Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Review, tổng kết và cảm xúc về "Ánh trăng đến muộn"

Ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, nhân một đêm Chủ nhật mất ngủ và phát hoảng vì nhiều thứ.

Mình hứa viết bài tổng kết lâu rồi nhưng vẫn chưa thực hiện. Một phần vì mình lười (tất nhiên rồi), một phần vì mình có khá nhiều cảm xúc, và mình không chắc là có ai quan tâm hay có nhu cầu biết về mấy cái cảm xúc xàm xí sến lụa của mình không. Nhưng mình có phân tích chi tiết truyện rải rác trong phần bình luận đó, nên cả nhà du di xí xoá nhé. Mình sẽ cố gắng không nhắc lại những điều đã bình luận ở đây.

Với mình, "Ánh trăng đến muộn" là câu chuyện tình yêu ấm áp dịu dàng của hai con người cứng cỏi và hết sức tinh tế. Truyện đi từ sân trường lớp học đến sóng gió trưởng thành. Tình yêu sáng sủa và chữa lành, ngọt nhưng không ngấy, ngược nhưng không gây ức chế, mà chỉ làm mình càng thêm thương mến và yêu quý các nhân vật.

Tên của hai nhân vật chính phần nào nói lên tính cách con người họ, ngang ngược như Quý Hoành, dễ thương như Quý Nhất Nhất. Nhân đây, Quý Nhất Nhất phát âm là /jì yī yī/, gần giống "chi y y" với các chữ y kéo dài. Các bạn phát âm thử xem, đúng là rất dễ thương nhỉ.

Và tất nhiên, Hứa Giảo Bạch - ánh sáng trong, sáng toả, sáng vằng vặc của vầng trăng. Trong tiếng Trung, chữ "Giảo Bạch" chỉ dùng để miêu tả ánh trăng, không sử dụng cho bất cứ nghĩa gì khác. Hứa Giảo Bạch giống như ánh trăng vằng vặc trong sạch và mát lành, toả sáng giữa màn đêm tăm tối. Dù là cậu nhóc học cấp 3 hay thầy giáo đứng trên bục giảng, Hứa Giảo Bạch đều luôn luôn dũng cảm, dám tin tưởng và hết lòng chân thành với người xung quanh dù từng nhiều lần chịu tổn thương.

Hành trình của Hứa Giảo Bạch và Quý Hoành thiên về quá trình và chữa lành, plot không cân não mà gây ấn tượng vì bùng nổ cảm xúc, thích hợp để đọc chậm, vừa đọc vừa cảm nhận và ngẫm nghĩ. Bởi vì có những đoạn mình phải đọc lại mới thấy ồ, à, thì ra là thế.

Ví dụ nhé, ngay từ phần giới thiệu Quý Hoành đã miêu tả Hứa Giảo Bạch là "hễ thấy điều mình thích là hai mắt bừng sáng". Sau abcxyz 7749 câu chuyện thì mẹ Hứa Giảo Bạch tả Hứa Giảo Bạch là "hễ nhắc tới Quý Hoành là hai mắt bừng sáng". Còn mẹ Quý Hoành với Quý Hoành cãi nhau như chó với mèo, nhưng qua mắt Hứa Giảo Bạch thì mẹ Quý Hoành "hễ nhắc tới con trai là gương mặt bừng sáng." Rõ ràng tác giả không nói thẳng ai yêu ai ai thích ai, nhưng chúng ta đều biết đó là tình cảm mà mẹ và Hứa Giảo Bạch dành cho Quý Hoành. Dường như hai chữ "bừng sáng" là dành riêng cho Quý Hoành - một con người bừng sáng và có thể làm những người xung quanh bừng sáng theo.

Kết cấu hô ứng này xuất hiện rất nhiều trong truyện, các bạn đọc cũng đã phát hiện và bình luận nên mình sẽ không nói thêm nữa, tự tìm thấy mới hay.

Thêm một điểm mình tâm đắc là slogan "không ai cứu vớt được ai" của truyện. Mình biết có nhiều truyện đi theo hướng một người, một tình yêu cứu vớt cuộc đời một người khác. Mình vẫn đọc và vẫn thích những câu chuyện ấy.  Nhưng nói sao nhỉ, mình thích chúng như một câu chuyện mà thôi.

Xét về hiện thực và trải nghiệm của chính bản thân mình, thì yêu một người có vấn đề về tâm lý khó lắm, đừng cho rằng mình cứu vớt được người ta, mà chỉ có thể trở thành một trong những động lực và chỗ dựa để người kia nhận ra những điều tốt đẹp ở chính bản thân họ và thế giới xung quanh, "một trong những", nhớ nhé. Nhưng kể cả thế thì vẫn rất khó khăn vất vả. Vậy nên "slogan" này của truyện như câu trả lời dành cho mình trong thời điểm ấy, không ai cứu vớt được ai, không ai có trách nhiệm phải cứu vớt ai.

Kể cả lúc chưa gặp lại và cũng chẳng biết có thể gặp lại nhau hay không, Quý Hoành và Hứa Giảo Bạch vẫn luôn phấn đấu vì tương lai cuộc đời tươi đẹp, có tài có đức, có năng lực và vốn liếng, để tới khi mọi sự tỏ tường họ có thể lập tức trao cho nhau những gì tốt đẹp nhất.

"Tôi không chờ mong được cứu rỗi, tôi quay về vì không thể quên, không thể buông, muốn quay về tìm kiếm.
Vì tôi yêu em."

Không bấu víu, chờ mong hay ký thác hy vọng ai đó cứu vớt mình dù cuộc đời nghiệt ngã, chỉ đơn giản là nhớ thương, là con tim thôi thúc, mình thích người ấy nên mình muốn gặp người ấy, mình muốn gặp người ấy nên sẽ chuẩn bị thật tốt để đến gặp người ấy.

Thực sự là rất healthy and balance luôn.

Mình không biết tại sao lại thành ra lan man thế này, nên cứ coi đây là tổng kết của cá nhân mình sau khi đọc nhé, chứ nếu coi là review trước khi đọc thì lú lắm luôn.

À mà truyện có bug đấy nhé, đố các bạn biết là gì? Đoán đi, không có thưởng đâu =)))))))

—————
Được rồi, phía dưới sẽ là cảm xúc và những câu chuyện trong quá trình edit, các bạn có thể không đọc, không ảnh hưởng gì, nhưng mình mong sẽ có người đọc.

Đôi khi mình nghĩ, có thể câu chuyện này không hay đến thế, mà chính khoảng thời gian mình dành cho nó đã khiến nó trở nên ý nghĩa với mình đến vậy.

Mình mong các bạn khóc nhiều (toi xin loi toi khon nan qua), vì lúc đọc QT mình đã khóc suốt, khóc liên tục, nên nếu các bạn đọc edit mà không khóc mình sẽ thấy khá là thất bại. Để thực thi âm mưu này, mình đã "mồi" bằng cách thả sẵn cảm xúc khóc ở các đoạn cảm động =))))) thật là hết nói nổi. Mình hy vọng các bạn sẽ ấn khóc theo, và chạm vào trái tim các bạn nhiều hơn một chút, để các bạn cảm nhận sự tốt đẹp Quý Hoành và Hứa Giảo Bạch nhiều hơn một chút.

Trong suốt khoảng thời gian edit, mình thực sự đã lắng nghe rất nhiều điều xung quanh. Xem phim mình để ý sub hơn, nghe nhạc mình tập trung vào câu từ hơn, ra đường mình chú ý lời nói của người xung quanh hơn. Tất cả là để tiếp thu từ vựng và ngữ pháp tiếng Việt. Thấy ai nói từ gì hay là mình note ngay vào điện thoại để dùng dần. Và mình nhận ra những tư liệu trong đời sống hàng ngày là nguồn tham khảo rất chất lượng và quý giá. Thực sự là việc edit đã khiến cuộc sống của mình trở nên phong phú hơn nhiều lắm.

Tất nhiên, chỉ từ vựng thôi chưa đủ. Không phải cứ ghép một đống từ thuần Việt vào nhau là hay, phải biết 70% tiếng Việt là từ Hán Việt. Từ ngữ chỉ là nguyên liệu, kết hợp ra sao, xào nấu thế nào là một câu chuyện khác. Nguyên liệu tươi ngon mà người nấu dở thì cũng hỏng, đúng không? Bí quá là mình phải dừng lại đi đọc sách, sách gì cũng được, văn học càng tốt, để học hỏi và cân bằng lối diễn đạt. Được rồi, có thể không ai muốn biết, nhưng bí quyết của mình là dùng từ láy, vì từ láy hầu như (hay hoàn toàn nhỉ?) là thuần Việt, thể hiện được đặc trưng của tiếng Việt mà còn giàu nhịp điệu và sức gợi tả.

Mình không phải dân dịch thuật chuyên nghiệp, tay ngang cũng không luôn, trình độ dưới cả nghiệp dư ấy chứ. Đến giờ mình vẫn còn giằng co giữa việc có nên thêm giọng văn của bản thân vào bản edit không. Mình có đọc bài của một chị editor ngôn tình lâu lâu rồi, chị ấy viết rằng không thêm cách diễn đạt của mình vào thì khác gì cái máy đâu, mà bản thân QT đã là máy dịch rồi, cứng nhắc hơn văn gốc nhiều lắm. Vậy nên tạm thời mình tin chị, dù mình chẳng biết chị là ai hay trình độ chị có đáng tin không, suy cho cùng mình vẫn chỉ tin điều mình muốn tin. Mình thêm một bước vào quá trình edit, đó là cho từ ngữ trong bản QT hoặc bản gốc vào từ điển tiếng Việt, tìm các từ đồng nghĩa tiếng Việt của nó rồi chọn lấy một từ mình nghĩ là thích hợp với văn cảnh. Và nếu có thể, thì chuyển sang một ngôn ngữ thứ ba nữa, bởi tiếng Việt và tiếng Trung giao thoa nhiều, phân tách cũng nhiều, có những từ ngữ và mệnh đề mang âm giống hệt nhau nhưng nghĩa lại khác ở hai nước. Khi ấy ngôn ngữ thứ ba sẽ trở thành một "vị cứu tinh". Bảo ví dụ cho thuyết phục thì nhất thời mình chưa nghĩ ra, nhưng thực sự là có đấy.

Việc edit đã giúp cuộc sống nhàm chán rập khuôn của mình thú vị hơn rất nhiều. Và mình thực sự khâm phục tác giả có thể sáng tạo ra câu chuyện trọn vẹn, đong đầy cảm xúc thế này.

Hiện tại mình đang mần một bộ bên nhà hàng xóm (rất chậm) và một bộ mình yêu thích (nhanh hơn nhưng ai biết tương lai ra sao). Cơ mà "The first lasts forever, the second lasts a second.", điều đầu tiên vẫn sẽ ghi dấu ấn đậm sâu nhất, đánh dấu thời khắc mình dấn thân vào con đường edit quên lối về (cũng trong một đêm mất ngủ thế này).

Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ và theo dõi, cảm ơn những ai có duyên đọc đến những dòng cuối cùng này. Dù không trả lời hết, mình đã đọc mọi bình luận của các bạn. Mình không muốn tỏ vẻ tự ti và cũng không muốn tự kiêu, mình biết văn chương của mình ở mức khá nhưng so ra thì chẳng ăn ai. Và mình chỉ edit - sắp xếp lại câu chữ QT theo ý hiểu mà thôi. Bản edit của mình đúng được 70% là mừng lắm rồi.

Điều duy nhất mình có thể đảm bảo với các bạn là mình nghiêm túc trong việc edit này. Mình luôn làm tốt nhất trong khả năng, và dù chậm, mình sẽ làm tốt hơn qua từng ngày.

Càng viết lại càng không phù hợp với phần đăng cuối truyện haha, có phải truyện của mình đâu cơ chứ =))))))

Một lần nữa, cảm ơn các bạn đã đồng hành. Hy vọng các bạn tiếp tục ủng hộ những dự án tiếp theo! Tìm đọc truyện tại wattpad HThanh346 và đánh sập mấy chỗ chuyển ver, reup vì mục đích thương mại giùm mình nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro