Chương 1
Đối diện nhà tôi có một hộ gia đình vừa chuyển đến.
Ngày hôm đó khi tôi vừa làm việc xong và đang cầm tách cà phê bước ra ban công thư giãn phơi nắng chiều một chút, ai ngờ lại đúng lúc trông thấy hàng xóm bên đó đang chỉ huy nhóm công nhân chuyển nhà khuân vác đồ đạc vào.
Nhìn qua thì có vẻ đây là một gia đình nhỏ gồm ba người. Người chồng trông khoảng 27-30 tuổi, cao chừng 1m75, dáng người cân đối cùng ngũ quan khá ưa nhìn thế nhưng khuôn mặt lại toát ra lạnh lùng, cau có. Giữa đôi chân mày là một nét nghiêm nghị đầy bức bối, ánh mắt lại càng tối tăm cùng không kiên nhẫn, nói chung là cả người toát lên cảm giác khó gần.
Anh ta nắm tay một bé gái dù nhỏ nhưng trông rất xinh xắn, hẳn sau này sẽ là một mỹ nhân, tuy vậy nom mặt cô bé lại chẳng mấy giống cha không khỏi khiến tôi nghĩ rằng mẹ con bé hẳn là một người rất đẹp.
Nhưng điều thú vị khiến tôi chú ý hơn cả là tuy được cha nắm ta nhưng con bé thay vì thả lỏng mà ngược lại lộ rõ vẻ khẩn trương và căng thẳng. Một tay bé ôm búp bê vải chó con, mím môi cẩn thận che giấu che dấu vẻ nhút nhát của mình dưới vẻ ngoài bình tĩnh.
Khi tôi còn mải mê quan sát họ thì bỗng một người thiếu nữ bất ngờ xuất hiện từ phía sau chiếc xe tải. Cô kéo theo hai chiếc vali lớn và chỉ trong nháy mắt ánh nhìn của tôi không thể dịch khỏi khuôn mặt của cô ấy.
Đó là một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp cao sang, kiều diễm. Mái tóc dài buông xõa nhẹ nhàng cùng làn da trắng mịn như tuyết, ánh nắng rực rỡ chiếu lên người cô khiến cô trông tựa như một viên pha lê trong suốt, mong manh dễ vỡ.
Dưới ánh nắng mùa hè chói chang, trên người cô ấy mặc một chiếc váy trắng đơn giản lại càng làm nổi bật vẻ thanh thuần, tinh khiết giống thiên sứ. Một dải lụa xanh nhạt vắt hờ trên cổ, như thể được sinh ra chỉ để tô điểm cho khí chất cao quý của cô.
Khi tôi còn đang bị vẻ đẹp của người thiếu nữ ấy mê hoặc, ánh mắt lại bất chợt liếc thấy người đàn ông đứng bên cạnh. Ngay khi nhìn thấy người thiếu nữ, đôi mày của anh ta nhíu lại càng sâu cộng vẻ mặt càng thêm khó chịu. Không chút do dự, anh ta liền xoay người kéo tay con gái đi thật nhanh mà hoàn toàn không để tâm đến những ánh nhìn xung quanh.
"Me ơi! Mẹ còn ở phía sau mà!" Cô bé vùng vẫy khỏi tay cha, vừa ngoái đầu tìm mẹ vừa cất tiếng hét to.
Mẹ?
Mãi đến lúc này tôi mới sững người nhận ra, thiếu nữ ấy thực chất là mẹ của đứa trẻ kia. Nếu chỉ nhìn qua vẻ ngoài, tôi đã nhầm tưởng cô ấy là chị gái của cô bé này.
Nhóm công nhân chuyển nhà thấy thiếu nữ mảnh mai, yếu ớt phải kéo theo hai chiếc vali lớn liền vội vã chạy đến ân cần giúp đỡ. Thế nhưng, cô chỉ mỉm cười lịch sự cảm ơn rồi sau đó kiên nhẫn tự mình kéo vali nặng nề, bước nhanh về phía người chồng. Cho dù bị anh ta hoàn toàn phớt lờ, thậm chí có vẻ như 'ném rơi' ở phía sau nhưng trên gương mặt cô vẫn không hề lộ chút oán trách. Ngược lại, cô còn nở một nụ cười dịu dàng gần như lấy lòng khi nhìn về phía chồng mình.
Chỉ đến khi hai người họ đến gần hơn, tôi mới nhận ra rằng thiếu nữ này thực sự rất cao. Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là do tỉ lệ cơ thể hài hòa nên trông cô ấy có vẻ cao. Nhưng thực tế, cô còn cao hơn chồng mình gần nửa cái đầu, đây là khi cô chỉ mang đôi giày đế bằng mà thôi.
Về phần bé con khi thấy mẹ mình đến gần, dường như cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều nên tiếng khóc thét của con bé dần lặng đi, dù vẫn bị cha nắm chặt tay nhưng ánh mắt và cả cơ thể con bé lại có xu hướng nghiêng về phía mẹ như muốn dựa gần hơn.
Tuy nhiên, người mẹ trẻ tuổi này dường như lại dành sự chú ý cho chồng nhiều hơn con. Sau khi nở một nụ cười dịu dàng để trấn an cô bé, thiếu nữ lại chuyển ánh nhìn chăm chú về phía sườn mặt lạnh lùng của người đàn ông. Chẳng mấy chốc, cả gia đình họ đã bước vào tòa nhà rồi dần dần biến mất khỏi tầm mắt của tôi.
Tôi khẽ mỉm cười nhấp một ngụm cà phê nóng, rồi thầm nghĩ đây quả thực là một gia đình có chút kỳ lạ.
Sự kết hợp giữa 'Người đẹp và Quái vật' vốn không phải chuyện hiếm trong đời. Việc một người phụ nữ xinh đẹp lại ở vị thế thấp trong một mối quan hệ không phải là điều chưa từng xảy ra. Nhưng những trường hợp như vậy thường có lý do, hoặc do 'Quái vật' phải yêu 'Người đẹp' đến mức mù quáng, ngoan ngoãn nghe lời, hoặc do 'Quái vật' phải là người có quyền thế hay tài sản kếch xù để bù đắp.
Thế nhưng trong gia đình đó, bất kể từ khí chất hay ngoại hình mà xét thì người vợ rõ ràng là một tiểu thư nhà giàu được nuôi dưỡng trong nhung lụa. Ngược lại, người chồng vô cùng bình thường ngoại trừ nhìn không dễ chọc ra thì còn lại chẳng có điểm gì nổi bật, nếu mà đứng giữa đám đông, chỉ mất vài giây là anh ta sẽ bị chìm lẫn vào biển người. Mà với tình huống như vậy thế như trong mối quan hệ này người tỏ ra lấy lòng và nhún nhường lại chính là cô tiểu thư giàu có kia. Thành thật mà nói thì điều này khiến tôi với tư cách cũng là một người đàn ông không khỏi vừa cực kỳ hâm mộ, vừa có chút ghen tị.
Vốn dĩ tôi nghĩ rằng mối quan hệ giữa tôi và gia đình kỳ lạ ấy chỉ dừng lại ở lần tình cờ quan sát từ ban công hôm đó. Nhưng không ngờ chỉ vào tối hôm sau, tôi đã nhận được một bát canh bí đao hầm sườn mà người vợ ấy đích thân mang đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro