Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
NỮ PHỤ KHÔNG MUỐN NAM NỮ CHÍNH CHIA TAYNguyên tác: 女配不想让主角分手Tác giả: Tất ĐồngĐộ dài: 81 chươngTag: cổ đại, huyền huyễn, tu chân, hệ thống, nữ phụ, hài hước, HE.Editor: Tiểu Minh MinhWattpad: @xiao_ming_ming(Xin hãy đọc ở wattpad @xiao_ming_ming hoặc facebook page Xuy Mộng Đáo Tây Châu - Quotes Cổ Đại để ủng hộ editor. Nếu bê bản edit đi mà không xin phép thì xin chúc số kiếp gập ghềnh chông gai sóng gió triền miên không yên ngày nào. Không thân!)…
Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày An Vô Dang ra ngoài lại uống rượu, lúc ấy tùy tiện chọn một tên đàn ông thuận mắt rồi lên giường.Kết quả sau một tháng tự nhiên cảm thấy đầu choáng váng cảm thấy ghê tởm mệt rã rời, thế là trúng thưởng.Giữa đứa trẻ và đại học, An Vô Dạng lựa chọn...... Giữ lại bảo bảo." Lão " đàn ông nhiều tiền Hoắc Vân Xuyên năm nay ba mươi, trong nhà ra lệnh cưỡng chế năm nay phải kết hôn gấp.Tốt, tìm một người mang về làm bọn họ tức chết thôi, cái gì, nhặt được ông "bầu"!?Hoắc Vân Xuyên hai đầu gối rơi xuống đất: QAQ Mẹ hỏi tôi vì cái gì phải quỳ xuống giúp bà xã mang giày......Chủ thụ ngọt văn 1V1, kết hôn trước yêu sau dưỡng bánh bao, tạm nghỉ học đại học hai năm sau đó tiểu thụ tiếp tục đi đọc.Vô tâm không phổi trong sáng mỹ manh thụ VS sủng thê cuồng ma hào môn đại thiếu lạnh lùng côngAn Vô Dạng: Nhớ trước đây sinh bảo bảo chính là vì không phải đi học, bây giờ tôi vì sao lại phải ở nhà làm bài tập.Hoắc Vân Xuyên: Ai (quanh năm suốt tháng giúp người làm bài tập biểu thị không dám nói câu nào)…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
Giới thiệu:Sam Y thích Phong Thần, rất thích. Nhưng dù cô có làm gì đi nữa ánh mắt của anh mãi mãi không dừng lại ở cô. Cô trong mắt anh có lẽ chỉ như người qua đường thoáng qua trong phút chốc.Sam Y theo Phong Thần bao nhiêu năm như vậy nhưng vẫn chỉ dõi theo bóng lưng anh. Anh nói rằng thế giới của anh vĩnh viễn sẽ không có bóng hình cô.Đến lúc Sam Y đã thôi không còn yêu, Phong Thần lại từ từ đi vào thế giới của cô, chậm rãi nói ra lời yêu. Nhưng Sam Y cô là người cầm lên được, cũng bỏ xuống được! Không phải cô không cố chấp yêu anh, chỉ là giờ cô mới nhận ra miễn cưỡng không đem lại hạnh phúc.…
Tác giả: Dĩnh Yên.Nhân vật chính: Lưu Dạ Nguyệt - Lãnh Thiên Hàn.Toàn văn:Lưu Dạ Nguyệt là thiên kim đài cát, trên người mang khí chất của một vị tiểu thư nhà giàu, tuy vậy tánh tình lại đi ngược với bề ngoài của cô.Lãnh Thiên Hàn, con trai độc nhất vô của Lãnh Gia, trên người anh hiện diện sự lãnh khốc, vô tình của mình đến mức triệt để.Giữa hai người là hai thế giới khác nhau, không có con đường chung nào giữa Lưu Dạ Nguyệt và Lãnh Thiên Hàn cả. Thế nhưng, số phận trớ trêu, hôn ước lại là thứ ràng buộc họ đến với nhau.Yêu từ cái nhìn đầu tiên là gì? Đối với Lưu Dạ Nguyệt cô, thứ đó sẽ chẳng bao giờ tồn tại. Tuy vậy, cô luôn ước mong sẽ có cuộc sống hạnh phúc như trong cổ tích, được chở che, được bảo bọc. Nhưng, đáng tiếc thực tế phũ phàng, chẳng có cổ tích, chẳng có ân cần chăm sóc mà là sự ghẻ lạnh, chán ghét.Lãnh Thiên Hàn thì sao? Ngoài ánh mắt khinh thường Lưu Dạ Nguyệt, thì cũng chẳng có điểm nào để cô vừa mắt với anh. Làm nhục, làm cô đau khổ mới là mục đích chính của anh, sau đó sẽ dùng quyền lực bắt cô rời khỏi anh.Mang thai, những tưởng sẽ khiến cuộc sống của Lưu Dạ Nguyệt trở thành màu hồng, nhưng không, nó lại càng tâm tối. Hai con người vừa yêu vừa hận, cùng nắm tay nhau đi trên con đường tình duyên trắc trở. Rồi sẽ có một ngày, hai người thuộc về nhau.[...]Bản quyền thuộc về Nguyệt Nhược Du Yên, xin đừng mang đứa con tinh thần này của mình đi đâu cả. #Yên…