Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người thương kẻ nhớ

Đám tang của Tiểu Sơn diễn ra chưa lâu, sự đau buồn cũng chưa qua đi thì mấy ngày sau Tiểu Thanh cũng đi theo cậu, không từ mà biệt

Trong tác phẩm "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" của tác giả quá cố Nam Khang có 1 đoạn như sau

"Nhìn mây bay sông xanh sao lạnh lẽo
Tự hỏi lòng tâm liệu đã đóng băng
Chúc mừng anh tìm được người như ý
Không hối hận 7 năm cùng cạnh bên
LÀ NAM NHÂN EM ĐÂU ĐÒI LÍ LẼ
Không phụ lòng người ông xã em yêu
Sống nhát gan không thể gây tranh cãi
Đấu tranh lòng liệu rằng sẽ công khai
Từ cách sau em chỉ còn là quá khứ
Gặp bất ngờ anh sẽ chóng mà quên
Muốn hỏi anh nhưng bao điều em chẳng dám
Tay trong tay anh mãi hoài lẩn trốn
Tim em buồn anh lạnh lùng bước đi
Ngỡ bên cạnh, ngỡ lúc lại kiêu sa"

5 năm bên nhau, 5 năm xa cách, khoảng thời gian không ngắn không dài cũng chẳng chiếm nửa đời người

Nhưng lại giết chết 2 mạng

Cái hôm mà gia đình 2 bên tìm đến nhau để bàn bạc chuyện của 2 người  thì 2 lá thư được phát hiện ở trong ngăn kéo tủ ở đầu giường

1 bức của Tiểu Thanh 1 bức của Tiểu Sơn. Cả 2 bức thư nội dung không dài nhưng của Tiểu Thanh lại giống như bức thư hồi âm cho cái còn lại

Số ngày được viết bên trong thì lại là buổi tối hôm Tiểu Sơn qua đời, kèm thêm chữ kí của cậu

Cái còn lại là trước ngày anh mất, là sau ngày cậu mất tầm 3 ngày

Bức thư của cậu để lại có nội dung đơn giản "Tiểu Thanh, em cảm ơn vì tối nay anh đã chuẩn bị bất ngờ cho em, em không biết sao nhưng em không hiểu tại sao anh luôn chạy theo em. Em có bao điều muốn hỏi nhưng lại không dám, cảm ơn anh trong 5 năm đầu chúng ta yêu nhau đã trao cho em sự ấm áp và tình cảm, có lẽ đây là lời nói cuối cùng của em, lẽ ra ngay từ đầu chúng ta không nên bắt đầu mối quan hệ này. Cảm ơn tình yêu của em"

"Anh biết, anh có lỗi với em, anh xin lỗi vì chưa thể bù đắp cho em. Người con trai của anh"

Tuy chỉ vọn vẹn vài dòng đơn sơ nhưng lại chan chứa những cảm xúc, buồn vui lẫn lộn, ân hận dằn vặt

Bàn tay run rẩy chắp ngòi bút trên giấy, vài dòng xin lỗi ngắn gọn gửi người anh yêu

"Là nam nhân em đâu đòi lí lẽ" nhưng tại sao em không thể yêu, điều em có sao mà tự bay. Lời nói  như 1 viên đạn, giết chết em như 1 bông hoa nhỏ bị nhuộm màu máu

Sau cái năm cả 2 người đều ra đi, thì gia đình của Tiểu Thanh đã chuyển đi nơi khác sống, còn gia đình Tiểu Sơn vẫn đều đều cứ đến ngày dỗ của cả 2 đều là thắp hương, dâng hoa 1 tay gia đình họ làm

Gia đình Tiểu Thanh vì chuyển đi nơi khác sống nên cũng không thắp hương cho anh dù là 1 nén

Tuy vậy cô Lý và chú Lý vẫn tận tâm dâng hoa lên cả 2 phần mộ vì biết rõ chuyện Tiểu Sơn qua đời cũng không thể hoàn toàn trách cậu nhưng điều đó cũng không hoàn toàn là cậu không có lỗi

Tình yêu đó thuần khiết đơn sơ, họ đâu cần nhà cao cửa rộng, đâu cần ngày 3 bữa đều ăn sang, mà thứ họ cần chỉ 2 con người dưới cùng mái ấm sưởi ấm con tim chống trải

2 con người xa lạ, bỗng chốc thành người cùng cạnh bên với nhau, nhưng cho dù ông trời có cho họ tình kiếp trước nhưng nợ tình đến nào mới trả xong. Yêu nhau như sự vô hạn, mất nhau rồi như hố sâu không đáy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro