Chương 16 -> Chương 20
Chương 16:
Đại thần tượng nắm tay của ta, thâm tình nhìn ta.
"Ta đã nghe được mọi chuyện, là ngươi đã cứu mạng ta."
Hắn hai tay sưng thành móng heo ở trên người ta sờ tới sờ lui: "Ngươi có bị thương không?"
Vẻ lo lắng trên mặt đại thần tượng đầu heo không giống như là gạt người, ta đột nhiên cảm thấy hắn có lẽ không ghê tởm như vậy, có thể là ta hiểu lầm hắn đi?
"Không có chuyện gì, ta..."
Lúc này cái móng heo kia dừng lại trên ngực của ta, nặn tới nặn lui.
"Không nghĩ tới vóc dáng của Điềm Tâm rất khá a."
Đầu heo hèn mọn mà nở nụ cười.
Tay của ta cũng bắt đầu động.
"Ngao!"
Ta quả nhiên là ra tay quá nhẹ.
-------
Chương 17:
Quản lí bưng canh hầm đến cho hắn: "Ta trước tiên thay ngươi tạm dừng hoạt động, ngươi... Ồ, mặt của ngươi sao lại càng sưng lên."
Đại thần tượng mơ hồ không rõ mà nói một câu: "Đều do tiểu Điềm Tâm quá gấp gáp, không nhịn nổi."
Quản lí hỏi: "Gấp gáp, không nhịn nổi?"
"Ai nha" đại thần tượng đắc ý nói, "Cẩu độc thân như ngươi sẽ không hiểu được đâu."
"..."
Quản lí đem chén canh nhét vào trong lồng ngực ta: "Ta có việc bận, phần còn lại giao cho ngươi."
Ta khó xử mà liếc nhìn đại thần tượng, đã thấy hắn thật nhanh ngồi dậy dựa vào gối chuẩn bị tốt tư thế, há to miệng chờ ta đút canh cho hắn.
"..."
Ta ở trong ánh mắt mong chờ của hắn đi tới, vén vạt áo của hắn lên.
"Nước miếng chảy xuống hết rồi, con người này thật sự không vệ sinh a."
Hắn là mấy trăm năm rồi bị bỏ đói sao? ◘_◘
-------
Chương 18 :
Hầu hạ đại thần tượng ăn canh là chuyện cực kì khó khăn, hắn cứ ngậm cái muỗng không chịu hé miệng, hai mắt nhìn chằm chằm dán chặt trên người ta, thỉnh thoảng phun ra một câu "Tiểu Điềm Tâm thật thân mật a".
Ta phải một bên đút canh, một bên phải đề phòng hắn sàm sỡ, còn phải nghe mấy câu quấy rầy của hắn. Ta thật khổ quá mà !!! o(╥﹏╥)o
"Lông mi của ngươi rất cong a, có phải là đi uốn không?"
"Không, có ngươi mới cong đó."
"Miệng của ngươi hồng hồng, thỉnh thoảng thoa son môi sao ?"
"Không, có ngươi mới thoa son đó."
"Ngươi..."
Ta không chịu được mà nói: "Ta cái nào cũng đều không dễ nhìn bằng ngươi!"
Đại thần tượng trưng ra bộ mặt hớn hở: "Ta biết ta ở trong mắt ngươi là đẹp nhất."
Excuse me凸(¬‿¬)凸
-------
Chương 19 :
Canh là ta uy hắn không nổi nữa.
Dưới tầm mắt quỷ dị của đại thần tượng, ta liền lấy muỗng của hắn múc canh nếm thử một miếng, ân, nóng lạnh không khác nhau lắm.
Sau đó giơ chén lên, mở miệng đại thần tượng ra rót canh vào.
Làm cho hắn khác biệt.
-------
Chương 20 :
Đại thần tượng một bộ dạng bị chà đạp chịu khổ nằm lỳ ở trên giường, cắn góc chăn gào khóc.
"Điềm Tâm, ngươi nơi nào cũng đều tốt, nhưng chính là quá thô bạo."
Quản lí vừa chạy về: "! ! !"
Ta nói: "Mỗi lần nhìn thấy ngươi, ta luôn không khống chế được chính mình."
Đại thần tượng nói tiếp: "Ta đáng trách, đáng trách, đều tại ta quá có sức hấp dẫn."
Quản lí: "Đang ở trong bệnh viện các ngươi có thể hay không khắc chế chút đi! Về nhà làm tiếp không được sao!"
-------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro