Chương 31
Chương 31: Bẻ mông cho ngựa giống xem lỗ dâm. (H)
Suy nghĩ của Nguyễn Thời Hành có chút hỗn loạn, sự việc xảy ra cùng với suy nghĩ của anh hoàn toàn trái ngược nhau.
Tại sao Kiến Lăng có thể vượt trạm trước rồi tìm đến anh? Đáng lẽ hắn không nên xuất hiện ở nơi này mới phải!
Nguyễn Thời Hành: Hệ thống, cậu biết nguyên nhân không?
Hệ thống: Không đủ quyền hạn, hiện tại tôi không thể nói.
Hệ thống cũng rất sốt ruột, nhưng nó không biết nên giải thích chân tướng cho Nguyễn Thời Hành như thế nào.
Nguyễn Thời Hành nghe xong chợt nhận ra vấn đề, quyền hạn không đủ, chứng tỏ Kiến Lăng không phải là Boss ở một ải nhỏ, cũng không phải là một nhân vật phụ râu ria nào đó, mà là nhiệm vụ quan trọng của cốt truyện.
Nguyễn Thời Hành: Hắn là nhân vật phản diện? Hắn là nam tám?
Hệ thống chỉ có thể đáp lại với ký chủ: Quyền hạn không đủ, không thể trả lời.
Trong đầu Nguyễn Thời Hành còn có nhiều điểm nghi hoặc, anh đang định hỏi lại hệ thống, thì bị đau đớn phía sau đánh thức.
“Lúc này rồi mà còn thất thần, suy nghĩ cái gì?”
Kiến Lăng có chút không vui cắm hai ngón tay vào trong lỗ đít nhỏ hẹp, ngày hôm qua rõ ràng đã bị hắn đụ sưng lên như cái lồn thối nát của mấy con đĩ, mà giờ lại chật hẹp như xử nam.
“Muốn người đàn ông phòng bên cạnh đến cứu sao, hôm qua khi anh dụ dỗ tôi làm tình cũng không phải không tình nguyện như thế đâu.”
Kiến Lăng châm biếm, cho dù hắn biết rõ Dư Tuế là một nửa kia linh hồn của mình, nhưng cá nhân hắn lại không có chút cảm giác gì như hai người cùng là một cả.
Kiến Lăng là một con quỷ cực kỳ kiêu ngạo, con mồi đã ở dưới thân hắn mà còn dám nghĩ đến người khác, đủ để làm hắn tức điên.
Kiến Lăng xoa nắn dương vật nhỏ của Nguyễn Thời Hành, hắn biết nơi này của anh ta rất mẫn cảm, chỉ cần sờ một cái là đã dựng đứng rỉ nước, vừa dâm vừa đáng yêu.
Nguyễn Thời Hành không trả lời, im lặng để hắn đùa bỡn, dương vật phía dưới truyền tới từng đợt khoái cảm, khiến anh sung sướng run rẩy.
Lúc tắm xong Nguyễn Thời Hành chưa kịp mặc quần áo, hoàn toàn thuận lợi cho con quỷ phía sau giở trò.
Dương vật nhỏ nhắn đỏ hồng dựng thẳng, lỗ tiểu chảy chất nhầy không ngừng, chất lỏng đó trượt xuống cán dương vật, làm cho lông mu dính lại thành cụm.
Kiến Lăng thấy ngón tay của mình đã đủ ướt, cắm lại vào lỗ đít tiếp tục moi đào.
Ngón tay ấn điểm mẫn cảm vô cùng thô bạo, hơi cong lại bắt chước động tác giao hợp bắt đầu đâm chọc, tốc độ cắm rút của ngón tay hắn càng lúc càng nhanh, mông Nguyễn Thời không nhịn được nâng cao lên.
“A a a…… Cắm đến điểm dâm…… Ha…… A…… Quá nhanh...... Hức ưm…… Thật trướng…… Đừng cắm……”
Khối cơ thể dâm đãng này không chịu nổi bất cứ cảm giác kích thích nào, tuyến tiền liệt bị ấn liên tục khiến Nguyễn Thời Hành lâm vào trạng thái cao trào, sung sướng giống như đang đi trên mấy, lỗ tiểu mở ra, mang đến cảm giác tê mỏi muốn xuất tinh.
Cái mông to kia cứ đung trước mắt, Kiến Lăng dùng sức đánh mạnh lên đó, hai cánh mông đều bị tát sưng, dấu tay đỏ bừng đan xen nhau, ngọt ngào như quả đào mật mọng nước.
