Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Đụ A Nguyên sướng ngất

Chương 6: Đụ A Nguyên sướng ngất

Sau khi đặt ra mục tiêu, Đường Nguyên lấy lại bình tĩnh, tiếp tục hết lòng chăm sóc Đỗ Thừa An, mỗi ngày đều đem gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đứng trước hắn, miệng nhỏ ngoan ngoãn gọi phu quân.

Sau vài lần chi số tiền lớn mời đại phu  nên tiến triển rất rõ rệt, Đỗ Thừa An có thể đứng thẳng lên hồi lâu mà không cần giữ bất kỳ đồ vật nào. Tuy vậy, nhìn sang bên cạnh sẽ thấy Đường Nguyên luôn theo sát lo lắng không thôi, nóng lòng hỏi han: "Phu quân thấy đau không? Có muốn nghỉ chút không?"

Hai bàn tay nhỏ dũng cảm mà vươn ra, chuẩn bị dìu hắn.

Đỗ Thừa An còn chưa nói gì, ma ma một bên đã cười ngặt nghẽo: "Thiếu gia mau nghỉ một chút đi, nhìn thiếu nãi nãi sắp đau lòng phát khóc rồi."

Đường Nguyên ngay tức khắc đỏ mặt bừng bừng.

Đỗ Thừa An trông vô cùng thư thái, ngồi trở lại trên xe lăn, bắt lấy bàn tay mềm mại của tiểu thê tử kéo lại, tầm mắt hắn dừng tại khóe mắt đỏ hoe, đột nhiên bật cười.

"Nhát gan."

Đường Nguyên mặt đỏ hơn trái cà chua, không rõ vì câu nói 'nhát gan' này, hay vì ngỡ ngàng trước nụ cười của Đỗ Thừa An.

Tiểu thê tử mặt đỏ môi hồng cọ vào tâm tình ngứa ngáy của Đỗ Thừa An, hắn quay sang ma ma, nói: "Chuẩn bị nước, ta muốn tắm gội."

Ma ma nở nụ cười như đã nhìn thấu hồng trần: "Được rồi."

Thấy vậy Đường Nguyên cũng chuẩn bị lui xuống, "Ta đi lấy xiêm y sạch cho phu quân."

"Từ từ." Đỗ Thừa An giữ chặt cậu, ái muội xoa nắn từng ngón, "Bướm nhỏ còn đau không?"

Đường Nguyên, "Không đau nữa, thuốc của phu quân rất có tác dụng."

Đỗ Thừa An gật đầu, nói: "Nếu đã như vậy thì tý nữa tiến vào giúp ta tắm gội."

Bình thường hắn luôn tự mình làm mấy việc này mà không cần hạ nhân tới gần, sau khi chân bị thương thì càng không phải nói. Trước đó có nhiều người tò mò muốn xem trộm đều sẽ bị giáo huấn. Vậy mà lúc này người nọ dám trắng trợn dụ dỗ A Nguyên vào trong, hạ nhân trong viện không ai không biết ý đồ của Đỗ Thừa An, lập tức thay thau tắm lớn cho đôi uyên ương, chỉ còn Đường Nguyên ngây ngốc không hiểu sự tình, lấy xiêm y xong thì điều chỉnh nhiệt độ nước, một thân bận rộn từ trong ra ngoài.

Đỗ Thừa An đóng vai kẻ xấu thì đóng cho chót, không thèm mở miệng nhắc nhở, ngược lại chỉ quần áo trên người, lệnh: "Cởi ra. "

Đường Nguyên có chút xấu hổ, lảng tránh ánh mắt của phu quân, giúp hắn cởi áo ngoài, thất thần nhìn chằm chằm vào phía dưới phu quân, thanh âm nhẹ như bông: "Phu quân..."

Đỗ Thừa An nắm lấy tay cậu tiếp tục ấn lên thắt lưng, "Tiếp tục."

Đường Nguyên đành phải tiếp tục, những ngón tay trắng trẻo luồn qua ngọc bội, lông mi run rẩy.

Kéo đai lưng xuống, con cặc khổng lồ của nam nhân bật ra, khí thế dũng mãnh làm người ta sợ hãi.

Đường Nguyên hoảng sợ, theo bản năng đánh mắt qua một bên, trong lòng thầm cảm thán, thật lớn, chẳng trách lồn nhỏ của cậu đều bị đâm sưng đỏ. 

Tuy rằng mấy lần cậu bị phu quân đụ, nhưng lần nào cũng bị y phục che lấp, sao có thể cẩn thận quan sát kỹ như bây giờ.

Cậu chạy nhanh đỡ người tới thau tắm, ánh mắt không dám nhìn xuống nữa, "Phu quân quay lại đi, A Nguyên giúp chàng chà lưng."

Đỗ Thừa An kiên nhẫn trả lời.

Không biết có phải do nước nóng quá hay không mà vừa chà lưng cái, Đường Nguyên đã chảy mồ hôi nhễ nhại, hai má hồng phây phây. Chà xong phía sau lưng đến chà phía trước, đầu ngón tay không cẩn thận đụng phải cơ ngực rắn chắc của phu quân, lập tức lui lại giống như bị điện giật.

Cuối cùng, Đường Nguyên thu tay , "Phu quân, sạch sẽ rồi."

Đỗ Thừa An nhìn , "Còn có phía dưới."

Đường Nguyên trừng lớn mắt, "Phía dưới...... Phía dưới cũng muốn?"

Đỗ Thừa An: "Nếu không thì sao."

Đường Nguyên ngơ ngác, nỗ lực tìm lý do, "Chính là, chính là."

Không đợi cậu nghĩ ra cớ gì, Đỗ Thừa An cố tình xụ mặt, "Mau cởi quần áo của ngươi ra đi, nếu không nước vào sẽ lạnh lắm."

Cái này càng khiến Đường Nguyên chết lặng, "Còn muốn cởi quần áo!"

Đỗ Thừa An: "Không cởi ra thì sạch thế nào được."

Thùng cũng là thùng tắm lớn, thâm độc thật sự. Đường Nguyên cũng chỉ có thể miễn cưỡng cong eo, nghĩ tới nghĩ lui thì xác nhận chỉ có thể như vậy. Thế là Đường Nguyên xinh đẹp nhỏ nhắn bắt đầu thoát y.

Đầu tiên là áo ngoài, váy mỏng, quần nhỏ, sau cùng là yếm. Da thịt trắng nõn nà hiện ra trước mắt Đỗ Thừa An, nhiệt độ trong gian nhỏ tăng cao lên, khiến khung cảnh có chút kiều diễm tuyệt đẹp.

Đỗ Thừa An phả hơi thở thô nặng, nắm lấy cổ tay rồi đỡ Đường Nguyên đưa vào thau tắm, da thịt kề sát nhau.

"Phu quân, nóng."

Đỗ Thừa An ổn định hơi thở, múc gáo nước lạnh vào, thuận miệng trấn an, "Đợi chút nữa sẽ không nóng."

Tay vô tình lướt qua bầu ngực, hai ngón tay nhéo núm vú: "Hơi nhỏ."

Nghe câu đánh giá như vậy, Đường Nguyên có chút buồn bã, "Ma ma nói sẽ lớn lên nữa."

Đỗ Thừa lại xoa bóp nhẹ, ở bên tai cậu thấp giọng: "Ta sẽ chờ."

Tim Đường Nguyên lại đập nhanh, lí nhí nhắc nhở hắn: "Phu quân, còn chưa tắm xong."

Đỗ Thừa An nào còn tâm tư mà tắm nữa, hắn hiện tại đang hận không thể đem người trước mặt nhâm nhi toàn bộ, một tay xoa núm vú mềm mại, một tay lả lớt xuống mông nhỏ của Đường Nguyên, hết xoa lại miết, dùng sức đánh một cái, "Trên mông của tiểu dâm đãng toàn là thịt, có phải dùng cái này câu dẫn ta không?"

Đường Nguyên bị xoa nhũn ra, ê ê a a mà đáp lại, thanh âm mềm mại như tan ra trong nước: "Không phải mà."

"Không phải cái gì." Đỗ Thừa An dọc theo đáy chậu lần mò đến phía trước lồn nhỏ, hung hăng kích thích môi lồn, "Còn nói không phải, lồn nhỏ đút sâu như vậy, còn không phải câu nhân thì là gì?"

Đường Nguyên nức nở, mông nhỏ như muốn chạy thoát thân, nhích ra từng chút một, lại bị Đỗ Thừa An ấn lại, trong miệng không ngừng nhắc nhở: "Tắm chưa xong đâu, còn không mau tắm đi."

Đỗ Thừa An đưa tay sờ soạng mép lồn đã dính nhớp, trong lòng dâng lên thỏa mãn: "Để ta giúp A Nguyên rửa lồn nhỏ nhé."

"A?"

Rửa lồn?

Đường Nguyên hoài nghi chính mình nghe lầm, làm sao để rửa lồn?

Cậu nâng lên khuôn mặt đã lã chã hai hàng nước, ánh mắt đáng thương nhìn phu quân, sửa lại cho đúng: "Lồn nhỏ không thể rửa được như vậy, phải dùng nước."

Đỗ Thừa An ôn nhu mà hôn lên từng giọt nước mắt của tiểu thê tử, phía dưới ngón tay hung ác thăm dò bên trong lỗ lồn khép chặt, giọng trầm thấp: "Trong lồn của A Nguyên không phải đều là nước sao, chưa gì đã quên lần trước ai làm đùi ta ướt đẫm vậy hả?"

"Không có." Đường Nguyên bực bội đến xấu hổ, lồn nhỏ cực kỳ tự giác mà kẹp lấy ngón tay của Đỗ Thừa An, khó khăn hít thở, ăn nói tuy vụng về nhưng âm thanh mềm mại hướng đến hắn, nói: "Không thể là không thể, phu quân bắt nạt ta!"

Đỗ Thừa An ngày thường tuy mặt lãnh đạm, không hay nhiều lời, lúc xụ mặt xuống so với Đỗ lão gia còn thêm vài phần uy nghiêm. Nhưng tiểu thê tử của hắn giống như tiểu hài tử, nếu ai bắt nạt đều rất dễ khóc huhu.

Hắn nhịn đã lâu, lúc trước bởi vì chân bị thương nên không ân ái nhiều với cậu, hiện tại thương thế mới có một ít chuyển biến tốt, trong lòng khó kìm nổi ý muốn bắt lấy người để ăn ngấu nghiến. Đỗ Thừa An sớm đã quên béng lời mình nói vào đêm tân hôn, đầu óc mụ mị toàn hình ảnh non mịn của tiểu thê tử trong lòng ngực, phía dưới lỗ lồn còn gắt gao nhai nuốt ngón tay hắn.

Bên trong vừa ẩm ướt vừa nóng, Đỗ Thừa An rút ngón tay ra, đỡ con cặc thô to đã phát đau, chậm rãi đưa đến miệng lồn.

"Có thể hay không, thử rồi sẽ biết."

Tiểu huyệt chỉ mới bị ngón tay chơi qua, bây giờ đến cả con cá chà bặc thô to như vậy tiến công, nước mắt Đường Nguyên lại thi nhau rơi xuống, thở dốc rên rỉ: "Đau quá phu quân, có thể không rửa lồn cho A Nguyên được không?"

Trong lòng Đỗ Thừa An đã sớm nhũn ra, cúi đầu không ngừng hôn cậu, cắn mút môi Đường Nguyên, trong lòng bật cười, "Ngốc."

Vừa dứt lời một chút lại nhấm nháp môi cậu, hai tay dùng sức bóp lấy eo của tiểu thê tử ấn xuống, miệng lồn nhỏ bắt đầu nuốt dương vật đỏ tím nổi gân xanh vào trong.

Hai người môi dán môi, đồng thời rên rỉ ra tiếng, Đỗ Thừa An sảng khoái, Đường Nguyên tuy hơi đau nhưng mút mát sướng không kém. Không đợi Đường Nguyên chậm chạp tiến tới, Đỗ Thừa An đã giữ eo cậu nhấp trên xuống, nước trong thau tắm lắc lư theo nhịp rồi chảy ra sàn.

Đường Nguyên bị nắm lấy, lồn háu ăn cây dương vật, lại có nước ấm tiến vào theo, khiến bên trong nóng cực kỳ. Yết hầu phát ra tiếng rên rỉ, khuôn mặt đỏ ửng nhuốm hơi xuân ôm lấy cổ Đỗ Thừa An.

Trong gian phòng tràn ngập hơi nóng rực của tình ái, cùng tiếng thở dốc thô nặng của nam nhân, đến lực cắn Đỗ Thừa An mà Đường Nguyên cũng không còn, chỉ có thể đem môi dán nơi yết hầu hắn, tiếng khóc thút thít: "Phu quân...chậm lại chút, chậm, A Nguyên sướng...."

Đỗ Thừa An nâng cằm cậu lên, đối diện với đôi môi đỏ mà ngăn lại, động tác phía dưới không ngừng: "Có thật sướng không?"

Đường Nguyên dùng đôi tay mềm mại đẩy hắn ra, vừa muốn nói chuyện thì lỗ lồn lại bị dương vật hung hăng đỉnh tới, đột nhiên thấy tê dại.

Đỗ Thừa An từ trước đến nay vẫn luôn bình tĩnh thêm một chút đắc ý: "Đụ A Nguyên đến sảng khoái."

Đường Nguyên bị khi dễ mà khóc tu tu, bên dưới miệng lồn luôn gắt gao kẹp lấy con cặc thô nặng khiến Đỗ Thừa An tê dại cả da đầu, bóp chặt vòng eo nhấp sâu xuống. Đường Nguyên rên rỉ không ngừng, khóc tu tu, vừa được phu quân cũng là thiếu gia đụ cậu sướng đến khóc.

Tiếng khóc truyền đến Đỗ Thừa An khiến gân xanh trên trán hơi giật giật, lưng dùng sức khai phá, khí thế tiến tới đụ chín rục.

Tiếng nước bì bõm cùng tiếng da thịt va chạm vào nhau làm người ta không giấu nổi gương mặt đỏ hồng, tới khi Đường Nguyên đột nhiên dừng bặt tiếng kêu, Đỗ Thừa An đã thọc con cặc tới địa phận sâu nhất, hôn lấy miệng tử cung mỏng manh của tiểu thê tử.

Đường Nguyên há to miệng, tiếng khóc cất lên thút tha thút thít, Đỗ Thừa An hết lòng yêu thương, hôn lên gò má cùng cánh môi, tinh dịch phun từng ngõ ngách trong lồn nhỏ.

Đợi đến lúc bụng nhỏ của Đường Nguyên hơi phình lên, còn chưa đã thèm mà phải rút ra. Đường Nguyên bị đụ tới mức mơ mơ màng màng như sắp ngất đi, giọng nói trở nên khàn khàn, dựa lên người Đỗ Thừa An, nước mắt lưng chòng, ngây ngô hỏi: "Rửa...rửa sạch rồi sao?"

Đỗ Thừa An không mềm lòng không được, bàn tay cầm thú lại lần mò xuống, theo kẽ mông mà vuốt ve lỗ đít.

Hắn cúi đầu bên tai tiểu thê tử, nặng nề nói: "Không đâu, phía dưới của A Nguyên có hai cái lỗ, phải rửa thêm một lần nữa mới được."

Đường Nguyên kinh hãi, hai chân vô thức kẹp chặt, dù ngu ngốc cỡ nào cũng nhận ra tên lưu manh này đang gạt người, đấm vào ngực hắn: "Phu quân gạt người, ta muốn đi ngủ, phải đi ngủ rồi."

Sau trận hoan ái, đuôi mắt càng ẩn hiện vẻ câu người, càng không cần nói lời tán tỉnh đùa giỡn, Đỗ Thừa An lại lần nữa nóng tới mức thiêu cháy, con cặc ngang ngược phía dưới đâm chọt vào cánh mông của Đường Nguyên.

Cảm xúc thân thuộc làm Đường Nguyên mềm người đi một chút, Đỗ Thừa An ôm lấy người đứng lên khỏi thau tắm.

Đường Nguyên bất ngờ mở mắt lớn: "Chân của phu quân?"

Đỗ Thừa An nâng chân cậu ôm kẹp lấy hông, cố ý đẩy lên xuống, đi tới bên giường lớn trong phòng, ác liệt nói: "Chỉ đủ để ôm tiểu thê tử của ta thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro