Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 4

Bộ phim mới mà Nhật Tuấn  tham gia đang bước vào giai đoạn quan trọng. Đây là một dự án lớn, với nội dung xoay quanh mối quan hệ đầy kịch tính giữa các nhân vật trong một gia đình danh giá. Anh thủ vai nhân vật chính – một người thừa kế lạnh lùng, đầy tham vọng nhưng mang trong mình nhiều bí mật.

Trong buổi họp báo ra mắt dàn diễn viên chính, đạo diễn bất ngờ giới thiệu một gương mặt mới gia nhập đoàn phim – Trương Ngọc Thùy Dương . Cô đảm nhiệm vai chính trong gia đình danh giá , là thanh mai trúc mã với nam chính.

Dương  là một nữ diễn viên trẻ tuổi, sở hữu vóc dáng nhỏ nhắn, mái tóc vàng óng ánh và đôi mắt đầy nhiệt huyết. Dù tuổi đời còn trẻ, nhưng cô đã ghi dấu ấn trong vài bộ phim trước đó nhờ sự chân thành và cảm xúc tự nhiên trong diễn xuất.

Khi bước vào trường quay ngày đầu tiên, cô tỏ ra có chút ngượng ngùng nhưng vẫn giữ phong thái chuyên nghiệp. Sau khi chào hỏi đoàn làm phim, cô tiến đến trước mặt Nhật Tuấn , cúi đầu đầy kính cẩn.

“ rất vui được làm việc cùng anh! Em đã theo dõi nhiều bộ phim của anh và học hỏi được rất nhiều điều!”

Anh nhìn cô một lúc, ánh mắt vẫn lạnh lùng như thường lệ. Anh chỉ gật đầu nhẹ và nói ngắn gọn: “Cứ làm tốt vai của mình.”

Cậu , đang đứng bên cạnh, không khỏi chú ý đến cuộc trò chuyện. Cậu mỉm cười nhẹ nhàng khi thấy cô có vẻ hồi hộp, nhưng ánh mắt cậu lại thoáng chút lạ lẫm khi thấy anh đáp lại cô một cách khá bình thản – điều mà anh hiếm khi dành cho người khác.

Trong suốt buổi quay hôm đó, Cô  không chỉ gây ấn tượng với mọi người bằng diễn xuất tự nhiên mà còn bằng thái độ làm việc chăm chỉ, tỉ mỉ. Cô thường xuyên trao đổi với đạo diễn và cả anh để đảm bảo mình nắm bắt đúng cảm xúc của nhân vật.

Ở một cảnh quay chung giữa Nhật Tuấn  và Thùy Dương , hai nhân vật đối mặt nhau trong một cuộc tranh cãi gay gắt hôn ước của hai bên gia đình sắp đặt ,  phải thể hiện sự giằng xé nội tâm khi đối đầu với người anh trai lạnh lùng nhưng đầy quyền lực.

Đạo diễn hô "Action!" và ngay lập tức, Thùy Dương  hóa thân hoàn hảo thành nhân vật của mình. Cô run rẩy, đôi mắt ngấn lệ khi nói:

“Anh luôn nghĩ mình giỏi hơn tất cả, nhưng anh có bao giờ nghĩ đến cảm xúc của tôi chưa? Tôi không cần tài sản, tôi chỉ muốn được nhìn nhận như một con người, không phải cái bóng của anh!”

Anh  đáp lại bằng ánh mắt lạnh lùng, nhưng giọng nói của anh mang đầy uy quyền. “Cảm xúc của em không quan trọng trong cuộc chiến này. Đây không phải nơi để bộc lộ yếu đuối. Nếu em không thể chịu đựng, tốt nhất hãy từ bỏ.”

Cảnh quay kết thúc trong tràng vỗ tay của đạo diễn và cả đoàn phim. Cô  thở phào nhẹ nhõm, cúi chào anh một cách kính cẩn. “Cảm ơn anh,  nhờ anh, em mới có thể thể hiện được trọn vẹn cảm xúc của nhân vật.”

Anh không nói gì, chỉ gật đầu. Nhưng trong lòng, anh thầm công nhận rằng cô  thực sự có tiềm năng lớn.

---

Sau buổi quay, khi mọi người đang dọn dẹp, cô  bắt chuyện với cậu . Với tính cách thân thiện, cô nhanh chóng thu hẹp khoảng cách.

“anh Vũ ơi ! anh làm trợ lý cho anh Tuấn  lâu chưa?” cô  hỏi, đôi mắt sáng rực tò mò.

“À, cũng được một thời gian rồi,” cậu  mỉm cười đáp.

“anh Tuấn  là một người rất tận tâm với công việc, nhưng đôi khi cũng khó đoán.”

Cô  bật cười. “Đúng vậy! Nhưng anh ấy quả thật rất chuyên nghiệp. Em cảm thấy thật may mắn khi được làm việc cùng anh ấy.”

Cậu  chỉ cười nhẹ, nhưng trong lòng cậu thoáng một chút cảm giác khó tả. Thùy Dương  là một cô gái đáng mến, nhưng sự ngưỡng mộ của cô dành cho Nhật Tuấn  khiến cậu  không thể không để ý.

---

Những ngày tiếp theo, Thùy Dương  thường xuyên trao đổi với anh về các cảnh quay. Tuy nhiên, anh vẫn giữ khoảng cách chuyên nghiệp. Anh không tỏ ra khó chịu nhưng cũng không đặc biệt thân thiện.

Trong một buổi quay, cô  đã lỡ làm sai một cảnh quay quan trọng, khiến cả đoàn phải làm lại. Cô cúi đầu xin lỗi, vẻ mặt đầy áy náy. Nhưng anh chỉ lặng lẽ nói: “Đừng tự tạo áp lực. Lỗi lầm là cách để học hỏi.”

Cô  ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn đầy biết ơn. Dù chỉ là một câu nói ngắn gọn, nhưng nó khiến cô cảm thấy được động viên rất nhiều.

Cậu , đứng từ xa quan sát, không khỏi cảm nhận được sự thay đổi nhỏ trong không khí giữa Nhật Tuấn  và Thùy Dương . Dù vậy, cậu chỉ lặng lẽ làm công việc của mình, giữ những cảm xúc trong lòng.

Mọi thứ trong đoàn phim vẫn diễn ra bình thường, nhưng với Thanh Vũ , mọi thứ đang trở nên phức tạp hơn. Những cảm xúc mà cậu đã cố gắng che giấu bấy lâu nay giờ đây dường như đang vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

Từ khi Thùy Dương  xuất hiện, Nhật Tuấn  – người luôn tỏ ra thờ ơ với hầu hết mọi người – lại có vẻ dành sự chú ý hơn cho cô bạn diễn mới này. Dù chỉ là những tương tác hoàn toàn công việc, nhưng trong mắt cậu , điều đó vẫn khiến cậu cảm thấy một nỗi bất an mơ hồ.

---

Hôm nay, lịch trình của anh khá dày đặc. Cậu , như thường lệ, đã chuẩn bị sẵn trang phục, kịch bản và đồ uống yêu thích của anh. Nhưng khi đến trường quay, cậu phát hiện mình đã để quên một phần tài liệu quan trọng ở nhà.

“Thanh Vũ ,” giọng nói trầm thấp của anh vang lên khi anh đứng trước phòng hóa trang, ánh mắt sắc bén nhìn cậu. “Bản sửa đổi kịch bản đâu?”

Cậu  khựng lại, đôi tay đang cầm đồ uống hơi run lên. “Ah… Tôi… Tôi sẽ quay lại lấy ngay!”

Anh nhíu mày, nhưng không nói gì thêm. Anh chỉ đưa tay xoa nhẹ thái dương, một dấu hiệu rõ ràng cho thấy sự khó chịu.

Cậu  cúi đầu xin lỗi rồi chạy vội ra ngoài. Trên đường đi, cậu không ngừng tự trách mình. Đây không phải lần đầu tiên trong tuần cậu mất tập trung vào công việc.

---

Khi cậu  trở lại với tài liệu trên tay, anh chỉ lặng lẽ nhận lấy mà không nói gì. Nhưng ánh mắt anh dõi theo cậu lâu hơn bình thường.

Dù không nói ra, anh nhận thấy cậu  gần đây không còn là chính mình. Cậu thường xuyên lơ đãng, không còn chu đáo và tập trung như trước. Anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh không thích sự thay đổi này.

Trong khi đó, Thùy Dương  đứng gần đó, quan sát mọi thứ. Cô nhận ra sự căng thẳng trong không khí giữa hai người, nhưng không dám hỏi.

---

Cuối ngày, khi mọi người đã rời khỏi trường quay, anh bất ngờ gọi cậu  lại.

“Thanh Vũ ,” anh nói, giọng điềm tĩnh nhưng có phần nghiêm khắc. “Cậu ổn không?”

Cậu  giật mình, không ngờ anh lại hỏi thẳng như vậy. “Tôi… ổn. Chỉ là dạo gần đây hơi căng thẳng thôi.”

Anh nhìn cậu, ánh mắt không thể hiện sự thông cảm mà là sự chờ đợi. “Cậu đã làm trợ lý cho tôi đủ lâu để biết rằng tôi không chấp nhận bất kỳ sai sót nào, dù nhỏ. Nếu cậu không thể tập trung, thì tôi nghĩ chúng ta nên cân nhắc lại.”

Lời nói của anh như một cú đâm thẳng vào lòng cậu . Cậu cảm thấy như mình đang bị từ chối, không chỉ trong công việc mà còn cả trong mối quan hệ vốn đã mong manh giữa hai người.

“Tôi… tôi sẽ cố gắng hơn,” cậu  cúi đầu, giọng nói nghẹn lại.

Anh không đáp, chỉ lẳng lặng quay đi, để lại cậu  đứng đó với cảm giác hụt hẫng.

Đêm đó, khi trở về nhà, cậu  ngồi thẫn thờ trước bàn làm việc. Trong lòng cậu tràn ngập cảm giác hối hận và bất lực. Tình cảm mà cậu luôn giữ kín bây giờ lại trở thành gánh nặng, khiến cậu không thể tập trung vào công việc.

Cậu biết mình không nên để cảm xúc chi phối, nhưng mỗi khi nhìn thấy anh và Thùy Dương  làm việc cùng nhau, một nỗi ghen tị không thể kiểm soát lại trỗi dậy.

“Phải làm gì đây?” cậu  thì thầm, cảm giác như bản thân đang lạc lối.

Ở phía bên kia, Nhật Tuấn  cũng không thể ngủ được. Anh nằm trên ghế sô pha, ánh mắt nhìn trần nhà. Những hình ảnh của cậu  cứ lởn vởn trong đầu anh – từ sự lúng túng của cậu sáng nay, đến ánh mắt buồn bã khi anh nói lời phê bình.

Anh không hiểu tại sao mình lại bận tâm đến những điều nhỏ nhặt như vậy. Anh chỉ biết rằng, sự thay đổi của Yamaguchi khiến anh không thể bỏ qua.

“Cậu ta đang giấu điều gì đó,” anh lẩm bẩm, lòng anh dấy lên một cảm giác khó gọi tên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy#lgbt