Đau đớn qua đi là cảm giác tê ngứa cùng cực, những khoái cảm khác nhau đan xen, cơ thể Nguyễn Thời Hành giống như không phải của chính mình nữa run rẩy liên tục, trong miệng còn nức nở từng tiếng mơ hồ không rõ.
Thời điểm Nguyễn Thời Hành sắp đạt tới cực khoái, quy đầu lại bị người khác bịt lại.
“Lần này không thể để anh bắn dễ dàng như vậy, bằng không anh lại sinh hư.”
Kiến Lăng nhéo quy đầu, tàn nhẫn ngăn cản dục vọng muốn giải thoát của Nguyễn Thời Hành.
“Buông ra…… Tôi muốn bắn…… Để tôi bắn...... Hức……”
Dục vọng muốn xuất tinh ùa tới mãnh liệt, gần như chiếm cứ cả đại não Nguyễn Thời Hành, tay anh quơ loạn như muốn xé rách khăn trải giường, cơ thể khó chịu ưỡn lên, bàn tay cố gắng đẩy cánh tay của Kiến Lăng ra, khao khát muốn được giải thoát.
“Nhịn.”
Kiến Lăng nhéo một bên mông của Nguyễn Thời Hành, chuyển anh về tư thế quỳ bò.
Nguyễn Thời Hành giống như một con chó cái sắp được thụ tinh, mông dẩu cao lên, lỗ dâm ướt át mấp máy không ngừng.
Kiến Lăng chỉ dùng ngón tay trêu đùa Nguyễn Thời Hành mà dương vật đã cứng ngắc, mặc kệ việc khuếch trương, trực tiếp cắm vào lỗ nhỏ mềm mại.
Bởi lỗ nhỏ rất chặt, cho nên mới tiến vào được một nửa.
“Mau thả lỏng cho tôi.”
Kiến Lăng dùng lực bóp quy đầu Nguyễn Thời Hành, một cái tay khác thì quất đánh mông, rất nhanh liền đánh nó tới đỏ bừng, thật giống quả đào to mum múp thịt, thịt mông sóng sánh, thật làm người ta miệng khô lưỡi khô.
Cảm giác đau đớn bén nhọn khi bị đánh mông hòa cùng với sự bức bối không thể bắn tinh, khiến đầu óc Nguyễn Thời Hành trở nên hỗn độn. Vừa nghĩ muốn bắn tinh, vừa phải vặn vẹo mông để tránh thoát những cái tát dày đặc.
Lỗ đít kẹp dương vật lạnh băng của ác quỷ nhắc nhở Nguyễn Thời Hành rằng anh đang bị thao, quá nhiều kích thích đến cùng một lúc khiến Nguyễn Thời Hành không thể chịu nổi, nước miếng men theo khóe môi chảy xuống.
“Hức ưm…… Quá lớn…… A a a…… Đừng cắm…… Ha a…… Không muốn ăn dương vật…… Không muốn…… A…… Đâm tới rồi hư ức……”
Nguyễn Thời Hành khóc kêu thảm thiết, tiếng rên rỉ rách nát đứt quãng càng khiến người khác muốn bạo ngược anh.
Con cặc của Kiến Lăng như là một lưỡi đao sắc bén tàn nhẫn đâm mở thịt ruột cắm vào tận cùng bên trong, tiếng va chạm của bìu dái với thịt mông vang lên đầy dâm loạn. Bụng Nguyễn Thời Hành hơi gồ lên, bị đâm ra thành hình dương vật.
“Đâm tới rồi…… A a a a! Thao tới rồi ưm hức…… Tôi muốn bắn…… Muốn bắn…… Dương vật xót quá……”
Hai hàng nước mắt lăn trên gò má Nguyễn Thời Hành, tấm thẻ trong chiếc ba lô trong suốt phát sáng lấp lánh, nhưng chủ nhân tấm thẻ lại không biết rằng mình đã sử dụng nó, sa vào trong khoái cảm vui thích thống khổ..
Dương vật Nguyễn Thời Hành cương cứng, lỗ tiểu bị bịt đến sưng đau, làm Nguyễn Thời Hành vừa đau vừa xót, loại khoái cảm đau đớn tàn bạo này khiến anh phát điên.
Đúng lúc này cửa vang lên những tiếng gõ có quy luật.
“Nguyễn Thời Hành?”
Dư Tuế đứng ngoài cửa, gọi tên Nguyễn Thời Hành.
Hắn cảm thấy tiếng kêu vừa nãy không phải là ảo giác, quyết định tới xem xét tình huống một chút. Sau khi hắn gõ cửa xong, bên trong lại không có ai đáp lại.
Hắn thử gõ cửa lại vài cái, lỗ tai dán lên trên cửa, chỉ nghe thấy hai câu nói mơ hồ không rõ.
“Ưm…… Đừng mà…… Không……”
Dư Tuế nhíu mày, chuyển gõ cửa thành đạp cửa.
Nhưng cánh cửa này lại vững chắc bất thường, không hề có phản ứng gì, thậm chí hắn còn cảm thấy có một luồng khí lạnh lẽo lùa vào người, như ám chỉ đuổi hắn đi.
Kiến Lăng còn đang bận thao tên chó cái của mình, sao có thể để người khác quấy rầy. Nguyễn Thời Hành tuy rằng miệng khóc nức nở, nhưng mông vẫn nhún phối hợp theo từng cú thúc của hắn, bị hắn thao tới nước miếng chảy ướt mặt.
Động tĩnh ngoài cửa ngừng lại, Kiến Lăng vừa lòng với sự thức thời của nửa linh hồn kia, hắn nhìn cánh mông to tròn sưng mọng trước mắt, không nhịn được cắn một ngụm, lưu lại một cái dấu răng trên đó.
Dư Tuế trở về phòng của bản thân, hắn chắc chắn rằng phòng của Nguyễn Thời Hành đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn liên quan đến siêu năng lực tự nhiên.
Không hiểu sao cứ như có một thứ gì đó thôi thúc hắn cứu người, nhưng phân tích dựa theo luật của trò chơi thì Nguyễn Thời Hành hẳn là đã kích hoạt một thứ gì đó nên mới xảy ra chuyện như vậy, nếu như việc này mà anh ta còn không giải quyết được, vậy thì không cần suy xét xem nên có nhận anh ta làm bạn đồng hành hay không.
Nhưng lý trí Dư Tuế lại tiếp tục phân tích, Nguyễn Thời Hành không phải người làm việc tùy ý, sự thông minh của anh ta rất có giá trị lợi dụng…… Tóm lại, Dư Tuế cuối cùng vẫn là tự thuyết phục chính mình.
Hắn lấy thẻ kỹ năng ra, nhìn phần mô tả trên tấm card.
【Có thể chỉ định bất cứ thứ gì đến một vị trí bản thân muốn, kể cả người~ lưu ý: Khoảng cách không thể vượt quá 50 mét, không có hiệu quả với NPC 】
Dư Tuế thầm đọc lệnh sử dụng trong đầu, ngay sau đó trên giường hắn liền xuất hiện Nguyễn Thời Hành đang ở tư thế quỳ bò.
Nguyễn Thời Hành vẫn nức nở run rẩy như cũ, anh còn chưa phản ứng kịp đây là tình huống gì, có chút hoảng hốt quay đầu nhìn Dư Tuế.
Gò má Nguyễn Thời Hành đỏ ửng vì tình dục, đôi mắt ngậm nước.
Mông của Nguyễn Thời Hành bị đánh tới vừa đỏ vừa sưng, miệng lỗ đít bị địt lỏng, đang đói khát không ngừng mấp máy.
Dương vật phía trước không bị thứ gì đó trói buộc, bị bịt một hồi lâu như vậy, đã không còn cách nào để bắn tinh, chỉ có thể rỉ nước nhờn.
Người đàn ông trước mắt quyến rũ lại gợi cảm, bộ dạng khóc nức nở với con cặc rỉ nước liên tục của Nguyễn Thời Hành đủ để kích thích dục vọng bạo ngược của mọi đàn ông, bao gồm cả Dư Tuế.
Dư Tuế tháo kính xuống, lộ ra khuôn mặt đẹp bức người, đôi mắt đen âm u, giống như vực sâu.
Nguyễn Thời Hành hoàn hồn từ cơn khoái cảm, hậu huyệt anh co chặt, bên trong không được dương vật lớn lấp đầy, cảm giác ngứa ngáy trống trải vô cùng khó chịu.
Nguyễn Thời Hành nhìn Dư Tuế trước mặt, vẫn là bộ dạng bị tàn phá đến đáng thương như cũ, nhưng anh lại hướng tới chỗ Dư Tuế bẻ mông của mình ra, để lộ lỗ đít đỏ bừng ướt át.
“Bên trong tôi rất ngứa, cậu có thể lấp đầy nó không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro