Chương 29
Chương 29: Bị ác quỷ thao.
Tuy rằng Kiến Lăng không có kiến thức về phương diện này, nhưng hắn cũng không phải kẻ ngốc.
Đôi mắt tối đen của hắn nhìn chằm chằm nhân loại dám đưa ra lời đề nghị giao hợp với hắn, những ngón tay lạnh lẽo lướt trên mặt Nguyễn Thời Hành.
"Anh không sợ tôi?"
Người này sao lại có thể bình tĩnh mà nói mấy lời dâm loạn như vậy, là do bản chất đã thế hay là đang làm bộ làm tịch?
"Nếu mà cậu xấu một chút, tôi còn lâu mới đưa ra lời đề nghị như vậy."
Nguyễn Thời Hành cởi áo trên, làn da màu mật ở dưới ánh đèn như được phủ một tầng nước đường, tràn ngập dụ hoặc cám dỗ.
Giọng nói của anh ta mang theo nét lười biếng, như thể anh ta thực sự không có chút sợ hãi nào.
Kiến Lăng cảm thấy rất thú vị, bộ ngực căng mọng trực tiếp đập vào mắt hắn, khiến hắn lập tức nảy sinh những suy nghĩ kỳ quái.
Nguyễn Thời Hành nắm tay hắn, kéo tay hắn đặt lên ngực của mình, dẫn dắt hắn xoa bóp nó.
Bầu vú đầy đặn cảm giác tinh tế vô cùng, lắc lư theo động tác đùa nghịch của hắn, gợi tình không thể tả.
"Quần áo của cậu thật vướng víu."
Nguyễn Thời Hành cởi quần của mình ra, cái mông to vểnh nhẹ nhàng cọ lên hạ thân của ác quỷ.
Kiến Lăng búng tay một cái, tất cả quần áo trên người hắn đều biến mất, cơ thể xanh xao của hắn lạnh như băng, nhưng lại ẩn chứa vẻ đẹp và sức mạnh khó tả.
Nguyễn Thời Hành không kịp chuẩn bị trực tiếp chạm vào dương vật lạnh lẽo, cảm giác mông mình như bị một khối băng chọc vào.
Điều khiến Nguyễn Thời Hành kinh ngạc ngoài ý muốn đó là, con quỷ trước mắt này không những chỉ xinh đẹp, mà phía dưới còn to quá thể đáng, to một cách bất thường.
Nguyễn Thời Hành bỗng nhiên cảm thấy chuyến này là lãi chứ không phải lỗ.
Hệ thống liên tục lâm vào trạng thái câm nín, nó không biết nên khen ký chủ tìm được chính xác một nam chủ khác, hay là khen ký chủ táo bạo, đến quỷ cũng không buông tha.
Kiến Lăng không nhịn được đẩy hông, dương vật cọ xát rãnh mông, xúc cảm chưa từng có trước đây khiến hắn phát nghiện, nhưng có một nơi khác hấp dẫn sự chú ý của hắn.
"Nơi này của anh...... Ha...... Trông thật đáng yêu."
Bởi vì Nguyễn Thời Hành ngồi ở trên người Kiến Lăng, cho nên nửa thân dưới của cậu lộ rõ.
Đối lập với cơ thể cường tráng, thằng nhỏ của Nguyễn Thời Hành nhỏ tới mức không nỡ nhìn, vô cùng đáng thương núp trong đám lông.
Kiến Lăng duỗi tay ra xoa xoa, thứ này nhỏ nhắn mềm oặt, so sánh với hắn, không khác gì một con gà con ỉu xìu.
"Của cậu dùng được không phải là được rồi sao?"
Đối mặt với sự chế nhạo của ác quỷ, mặt Nguyễn Thời Hành không hề biến sắc, dùng mông thịt kẹp chặt dương vật lạnh lẽo đã cương cứng của hắn.
Quá lạnh, Nguyễn Thời Hành thầm nghĩ, có lẽ sưởi ấm cho nó một chút sẽ tốt hơn.
Cậu vừa định đứng dậy giúp ác quỷ khẩu giao, nhưng không ngờ rằng tên này lại không hợp tác.
Kiến Lăng không biết hắn định làm gì, mà cũng không quan trọng nữa, hắn ném Nguyễn Thời Hành lên giường, dương vật chọc chọc đáy chậu, cọ xát với nơi mềm oặt kia.
Hắn bẻ cặp mông lớn ngon miệng ra, nhìn lỗ nhỏ màu hồng nhạt, có chút bất ngờ.
"Nơi này nhỏ như vậy, có thể cắm vào được sao?"
"Phải nới rộng trước, tôi có thể tự làm...... A......"
Nguyễn Thời Hành thở hổn hển, nắm chặt khăn trải giường dưới thân.
Lỗ đít chưa bao giờ đâm vào bị ép tiếp nhận một ngón tay lạnh lẽo, ngón tay kia không ngừng quấy loạn trong thịt ruột, cọ xát vách trong mềm mại, đem lại cảm giác trướng đau khó chịu.
Trước nay Nguyễn Thời Hành luôn là người làm chủ khi làm tình, tuy rằng cậu là người nắm dưới, nhưng bạn giường đều phải tuân theo ý cậu, vì thế Loan Ngọc cực kỳ cưng cậu, sợ cậu không thoải mái.
Đây là lần đầu tiên cậu bị người ta cướp mất tiết tấu, biến cậu về thế bị động. À không, đây là quỷ, khó trách nghe không hiểu tiếng người.
Đầu ngón tay tiếp xúc với da thịt tinh tế, cái loại cảm giác này đặc biệt vô cùng, Kiến Lăng vừa thọc vào rút ra để khuếch trương, vừa ngắm bộ dạng nhíu mày nhẫn nhịn của Nguyễn Thời Hành, trong lòng chợt nảy sinh một tia vui sướng kỳ lạ.
Dám can đảm giao dịch với ác quỷ lại còn có âm mưu định khống chế hắn, phải cho anh ta ăn chút đau đớn mới được.
Một giọt mồ hôi chảy từ giữa trán đến thái dương của Nguyễn Thời Hành, thấm ướt khăn trải giường.
Ma khí lạnh lẽo truyền khắp toàn thân Nguyễn Thời Hành, nhắc nhở cậu rằng cậu đang phải đối mặt với thứ gì.
Vừa ngang ngược lại ác độc, thậm chí Nguyễn Thời Hành còn tin chắc rằng nếu cậu không nói mấy lời kia nhất định sẽ bị hắn mổ bụng ngay lập tức. Nguyễn Thời Hành không nói gì nữa mà thả lỏng cơ thể, để cho con ác quỷ xinh đẹp này tùy ý khai phá cơ thể cậu.
Kiến Lăng rất thích sự thức thời của Nguyễn Thời Hành, quyết định thu lại ý định kia, ngón tay hắn linh hoạt trêu đùa vách thịt mềm dẻo, không biết kích thích vào điểm nào, người dưới thân hắn đột nhiên căng chặt, phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp.
Kiến Lăng cảm thấy thú vị, cố tình ấn ấn nơi đó, nghe người đàn ông này khàn giọng rên rỉ, xoa cái mông to co dãn đàn hồi của anh ta.
Hạ thân Nguyễn Thời Hành bất giác dựng đứng lên, cây dương vật vừa ngắn lại vừa nhỏ rỉ nước không ngừng này thật dâm đãng y như chủ nhân của nó vậy.
Ngón tay Kiến Lăng sờ lên xoa xoa, bàn tay chưa gì ướt đẫm, rồi hắn đưa luôn thứ chất lỏng sền sệt đó vào lỗ nhỏ đã mở miệng, tiếng nước nhớp nháp như chiếc móc vô hình cào vào lòng người, ngứa ngáy cùng cực.
Ác quỷ thèm khát nhiệt độ cơ thể con người, hắn khẽ thở dài một hơi rồi tọng cái bộ phận sinh dục cứng nhắc lạnh như băng của mình vào lỗ đít nhỏ hẹp, cảm nhận thứ nhiệt độ ấm nóng thoải mái sung sướng chưa từng được trải qua.
"Ưm...... Đâm tới rồi...... Ha...... A......"
Ngay trong khoảnh khắc hắn cắm vào, cơ thể Nguyễn Thời Hành không có bất kì chút đau đớn nào, khoái cảm dữ dội lập tức chiếm cứ đầu óc cậu, đợi đến khi cảm giác đó vơi đi, cậu mới phát hiện ra một chuyện.
Cho dù bị tiết sớm đi chăng nữa thì cái tốc độ này không phải quá nhanh rồi sao, Nguyễn Thời Hành chưa bao giờ trải việc xuất ngay khi vừa mới cắm vào, cho nên vẫn còn chưa hoàn hồn được.
Chất lỏng trắng như sữa chảy dọc trên cơ bụng, còn có vài giọt bắn lên tận núm vú.
Ánh mắt Kiến Lăng hằn đỏ nhìn thứ chất lỏng trắng đục kia, ẩn sâu bên trong linh hồn sinh ra dục vọng mãnh liệt khó có thể kiềm chế, nhìn núm vú vương vãi dịch nhờn trắng sữa, hắn hung hăng cắn mạnh núm vú, hạ thân dùng sức thúc mạnh vào lỗ đít.
"A a a...... Thật nhanh...... Hức...... Quá nhanh......"
Nguyễn Thời Hành thở hổn hển vừa nhanh vừa dồn dập, không biết có phải do việc kia hay không, mà cơ thể này của cậu mẫn cảm bất thường, chỉ là bị đâm liên tiếp vào điểm mẫn cảm, mà cả người đã mềm nhũn, thịt ruột tê mỏi, khiến cậu vặn vẹo trong khoái cảm, đầu óc mê loạn.
Thứ đồ vật thô dài lạnh buốt kia đang không ngừng ra vào trong cơ thể cậu nhắc nhở cậu một điều rằng, cậu đang bị một con quỷ chịch, cái loại giao hoan cấm kỵ này dường như khiến khoái cảm tăng lên gấp bội, kéo con người ta sa đọa vào vực sâu dục vọng.
Mắt Nguyễn Thời Hành mở to, đôi mắt đẫm hơi nước lấp lánh dưới ánh nến phập phù, nhìn từng biểu cảm sung sướng của Nguyễn Thời Hành, ác quỷ cũng không nhịn được nữa mạnh mẽ chiếm lấy anh.
Kiến Lăng bóp cằm Nguyễn Thời Hành, thấy anh ta thuận theo vươn đầu lưỡi ra chõ hắn nhấm nháp, hắn thỏa mãn sung sướng híp mắt lại.
Dương vật to lớn cắm lỗ thịt đến mềm xốp, dịch nhờn chảy ra quyện cùng với tinh dịch vừa mới bắn của Nguyễn Thời Hành tạo thành một mảng nhớp nháp lầy lội, làm cho nơi giao hợp của bọn họ trở nên hỗ độn.
Những âm thanh va chạm bạch bạch không ngừng vang lên trong phòng, thịt ruột bị cọ tới bỏng rát, miệng huyệt bị căng ra đến cực hạn, khi thọc vào rút ra còn vang lên tiếng nước dâm dục.
Kiến Lăng bóp eo Nguyễn Thời Hành, chiếc lưỡi của hắn liếm khắp cơ thể Nguyễn Thời Hành, dương vật lạnh như băng kia như sắp bị cọ tới phát hỏa, bùng lên khoái cảm mãnh liệt khi giao hợp, khiến thần hồn mê mẩn.
Nhục huyệt nịnh nọt cố hết sức lấy lòng con quái vật khổng lồ bên trong, dương vật nho nhỏ lại bắt đầu ngóc dậy rỉ nước nhờn.
"Ngay cả nơi này của anh cũng rất dâm."
Kiến Lăng cười cười búng thằng nhỏ Nguyễn Thời Hành, giơ tay quất đánh cái mông lớn của Nguyễn Thời Hành.
Mông rung rinh thành những làn sóng, đau đớn cùng tê rát lập tức chuyển hóa thành khoái cảm, Nguyễn Thời Hành co rút lỗ đít hồng hào, miệng phát ra một than nhẹ, không phản bác câu nài của hắn.
Khi bị đâm vào điểm mẫn cảm, côn thịt nhỏ chảy nước lại tiếp tục bắn tinh, Nguyễn Thời Hành nức nở ưỡn cong người lên như một con thú cái đạt cực khoái trong giao hợp, khiến người ta ta phát cuồng.
Kiến Lăng cắn răng, hung hăng quất đánh lên cặp mông to mọng hai phát, bắt đầu một trận làm tình mới.
Bộ dạng run rẩy cao trào mất khống chế của Nguyễn Thời Hành, làm ác quỷ càng thêm điên cuồng.
Ác quỷ kéo dài rất lâu, Nguyễn Thời Hành bắn liên tục năm sáu lần tới mức không thể bắn nổi nữa, Kiến Lăng mới bắn tinh dịch của hắn vào cơ thể Nguyễn Thời Hành.
"Lạnh quá."
Nguyễn Thời Hành lẩm bẩm vuốt ve bụng của mình, cậu đã bị đụ tới đầu óc mơ màng, liên tục bắn tinh làm lỗ nhỉ trên quy đầu côn thịt cậu đau xót. Cậu nhìn con quỷ trước mặt, vừa như oán giận, lại vừa như làm nũng.
Cánh môi của cậu đã sớm bị hắn mút sưng, bên trên phiếm một tầng thủy quang, như thể đang dụ dỗ người khác tiếp tục ăn nó.
Kiến Lăng không chịu nổi sự cám dỗ đó mà hôn lên, kỹ thuật hôn của hắn không quá tốt, không phải gọi là hôn môi, mà là cắn nuốt chiếm đoạt, bá đạo cướp đi hô hấp của Nguyễn Thời Hành, bòn rút không khí trong phổi anh ta, còn tay thì thưởng thức vú bự của Nguyễn Thời Hành.
Hắn hôn lên vành tai anh ta, lại lưu luyến thì thầm bên tai Nguyễn Thời Hành.
"Nhớ kỹ tên của tôi, tôi tên Kiến Lăng."
Hơi thở lạnh băng phả lên tai Nguyễn Thời Hành, làm cậu khẽ run rẩy.
Cái tên này chỉ xuất hiện trong đầu Nguyễn Thời Hành đúng một lần, sau đó liền bị cậu quăng luôn ra khỏi bộ nhớ. Dù sao cũng chỉ là phó bản trong NPC mà thôi, đợi ra khỏi cái phó bản này thì sẽ không gặp lại nữa, không cần phải nhớ kỹ tên của hắn.
Tuy rằng ngoại hình và năng lực của hắn không tồi, nhưng mà Nguyễn Thời Hành biết, đây không phải thứ mà cậu có thể khống chế, quá nguy hiểm.
Kiến Lăng thực tủy biết vị muốn quấn lấy Nguyễn Thời Hành một lần nữa, lại bị Nguyễn Thời Hành chống ngực đẩy ra.
"Tôi cần phải giữ thể lực."
Nguyễn Thời Hành không biết NPC này có biết hắn chính là NPC hay không, nhưng cậu vẫn còn nhớ rõ mình chính là người chơi.
Hôm nay không cẩn thận bước chân vào đây coi như là cậu xui xẻo, nhưng trò chơi vẫn là phải tiếp tục, Nguyễn Thời Hành không muốn mới mấy ngày đầu làm nhiệm vụ đã không xuống nổi giường, thế thì còn chạy trốn kiểu gì nữa.
Nhưng cậu không quên, chủ yếu nhiệm vụ của cậu là xoay quanh Dư Tuế.
"Tôi có thể nói cho anh cách qua ải như thế nào."
Kiến Lăng nói một cách thờ ơ, chẳng qua chỉ là một người chơi mới mà thôi, lúc này hắn cũng thoáng nghĩ tới một nửa linh hồn kia của mình, nhưng rất nhanh hắn liền quăng ra sau đầu, dù sao về sau cũng sẽ có cơ hội gặp, không việc gì phải vội.
Chỉ khi nửa kia có sức mạnh ngang bằng với hắn, thì mới có thể tiến hành dung hợp, vì để đề phòng Chủ Thần phát hiện ra, hắn còn không thể trực tiếp nói với nửa kia của mình, trong cái quá trình dài lê thê này, lấy người đàn ông trước mặt để giải sầu cũng không tồi.
"Tôi có thể dùng cách khác khiến cậu bắn ra, nơi đó của cậu thật sự quá lớn, nếu tiếp tục đâm, ngày mai nó sẽ sưng mất."
Nguyễn Thời Hành nhấp môi làm ra bộ dạng khó xử, rõ ràng vẻ bề ngoài là một người đàn ông cương nghị, nhưng lại nói ra mấy câu này còn tự nhiên hơn cả phụ nữ.
Kiến Lăng lại bị anh ta dụ dỗ một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro