta mà qua được vòng hai, tôi quỳ luôn!"

"Tôi đứng chổng ngược luôn nè!"

Tuy nhiều người vẫn mạnh miệng, nhưng đến lúc này ai cũng phải thừa nhận — phó bản này thành công nhờ Hòa Ngọc.

Eugene chỉ về tám món trang bị lơ lửng giữa không trung:
"Những thứ này... chia thế nào?"

Làn đạn:

"Lại tới rồi, chia đồ chắc chắn có chuyện!"

"May mà hệ thống cấm PvP tạm thời, chứ chắc đánh nhau to."

"Eugene, Trấn Tinh, Vạn Nhân Trảm đều là cao thủ, chắc không đến mức đâu?"

"Nhưng mấy thứ này đáng lẽ nên về tay Hòa Ngọc!"

"Ai cho phép nói vậy? Hệ thống chia theo đầu người đấy!"

Hòa Ngọc đẩy nhẹ gọng kính, giọng bình thản:
"Một người hai món, tôi chọn trước, không ý kiến chứ?"

Ba người còn lại đều sững sờ. Eugene — người vừa mở đề tài — cũng kinh ngạc. Không phải vì cậu muốn chọn đầu tiên, mà vì cậu... muốn chia đều.

Trấn Tinh suy nghĩ giây lát rồi nói:
"Mấy món này lẽ ra phải thuộc về cậu."

Eugene gật đầu phụ họa. Còn Vạn Nhân Trảm thì bĩu môi:
"Hệ thống đã nói mỗi người hai món, chia đều chứ sao nữa!"

Hòa Ngọc mỉm cười:
"Hợp tác phải có nguyên tắc. Lúc trước đã nói, dựa theo cống hiến mà chia. Tôi là người trọng nguyên tắc."

Thật ra, cậu không hứng thú với mấy món này. Cái cậu cần là ấn tượng mà mọi người và khán giả sẽ ghi nhớ — một người thông minh, biết điều, đáng tin cậy, có thể làm đội trưởng.

Làn đạn:

"Trời ơi, Hòa Ngọc chia đều luôn?!"

"Tôi bắt đầu thích cậu ta thật rồi, vừa thông minh vừa không tham."

"Đúng là khác xa lúc hải tuyển, bây giờ tôi vote luôn, Hòa Ngọc là MVP!"

"Mấy người ngu quá! Hắn không lấy đồ là tự chuốc chết! Nhưng hắn đang top phiếu, vòng sau chắc thăng cấp luôn!"

Cậu chọn trước — ánh mắt hướng về hai món: một quyển 《Vũ khí rèn bách khoa toàn thư》 và một viên hạt giống.

Lựa chọn này khiến mọi người đều kinh ngạc.

"Điên à? Không chọn đồ tăng sức chiến đấu mà lấy... hạt giống?"

"Không hiểu nổi, thật sự không hiểu nổi luôn!"

Trấn Tinh nhíu mày: "Cậu chỉ cần hai món đó?"
Hòa Ngọc gật đầu, đáp nhẹ: "Đúng, chỉ cần vậy."

Eugene định nói gì đó, nhưng rồi thôi.
Vạn Nhân Trảm cười khẩy: "Đúng là đồ ngu."

Cậu không đáp, chỉ nói: "Đi lấy trang bị đi, còn phải rời phó bản."

Eugene chọn bộ máy móc tay và áo ẩn thân; Trấn Tinh lấy khoáng thạch và phi hành cụ; Vạn Nhân Trảm chọn khoáng thạch còn lại cùng dược tề khôi phục.

Sau cùng, bốn người mỗi người nhận một thẻ tổ đội.

Trấn Tinh nghiêm túc nói:
"Hòa Ngọc, cảm ơn."

Eugene gật đầu:
"Nợ cậu một ân tình, sau này trả."

Vạn Nhân Trảm hừ lạnh:
"Đừng tưởng nhường tôi trang bị là tôi tha cho cậu. Sau phó bản, tôi  vẫn sẽ giết cậu!"

Hòa Ngọc chỉ phẩy tay, không đáp. Ánh sáng lóe lên, bốn người rời khỏi phó bản 《Sáng sớm huấn luyện trường 》.

------

Trạm trung chuyển mười vạn người ồn ào đến mức choáng ngợp. Hòa Ngọc xuất hiện ở một góc nhỏ, ba người còn lại không ở cạnh, chắc đã được dịch đến khu vực khác.

Phía trước là màn hình chiếu khổng lồ, hiển thị các phòng live stream của tuyển thủ còn trong phó bản.

Dòng chữ lớn nổi bật phía trên:

【Đã thăng cấp: 98,992 / 100,000. Còn lại danh ngạch: 1,008】

Chỉ còn hơn một ngàn suất!

Khi con số giảm nhanh như điên, hình ảnh các tuyển thủ trong khung hình đều tràn đầy hoảng loạn, thậm chí có người bật khóc cầu phiếu.

Không đến năm giờ sau, danh ngạch đã đầy.

【Tích! Vòng đào thải thứ nhất "Trăm vạn tiến mười vạn" chính thức kết thúc! Chúc mừng các tuyển thủ thăng cấp!】

【Trước khi vòng hai bắt đầu, sẽ mở ra một phân đoạn đặc biệt —— 《Tâm cơ tổ đội kỳ》】

【Trong giai đoạn này, mỗi tuyển thủ có thể gửi lời mời tổ đội cho người khác. Nếu đối phương đồng ý, hai người sẽ cùng tiến vào phó bản kế tiếp.】

【Lưu ý: Mỗi người chỉ có thể gửi một lời mời. Nếu bị từ chối, cơ hội tổ đội sẽ mất!】

【Nếu có "Thẻ tổ đội", có thể lựa chọn: "Trói định" (chỉ định hai người bắt buộc tổ đội cùng mình) hoặc "Tuyệt đối không trói định" (chỉ định hai người không thể tổ đội cùng). Hai thẻ dùng đồng thời sẽ triệt tiêu hiệu quả.】

【Hãy chọn đồng đội mà ngươi tin tưởng nhất.】

Âm thanh hệ thống vừa dứt, trạm trung chuyển lập tức nổ tung bởi vô số lời mời và thương lượng.

"Cậu muốn tổ với tôi không?"

"Chúng ta nên chọn người yếu để dễ thắng chứ?"

"Không, tôi sợ bị phản."

"Vậy cậu mời tôi?"

"Không được, nhỡ cậu mời thêm ai khác rồi liên thủ giết tôi thì sao?"

Tiếng ồn ào khắp nơi.

Hòa Ngọc nhướng mày, lẩm bẩm:
"'Tâm cơ tổ đội kỳ' à... quả nhiên danh xứng với thực."

Chỉ cần một lần gửi đi — nếu bị từ chối, coi như mất cơ hội. Nhưng nếu chấp nhận, đối phương lại có thể kéo thêm người khác vào giết mình.

Một trò chơi không có niềm tin.

Và ngay lúc cậu nghĩ vậy, hệ thống báo:

【Bạn nhận được 4 lời mời tổ đội.】
【Có 2 thẻ tổ đội được sử dụng trên người bạn.】

Hòa Ngọc nhướng mày.

Mọi người còn chưa gặp mặt, mà đã có kẻ sốt ruột đến vậy sao?

—— Rốt cuộc, là ai?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro