Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Chương 20: Bị người vô hình dùng nhon nhu to đạo tàn bụ

Không ý thức được mình vừa nói gì, Trần Vãn Chu hít sâu mấy hơi, nhắm mắt lại, tựa hồ không thể chịu đựng được sự xấu hổ khi mình là người duy nhất nói chuyện trong căn phòng này. Hàng mi dài, mí mắt run rẩy như cánh bướm bay, mỗi lần lướt qua những lọn tóc cũng nhẹ nhàng chạm đến lòng người.

Kỳ Dương hít sâu một hơi.

Cậu chợt cảm thấy tất cả sự kiên nhẫn và kiềm chế trước đây của mình chỉ là đang lãng phí sức lực.

"Tôi thật muốn đ.ụ chết anh..." Lẩm bẩm những lời tục tĩu mà người bên dưới không nghe được, Kỳ Dương chiếm lấy môi Trần Vãn Chu, vừa cắn vừa liếm, kích thích Trần Vãn Chu lần đầu nếm qua mùi tình dục này. Hai mắt Trần Vãn Chu đã mơ hồ, hơi thở hỗn loạn, thậm chí miệng âm hộ đã căng ra của anh cũng bất giác co lại, văn vẹo trong vô thức chủ động thít chặt phần thịt bên trong.

"...Ưm... ừm..." Môi anh tê dại vì nụ hôn nồng nhiệt của Kỳ Dương, Trần Vãn Chu vô thức mở miệng, muốn nụ hôn trở nên sâu hơn, nhưng Kỳ Dương lại không muốn tránh né động tác của anh, cậu hôn lên chóp mũi đầy mồ hôi của anh, bàn tay đặt ở eo của Trần Vãn Chu di chuyển đến phần bụng dưới xoa xoa. Không hiểu Kỳ Dương đang làm gì, Trần Vãn Chu ngơ ngác mở to mắt, quên mất mình không nhìn thấy được biểu tình của người kia.

Một cảm giác mất mát cực kỳ nhỏ từ đáy lòng dâng lên, Trần Vãn Chu nắm chặt mấy ngón tay lại, như muốn loại bỏ cảm giác này, ngẩng đầu cắn vào cằm Kỳ Dương, cùng Kỳ Dương hôn một nụ hôn thật sâu và kéo dài.

"A... Ư... Dương... Hức, A... ưm..." Lòng bàn tay chạm vào người của Kỳ Dương vẫn còn cảm thấy nhiệt độ lạnh lẽo, nhưng làn da chạm vào lại giống như ngọn lửa đang bùng cháy, Trần Vãn Chu lẩm bẩm gọi tên đối phương, vòng eo mềm mại của anh vô thức cong lên, lòng bàn tay ấn vào bụng anh cũng tăng thêm sức mạnh, Trần Vãn Chu chủ động cọ sát vào lòng bàn tay vào Kỳ Dương, tạo ra những tia lửa tê dại chạy khắp người, khiến mạch máu trên da có chút ngứa ngáy.

Kỳ Dương chưa bao giờ cảm thấy tên của mình phát ra từ miệng người này lại nghe hay đến thế, Kỳ Dương ngậm lưỡi của Trần Vãn Chu vào trong miệng, mạnh mẽ mút lấy, tiếng nước bọt không ngừng trao cho nhau lập tức vang lên trong đêm tĩnh lặng, rõ ràng đến mức vang vọng khắp căn phòng.

Cảm giác xấu hổ lần nữa ập đến như muốn nuốt chửng Trần Vãn Chu, anh nhắm mắt lại, mi mắt chớp chớp, giống như một món đồ tế lễ ngon lành do chính mình chủ động dâng lên.

Cẩn thận hôn đi nước bọt tràn ra từ môi Trần Vãn Chu, Kỳ Dương không ngờ phía dưới của cậu lại rơi vào trạng thái cuồng nhiệt đang cương lên. Cậu khẽ lắc lư eo và hông, nhẹ nhàng cọ xát quy đầu vào miệng âm hộ mềm mại của Trần Vãn Chu. Những đường gân phồng lên trên dương vật của cậu đang di chuyển theo cử động của Kỳ Dương mà không ngừng cọ vào phần thịt mỏng manh đầy nhớp nháp bên trong âm đạo của Trần Vãn Chu, khiến cơ thể trắng như tuyết của anh thỉnh thoảng lắc lư run rẩy, vô thức làm theo động tác để thích ứng với động tác sự di chuyển của Kỳ Dương.

Nhẹ nhàng cắn vào cằm của Trần Vãn Chu một cái, Kỳ Dương hơi đứng thẳng lên, liếc mắt nhìn xuống giữa hai chân đang mở rộng của anh. Dương vật trước đó tê liệt vì đau đớn lại ngẩng đầu lên, quy đầu chưa từng được sử dụng có màu hồng rất đầy đặn, lỗ nhỏ phía trên mở ra đóng lại, có dịch tuyến trong suốt rỉ ra, xương mu phía dưới giữa môi âm hộ cũng vô cùng mềm mại đang xếp chồng lên nhau, như một nhụy hoa sưng đỏ nhô ra, âm đạo mỏng manh như đang ôm một thứ gì đó dày và dài, bị cưỡng ép kéo căng thành một cái lỗ tròn to lớn.

Một vòng thịt mềm màu hồng ngoài miệng bị kéo căng hết mức, rỉ ra chất lỏng trong suốt, hai môi thịt thon dài dính sát vào dương vật vô hình của Kỳ Dương, khi miệng âm hộ vô thức co lại, bên trong liền co giật chảy ra tinh dịch khiến phần thịt bên trong huyệt đạo ẩm ướt, bóng loáng được tích tụ gần âm đạo lại bị dương vật vô hình chặn lại, cho đến khi lượng tinh dịch tích lũy quá mức khó có thể nhận thêm được nữa thì cậu mới bóp mạnh một cái. Phía trên liền rỉ ra vài sợi rồi trượt xuống dọc theo bờ mông đầy đặn.

Những biểu hiện của hình dạng này ở bên ngoài liền biết được mọi việc đagn diễn ra... thực sự còn nhiều hơn những gì nó có thể làm với tư cách là một người bình thường.

Dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve núm vú sưng tấy, Kỳ Dương nhìn cái miệng thịt co rút không thể khống chế, trong mắt có chút u ám.

Dường như có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi thiêu đốt của Kỳ Dương, Trần Vãn Chu giơ tay che mắt: "Không muốn, hức... đừng nhìn mà..."

Khi nói lời này, hai chân của anh vẫn giữ nguyên tư thế dang rộng hai chân, miệng thịt căng ra siết chặt không chịu nổi, như thể anh đang muốn đẩy thứ mà anh đang ngậm trong miệng thịt ra, nhưng lại có cảm giác như anh đang muốn nuốt nó vào sâu hơn.

Giống như một bông hoa đầy dục vọng gợi tình, nó thu hút người ta đến muốn chạm vào, muốn hôn, xâm phạm và chà đạp lên nó.

Một chút ham muốn tra tấn từ đáy lòng truyền đến, Kỳ Dương không khỏi tăng lực tay, dùng sức nhéo vào núm vú sưng đỏ của Trần Vãn Chu. Khoái cảm mãnh liệt xen lẫn đau đớn đột nhiên kéo đến, dọc theo đường âm đạo lan tỏa khắp cơ thể Trần Vãn Chu, gây ra những cơn sóng khiến đầu ngón tay của Trần Vạn Chu không khỏi run lên.

"...Hức...A... A..." Phải mất một lúc sau, một âm thanh như tiếng nức nở mới thoát ra khỏi cổ họng đã tạm thời mất đi khả năng phát ra âm thanh, Trần Vãn Chu ngẩng cao cổ lên, yết hầu của anh có một vết răng hơi trượt lên xuống, từ trong hốc mắt nước mắt tràn ra rơi xuống mu bàn tay, mang theo một loại ấm áp cùng cảm giác ẩm ướt: "Đau, hức, nhẹ thôi... A... Nhéo nhẹ thôi..."

"Thật dễ thương nha..." Dùng móng tay nhẹ nhàng gãi núm vú ngày càng sưng tấy của Trần Vãn Chu, Kỳ Dương cảm nhận được người trước mặt run lên không ngừng, dương vật cứng ngắc từ từ đưa vào âm đạo như thể làm theo lời Trần Vãn Chu. Nói xong, mỗi lần Kỳ Dương hơi rút dương vật ra một đoạn ngắn, rồi đẩy vào theo cách nhẹ nhàng nhất, từng chút một rút dương vật thô to của cậu ra.

Tuy nhiên, loại "nhẹ nhàng" giảm thiểu đau đớn này, thay vì để cho cơ thể Trần Vãn Chu được thả lỏng, lại giống như một con dao cùn mà không ngừng mài giũa các xúc giác khiến nó trở nên thấm đẫm hơi nóng.

"Không, a... Dương... hức, khó chịu... A, ngứa quá, ừm..." Âm đạo chứa đầy thứ to lớn bị nghiền nát từng tấc, từng đợt khoái cảm như cơn sóng nhỏ đang di chuyển trong cơ thể anh, cảm giác tê dại và ngứa ngáy khiến anh phát điên càng làm lộ ra sự trống rỗng lan tràn đến sâu trong tủy xương, Trần Vãn Chu không ngừng kêu lên, cơ thể anh như được bao bọc trong làn sóng tình mềm mại, có thể không dùng nhiều sức, lớp da thịt mềm mại xinh đẹp ở giữa không ngừng ồ ạt tiết ra nước, bề mặt dương vật dính vào đang bị bên trong hút chặt lại một cách say mê nhưng vẫn không thể nuốt thêm vào bên trong chút nào được nữa.

Càng cố gắng, cảm giác trống rỗng bất mãn càng mạnh mẽ, Trần Vãn Chu khẽ phát ra âm thanh nức nở, làn da trắng nõn phủ một tầng mồ hôi mỏng, toàn thân ướt nhẹp như vừa được vớt lên khỏi mặt nước. Vòng eo mềm mại vặn vẹo lắc lư một cách vô thức để đạt được một chút khoái cảm có thể làm dịu đi cơn ngứa ngáy trong cơ thể.

Kỳ Dương quay đầu hôn lên đầu gối hơi ửng đỏ của Trần Vãn Chu, khi Trần Vãn Chu theo bản năng duỗi thẳng eo, tìm kiếm quy đầu sắp rút ra khỏi âm hộ của anh, Kỳ Dương lại dùng lực đẩy mạnh hông vào lỗ của ânh Một tiếng "Phập", ngay cả hai viên tinh hoàn cũng bị dập mạnh đến mức đập vào mông người bên dưới, phát ra một âm thanh nhẹ.

"A...!" Thân hình mảnh khảnh đột nhiên uốn cong dưới sự kích thích đột ngột, Trần Vãn Chu không khỏi ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng kêu khe khẽ, đôi mắt lộ ra từ mu bàn tay bị rút ra của anh mang đầy vẻ bối rối, đôi mắt như ngọc lam ngâm trong làn nước xanh dày đặc, lộ ra một màu đẹp không tả xiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro