Chapter 7: Dấu Hiệu Của Sự Khởi Đầu
sáng hôm sau
Cả nhóm tụ họp tại căn phòng cũ kỹ trong khu ký túc xá, nơi ánh sáng mờ nhạt từ ô cửa sổ nhỏ lọt qua lớp rèm bụi bặm. Trên bàn là một chiếc laptop cũ đang mở, bên cạnh là những bản ghi chú được ghi bằng nét chữ nguệch ngoạc.
"Được rồi, tóm lại là sao chúng ta lại bị cuốn vào vụ này?" - Cố Tần Thiên thắc mắc, tựa lưng vào ghế, tay nghịch cây bút.
Tạ Du khoanh tay đứng cạnh cửa sổ, ánh mắt tím lấp lánh phản chiếu ánh sáng nhạt.
"Cuồng Hồn mà các cậu vừa tiêu diệt không phải ngẫu nhiên xuất hiện. Có người hoặc thứ gì đó đang cố tình triệu hồi những sinh vật từ thế giới khác"
"Thế giới khác?" - Sở An hỏi, đôi mắt mở to.
Tạ Du gật đầu, quay lại nhìn cả nhóm:
"Phải. Một thế giới song song tồn tại cùng thế giới này. Ranh giới giữa hai thế giới vốn dĩ rất mỏng manh, nhưng gần đây, tôi cảm nhận được nó đang bị phá vỡ ở một số nơi."
Diệp Tư Anh lặng lẽ lật một trang ghi chú, rồi đặt bút gạch dưới một câu trong đó.
"Nếu đúng như cậu nói, thì chúng ta cần xác định những điểm rạn nứt. Nhưng làm thế nào để tìm ra chúng?"
Tạ Du bước tới gần bàn, ngón tay khẽ chạm vào màn hình laptop. Một bản đồ số xuất hiện, hiển thị các khu vực quanh trường COH.
"Tôi đã dò tìm năng lượng dao động xung quanh trường. Đây là ba điểm có khả năng cao nhất." - Cậu chỉ vào ba dấu chấm đỏ trên bản đồ.
"Phòng thực hành số 7 là một trong số đó, đúng không?" - Sở An lên tiếng.
"Chính xác."
Cố Tần Thiên nhướn mày:
"Nếu tất cả đều là những nơi như phòng thực hành số 7, thì không phải chúng ta đang lao đầu vào chỗ chết sao?"
"Đúng vậy." - Tạ Du đáp, giọng thản nhiên. - "Nhưng nếu không làm gì, hậu quả sẽ còn tồi tệ hơn."
Sự im lặng bao trùm căn phòng, chỉ còn tiếng lật giấy từ quyển sổ của Diệp Tư Anh.
"Vậy thì bắt đầu từ đâu?" - Cậu ta hỏi, giọng đều đều nhưng ẩn chứa sự quyết tâm.
Tạ Du chỉ vào điểm gần nhất trên bản đồ.
"Thư viện cũ. Đó là nơi có dao động mạnh nhất ngay sau sự kiện đêm qua."
"Thư viện cũ?" - Sở An ngạc nhiên. - "Không phải nơi đó đã bị bỏ hoang hơn 10 năm nay sao?"
"Đúng thế. Nhưng điều đó chỉ làm nó trở thành nơi lý tưởng hơn để rạn nứt xảy ra."
.
.
.
.
.
.
chiều tối tại thư viện cũ
Cánh cửa gỗ lớn của thư viện kêu lên một tiếng rít chói tai khi được mở ra. Bên trong là một không gian tối tăm, mùi ẩm mốc và bụi bặm bao trùm. Ánh đèn pin từ tay Diệp Tư Anh quét qua những kệ sách cũ, để lộ những quyển sách mục nát và mạng nhện giăng đầy.
"Nơi này giống phim kinh dị quá." - Cố Tần Thiên lẩm bẩm, mắt đảo quanh cẩn thận.
Tạ Du đi đầu, bàn chân không chạm đất như đang lướt qua mặt sàn. Cậu dừng lại trước một kệ sách lớn, tay vươn ra chạm vào một quyển sách bìa đen.
Ngay khi tay cậu chạm vào, cả thư viện rung chuyển. Một luồng gió lạnh buốt thổi qua, khiến cả nhóm rùng mình.
"Cẩn thận!" - Tạ Du cảnh báo, lùi lại vài bước.
Từ trong kệ sách, một luồng ánh sáng đỏ rực bắn ra, tạo thành một vòng tròn ma thuật trên không trung. Trong nháy mắt, một cánh cổng nhỏ xuất hiện, ánh sáng tím từ bên trong lan tỏa ra khắp phòng.
"Cái gì đây?" - Sở An hỏi, ánh mắt dán chặt vào cánh cổng.
"Một cánh cổng liên kết. Có lẽ đây chính là nguyên nhân gây ra dao động." - Tạ Du nói, ánh mắt không rời khỏi vòng tròn.
Từ trong cánh cổng, một bóng đen mờ ảo bắt đầu xuất hiện. Nó nhanh chóng lớn dần, hình thành một sinh vật kỳ dị với đôi mắt đỏ rực và bộ móng vuốt sắc nhọn.
"Chuẩn bị chiến đấu!" - Tạ Du hét lên, vòng tròn ma thuật của cậu nhanh chóng hiện ra trên tay.
Cố Tần Thiên và Diệp Tư Anh lập tức vào vị trí, trong khi Sở An giơ cao thanh kiếm, cảm giác sẵn sàng chiến đấu tràn ngập trong cơ thể.
Một trận chiến mới lại bắt đầu, ngay giữa không gian lạnh lẽo của thư viện.
.
.
.
-hết chapter 7-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro