Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 64: Thị trấn ác ma

Trong bầu không khí hơi đông cứng, Giải Gia Lương bê món cuối cùng ra: "Mọi người cùng ăn cơm đi."

Tổng cộng bốn món. Để tiết kiệm nguyên liệu, có hai món là cháo và canh dễ no, hai món còn lại là rau tươi và thịt tươi khó bảo quản.

Điều kiện khắc nghiệt, nhưng Giải Gia Lương vẫn có thể làm cho món ăn có màu sắc, hương vị và hình thức đẹp mắt, thậm chí còn chuẩn bị cả sữa và rượu whisky.

Cũng chỉ có người có thực lực như anh ta mới có thể ung dung tự tại theo đuổi chất lượng cuộc sống trong phó bản.

Bốn người nhóm gã đầu trọc càng thêm ân cần với anh ta, trong bữa ăn không ngừng xu nịnh lấy lòng.

Giải Gia Lương vẫn luôn mỉm cười, thân thiện nhưng vẫn giữ khoảng cách, như một mặt hồ phẳng lặng.

Chung Niên mím môi, lặng lẽ quan sát, ánh mắt lướt qua từng người một, vẫn không quên trong căn nhà gỗ này còn có một người.

Người đàn ông đeo mặt nạ không tham gia bữa tối cùng họ, vẫn ở trên lầu, từ đầu đến cuối cũng không có ai hỏi đến, như thể đã đoán trước được.

Như đã canh đúng giờ, khi họ vừa dọn dẹp xong bàn ăn, người đàn ông đeo mặt nạ đi xuống, dựa vào góc tường như trước.

"Bây giờ mọi người đã đủ, chúng ta bắt đầu bỏ phiếu đi." Giải Gia Lương ngồi trên ghế sô pha đơn, vắt chéo chân, trên tay vẫn cầm một ly rượu whisky chưa uống hết.

Giọng điệu rõ ràng ôn hòa, tư thế cũng rất thoải mái, nhưng khí thế toát ra khiến những người có mặt không tự chủ được tin phục, ngay cả gã đàn ông đầu trọc tính cách mạnh mẽ cũng hoàn toàn nghe theo nhịp điệu của anh ta.

Nhưng Giải Gia Lương không hoàn toàn chi phối bằng lời nói và hành động, anh ta luôn dành chỗ cho sự thương lượng, hỏi han và chờ đợi ý kiến của mọi người.

Khi bắt đầu bỏ phiếu, anh ta không làm mẫu trước hoặc tiếp tục kiểm soát tình hình, mà nhường lại không gian.

Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn nhau, không ai dám làm chim đầu đàn.

Im lặng hồi lâu, gã đầu trọc đá vào ghế của người đàn ông gầy gò, khiến người này sợ hãi kêu lên, ra lệnh: "Cậu nói trước đi."

"Tôi... tôi..." Người đàn ông gầy gò lau mồ hôi lạnh không hề có trên trán, không biết là do căng thẳng hay không có chủ kiến, ánh mắt lơ đãng, đảo qua đảo lại giữa mọi người.

"Nhanh lên, đừng lề mề!"

Gã đầu trọc thúc giục, người đàn ông gầy gò ấp úng, nói không rõ ràng: "Tôi... tôi muốn bầu... cậu ta."

Gã đầu trọc lại hung dữ gầm lên: "Vừa rồi chưa ăn no à? Giọng nhỏ như vậy, nói rõ ràng!"

Người đàn ông gầy gò run rẩy, có thể là bị dọa nên có thêm can đảm, gã ta nuốt nước miếng, nhắm mắt lại, run rẩy chỉ tay về phía trước, hét đến khản cả giọng: "Tôi cảm thấy là cậu ta! Trước đó cậu ta chỉ nhìn tôi một cái, hồn tôi suýt nữa bị câu mất! Cho nên cậu ta chắc chắn là ác ma!"

"..."

Chung Niên ngạc nhiên, khó tin chỉ vào mình: "?"

Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, không biết ai cười khẽ một tiếng.

Phòng livestream tĩnh lặng như tờ bỗng sôi động, khán giả ngây người bừng tỉnh.

[Đột nhiên bị một cái nồi lớn đập cho choáng váng.]

[Mù rồi, vợ tôi xinh đẹp như vậy sao có thể là ác ma!]

[Phải nói là lý do này thật sự rất khó phản bác.]

[Vợ nhìn cái thằng đó lúc nào? Không phải là nói lúc chia phòng chứ?]

[Ánh mắt gì vậy, bây giờ tôi phải qua phòng livestream của tên khốn này để mắng.]

[Leo tường từ phòng livestream của đại thần Giải, vừa nhìn thấy đã không đi nổi, bây giờ còn kịp gia nhập đại quân chó liếm của vợ không?]

[Donate một nghìn tích lũy mới đủ tư cách vào fanclub nha, nghiêm cấm fan CP.]

Vì lý do kỳ quặc mà nhận được một phiếu bầu, Chung Niên có chút xấu hổ, nhất thời không biết nên biện minh cho mình như thế nào.

Cậu mở miệng, rồi lại nuốt lời xuống.

Lý do gượng ép như vậy, chắc là lấy đại một cái cớ chứ gì? Chỉ là cố tình nhắm vào cậu, một "người ngoài" mà thôi.

Vì vậy cũng không cần giải thích, dù sao cũng chỉ là vô ích.

Bầu không khí kỳ lạ kéo dài một lúc, Giải Gia Lương mới chậm chạp lên tiếng: "Được, vậy Chung Niên được một phiếu, những người khác thì sao?"

Có người mở đầu, việc tiếp theo không còn khó khăn nữa, tiếp nối người đàn ông gầy gò, ba người phía sau bắt đầu bỏ phiếu.

Gã đầu trọc nói thẳng: "Tôi bầu người đeo mặt nạ."

Cô gái Tiểu Du trong cặp đôi tình nhân rụt rè nói: "Tôi cũng vậy... Hắn ngay từ đầu đã rất kỳ lạ."

Chàng trai thì chỉ vào Chung Niên: "Tôi chọn cậu ta."

Chung Niên và người đàn ông đeo mặt nạ đều được hai phiếu, kết quả này nằm trong dự đoán của Chung Niên.

Quả nhiên, những người này đang liên kết với nhau để loại cậu và người đàn ông đeo mặt nạ.

"Vậy Chung Niên, cậu bầu ai?"

Chung Niên cẩn thận: "Tôi vẫn đang suy nghĩ, bầu sau cùng, được không?"

Lỡ như người đàn ông đeo mặt nạ vì muốn tự bảo vệ mình mà bầu cho cậu, cậu trở thành người có số phiếu cao nhất thì sẽ rất tệ.

Giải Gia Lương mỉm cười gật đầu, quay sang hỏi người đàn ông đeo mặt nạ: "Xin hỏi lựa chọn của anh là?"

Tim Chung Niên đập mạnh, cắn môi dưới chờ đợi câu trả lời của người đàn ông.

Chỉ thấy người đàn ông vẫn luôn im lặng nhấc mắt lên, ánh mắt sâu thẳm chuyển hướng, dừng lại trên người cậu.

Ngay khi Chung Niên nghĩ rằng đối phương sẽ nói ra tên mình, lại nghe thấy giọng nói trầm khàn thốt ra hai chữ khác: "Bỏ quyền."

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Gã đầu trọc gõ bàn: "Không được, không thể bỏ quyền được? Nếu tất cả mọi người đều bỏ quyền thì cuộc bỏ phiếu này còn chơi thế nào? Anh đã có hai phiếu rồi anh bạn, không lo lắng sao?"

Rõ ràng gã là một trong những người bỏ phiếu, nhưng lại làm như sợ thiên hạ không loạn, không cần nghĩ cũng biết gã muốn xem màn kịch Chung Niên và người đàn ông đeo mặt nạ cắn xé lẫn nhau.

Trong lòng Chung Niên đã định, thanh âm trong trẻo cất lên: "Tôi cũng bỏ quyền."

Như vậy, cậu và người đàn ông đeo mặt nạ đều có số phiếu bằng nhau, cuối cùng phiếu quyết định nằm trong tay Giải Gia Lương.

Vẻ mặt bất mãn của gã đầu trọc lại trở nên phấn khích.

Giải Gia Lương vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng trên môi, không hề bị tình huống này ảnh hưởng.

Nếu là người bình thường thì sớm đã bị đẩy vào thế khó xử.

Nhưng anh ta lại thản nhiên, xoay xoay ly rượu trong tay, chậm rãi mở miệng: "Bỏ quyền cũng có thể hiểu được. Dù sao cũng mới là ngày đầu tiên, mọi người đều chưa quen biết nhau, lập tức đưa ra quyết định thì có phần vội vàng, chi bằng thế này..."

"Đêm nay không tính, chúng ta sống chung thêm một ngày nữa, đợi ngày mai lại tiến hành bỏ phiếu. Tất nhiên... đêm nay tôi sẽ chú ý hơn, bất cứ ai kêu cứu tôi đều sẽ ra tay, sẽ không để mọi người uổng phí vì đã cho tôi cái mặt mũi này."

...

Như vậy, cuộc bỏ phiếu đêm nay không có kết quả.

Mọi người trở về phòng ngủ, Chung Niên đi cuối cùng bị Giải Gia Lương gọi lại.

"Tình hình tối nay khiến cậu hơi khó chịu phải không? Đừng lo lắng, đợi mọi người quen với cậu rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Dưới gọng kính bạc lạnh lẽo, nụ cười dịu dàng trong mắt người đàn ông đẹp trai có chút hời hợt, khiến người ta không nhìn rõ.

Anh ta nửa đùa nửa thật nói với Chung Niên: "Nếu cậu thật sự là ác ma, tối nay hãy đến phòng tôi, tôi sẽ rất hoan nghênh cậu đến ăn thịt tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro