
Chương 30.3
Chương 30.3: Trêu chọc ác quỷ đại giới.
Độ khó của game được phân theo các cấp độ từ trên xuống đó là: SSS, SS, S, A, B, C, D, E, F. Tổng cộng có chín cấp, cấp C có quyền được lập tổ đội, dưới cấp C sẽ dựa theo mức đánh giá của từng người chơi để tiến hành phân phối trạm, còn từ cấp độ C trở lên có thể chọn các trạm có cấp độ thấp hơn. Cấp độ của trạm càng khó thì thẻ kỹ năng nhận được sẽ càng cao.
Chỉ với vài dòng ngắn ngủi, Nguyễn Thời Hành đã hiểu được đại khái quy tắc của trò chơi.
Nói cách khác, nếu anh muốn chung đội với Dư Tuế, ít nhất là phải vượt qua một nhiệm vụ cấp C, mà ải anh vừa vượt qua mới chỉ là cấp F cho tân thủ.
Dựa theo quy luật độ khó, cấp bậc càng cao thì khả năng gặp phải sẽ càng lớn, nếu anh không đồng hành cùng Dư Tuế trong mấy nhiệm vụ kế tiếp cũng không có vấn đề gì, chỉ cần cấp bậc của anh đủ cao, ở về sau vẫn có thể gặp Dư Tuế.
Nhưng điều này là vô ích, suy cho cùng thì nhiệm vụ của anh không phải là làm bạn với Dư Tuế, mà là khiến tên ngựa giống Dư Tuế đi trên con đường 1x1, nếu anh có ý không tự mình ra tay, thì anh nhất định phải ngăn chặn cái duyên phận đào hoa của Dư Tuế, nhiệm vụ này không hề dễ chút nào, may mà cùng đợi ở một trạm kiểm soát của trò chơi, bằng không Dư Tuế đi đâu ngay cả quỷ cùng không biết.
“Xin chào, tôi muốn hỏi một chút, tất cả người chơi đểu ở đây hết sao?”
Nguyễn Thời Hành nhìn số lượng người đang dần giảm bớt, lịch sự đặt câu hỏi với những người bên cạnh.
Khi bị Nguyễn Thời Hành hỏi, cậu thanh niên đội mũ lưỡi trai mặt đầy tàn nhang thổi nổ bong bóng cao su trong miệng, lắc đầu nói: “Không phải, nơi này tập hợp những người chơi có khả năng cặp cùng nhau trong trạm kế tiếp, game có quy định thời gian đi vào, nhưng cũng có vài người đi vào trước, chỗ này cũng có thể là sảnh lớn để mọi ghép đội với nhau trong trạm tiếp theo.”
“Ra là vậy, cảm ơn nhé.”
Nguyễn Thời Hành nói lời cảm ơn xong thì quay người nhìn xung quanh, anh liếc thấy Dư Tuế đang đứng ở một góc, đi qua hỏi.
“Tôi vừa mới đi hỏi mọi người, chỉ cần ấn nút đi vào cùng một lúc thì rất có khả năng sẽ trở thành một đội, muốn thử cùng tôi không?”
Nguyễn Thời Hành chủ động ra trận, anh nghĩ 80% là Dư Tuế sẽ không từ chối.
“Được thôi.”
Dư Tuế trả lời, đẩy gọng kính trên sống mũi.
Trò chơi, chính thức bắt đầu rồi.
Khung cảnh là một phòng khách được bài trí sang trọng theo phong cách châu Âu, trên bàn trà có rất nhiều món điểm tâm còn đang bốc khói, tấm thảm trải trên sàn nhà vô cùng mềm mại, còn có đèn chùm pha lê rất lớn và những bức tranh sơn dầu treo ở trên tường, đã đủ cho thấy độ giàu có của chủ nhân căn nhà.
Chỉ là những người chơi ngồi vây quanh bàn trà có những biểu tình khác nhau.
“Oa, thật trùng hợp, thì ra là anh.”
Thiếu niên tàn nhang nhìn thấy Nguyễn Thời Hành, liền vỗ vỗ bờ vai anh nói đây chính là duyên phận.
Nguyễn Thời Hành gật đầu đáp lại, quả thực đúng là rất tình cờ.
Trò chơi này vẫn là trò chơi năm người, quy ước mở đầu là phải tự giới thiệu.
Thiếu niên tàn nhang tự giới thiệu mình là A Tống, ngồi ở bên cạnh A Tống là một người đàn ông đầu trọc mắt híp, tên là Lục Ca.
Bên tay phải Nguyễn Thời Hành là A Tống, bên tay trái là Dư Tuế, bên cạnh Dư Tuế là một cô gái có vẻ ngoài quyến rũ, tên là Lục Như.
Hệ thống: Ký chủ chú ý, hậu cung thứ nhất đã xuất hiện, buổi tối cô ấy sẽ mượn cớ thảo luận nhiệm vụ để vào phòng nam chủ, sau đó hai người liền xxx với nhau, nhưng mà cô ấy không phải là chính cung, chỉ là đối tượng tình một đêm.
Lúc trước Nguyễn Thời Hành còn có thể khơi dậy được một chút tinh thần, nhưng nghe được câu cuối cùng thì anh không để ý nữa.
Thực ra Nguyễn Thời Hành hiện tại đang rất mâu thuẫn, anh không chắc chắn bản thân sẽ hoàn thành được nhiệm vụ này, dù sao đi nữa thì Dư Tuế cũng không phải là Loan Ngọc.
Nguyễn Thời Hành nghĩ đến Loan Ngọc, mọi buồn phiền trong lòng đều tan biến.
Đêm nay anh cũng sẽ đi, còn về việc hiến thân, cái này thì phải tùy thời cơ.
“Cái này không phải là ải chạy trốn đúng không, trạm trước tôi bị quỷ đuổi sợ suýt nữa tè ra quần.”
A Tống mở miệng đánh vỡ bầu không khí tĩnh lặng, thần thái cực kỳ phấn chấn.
“Trạm trước của tôi là giải trừ chấp niệm, nhưng không biết gì sao mà tôi gặp ba trạm giải ước nguyện, kết cục đều là bị giết vì yêu hoặc tự tử vì yêu, đây rốt cuộc là cái thể chất gì chứ.”
Lục Như nói không ngừng nghỉ.
“Anh trai à, anh là người mới phải không? Bằng không anh đã không hỏi em vấn đề kia ở sảnh lớn.”
A Tống đưa mắt nhìn Nguyễn Thời Hành, Nguyễn Thời Hành gật đầu, nói bản thân thiếu kinh nghiệm.
Lục Ca liếc mắt nhìn Nguyễn Thời Hành một cái, không nói thêm câu nào.
Người chơi ở trạm này lão luyện hơn so với trạm trước rất nhiều, tuy rằng ngoài miệng A Tống nói bản thân rất sợ, nhưng biểu hiện của cậu ta trái ngược hoàn toàn, Lục Như thì nói chuyện nhỏ nhẹ nhưng cũng rất bình tĩnh, Lục Ca cho Nguyễn Thời Hành cảm giác như là một tên già đời. Còn Dư Tuế khá trầm lặng, hắn nói chuyện rất ít, giống như một sự tồn tại yên tĩnh vô hại.
“Hoan nghênh các ngài, những vị khách thân yêu của tôi.”
Một người phụ nữ bước xuống cầu thang, cô ta ăn mặc và trang điểm như một quý bà châu Âu thời Trung cổ, trên tay còn cầm một chiếc quạt lông vũ, vẻ mặt có chút sầu muộn.
“Nghe cảnh sát trưởng William nói, các vị đều là những thám tử giỏi nhất, tôi hy vọng là như vậy, đứa con gái tội nghiệp của tôi chết ở trong nhà mà không rõ nguyên nhân. Hầu gái chăm sóc cho con bé đã bỏ trốn, tôi nghĩ hung thủ nhất định là cô ta, hoặc là tên đầu bếp râu sồm kia, từ trước tới nay ông ta rất ghét trẻ con. Ôi thật đáng sợ, các vị phải cố gắng tìm ra hung thủ giúp tôi.”
Người phụ nữ khóc nức nở, giọng nói càng lúc càng nghẹn ngào.
Cô ta tiếp tục nói: “Trong vòng năm ngày, tôi hy vọng sẽ nghe được đáp án. Nếu gặp phải phiền phức gì thì có thể đi tìm quản gia, tôi cũng không ở nhà thường xuyên, cho nên ông ấy hiểu rõ nơi này hơn tôi.”
Người quản gia trung niên mặc lễ phục chỉnh tề đưa đám người Nguyễn Thời Hành đi thăm quan một chút, vẻ mặt rất nghiêm túc
“Hy vọng một trong số các vị bắt đầu ngay bây giờ, tôi rất khổ sở nên không tiện ở đây lâu nữa, nhìn thấy nơi này tôi lại nghĩ tới Delia đáng thương.”
"Xin đừng quá đau buồn thưa phu nhân, bà đang có một cuộc hẹn, xe ngựa đã chờ sẵn ở cửa.”
Quản gia đỡ cánh tay của người phụ nữ, dìu bà đi về phía trước.
“Chà, Linde, anh vẫn luôn chu đáo như vậy.”
“Có thể cho tôi hỏi về thi thể của tiểu thư hoặc nguyên nhân cái chết……”
A Tống thấy hai người đang định rời đi, chạy nhanh ra gọi bọn họ lại.
“Tôi không muốn nghĩ lại việc làm mình đau khổ kia, Linde sẽ đem tư liệu cho các vị sau.”
Chủ nhân và quản gia của ngôi nhà rời đi, để lại những người chơi bên trong.
“Cho nên nhiệm vụ là phải tìm ra hung thủ đã giết chết cô con gái Delia của bà ấy, bây giờ chúng ta phân công nhau tìm manh mối đi, nếu là giải câu đố, mọi người hợp sức với nhau tốc độ sẽ nhanh hơn.”
A Tống lên tiếng, gánh vác luôn nhân vật leader trong nhóm.
Nguyễn Thời Hành và Dư Tuế rất tự nhiên đi lên lầu cùng nhau.
Dư Tuế hỏi: “Phát hiện cái gì?”
Nguyễn Thời Hành: “Vị phu nhân này tuy rằng bề ngoài rất khổ sở, nhưng có vẻ không phải là vậy, móng tay của bà ấy mới làm hôm qua, màu đỏ vẫn còn rất tươi.”
Dư Tuế: “Trong phòng khách không có bất cứ một cái ảnh nào của con gái bà ta hay ảnh gia đình chụp chung, chỉ có một bức họa chân dung cỡ lớn của bà ta.”
Nguyễn Thời Hành: “Tuy bà ấy trang điểm rất đậm, nhưng tuổi tác hình như không lớn lắm."
Dư Tuế: “Quản gia quan tâm bà ta một cách thái quá, có chút không giống bình thường.”
Bọn họ trao đổi những thông tin mà bản thân phát hiện được, liếc mắt nhìn nhau một cái, cười với nhau coi như ngầm hiểu, ăn ý vô cùng.
“Quản gia thích bà ta, ít nhất cũng sẽ có lòng tham với bà ta.”
Dư Tuế nhướng mày, hơi kinh ngạc hỏi: “Chắc chắn đến vậy?”
Nguyễn Thời Hành lại cười tiếp, cảm giác êm dịu khiến người ta say mê.
Anh nói: “Đúng, tôi chắc chắn.”
Bởi vì cũng từng có người đã dùng ánh mắt như thế nhìn anh, ánh mắt chân thành, dịu dàng, mê đắm và độc chiếm đó anh không thể nào quên được.
Không biết vì sao trái tim Dư Tuế như bị cái gì đó cào nhẹ lên, có chút bối rối nhất thời không nói nên lời.
_________
Chắc mọi người cũng nhận ra 1 điều là dạo này mình đăng chương mới rất chậm (╥_╥). Thực ra mình kẹt tiền mua raw nên phải đi edit thuê cho các nhóm dịch khác, tới hôm qua thì mình đã được thanh toán tiền edit (◍•ᴗ•◍). Thế nên tiến độ về lại như xưa là 2-3c/tuần nha. Iu mọi người nhiều (≧◡≦) ♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro