Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20.1

Chương 20.1: Ngủ say bị quấy rối.

Khi đến điểm dừng chân, Nguyễn Thời Hành và mấy người khác đặt những túi đựng tinh hạch lên bàn, Lư Tuyết và Tống Mính sẽ cất chúng.

Tóm lại thì mấy thứ kia đều được đào ra từ não của zombie, nên bên trên còn dính rất nhiều vụn não nhớp nháp.

“Các cậu mau đi tắm rửa đi, đây là quần áo.”

Lư Tuyết chọn vài bộ quần áo từ không gian ra, bóp mũi nhìn đám người Nguyễn Thời Hành.

Nhà này có ba phòng ngủ và hai đại sảnh, ba phòng cộng với một chiếc sofa trong phòng khách là đủ cho bọn họ ở.

Loan Ngọc dùng dị năng hệ nước xả đầy bốn xô nước cho Gấu Nâu và Bạc, còn hắn và Nguyễn Thời Hành tắm ở một phòng khác.

Chém giết suốt một đêm, mọi người đều rất mệt, kể cả về tinh thần hay thể lực, sau khi vội vàng tắm rửa xong thì đi tìm chỗ để ngủ.

Nguyễn Thời Hành không có tâm trạng tán tỉnh cùng Loan Ngọc, cánh tay của cậu giờ đã khó nhấc lên, tắm rửa sạch sẽ xong, cậu lau qua bọt nước trên người, ra ngoài ngã nhào lên giường, cuốn chăn đi ngủ.

Bởi vì hai người ở trong phòng ngủ có sẵn nhà tằm bên trong, cho nên không sợ bị những người khác nhìn thấy, Nguyễn Thời Hành chỉ mặc mỗi quần lót.

Đêm nay cậu quá mệt mỏi, cơ thể 'ngụy' dị năng giả này đã khó thể chống đỡ nổi, đến nỗi khi Loan Ngọc bước ra khỏi phòng tắm, cậu đã ngủ rồi.

Ánh sáng Mặt Trời nhè nhẹ chiếu vào phòng, là ánh sáng đầu tiên của ngày mới.

Loan Ngọc không muốn ánh sáng làm phiền giấc ngủ của Nguyễn Thời Hành, nên kéo rèm lại.

Căn phòng chìm vào bóng tối, yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Nguyễn Thời Hành.

Loan Ngọc không buồn ngủ, hắn thậm chí còn rất hưng phấn.

Cơ thể của hắn đã sớm tiến hóa khác xa người bình thường, bóng tối không thể cản trở hắn nhìn thấy mọi thứ. Hắn nằm ở mép giường, không chớp mắt nhìn gương mặt Nguyễn Thời Hành lúc ngủ.

Những tâm tư bị trói buộc bởi cuộc chiến bắt đầu trào ra ngoài, nó đạt tới đỉnh điểm khi hắn ngắm nhìn người trước mặt.

Hơi thở phả ra hòa vào nhau, va chạm trong không khí tạo ra cảm giác đặc biệt lưu luyến, như muốn nói cho từng hạt bụi bay lơ lửng trong không gian, những tình cảm không nói được thành lời.

Trong lúc mơ ngủ Nguyễn Thời Hành cảm giác được ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu đốt cậu của người bên cạnh, cậu ngủ không quá ngon, lông mày vô thức nhăn lại, xoay người đi chỗ khác.

Tầm mắt Loan Ngọc tự nhiên rơi vào tấm lưng rộng lớn của Nguyễn Thời Hành, ánh nhìn trượt theo sống lưng mượt mà đến cái eo thon rắn chắc.

Dáng người Nguyễn Thời Hành vốn đã không tồi, lớn lên cao to cường tráng, từng khối cơ bắp được rèn luyện suốt bốn năm năm nay trở nên cực kỳ no đủ săn chắc.

Thời điểm cậu ngủ, rất giống một con mãnh thú đang say giấc.

Những móng vuốt sắc bén của con thú này lại không bao giờ hướng tới hắn, mà khi đối mặt với kẻ thù lại rất nhanh gọn và rứt khoát, lúc chiến đấu với thây ma lại càng tàn nhẫn hơn, nhưng sự lạnh lùng tàn nhẫn đó lại chưa bao giờ xuất hiện trước mắt hắn.

Khi ở trước mặt hắn, toàn là bộ dạng dâm loạn phóng đãng khiến hắn phát điên.

Ánh mắt Loan Ngọc chuyển từ ấm áp thuần túy sang sắc tình tham lam, tầm mắt hắn gống một con rắn uốn lượn dọc sống lưng Nguyễn Thời Hành, từng chút từng chút trượt xuống bờ mông no đủ.

Mông Nguyễn Thời Hành rất lớn, lúc mặc quần bó sát như muốn bật ra khỏi quần, chỉ là nhìn thôi, Loan Ngọc đã có thể tưởng tượng ra được xúc cảm mượt mà nó mang lại, ánh mắt hắn dần tối sầm xuống.

Nguyễn Thời Hành ngủ say hoàn toàn không biết người đàn ông xinh đẹp bên cạnh đang nhìn cậu như một con chó dữ, vẫn ngủ ngon lành như cũ. Ngay cả khi tay của thiếu niên chạm vào mông cậu, động tác suồng sã xoa nắn, cậu cũng không có phản ứng gì.

Tiếng hít thở của Loan Ngọc đặc biệt rõ ràng trong không gian yên tĩnh sáng sớm, hắn si mê mút hôn trên da thịt ấm áp, bàn thay không thể khống chế được lực đạo nắn bóp cặp mông to mọng của Nguyễn Thời Hành.

Hắn không muốn đánh thức người kia, vì thế hắn vô cùng cẩn thận, trong sự cẩn trọng này, lại cho hắn loại cảm khác cấm kỵ vụng trộm cực kỳ kích thích, đối với một thiếu niên ít trải sự đời như hắn, là sự cám dỗ khó thể cưỡng lại.

Hắn nhẹ nhàng kéo tấm chăn mỏng đắp trên người Nguyễn Thời Hành xuống, tùy ý vất nó sang một bên.

Nguyễn Thời Hành đang nằm nghiêng ngủ, lọt vào trong tầm mắt Loan Ngọc là bờ mông tròn trịa và bộ ngực như ẩn như hiện cánh tay.

Núm vú màu đỏ sậm không bị che khuất, phập phồng run rẩy theo động tác hô hấp của chủ nhân, khích thích thị giác, dụ dỗ người ta đếnhái.

Ánh mắt của Loan Ngọc càng tối hơn, đôi đỏ tươi ẩn chứa dục vọng cực đại, ở trong đêm tối trông vô cùng quỷ dị.

Loan Ngọc biết, ngực của Nguyễn Thời Hành rất mẫn cảm, đặc biệt là núm vú, lúc làm tình chỉ cần hắn liếm hoặc cắn một cái, mông Nguyễn Thời Hành sẽ càng kẹp chặt hơn, lâm vào trạng thái mất khống chế.

Hắn yêu muốn chết bộ dạng Nguyễn Thời Hành không thể tự chủ chỉ có thể ôm chặt lấy hắn nức nở cầu xin, mỗi lần hắn nhớ tới hình ảnh đó cả người đều nóng lên.

Chính là khoảnh khắc này.

Loan Ngọc để cho Nguyễn Thời Hành nằm thẳng người lại, dựa vào người hắn, nhìn cậu không hề phòng bị nhắm mắt ngủ say, cảm giác hưng phấn bừng bừng trào dâng khắp cơ thể hắn, khiến đầu ngón tay hắn khẽ run.

Hắn tham luyến hấp thu hơi thở ấp áp sạch sẽ trên người Nguyễn Thời Hành, đầu lưỡi giống như rắn liếm hôn một lượt ngực Nguyễn Thời Hành, lưu lại những vệt nước ướt át.

Núm vú bị ngón tay chơi đùa, thô bạo kéo kéo giãn nó ra, quầng vú phủ một tầng nước bọt, khi sưng tấy đỏ bừng trông càng dâm mỹ hơn.

Trước ngực bị quấy rối làm Nguyễn Thời Hành không thể ngủ yên ổn, cánh tay cậu quơ loạn, nhưng khoái cảm tinh tế khiến động tác của cậu bối rối đình trệ, bàn tay ấn lên đầu Loan Ngọc, tựa hồ muốn kéo hắn ra, nhưng lại như muốn hắn mút mạnh hơn chút nữa.

Cậu đã quá mệt mỏi, hơi thở quen thuộc gần trong gang tấc làm cậu buông lỏng cảnh giác, cuối cùng thả tay xuống, mặc cho người kia đùa nghịch.

Trên lồng ngực màu mật có những dấu hôn bắt mắt, cơ thể Nguyễn Thời Hành đã bị thao chín, chỉ là chơi vú thôi mà hạ thân cậu đã cương cứng.

Loan Ngọc cười nhẹ hai tiếng, có chút thô bạo và kỳ quái.

Ngón tay hắn bao lấy dương vật Nguyễn Thời Hành, trượt lên trượt xuống nơi quy đầu, dịch nhờn nhớp nháp chảy đầy tay hắn. Hắn không chê một chút nào, thậm chí yêu thích hôn hôn dương vật của Nguyễn Thời Hành, say mê hít ngửi như một tên biến thái.

Ngón tay lướt qua đáy chậu mềm mại, đến nhục huyệt ẩn sâu bên trong kẽ mông.

Miệng huyệt mềm mại, ngón tay Loan Ngọc nhợt nhạt xoa xoa bên ngoài hậu huyệt, sau đó cắm nửa ngón tay dính đầy chấy nhầy vào trong.

Lỗ thịt nóng hổi đẩy lùi dị vật ra ngoài, lại khiến ngón tay vào sâu hơn.

Tiếng nước nhớp nháp gợi tình vang vọng cả căn phòng, hương vị tanh nồng của giống đực thật làm người ta sôi máu.

Không biết gì bị quấy rối tình dục lúc ngủ, Nguyễn Thời Hành bất giác hé miệng thở dốc, đầu lưỡi như ẩn như hiện trong khoang miệng.

"Bị người khác chơi khi ngủ mà còn dâm đến vậy, lỡ như có người lạ nào thao cậu thì phải làm sao bây giờ."

Loan Ngọc nửa ngọt ngào nửa buồn rầu nói, hắn khẽ liếm môi, đương nhiên biết loại tình huống này sẽ không thể phát sinh.

Nguyễn Thời Hành đã sớm là con thú cái của riêng hắn, đời này chỉ có thể bị tinh dịch của hắn lấp đầy mà thôi.

Loan Ngọc cởi quần, con cặc cứng rắn như sắt chạm vào miệng huyệt, lỗ thịt dâm đãng mấp máy khát cầu dương vật của đàn ông theo thói quen, Loan Ngọc lại không cho nó đạt được mong muốn, mà cười nhẹ rồi điều chỉnh tư thế, đưa dương vật đến bên môi Nguyễn Thời Hành.

“Hành ca, anh giúp tôi ngậm một chút, của tôi to như vậy, ngộ nhỡ cắm rách lỗ dâm của anh thì làm sao đây.”

Loan Ngọc vui sướng híp mắt, giọng điệu ám muội ôn nhu, lúc ân ái, hắn có thể nói ra đầy từ ngữ thô tục, cơ mà Nguyễn Thời Hành đã ngủ rồi nên không thể đáp lại, nếu mà Nguyễn Thời Hành đáp lại, Loan Ngọc sẽ xấu hổ im lặng không nói nữa.

Quy đầu khủng bố cọ lên cánh môi Nguyễn Thời Hành, Nguyễn Thời Hành khẽ hé môi vừa lúc để Loan Ngọc cắm vào nhẹ nhàng đưa đẩy, chơi đùa với miệng và đầu lưỡi của Nguyễn Thời Hành, mãnh liệt ma sát làm môi cậu sưng đỏ.

Nguyễn Thời Hành mơ màng ngủ, cảm giác như có người đang đút cho cậu ăn, nhưng thưa nhét vào miệng cậu lại có vị mằn mặn, mà cậu chỉ có thể dùng đầu lưỡi để liếm.

Loan Ngọc được cậu liếm thoải mái, nhưng hắn không muốn cho Nguyễn Thời Hành tiếp tục ngậm mút, cảm lượng bôi trơn đã đủ, hắn đẩy bộ phận sinh dục của mình vào lần thứ hai.

Chất bôi trơn không có nhiều, mà lỗ đít của Nguyễn Thời Hành lại rất chặt, Loan Ngọc chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn chậm rãi đưa dương vật của mình vào.

Đây là loại tra tấn ngọt ngào lâu dài, nhục huyệt chật hẹp ướt nóng, thịt ruột nịnh nọt xoắn chặt, mỗi một tấc thịt bên trong đều giống như thiên đường.

Nguyễn Thời Hành bị cắm, nhận thức nửa tỉnh nửa mê, phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.

Như một thanh kiếm được đút vào vỏ, lấp kín không một kẽ hở.

Nhục huyệt bị mở rộng tới cực điểm, nơi hai người giao hợp vang lên tiếng nước mơ hồ ái muội.

Bọn họ chưa bao giờ có một lần làm tình nhẹ nhàng chậm rãi đến như vậy, ngọt nị giống như một cái bánh ngọt phủ đầy kem.

Hai người quấn quýt dây dưa không rời trong căn phòng tối, ánh sáng Mặt Trời bên ngoài bị ngăn chặn bởi tấm màn tình yêu nóng bỏng, như bông hoa nở rộ rực rỡ trong màn đêm tối tăm.

Nguyễn Thời Hành cảm thấy có chút không thoải mái, cậu ôm lấy Loan Ngọc, mơ màng mở miệng: “A Ngọc, đừng nháo.”

Tay của cậu đưa xuống vòng qua eo Loan Ngọc, vỗ vỗ sống lưng hắn giống như đang dỗ dành một đứa trẻ con.

Loan Ngọc ngậm lấy núm vú Nguyễn Thời Hành, cắn mạnh đầu vú đáng thương sưng tấy thành màu đỏ tím, nở một nụ cười mãn nguyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro