chapter 1: Bóng Ma Phòng Thí Gghiệm số 7
Buổi sáng tại COH
Sở An bước chậm trên con đường dài dẫn lên khu tòa nhà chính. Bâu trời xám xít, mù sương bao phủ lấy mọi ngóc ngách, tạo nên một bầu không khí ẩm đạm và nặng nề.
Tòa nhà trường COH hiện ra như bóng ma khổng lồ, với những khung cửa sối sắt và những tường đá được bao bọc bởi dây leo khô khằn. Đây không chỉ là một ngôi trường, mà còn là trại huấn luyện dành cho những "thiên tài" được chọn lọc để đối phó với thế giới bí ẩn.
Trong lớp họcSơ An lần lần ngồi xuống ghế, tay vẽ những vòng tròn vô nghĩa lên trang sách. Ánh mắt của cậu thất thần nhưng vẫn bỏng lặng quan sát những người xung quanh.
"Lại một ngày chán ngắt nữa..." - Cậu thầm nghĩ.
Tiếng chuông đánh dâu giờ học đầu tiên bắt đầu. Thầy giáo chưa kịp bước vào, bạn học trông có vẻ rất loi choi khoáng vai Sở An nói:
"Nè, nghe nói phòng thực hành số 7 có ma đó! Tối nay tổ chức kích thích không?" - Cố Tần Thiên, người nổi tiếng với những ý tưởng điên rồ, hồ hởi.
"Không thích." - Sở An đáp ngắn gọn.
Cậu quay lại sách, nhưng âm thanh nhỏ trong đầu lại vang lên."Nếu có ma, liệu nó sẽ trông như thế nào?"Sâu thật sâu trong tấm trí nhỏ nhất, khuôn mặt cậu trai hiện ra. Nụ cười của người đó, vẻ ngốc nghếnh như nắng mai rọi qua, ấp áp biết bao...
.
.
.
-tua-
.
.
.
Buổi tối tại phòng thực hành số 7
Phòng thực hành đó bám đầy bụi và toát lên bầu không khí ngột ngạt. Nhóm Cố Tần Thiên mang theo đèn pin, camera và một loạt thiết bị ghi lại. Sởi An vẫn bắt đắc dĩ bị kéo theo, nhưng trong lòng cậu không ngăn được cảm giác tò mò.
Đèn pin được bật, rọi sảnh phòng đầy đắc bóng tối bắt đầu hiện ra. Đột nhiên, một cảm giác lạnh buôt trên da khiến cả nhóm im lặng.
"ai đó! ma hẻ mau ra đây đi, cho tao xem mặt mày cái nào !" - Cố Tần Thiên thích thú kêu lên, nhảy nhót như một con khỉ
Sở An mắt cá chết nhìn thằng bạn loi choi mát mát tẻn tẻn thầm nghĩ
có khi ma nó còn phải sợ thằng khùng này mất! từ chối nhận bạn -x-
Tất cả tập trung vào góc phòng tối tăm.
Rồi! một giọng cười khe khẽ, thánh thót như tiếng chim hót vang lên phá tan bầu không khí.
"Hi! chào"
Tất cả quay ngoái lại. Trước mặt họ, cậu trai trẻ đang ngồi dựa vào bức tường, toát lên vẻ ma mị,, quyến rũ khó tả. Mái tóc đen tuyền, đôi mắt tím như chứa đựng cả một dải ngân hà liếc qua bọn họ đánh giá một lượt.
"Tạ... Tạ Du?" - Sởi An thì thầm.
Tạ Du nhướn mày, hỏi:
"Cậu quen tôi à ?''
.
.
-hết chapter 1-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro