Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện: Căn phòng của Thiên

Được anh bồng vào đến phòng, cánh cửa quen thuộc lại một lần nữa mở ra nhưng có vẻ như mọi thứ bên trong căn phòng không còn quen thuộc chút nào.

Thay vì là một căn phòng rộng rãi chỉ có vài thứ bên trong thì hôm nay khi bước vào căn phòng trở nên có vẻ nhỏ đi một chút vì có thêm sự hiện diện của bàn làm việc và một cái kệ đựng sách áp tường. Thay vì phải xây hẳn riêng một thư phòng thì anh lại tận dụng không gian mà biến một góc trong căn phòng của mình thành nơi làm việc.

_Xem chừng anh lần này là nghiêm túc muốn nối nghiệp cha nha!

Được đặt xuống giường, cậu nhanh đảo mắt nhìn chăm chăm vào góc phòng kia.

Anh cười hờ, nhanh quay mặt lại đối gương mặt xinh đẹp kia.

_Đương nhiên! Anh đây muốn sau này sẽ nuôi được cả mẹ con em.

Câu nói vô sỉ kia làm cậu nhanh chóng đỏ mặt lên.

_Nói chuyện không đứng đắn!

_Ưm... thế nào là không đứng đắn hả vợ?!?

Anh lại mặt dày hỏi cậu. Thật là muốn đạp một cái vào khuôn mặt kia a. Chỉ qua cậu đau chân nên không động thủ được.

_Em muốn đi tắm! Cho em đi tắm! - Cậu khôn khéo đổi chủ đề, với tình trạng bây giờ thì anh chắc không nỡ nào trêu cậu đến không quan tâm lời cậu nói.

_Được thôi!

Anh bồng người kia vào phòng tắm, pha nước, chỉnh nước đều do một tay anh làm, ngay đến cả đồ thay cũng được anh đem vào sẵn cả rồi. Cơ mà... trên tay anh có đến hai bộ đồ thay. Chẳng lẽ anh đang mưu tính điều gì đen tối a.

Thật tội nghiệp cho cậu, chân băng bột nên tắm không được thuận tiện cho lắm. Cuối cùng đành phải để anh tự tiện đặt lên đùi mà ngồi, cả hai đã dần tháo hết những lớp vải ra khỏi cơ thể, tư thế lúc này của cả hai có hơi ám muội. Hai thân thể nguyên thủy dính lấy nhau, ma sát nhau đến nóng rang, cộng thêm hơi lạnh bốc lên từ phía dưới làm thân thể cậu có chút nhột và trống rỗng đến khó chịu nhưng không thể giải phóng được, bên cạnh đó vật đang dần run run dưới kia cứ không ngừng chạm chạm vào đại kê bổng cuả anh.

Gương mặt tuyệt mỹ kia dần đỏ ửng lên theo phản ứng, thoáng chóc càng trở nên mị tình hơn bao giờ hết. Nhìn thấy vậy anh rất hài lòng vì vợ mình ngày càng nhại cảm và có hơi dụ tình hơn lúc trước, mỗi tội bây giờ vẫn chưa thể ăn được vì cậu vẫn còn yếu người nên anh chỉ biết ngoan ngoãn mà nhịn xuống.

_Tắm mau đi anh, em... em thấy lạnh!

_Ưm. - anh bắt đầu rưới một mảnh nước lên người cậu, hành động này trông nhẹ nhàng và ôn nhu đến không ngờ. Cậu lấy tay choàng qua cổ anh ôm lấy, cố kìm nén khi anh đang lướt dải xà phòng lên khắp người cậu, đôi ngực dần nhô lên ti tí đầu, cảm thấy thân thể đang lạnh và run run kích thích.

_Ư... n...

_Sao thế? - anh chợt lướt tay thêm một lần đến đầu ngực đang dần cứng kia. _Em rõ ràng là đang nghĩ bậy trong đầu mà! Thật đáng để trách nha!

Anh xịt dải nước lạnh lên người cậu, cậu nhanh chóng kêu len the thé.

_Ưn... a... không... không có mà! Em không nghĩ gì bậy... hết~

_Thế tại sao lại thành ra thế này?

Anh đưa tay sờ xuống huyệt hậu, nó đã ươn ướt lên, chảy ra một ít dịch lỏng sệt sệt. Anh lại càng nhíu mày, nhanh chóng bồng người kia lại giường, bắt đầu vào việc khám phá phản ứng lý.

_Vợ thật hư hỏng! Chỉ mới tắm sơ qua mà đã ướt như thế, không biết lúc làm sẽ ướt tới đâu! - giọng nói anh đầy trách móc, cứ trầm trầm đều bên tai cậu.

_Ư... a... - cậu hoàn toàn rên rỉ khi anh đưa tay vào bên trong huyệt hậu nóng bỏng ẩm ướt dò thám.

_Vợ à? Có phải em đang trở nên dâm đãng?

_A... ô... khô... n... g...

Miệng thì nói không nhưng sống lưng xem ra không nghe theo lời lý trí cậu mà không ngừng lắc lư, đưa đẩy theo nhịp ngón tay của anh.

Bản thân anh cũng đã bị kích thích theo, từ thân thể nguyên thủy kia có thể thấy cự vật của anh đang dần ngóc đầu lên ngạo nghễ mà chuẩn bị ra trận.

_A... a... ư... m...

_Vợ à! Đưa lưỡi của em ra! Vợ! Lưỡi em, anh muốn!

Lúc này đây anh hoàn toàn mất đi ý thức lúc ban đầu, dần bị cậu kéo theo mà hòa vào mị tình cuồng nhiệt. Cậu nghe lời đưa lưỡi ra, ngay lúc đó anh nhanh chóng cúi xuống ngậm lấy cái lưỡi hư hỏng kia mà hôn liếm, tham lam nuốt lấy những ngụm dịch ngọt từ cái lưỡi đó mà giữ làm của riêng mình. Cảm giác quấn lấy nhau cùng những dây dưa càng khiến anh nhiệt tình hơn không buông. Người nằm phía dưới kia khó khăn lắm mới có thể từ từ mà điều hòa nhịp thở, miệng không ngừng trào ra dịch mật chảy xuống quay xương xanh.

_Ưm... ưm... - khắp không gian chỉ có mỗi tiếng dụ tình của cậu và cả tiếng chóc chóc nghe thật vui tai.

Anh ngừng hôn lại, ngắm nhìn lấy gương mặt đang thở hổn hển kia mà cười trêu. Tay bắt đầu lần xuống túi tinh hoa của cậu mà bóp nắn, cậu như sắp không chịu nổi, mọi thứ đều căng cứng và cần được giải phòng ngay nhưng anh vẫn không ngừng hành động ôn nhu của mình, cứ hết sờ trên lại đến sờ dưới làm cậu nóng lòng mà lên tiếng.

_Ư... chồng a... anh... anh... giúp em... ư... em sắ...p...

_Em nói gì cơ?! Anh nghe không rõ...

Giọng cậu thoáng chốc nghẹn ngào lại.

_Ch.. ồng... giúp e...m... a... giúp... em...

_Vợ của anh đúng là ngày càng lợi hại a. Biết cả cách dụ hoặc chồng. Chồng có nên thưởng không nhỉ?

Nói thì nói, trêu chọc thì trêu chọc nhưng anh cũng không muốn làm cậu phải khổ sở mà gồng mình. Đành đặt cậu ngồi trên đùi mình mà vuốt cùng một lúc hai cự vật, lực ma sát không ngừng ba ba vang lên khắp phòng.

Cậu dần đến cực điểm cứ run run người rồi thu người lại vào lòng anh, chẳng mấy chốc sục ra một điểm dịch trắng đục trên tay anh. Anh cũng thế, sau cậu một lúc thì cũng ra khắp tay. Cậu có vẻ vẫn chưa giải quyết hết, cứ bức rức vặn vẹo.

_Chồng à! Em... còn tiểu cúc chưa được anh chạm... em... khó chịu...

Anh dần hiểu cậu, lại một lần đưa tay vào trong hậu huyệt, một tay khác thì không ngừng chuyển động cự vật của cậu lên xuống.

Sau một hồi vật lộn với những chuyển động nóng bỏng, cậu cũng ngã gục vào lòng anh mà thở hổn hển. Anh thì được một dịp kiếm cớ để "trừng phạt" cậu.

_Em hư lắm vợ! Anh vẫn chưa làm gì động đến em mà em đã dụ hoặc lấy anh. Lần sau sẽ phạt em thật nặng.

_Em...

_Anh nói trước... - anh ké lại kế tai cậu thì thầm - _Lần sau anh sẽ thao em đến sống chết trên bàn làm việc kia. Đồ mới thì phải khai trương chứ!

_Hả? - giọng cậu the thé đáp lại - _Em... tha em đi chồng ơi!!!

Giọng anh vẫn băng sắt như thế mà đáp.

_Không tha!!!

____________________ Cho tuôi qua đường!!!!!

Một chút thông tin thú vị diễn ra trong căn phòng nhỏ của Thiên:

• Cả hai từng "mây mưa" ở: giường, sàn nhà, phòng tắm, ban công, dãi sofa. Và, thông tin mới nhất! Anh Thiên tuyên bố sẽ "khai trinh" tiểu Kì ở chỗ bàn làm việc ( cái này gọi là khai trương địa điểm mới =] ). [Anh Thiên nắm cổ quẳng ra cửa sổ]

_Mi là con mều lắm mồm! Phắn ngay cho vợ chồng ta mần ăn đêm khuya! *đóng cửa*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro