Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 6

"Chuyện này liên quan gì đến Percy?" Minh Khê thở dài.

"Tất nhiên là có liên quan rồi."

Hôm nay, Minh Khê cười rất ngọt ngào với omega kia. Hai người bọn họ chụm đầu vào nhau cùng trò chuyện, dáng vẻ rất thân mật. Khi về omega còn ôm lấy cánh tay của Minh Khê, trông giống như một cặp tình nhân đang yêu nhau vậy.

Ayres đột nhiên buông tay, cảm giác trống rỗng bất ngờ từ phía sau lưng khiến Minh Khê sững sờ trong giây lát. Cậu chần chừ quay đầu lại, thấy sắc mặt hắn lạnh lùng, cả người toát ra khí lạnh xa cách. Đôi mắt xanh nhìn từ trên xuống không mang theo cảm xúc, khiến cậu nhớ đến alpha cao quý kia khi hai người lần đầu tiên nói chuyện.

Hai người cứ nhìn nhau như vậy trong vài giây, Ayres quay người định bỏ đi. Minh Khê vội vàng đuổi theo hỏi:

"Chuyện gì vậy? Cháo nấu sắp được rồi, ăn xong rồi..."

"Không ăn nữa."

Ayres dừng bước, nhìn Minh Khê một cái rồi hừ lạnh. Quay đầu lại, mà quăng ra ba chữ:

"Không khỏe."

"Em nơi nào không thoải mái? Có phải bị bệnh không?" Minh Khê lo lắng đưa tay định sờ trán, nhưng lại bị hắn né tránh.

Minh Khê chỉ có thể thăm dò mở miệng:

"Vậy em về nghỉ ngơi trước đi, khi cháo xong anh sẽ mang qua cho?"

Hắn không nói gì mà trực tiếp đi.

Minh Khê đứng nguyên tại chỗ lẩm bẩm:

"Vừa rồi không phải còn nói muốn ăn cháo sao?"

Nửa tiếng sau, Minh Khê đứng ở cửa buồng số 1, giọng nữ máy móc phát ra âm thanh điện tử:

"Yêu cầu cấp quyền truy cập vào phòng 1001."

Tiếng "ong" vang lên, cửa buồng mở ra.

Vừa đến phòng Ayres, Minh Khê hít một hơi thật sâu đang định gõ cửa, không ngờ tay vừa chạm vào cửa đã nhẹ nhàng mở ra. Căn phòng tối om, tràn ngập hương vị đắng quen thuộc đến tận xương tủy, mùi gỗ tuyết tùng, hoa hồng hòa quyện với mùi xạ hương không hề che giấu mà bao phủ khắp căn phòng, lạnh lùng mà quẩn quanh ở đầu mũi.

Minh Khê nhận ra rằng đây không phải là mùi nước hoa của Ayres, mà là pheromone của alpha. Cậu đứng im ở cửa vài giây, nghe thấy tiếng đóng cửa cách đó không xa liền vội vàng bước vào đóng cửa lại.

Cả căn phòng tối tăm yên tĩnh đến đáng sợ.

Minh Khê đứng im tại chỗ mà ngơ ngác, chỉ có thể cảm nhận được mùi hương đắng nồng như có như không đâm sâu vào cơ thể cậu. Minh Khê nhẹ nhàng lên tiếng hỏi:

"Ayres, có thể bật đèn được không?"

Ayres nghiêng đầu, hắn đột nhiên nhận ra rằng beta không hề có khả năng nhìn trong đêm như alpha. Thấy Minh Khê có vẻ hơi lo lắng, hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì, nhẹ nhàng bước đến trước mặt Minh Khê. Hắn hơi cúi người xuống, đôi mắt xanh mở to không chớp mà quan sát.

Minh Khê không nhận ra có người đứng trước mặt. Cậu ôm chặt hộp giữ ấm trong tay, dáng người mảnh khảnh khiến beta trông có vẻ bất lực đến đáng thương.

Môi trên của cậu có đường cong nhẹ, Ayres rất thích liếm nơi này. Sau mỗi lần hôn nhau, chỗ đó của cậu ấy sẽ trở nên tròn hơn một chút, phát ra sắc đỏ tươi tắn cùng ánh sáng mịn màng cực kỳ xinh đẹp.

Mắt cậu ấy khi cười luôn cong cong, đuôi mắt có đường cong vô cùng quyến rũ. Khi bị bắt nạt cho đến khóc ở trên giường, nơi đó sẽ trở nên đỏ bừng cùng tiếng rên rỉ nhẹ nhàng. Ayres rất thích nghe.

Da cậu ấy rất trắng và mịn giống như ngọc trai, chạm vào thì không muốn rời đi, mà chỉ cần dùng một chút lực sẽ để lại một dấu ấn đỏ, dùng lực sẽ chuyển sang tím. Vậy nên, trên eo và mông của cậu ấy đều có rất nhiều vết bầm tím chính là do Ayres bóp ra.

Say đắm mà nhìn mãi, mặt Ayres gần như dán lên Minh Khê.

Minh Khê cảm nhận được hơi thở nóng hầm hập ở trước mặt, toàn thân cậu cứng đờ, lông tơ trên người đứng dựng hết cả lên nhanh chóng lui lại một bước hỏi:

"Ayres, là em đúng không?"

Cậu hơi bực bội nói:

"Nếu em tiếp tục như thế này, anh sẽ rất tức giận."

Ayres nhanh chóng đứng thẳng, nhìn xuống đỉnh đầu Minh Khê mà nói:

"Bật đèn lên"

Vừa dứt lời căn phòng liền bừng sáng, hiện rõ hình dáng hai người đang đứng đối diện nhau.

Minh Khê nhìn thấy Ayres trước mặt, nhỏ giọng oán giận:

"Em thực sự quá đáng."

Ayres không nói lời nào, Minh Khê sớm thành thói quen hắn trầm mặc, đành phải nói sang chuyện khác: "Còn không thoải mái sao? Muốn hay không đi trị liệu thất nhìn xem? Trước sấn nhiệt đem cháo uống lên đi, ấm dạ dày."

Hắn đem hộp cơm mở ra phóng tới trên bàn, thịt nạc cháo mạo hôi hổi nhiệt khí, lao thẳng tới hướng hắn mặt, mặt mày mềm mại, làm người tưởng khi dễ.

Ayres không nói gì, Minh Khê đã quen với sự im lặng của hắn chỉ có thể chuyển chủ đề hỏi:

"Còn không thoải mái sao? Đi phòng trị liệu xem sao? Trước tiên hãy ăn cháo nóng cho ấm bụng đi."

Cậu đặt hộp cơm xuống bàn, cháo thịt nạc bốc hơi nghi ngút xông thẳng vào mặt cậu khiến lông mi trở nên mềm mại thật là làm người khác muốn bắt nạt.

Ayres nghe những lời quan tâm lo lắng của cậu mà cảm thấy phiền muộn, hắn ôm cậu từ phía sau khuôn mặt vùi sâu vào cổ beta mà hít thở hương đào ngọt ngào đến xao lòng lặng lẽ hỏi:

"Giờ cho em ôm anh được không?"

Minh Khê vừa thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa nghe thấy lời nói liền cắn môi dưới ngập ngừng lắc nhẹ đầu. Ayres thấy vậy sắc mặt trở nên lạnh tanh, đột nhiên lại nghe lời nói nhẹ nhàng truyền đến:

"Trước tiên, em hãy nhanh chóng ăn cháo đi không thì sẽ lạnh đấy."

Ayres thỏa mãn, đẩy Minh Khê lên ghế ngồi tay vẫn ôm chặt thân thể cậu nói:

"Anh ăn đi"

Minh Khê cứng đờ, mở miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng. Cậu bèn cầm muỗng lên, từ từ mà ăn cháo. Chưa ăn được mấy muỗng, thì người phía sau tiến đến, đầu áp đầu, mặt áp mặt nói:

"Cho em một muỗng."

Mặt Minh Khê đỏ bừng bừng. Cậu múc một muỗng cháo, run rẩy đưa đến miệng của hắn. Alpha ngậm lấy muỗng, từng chút một liếm sạch cháo trên đó, phát ra tiếng động nhỏ bên tai beta.

"Còn... còn muốn ăn nữa không?" Minh Khê hỏi.

"Ừm."

Vậy là Minh Khê lại tiếp tục đút thêm vài muỗng. Nửa bát cháo ăn được một nửa, thì Ayres đột nhiên nắm lấy tay cậu.

Minh Khê: "Sao...?"

Ayres quay đầu, bất ngờ liếm một cái vào má Minh Khê, động tác không khác gì khi liếm cháo.

Khi Minh Khê phản ứng lại, Ayres đã liếm xong. Hắn nhẹ nhàng cắn miếng thịt mềm trên mặt Minh Khê, đôi mắt xanh nhìn chằm chằm hàm hồ hỏi: "Bây giờ có thể hôn rồi chứ?"

Minh Khê cảm thấy hơi tức giận, nhưng cũng không hiểu sao lại muốn cười. Cậu không nói gì, Ayres vẫn cứ nhìn chằm chằm. Đôi mắt xanh lạnh lùng của hắn khiến người ta cảm thấy lo lắng, Minh Khê đành phải nhẹ nhàng gật đầu đáp lại lời yêu cầu của hắn.

Ayres nhận được sự đồng ý của Minh Khê, nhưng hắn vẫn không mấy hài lòng. Hắn nhanh chóng nắm lấy cằm beta dữ dội hôn lên. Cái hôn này alpha đã thèm khát bấy lâu nay, lập tức cắn nhẹ vào đôi môi mình yêu thích nhất.

-----------------------------------------------------------------------------------------

Ayres trong lòng tức giận, một đêm dồn hết sức lực hành hạ khiến Minh Khê khóc vài lần. Cuối cùng, để beta khóc lóc rồi ngất đi thì hắn mới dừng lại.

Trong không khí, mùi hương gỗ tuyết tùng và hoa hồng nồng nàn hòa quyện. Cùng với mùi đào cực nhạt quấn quýt lấy nhau, không có sự tồn tại của chất ngăn cách, pheromone siêu cấp chất lượng đang hung hăng chiếm lấy cơ thể beta, từng chút một ăn mòn mùi đào ngọt.

Không lâu sau, mùi đào nhạt nhòa đã biến mất hoàn toàn. Minh Khê đột nhiên tỉnh dậy từ giấc mơ, cậu ấy ngơ ngác một lúc nhìn một vòng xung quanh căn phòng.

Phòng rất yên tĩnh, ánh sáng từ cửa sổ hé mở chiếu vào. Cậu thấy tất cả đồ đạc đều sạch sẽ gọn gàng, không có bất kỳ thứ gì lộn xộn mang đến cảm giác lạnh lẽo không có người ở.

Đây là phòng của Ayres.

Nhận ra điều này, Minh Khê cố gắng chịu đựng sự khó chịu trên người rồi xuống giường. Cậu ngáp một cái, nhìn xung quanh một vòng thì phát hiện căn phòng này không có ai cả.

Mỗi khi kết thúc, Minh Khê sẽ quay trở lại ký túc xá của mình để tắm rửa. Cậu mặc quần áo vào, lúc đi ngang qua bàn thì thấy trên đó còn một nửa bát cháo thịt nạc. Dừng lại một chút, cậu im lặng dọn dẹp cái bát, rồi chậm rãi bước ra khỏi phòng.

Minh Khê rất mệt, tối qua thức đến nửa đêm mới ngủ được, kết quả là ngủ một mạch đến trưa.

Cậu đứng cạnh bồn chén để rửa bát, cháo qua đêm trông rất khó ăn. Nó đã vón thành cục, có mùi hơi tanh nên cậu đành đổ cả vào thùng rác.

--------------------------------------------------------------------------------------

Hôm nay là một ngày thời tiết tuyệt vời, ánh nắng vừa đủ, cỏ thì xanh mướt, thỉnh thoảng có một cơn gió thổi qua nhưng không quá lạnh.

Hai omega đang vui đùa chạy vòng quanh khu cắm trại, có hai con chim bay qua đầu họ quay một vòng rồi đậu trên cây. Chúng cất tiếng kêu trong trẻo và du dương, khiến hai omega dừng lại và nhìn lên tổ chim.

"Wow, tôi nhìn thấy cậu ta ngày nào cũng tỏ tình, vừa mang đồ ăn vừa mang nước. Bây giờ thì đã trực tiếp mang bản thân mình tới rồi, đúng là quá mưu mô."

Hai con chim bắt đầu chải chuốt lông vũ cho nhau, hai người họ đành dừng lại vừa ngắm vừa trò chuyện.

Aaron nhún vai nói:

"Ayres là alpha cấp SSS quý hiếm của đế quốc, chỉ có omega xuất sắc nhất mới xứng đáng với anh ta. Hoàng đế cũng rất quan tâm đến hôn sự của alpha này, thật không biết beta kia lấy đâu ra dũng khí. Cậu ta nghĩ rằng alpha trong kỳ dịch cảm dễ bị tổn thương, nên lợi dụng lúc Ayres yếu thế thì có thể trở thành phu nhân công tước được sao? Cậu ta chính là beta đấy, Ayres sao chấp nhận một beta được chứ?"

Minh Khê trong lòng ngực ôm chăn, có chút cố hết sức, cao cao mà ngăn trở hắn nửa khuôn mặt.

"Hơn nữa, còn có Lilith cô ấy không phải là một omega đơn giản."

"Tớ chỉ có thể nói... tớ thật ngưỡng mộ sự dũng cảm của anh ta đấy."

Hai con chim chải lông xong, bắt đầu cất cánh và bay đi. Hai omega cũng thoải mái mà đã đi xa, không để ý đằng sau cây có một người nữa đang đứng.

Minh Khê ôm chặt chăn trong lồng ngực, hình như có hơi gặp khó khăn khiến nửa khuôn mặt của cậu bị che kín.

Khi tiếng bước chân của hai omega kia hoàn toàn biến mất, cậu mới bước ra từ sau gốc cây. Tìm thấy tảng đá lớn phơi nắng hôm qua, trải chăn lên trên rồi chờ đợi ánh nắng ấm áp sẽ làm khô, khiến chăn tỏa ra hương thơm ấm áp.

"Cậu đang làm gì thế?" Bỗng nhiên có tiếng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, nhẹ nhàng và tinh tế.

Minh Khê quay đầu lại, nở một nụ cười rồi trả lời:

"Hôm nay trời nắng khá đẹp, nên tớ đang phơi chăn."

Percy chớp mắt đôi mắt xanh lục nói:

"Tuyệt thật đấy. Vậy cậu có đang định đi tưới rau không?"

Minh Khê cười bẽn lẽn nói:

"Lát nữa tớ sẽ đi. Tưới quá nhiều nước sẽ làm rau hỏng."

Bất chợt, cậu nhớ ra điều gì đó dừng lại một chút hỏi:

"Mấy ngày trước tớ hái được một ít trái cây, cậu có muốn ăn không?"

Percy hào hứng trả lời:

"Muốn ăn!"

Cậu liền đáp lại: "Chờ chút, tới đi lấy cho cậu."

Minh Khê lấy ra một túi trái cây đỏ, chia một nửa cho Percy nói:

"Đây là cho cậu, tớ cùng bạn hai người cũng ăn không ăn hết."

"Ah, vậy cậu không mang cho Ayres ăn sao?" Omega hỏi câu này bằng giọng điệu hết sức tự nhiên.

Minh Khê ngạc nhiên, sau đó cười nói:

"Em ấy không thích ăn trái cây, chỉ thích ăn thịt thôi."

Percy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu đáp lại:

"À, cảm ơn cậu nha!! Tớ rất thích những trái cây này."

Minh Khê ngẫu nhiên lấy một quả, cắn một miếng. Thịt quả chứa trong miệng rất chua, nhưng cậu chỉ có thể cố gắng nuốt xuống. Quả này chua đến mức không thể nói lên lời, nên chỉ có thể lắc đầu.

Cậu không nói gì, Percy cũng im lặng. Hai người ngồi sát nhau trên mép đá, tận hưởng ánh nắng mặt trời và ăn trái cây. Chỉ có điều Minh Khê lại mất thời gian rất lâu để ăn xong một quả chua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro