Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 6: Cuồng hồn thức tỉnh


Con Cuồng Hồn gầm lên, tiếng gào của nó khiến cả khu ký túc xá rung chuyển. Cả nhóm vội vàng lùi lại, cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm toát ra từ sinh vật trước mặt.

"Đừng để nó chạm vào người! Cuồng Hồn không chỉ mạnh về sức mà còn có khả năng hút cạn sinh lực!" - Tạ Du hét lớn, đôi mắt tím của cậu lóe sáng, nhìn chằm chằm vào con quái vật.

"Tuyệt, một thứ quỷ hút máu khổng lồ." - Cố Tần Thiên cười nhạt, nhưng tay đã siết chặt song kiếm, sẵn sàng lao vào.

"Đừng liều lĩnh, chúng ta cần phối hợp!" - Diệp Tư Anh nói, giọng lạnh lùng nhưng đầy kiên quyết.

Con quái vật lao tới, động tác nhanh hơn hẳn kích thước đồ sộ của nó. Với một cú vung tay, nó quét ngang hành lang, khiến gạch đá văng tung tóe. Cả nhóm nhanh chóng tản ra, né tránh trong gang tấc.

"Nó di chuyển nhanh quá!" - Sở An thở dốc, ánh mắt không rời khỏi con Cuồng Hồn.

Tạ Du giơ tay lên, một vòng tròn ma thuật màu tím xuất hiện trong không khí. Từ vòng tròn, những sợi xích ánh sáng lao ra, quấn chặt lấy cơ thể con Cuồng Hồn.

"Tấn công ngay! Tôi không giữ nó lâu được đâu!" - Tạ Du hét lên, mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán.

Cố Tần Thiên là người đầu tiên lao tới, song kiếm trên tay vung lên như hai luồng sáng chớp nhoáng. Anh nhắm thẳng vào ngực con quái vật, nhưng lớp da dày như thép của nó chỉ bị xước nhẹ.

"Cái quái gì vậy?! Lớp da của nó còn cứng hơn cả thép!"

Diệp Tư Anh không chậm trễ, giơ chuỗi hạt ma thuật lên và bắt đầu niệm chú. Một luồng sáng trắng rực rỡ bắn ra, đánh thẳng vào đầu con Cuồng Hồn. Cú đánh khiến nó chao đảo, nhưng vẫn chưa đủ để hạ gục.

"Chúng ta cần nhắm vào điểm yếu!" - Diệp Tư Anh hét lớn, ánh mắt nhanh chóng quét qua cơ thể con quái vật. - "Đằng sau gáy! Đó là điểm yếu của nó!"

"Hiểu rồi!" - Sở An gật đầu, rút thanh kiếm ngắn từ thắt lưng.

Nhân lúc con Cuồng Hồn đang chao đảo, Sở An lao tới từ phía sau. Nhưng đúng lúc đó, con quái vật gầm lên, xé toạc những sợi xích của Tạ Du và quay ngoắt người lại.

"Cẩn thận!" - Tạ Du hét lớn.

Quá muộn, một cánh tay khổng lồ của con Cuồng Hồn quét ngang. Sở An bị đánh văng ra xa, đập mạnh vào tường.

"Sở An!" - Cố Tần Thiên hét lên, định lao tới chỗ cậu, nhưng con Cuồng Hồn đã chắn ngang đường.

Tạ Du siết chặt tay, vòng tròn ma thuật lần nữa xuất hiện, lần này với ánh sáng rực rỡ hơn.

"Tôi sẽ cầm chân nó. Các cậu lo giải quyết điểm yếu của nó!"

Cậu bước lên, ánh mắt tím rực sáng đầy uy lực. Một cơn gió lạnh buốt tràn qua, mang theo một luồng năng lượng kỳ lạ. Con Cuồng Hồn, dù hung hãn, cũng khựng lại, đôi mắt đỏ rực dường như lộ ra chút sợ hãi.

"Thời gian của tôi không nhiều, đừng lãng phí nó." - Tạ Du nói, giọng trầm lắng nhưng mang theo sức mạnh không thể chối cãi.

Cố Tần Thiên và Diệp Tư Anh nhìn nhau, gật đầu đồng loạt.

"Đi nào." - Cố Tần Thiên nói, lao về phía sau con quái vật.

Diệp Tư Anh giơ chuỗi hạt lên, niệm chú, tạo ra một luồng sáng chói lòa, che mắt con Cuồng Hồn. Nhân lúc đó, Cố Tần Thiên nhảy lên, song kiếm trong tay đâm mạnh vào sau gáy của con quái vật.

Một tiếng rống đau đớn vang lên. Con Cuồng Hồn vùng vẫy dữ dội, nhưng Tạ Du đã giữ chặt nó bằng những sợi xích ma thuật.

"Kết thúc nó đi!" - Tạ Du hét lớn, giọng cậu đầy áp lực.

Sở An, dù đau đớn, gượng đứng dậy. Với tất cả sức lực còn lại, cậu lao tới, thanh kiếm trên tay rực sáng.

"Chết đi!" - Cậu hét lớn, đâm mạnh thanh kiếm vào đúng điểm yếu của con quái vật.

Một luồng sáng bùng nổ, khiến cả hành lang chìm trong ánh sáng chói lòa. Khi ánh sáng tan đi, con Cuồng Hồn đã biến mất, chỉ còn lại một đám tro bụi.

Sau trận chiến, Cả nhóm đứng đó, thở dốc. Không ai nói gì, nhưng ánh mắt của họ đều ánh lên sự quyết tâm.

Tạ Du là người đầu lên tiếng phá vỡ sự im lặng:

"Đây mới chỉ là bắt đầu. Nếu chúng ta không hành động nhanh, những thứ tệ hơn sẽ còn đến."

"Tệ hơn cả cái này á?" - Cố Tần Thiên nhướn mày, nhưng trong giọng nói đã bớt đi vẻ cợt nhả.

"Phải." - Tạ Du nói, ánh mắt đầy trầm tư. - "Chúng ta cần tìm ra kẻ đứng sau nhanh chóng."

Sở An nhìn Tạ Du, cảm giác mơ hồ nhưng sâu sắc về một điều gì đó lớn lao hơn đang chờ đợi họ.

Cuộc chiến này, rõ ràng, chỉ mới bắt đầu.

.

.

.

-hết chapter 6-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro