Văn Án
7 năm trước , vì 1 trò chơi mà thay đổi định mệnh của 2 con người
7 năm sau, Huân Dương Hoàn về nước, vô tình bắt gặp Đoàn Trương Hiên mang dáng vẻ lạnh nhạt mà kinh ngạc đến ngây người
-... Tiểu Hiên,sau này tớ sẽ cưới cậu làm vợ!
Cậu trai với mái tóc hạt dẻ mỉm cười rạng rỡ dưới ánh nắng chói chang của mùa hè
-...Xin anh... cầu xin anh hãy cứu lấy anh trai của tôi...
-Em sẽ làm gì cho tôi
- Anh muốn gì cũng được,xin anh hãy cứu anh trai tôi....hức...tôi xin anh
Trương Hiên quỳ gối, khóc lóc van xin. Dương Hoàn liếc mắt nhìn dáng vẻ đáng thương của Trương Hiên, môi nhếch lên một nụ cười khinh thường
-... Tôi không phải Y Nhược, anh hãy tha cho tôi đi
-Hàn Y Nhược, tôi yêu em
-...Áaaaaaaaaaa!!!
.... Nhìn bóng lưng cậu con trai quay đi, anh vội vàng chạy tới nắm lấy tay cậu
-Đừng đi, tôi xin em!
Hai người cùng yêu nhau, vì sao lại ko thể nghe theo trái tim mà đến với nhau.
Trương Hiên: Anh sai, tôi cũng sai. Trước kia , anh lừa dối tôi,yêu thương tôi.Tôi muốn tin anh lần nữa, anh lại tiếp tục làm tổn thương tôi. Tôi đã hứa với bản thân sẽ hận anh, sẽ làm tổn thương anh, xóa đi những nhát dao anh dành cho tôi. Vậy mà tôi vẫn ko thể rời xa anh. Khi tôi quay lưng bước đi, anh lại van xin tôi trở về bên anh. Rốt cuộc anh, Huân Dương Hoàn
Tình cảm anh đối với tôi là gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro