Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21.1

Chương 21.1: Lần đầu tiên trải nghiệm có nữ huyệt.

Phải mất một lộ trình nhất định để đi từ nơi mấy người Nguyễn Thời Hành đến thành phố C, bọn họ tận dụng thời gian quay trở về, nhưng cũng không quá sốt ruột.

Hành động liều lĩnh là điều cấm kỵ, Loan Ngọc quả không hổ danh là nam chủ, cho dù chỉ là nhất thời nảy lòng tham muốn giết Hạ Minh giành lấy căn cứ để trở thành thủ lĩnh, hắn ta vẫn lên kế hoạch rất bài bản.

Muốn chiến thắng kẻ thù, trước hết phải hiểu rõ tận tình nội bộ của kẻ thù.

Điều này Hạ Minh đã từng nói cho Loan Ngọc một phần, Tống Mính thì nắm rất rõ chuyện này.

“Tôi gia nhập căn cứ vào thời điểm căn cứ mới thành lập, khi đó dị năng của tôi mới thức tỉnh nên còn chưa ổn định, tôi cho rằng ông ta là người tốt, nhưng sau khi ông ta biết dị năng của tôi, ông ta giả vờ đối xử tốt với tôi vài ngày, rồi nhân lúc tôi không chú ý bắt Lam Lam đi để uy hiếp tôi.”

Mỗi khi Tống Lam cất lời, mọi người đều tức tới nghiến răng nghiến lợi.

Cô cũng có thể coi là một người đệ khống*, cô và em trai cách tuổi nhau khá lớn, gần như một nửa là mẹ của em trai, sau khi tận thế diễn ra, cha và mẹ đều mất, chỉ có cô và em trai nương tựa lẫn nhau, nên cô càng quan tâm em trai nhiều hơn, loại hành vi này của Hạ Minh, không cần nghĩ cũng biết đã làm cô hận thấu xương.

(*Đệ khống: Nghĩa là cuồng em trai.)

“Tôi đã lên kế hoạch trốn thoát, nhưng Hạ Minh biết rõ dị năng của tôi, cho nên vẫn luôn đề phòng tôi. Ngoại trừ những lúc lợi dụng rôi ra, thì lúc nào cũng giam lỏng tôi.”

Nhưng Tống Mính là một cô gái cực kỳ thông minh, đương nhiên không có khả năng để người khác gò bó mình như vậy.

Trong những ngày bị giám sát, cô tận dụng hết dị năng và lợi thế ngoại hình của mình để thám thính cấu trúc toàn bộ căn cứ, đồng thời cô cũng hiểu được thành phần của nhóm cán bộ nòng cốt của Hạ Minh.

“Trước tận thế Hạ Minh là ông chủ của một công ty hậu cần, hơn nữa ông ta còn thức tỉnh dị năng hệ sấm sét. Bởi vậy khi tận thế diễn ra, ông ta lấy ưu thế về vật tư và dị năng để thu hút những người khác, thành lập một vương quốc nhỏ của tiêng mình. Trong nhóm người đi theo ông ta, có một ít người là cấp dưới trong công ty ngày trước của ông ta, cho nên địa vị trong nhóm người của ông ta càng ngày càng cao.”

Tống Mính vẽ một bảng quan hệ, và ghi chú bên cạnh tên từng người.

“Thân tín của Hạ Minh chủ yếu là Hạ Quân, hai anh em Hạ Tường, trước tận thế là cấp dưới của Hạ Minh, sau tận thế được Hạ Minh cứu nên họ càng trung thành và tận tâm với Hạ Minh hơn. Hai anh em nhà này đều là dị năng giả, một người là hệ gió, một người là hệ mộc.”

“Hệ mộc……”

Nguyễn Thời Hành liếc nhìn Loan Ngọc, bỗng nhớ tới một người.

“Đúng vậy, chính là người mà cậu đang nghĩ, anh ta là em trai của Hạ Tường, tôi từng nghe người khác nói, Hạ Minh hình như khó có con, Hạ Dung là đứa con mà Hạ Minh rất vất vả mới có được, cho nên cực kỳ cưng chiều cậu ta. Bởi vì tính cách của Hạ Dung, cho nên ông ta phái Hạ Tường đi bảo vệ cậu ta.”

Loan Ngọc nghe vậy trên mặt liền hiện lên vẻ khinh thường, ấn tượng của hắn với tên kia sụp đổ triệt để.

“Người chỉ huy thứ hai dưới quyền Hạ Minh là Chu Tứ, là dị năng giả hệ hỏa mạnh nhất căn cứ, xưng huynh gọi để cùng với Hạ Minh, trước tận thế là một tên đểu cáng. Tôi đã gặp một lần, hắn cho người ta cảm giác hung ác nặng nề, phải rồi, hắn còn cực kỳ háo sắc, và từng có ý đồ với tôi, nhưng vì tôi hữu dụng với Hạ Minh, nên Hạ Minh đã ngăn cản hắn.”

Gấu Nâu nghe vậy liền bổ sung: "Tôi biết người này, khoảng thời gian trước hắn thăng cấp lên bậc bốn, làm cho danh tiếng của căn cứ thành phố C tăng cao."

Tống Mính tiếp tục nói về như những gì mình biết, ngoài hai hai anh em Chu Tứ ra, bên người Hạ Minh còn có mấy chục dị năng giả năng lực không tầm thường, trong căn cứ những dị năng giả cấp thấp thì nhiều vô kể, thời điểm mấy người Nguyễn Thời Hành chạy trốn đã được 'trải nghiệm' rồi.

“Đã gần ba tháng trôi qua, thế lực của ông ta chắc chắn càng ngày càng mạnh.”

Trái lại, đội nhỏ của họ cũng đã có đa dạng dị năng, nhưng nếu phải đối đầu với cả một căn cứ, phần thắng dường như bằng không.

“Bằng không thì giết kẻ đứng đầu trước?”

Bạc xoa xoa cây súng của mình, nạp đạn vào.

Loan Ngọc cũng đang nghĩ tới khả năng này, hiện tại hắn đã ở bậc năm, năng lực chiến đấu cá nhân rất mạnh, không bằng cứ xông thẳng vào căn cứ thành phố C giết Hạ Minh, trực tiếp hạ gục kẻ đứng đầu.

Khi Hạ Minh chết, rắn mất đầu, tất nhiên sẽ dễ dàng tiếp nhận.

“Không có dễ như vậy đâu, nổi loạn rất có thể dẫn đến cuộc nổi loạn tiếp theo.
Tuy bề ngoài bọn họ khó nhằn, nhưng chẳng qua cũng chỉ là mấy hạt cát rải rác mà thôi, chỉ cần đánh bại từng cái một, ngọn gió thổi qua liền phân tán.”

Nguyễn Thời Hành nắm một nắm cát, thả chúng nó bay trong không khí.

Cậu không biết trong cốt truyện ban đầu nam chính dùng cách nào, nhưng ở trong mắt cậu, Loan Ngọc nhất định phải giành được thắng lợi, vinh quang hiển hách, chiếm lấy vị trí cao nhất.

Nguyễn Thời Hành liệt kê những người Tống Mính vừa nói, vạch ra một kế hoạch sơ bộ.

Cậu chưa bao giờ bộc lộ bản thân là một nòng cốt trong đội, phần lớn thời gian đều khá thoải mái và tùy tiện, không nói nhiều khi mọi người thảo luận, chỉ thỉnh thoảng nói vài câu để định hướng, dù vậy người cậu vẫn luôn tỏa ra thứ ánh sáng thu hút, làm cho sự chú ý của mọi đều đặt lên người cậu.

“Vài người trong chúng ta biết bọn họ, vậy nên để cho mấy người lạ mặt lẻn vào trước. Chu Tứ háo sắc thì cho hắn một mỹ nữ, Hạ Quân và Hạ Tường quan hệ tốt thì châm ngòi ly gián hai người họ……”

Nguyễn Thời Hành nói đưa mỹ nữ và châm ngòi không phải là ý nằm trên mặt chữ. Đối với Chu Tứ, trước tiên phải cho một mỹ nữ làm mồi nhử, nhưng sẽ không cho gã nếm được trái ngọt, tiến hành tẩy não và khống chế gã ta, để gã nảy sinh ảo giác, rồi lan truyền tin gã hiếp dâm cô gái đó đến chết, khiến gã phải ôm nỗi oan. Hoặc để mỹ nữ mê hoặc thần trí gã, châm ngòi thổi gió làm gã phạm phải sai lầm.

“Dựa theo tính cách Hạ Minh, Hạ Minh nhất định sẽ bao che hắn, hơn nữa hiện tại Chu Tứ là trụ cột duy nhất ở căn cứ, ngay lúc này chúng ta có thể sắp xếp một ứng cử viên thứ hai, rồi nhân cơ hội này giết hắn.”

“Bởi vì Hạ Tường không có bảo vệ tốt Hạ Dung, nhất định sẽ bị Hạ Minh giận chó đánh mèo, bây giờ có lẽ đang không được trọng dụng, ta có thể lợi dụng điểm này, tìm người châm ngòi ly gián, Tống Mính dùng dị năng phóng đại cảm xúc của bọn họ, vừa nãy cô nói là Hạ Quân có vợ phải không, tá động Chu Tứ để hắn động tay động chân với vợ anh ta……”

“Còn dị năng giả hệ tốc độ này, kiến thức hắn hạn hẹp, thời điểm hắn săn giết thây ma có thể dùng vật tư dụ dỗ, đợi đến khi hắn mắc mưu thì giết hắn……”

“Mà người dị năng giả hệ thổ này……”

“Đại khái là vậy, đến lúc đó lại căn cứ theo tình huống để ứng biến, muốn trở về đó, chúng ta lại phải dọn đường một lần nữa.”

Vẻ mặt Nguyễn Thời Hành bình tĩnh nói ra từng biện pháp, ai cũng không dám chen ngang, liều mạng ghi chép lại trong đầu.

Ánh mắt Loan Ngọc nhìn Nguyễn Thời Hành sáng lấp lánh, hắn càng lúc càng khẳng định được đây không phải là Nguyễn Thời Hành trước tận thế, người mà hắn yêu vừa mạnh mẽ, lại vừa thông minh tài giỏi.

Sau khi Nguyễn Thời Hành nói xong câu cuối cùng, liền dựa lưng vào ghế, thu lại khí thế mà mình vừa mới toát ra, giống hệt với trước kia, không thấy chút sắc sảo nào.

Trong 30 năm trước khi Nguyễn Thời Hành qua đời, cậu đã từng có mười mấy năm làm việc chủ động hoặc bị động, về sau cảm thấy buồn chán, liền bắt đầu một cuộc sống nhàn nhã. Cậu chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ vất bỏ thói quen năm xưa, bày mưu tính kế cho người ta. Gạt bỏ tình yêu và ham muốn ích kỷ sang một bên, Nguyễn Thời Hành hy vọng Loan Ngọc sẽ có một cuộc sống tốt, nhưng Loan Ngọc còn trưởng thành, rất nhiều thứ hắn tạm thời chưa tính đến, cho nên cậu giúp hắn trải rộng đường.

Hệ thống: Ây, ký chủ thật ngầu nha.

Không chỉ có hệ thống cảm nhận được điều đó, mà tất cả thành viên trong đội đều thấy rõ, dường như có một cái nhìn mới về Nguyễn Thời Hành, không hổ là vợ của đội trưởng.

“Vậy dựa theo những gì Hành ca nói để làm.”

Loan Ngọc kết thúc cuộc thảo luận bằng một câu, trên mặt hiện lên một chút đắc ý khó thể che giấu.

Đây là người yêu của hắn đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro