Chương 12
Chương 12: Dùng dương vật giả/ Tự đẩy dương vật giả ra khỏi âm đạo/ Cố ý bắt nạt người ta
Thân thể còn chưa đạt cực khoái của Trần Vãn Chu duỗi ra giống như đang rất căng thẳng, Kỳ Dương lấy bàn tay đang nắm lấy tay Trần Vãn Chu ra, vuốt ve vòng eo của anh, đôi môi vốn đã chạm vào lại càng gần nhau hơn, trao cho anh một nụ hôn sâu đầy nồng nhiệt.
Những ngón tay chôn trong âm hộ của Trần Vãn Chu cũng được rút ra, bàn tay di chuyển xoa lên phía trên vuốt ve âm vật sưng tấy, tinh dịch dính giữa các ngón tay đem bôi lên dương vật vừa mới phóng ra, Kỳ Dương liền rút lưỡi ra, nhẹ nhàng xoa xoa môi Trần Vãn Chu. Đầu ngón tay hơi lạnh lượn lờ quanh cái lỗ đầy quyến rũ.
Ý thức như đang lơ lửng trên mây chậm rãi rơi trở lại mặt đất, Trần Vãn Chu khẽ thở dốc, ngơ ngác mở mắt ra, dường như không hiểu đối phương có ý gì.
Thế là Kỳ Dương lại ấn ngón tay vào trong âm hộ nóng ẩm ướt, nhẹ nhàng chơi đùa với dương vật giả vẫn còn cắm bên trong hai lần, sau đó rút ra, xoa xoa phần thịt mềm mại xung quanh miệng âm hộ.
Lông mi của Trần Vãn Chu rung lên, chớp mắt mấy cái, vẻ bối rối trong mắt dần dần biến mất, lộ ra vẻ khó tin: "Rõ ràng là cậu có thể... lấy nó ra..."
Tình huống vừa rồi đã chứng minh đây là một chuyện dễ dàng đối với người này. Tuy nhiên, Kỳ Dương không muốn bỏ qua cơ hội này để ức hiếp người khác.
Cậu bỏ bàn tay đang vuốt ve âm hộ mềm mại của Trần Vãn Chu ra, nắm lấy tay anh và kẹp vào bắp chân của mình, tạo dáng dang rộng hai chân hết mức có thể để phát huy tối đa công dụng của âm hộ đang ăn dương vật giả.
'Hãy tự mình lấy nó ra đi.'
Mặc dù không có chỉ dẫn nào được làm ra, nhưng ý nghĩa trong hành động này lại vô cùng rõ ràng.
Trần Vãn Chu mở miệng, lại không biết mình muốn nói cái gì.
Vì những giấc mơ trước đó không phải là giả nên đối phương đã nhìn thấy bộ dạng phóng túng và hèn hạ hơn của anh, nhưng......
Bàn tay đặt lên khuỷu chân bất giác dùng một chút lực, nhẹ nhàng ấn vào miệng âm hộ mềm mại ở đó rồi đi vào trong.
Khi Trần Vãn Chu nghĩ đến việc mình chủ động thể hiện ra, Trần Vãn Chu cảm thấy thân thể sắp bị thiêu đốt, ngay cả đầu cũng có chút choáng váng.
Mái tóc dính đầy mồ hôi trên khuôn mặt anh được người kia dùng tay nhẹ nhàng đẩy sang một bên, một nụ hôn mềm mại lạnh lùng rơi xuống đầu ngón tay. Trần Vãn Chu vô cớ cảm nhận được một tia yêu thương cùng trân trọng từ đó.
'Rốt cuộc người này là ai?'
'Người này đến từ đâu?'
'Tại sao người này lại làm điều đó với anh?'
Có rất nhiều chuyện Trần Vãn Chu muốn chấn vấn người đó, mọi lời nói cũng đã cuồn cuộn lên đến tận đầu lưỡi và cổ họng, nhưng cuối cùng lời nói của Trần Vãn Chu lại không liên quan gì đến những điều anh nghĩ: "Không muốn, nhìn tôi..."
Ngay cả bản thân Trần Vãn Chu cũng biết rằng đây là một yêu cầu sẽ không bao giờ được đáp ứng.
Kỳ Dương hôn lên khóe miệng Trần Vãn Chu xem như đáp lại, nhưng ánh mắt lại rơi vào giữa hai chân anh mà không hề nhìn đi nơi nào khác.
Ánh mắt thiêu đốt đó dường như là thật, hoặc chỉ là ảo giác do ai đó đang nhìn tập trung vào nó. Âm hộ của Trần Vãn Chu cảm thấy đau nhức và tê dại, anh không tự chủ mà siết chặt âm hộ của mình mà run rẩy phun ra một dòng nước.
"...Ư..." Cắn lấy môi dưới, Trần Vãn Chu dùng hai tay ôm lấy hai chân ý dang rộng ra hết mức, cố gắng điều khiển hơi thở rối loạn của mình. Âm hộ lộ ra ngoài tầm mắt mà không có bất kỳ vật che chắn nào, run rẩy co rút lại, sau một lúc lại thả lỏng. Khe thịt hẹp và mềm không thể đóng lại hoàn toàn do có vật lạ bên trong, một khe mỏng ở giữa như ẩn như hiện lộ ra, để lộ khung cảnh đặc sắc bên trong...
Phần thịt mềm đỏ tươi được bao phủ bởi một lớp nước nhờn dày đặc, chuyển động qua lại rồi phun ra dòng nước chảy ồ ạt bị đè nén đã lâu.
Đây là lần đầu tiên anh làm loại chuyện này, Trần Vãn Chu hiển nhiên rất xa lạ. Anh siết chặt âm đạo, di chuyển những nếp thịt bên trong âm hộ của mình, cố gắng đẩy vật cứng cắm sâu vào bên trong ra ngoài nhưng hiển nhiên là Trần Vãn Chu không làm được, mỗi lần đẩy ra ngoài một chút là nó liền quay trở lại. Sau đó, khi snh thả lỏng, bên trong lại nuốt xuống, những đường gợn sóng không dày đặc ở vách thịt bên trong cọ sát vào điểm nhạy cảm, khoái cảm khơi dậy khiến vách thịt bên trong co giật làm cho Trần Vãn Chu không cách nào kiểm soát được, dòng nước ướt đẫm chảy ra âm hộ của anh, sau đó liền rơi xuống ga trải giường, chẳng mấy chốc vết ướt trên đó ngày càng sâu và lan rộng ra nhiều hơn.
Không lâu sau, Kỳ Dương nhìn thấy dương vật của Trần Vãn Chu lại cương lên, tinh dịch lần trước xuất ra vẫn còn dính trên quy đầu hồng hào, lắc lư qua lại theo nhịp thở gấp gáp.
Ánh mắt cậu dừng lại trên đôi môi gần như đang chảy máu của Trần Vãn Chu trong giây lát, Kỳ Dương nghiêng người hôn lên, dùng lưỡi tách môi Trần Vãn Chu ra khỏi kẽ răng của anh. Sau đó cậu dùng đầu ngón tay lấy một ít tinh dịch, đưa vào miệng của Trần Vãn Chu. Trong miệng Trần Vãn Chu liền có một mùi tanh kỳ lạ lan ra, khi Trần Vãn Chu ý thức được đó là gì, đầu anh đột nhiên càng nóng hơn, thậm chí anh còn cảm thấy một giây tiếp theo sẽ có hơi nước bay ra từ tóc mình.
Đôi tay đang giữ chân anh vô thức dùng sức, Trần Vãn Chu chớp chớp mắt, muốn cắn ngón tay để Kỳ Dương không rút ra được, cơ thể căng thẳng của anh hơi thả lỏng.
Có lẽ sự an ủi của Kỳ Dương đã có tác dụng, động tác tiếp theo của Trần Vãn Chu cũng trở nên thuận lợi hơn rất nhiều, ngón tay mảnh khảnh mềm mại cuối cùng cũng bị nhét vào trong, một đầu nhỏ nhô ra từ đáy được phủ một lớp kim loại, mơ hồ phản chiếu khung cảnh xung quanh.
Kỳ Dương khuấy động cái lưỡi quấn quanh của Trần Vãn Chu, hôn lên trán anh xem như khen thưởng, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve phần đùi trong đang co giật của anh.
Dương vật giả đưa vào âm đạo bị đẩy ra từng tấc, chiếc cổ gầy gò gần đỉnh cố ý tạo thành hình cong hếch lên, giống như một cái móc có độ cong nhỏ, bị mắc kẹt trong âm đạo, dù thế nào cũng không thể thoát ra ngoài được. Cái này......
Các đường cong trên đầu dương vật giả liên tục cọ sát vào phần thịt mềm ở phần nông của âm đạo, tạo ra cảm giác ngứa ran như xuyên vào các đường nối của xương, khiến cho Trần Vãn Chu cực kỳ khó chịu.
Trần Vãn Chu phát ra tiếng rên rỉ, cắn Kỳ Dương mạnh hơn, một chân không nhịn được mà tiến tới dựa vào ga giường, gần như dùng hết ý chí để chịu đựng cơn ngứa hành hạ, cố gắng đẩy ra phần cuối cùng của đầu dương vật giả
Tuy nhiên, dương vật được đẩy ra khỏi miệng âm hộ lại không hề trượt xuống ga trải giường mà giống như bị ai đó đỡ lấy, rơi xuống một lúc thì lại trở về độ cao ban đầu.
Trần Vãn Chu hơi hé môi, anh còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cây gậy mà anh vừa mới đẩy ra đã nhắm vào giữa miệng âm hộ, hung hăng bị người kia đâm vào.
Cú sốc không thể tưởng tượng được lại càng tăng thêm khoái cảm, Trần Vãn Chu duỗi thẳng ngón chân, chỉ trong chốc lát đã đạt đến cao trào. Một lượng lớn nước dâm từ khe hở bên trong âm hộ và dương vật của anh liền phun trào ra, để lại trên tấm ga trải giường vốn đã khô ráo một ít vết nước, Trần Vãn Chu hơi ngẩng cổ lên, một lúc sau, từ trong cổ họng của Trần Vãn Chu phát ra những tiếng khóc nức nở.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro